Danh sách câu hỏi

Có 7890 câu hỏi trên 158 trang
* Nội dung chính Cánh diều tuổi thơ Cánh diều tuổi thơ chứa chan biết bao là tình cảm, ước mơ và khát khao. Cánh diều bay cao, bay xa, vươn tới những khoảng không mà tuổi thơ còn tò mò, thích thú. Là kỉ niệm và cũng là những hoài bão của tuổi thơ một thời. Cánh diều tuổi thơ Tuổi thơ của tôi được nâng lên từ những cánh diều. Chiều chiều, trên bãi thả, đám trẻ mục đồng chúng tôi hò hét nhau thả diều thi. Cánh diều mềm mại như cánh bướm. Chúng tôi vui sướng đến phát dại nhìn lên trời. Tiếng sáo diều vi vu trầm bổng. Sáo đơn, rồi sáo kép, sáo bè,... như gọi thấp xuống những vì sao sớm. Ban đêm trên bãi thả diều thật không còn gì huyền ảo hơn. Có cảm giác diễu đang trôi trên dải Ngân Hà. Bầu trời tự do đẹp như một tấm thảm nhung khổng lồ. Có cái gì cứ cháy lên, chảy mãi trong tâm hồn chúng tôi. Sau này, tôi mới hiểu đấy là khát vọng. Tôi đã ngửa cổ suốt một thời mới lớn để chờ đợi một nàng tiên áo xanh bay xuống từ trên trời và bao giờ cũng hi vọng khi tha thiết cầu xin: “Bay đi diều ơi! Bay đi!”. Cánh diều tuổi ngọc ngà bay đi, mang theo nỗi khát khao của tôi. Theo TẠ DUY ANH Nội dung bài văn là gì? Tìm ý đúng: a) Tả các loại sáo diều: sáo đơn, sáo kép, sáo bè,.. b) Kể về những buổi thả diều của học sinh thành phố. c) Giới thiệu trò chơi thả diều và ích lợi của trò chơi ấy. d) Viết về cảm xúc của đám trẻ mục đồng với trò chơi thả diều.
* Nội dung chính Theo đuổi ước mơ Ước mơ luôn ẩn chứa những động cơ và những con đường để hiện thức hoá. Điều quan trọng nằm ở mỗi chúng ta, cần một sự quyết tâm, thông minh, kiên trì và theo đuổi tới cùng ước mơ đã chọn. Theo đuổi ước mơ Ca-tơ-rin là một cô bé cực kì thích đếm. Cô đếm số bước chân đi trên đường. Cô đếm số đĩa bát khi rửa. Và khi nhìn lên bầu trời, Ca-tơ-rin luôn tự hỏi: "Cần bao nhiêu bước để có thể lên được Mặt Trăng?". Cô nhủ thầm: “Nhất định sẽ có ngày mình tính được cách lên Mặt Trăng, nhất định như vậy!”. Niềm mơ ước ấy khiến Ca-tơ-rin say mê với môn Toán, đặc biệt là hình học. Ca-tơ-rin có thể giải được những bài toán vô cùng hóc búa. Bạn bè âu yếm gọi cô là “chuyên gia toán học". Năm 34 tuổi, Ca-tơ-rin lúc đó đang là một giáo viên – đọc được thông tin về việc tổ chức NASA tuyển người để giải các bài toán. Ca-tơ-rin lập tức nộp đơn vì cô nghĩ, đó có thể là con đường để đạt được ước mơ từ thời thơ ấu của mình. Nhưng ở lần nộp đơn đầu tiên, Ca-tơ-rin bị từ chối. Không bỏ cuộc, năm sau, Ca-tơ-rin lại nộp đơn và lần này cô được nhận. Những nỗ lực không ngừng đã giúp cô trở thành thành viên trong dự án không gian của NASA. Năm 1962, Hoa Kỳ quyết định đưa người lên Mặt Trăng. Đó là một thử thách cực kì lớn với loài người. Với niềm mơ ước được ấp ủ từ nhỏ và năng lực tuyệt vời, Ca-tơ-rin đã sử dụng toán học để tìm ra các con đường cho tàu vũ trụ quay quanh Trái Đất và hạ cánh trên Mặt Trăng. Những tính toán của Ca-tơ-rin thật sự hoàn hảo, đã góp phần đưa các phi hành gia lên Mặt Trăng rồi quay trở lại Trái Đất an toàn. Ca-tơ-rin làm việc ở NASA hơn 30 năm. Khi nghỉ hưu, bà thường đến các trường học để nói chuyện với học sinh. Thông điệp lớn nhất mà Ca-tơ-rin gửi tới các em là: “Đừng bao giờ từ bỏ giấc mơ của bạn!”. PHAN HOÀNG Thuở nhỏ, Ca-tơ-rin mơ ước điều gì?
* Nội dung chính Ở Vương quốc Tương lai Vương quốc Tương Lai với những ước mơ, niềm mong muốn về những hạnh phúc, những cuộc hội ngộ gần gũi của con người trong gia đình và xã hội. Dù là tưởng tượng, nhưng đó là những khát vọng, chờ mong của con người về một xã hội có thật, hạnh phúc thật. Ở Vương quốc Tương Lai (Tiếp theo) Khu vườn kì diệu Em bé mang hoa: (Ôm một bó hoa cúc xanh khổng lồ) Hãy xem những bông hoa của mình này! Tin-tin: Hoa gì đó? Mình chưa hề biết. Em bé mang hoa: Đó là hoa cúc. Tin-tin: Sao nó to như những bánh xe ấy? Em bé mang hoa: Nó thơm lắm! Tin-tin: (Ngửi hoa) Tuyệt vời! Em bé mang hoa: Khi mình chào đời, những bông hoa cúc sẽ như thế này! Em bé mang nho: (Mang một chùm quả trên một đầu gậy đi tới) Cậu thấy chùm quả của mình thế nào? Tin-tin: Chùm lê đẹp quá! Em bé mang nho: Không phải lê đâu, nho đẩy! Đến lúc mình 30 tuổi, mọi quả nho đều sẽ như thế này. Mình đã tìm ra cách trồng và chăm bón chúng. Em bé mang táo: (Bê một sọt quả to như quả dưa) Hãy xem những trái cây mình trồng này! Mi-tin: Dua đỏ, phải không cậu? Em bé mang táo: Không! Táo đấy! Chưa phải là loại to nhất đâu! Khi mình ra đời, mình sẽ giúp mọi người trồng những loại táo to thế này. Em bé nhỏ nhất: (Từ phía góc phòng chạy ra) Em chào anh Tin-tin! Chào chị Mi-tin! Tin-tin, Mi-tin: Sao cậu biết tên chúng mình? Em bé nhỏ nhất: Bởi vì em sẽ là em của anh và chị. Mi-tin: Thế nào? Em sẽ ra đời ở nhà chị à? Em bé nhỏ nhất: Đúng thế! Sang năm, em sẽ ra đời. Nhung anh chị đừng có trêu chọc em nhé! Nào, hãy ôm em đi! (Tin-tin, Mi-tin và em bé ôm nhau.) Theo MÁT-TÉC-LINH (Nguyễn Trường Lịch dịch) Vì sao Tin-tin và Mi-tin liên tục nhầm tên các loại quả?
* Nội dung chính Ở Vương quốc Tương Lai Những điều ở Vương quốc Tương Lai cũng là những ước mơ, những hạnh phúc mà con người mong muốn có được. Hi vọng về những ước mơ không xa khi con người có thể nghiên cứu, hiện thực hoá chúng bằng tình yêu, sự đoàn kết toàn Trái Đất. Ở Vương quốc Tương Lai Tin-tin và Mi-tin được một bà tiên giúp đỡ, đã vượt qua nhiều thử thách, đến nhiều xứ sở để tìm con Chim Xanh về chữa bệnh cho một người bạn hàng xóm. Đoạn trích dưới đây thuật lại việc hai em tôi Vương quốc Tương Lai và trò chuyện với những em bé sắp ra đời. Cảnh trí Một gian phòng rộng có những hàng cột và mái vòm bằng ngọc bích. Phòng có một số ghế băng, đồ đạc, cây cối. Có nhiều trẻ em đang chơi đùa hoặc làm việc. Có em đi lại hoặc ngồi suy nghĩ. Nhân vật Tin-tin Mi-tin (em gái Tin-tin) Một số em bé Công xưởng xanh Tin-tin: Cậu đang làm gì với đôi cánh xanh ấy? Em bé thứ nhất: Mình sẽ dùng nó vào việc sáng chế trên Trái Đất. Tin-tin: Cậu sáng chế cái gì? Em bé thứ nhất: Khi nào ra đời, mình sẽ chế ra một vật làm cho con người hạnh phúc. Mi-tin: Vật đó ăn ngon chứ? Nó có ồn ào không? Em bé thứ nhất: Không đâu, chẳng ồn ào gì cả. Mình chế sắp xong rồi, cậu có muốn xem không? Tin-tin: Có chứ! Nó đâu? Em bé thứ hai: Cậu có muốn xem vật mình sáng chế không? Tin-tin: Có chứ, cái gì đấy? Em bé thứ hai: Có ba mươi vị thuốc trường sinh ở kia, trong những chiếc lọ xanh. Em bé thứ ba: (Từ trong đám đông đi ra) Mình mang đến một thứ ánh sáng mà chưa ai biết cả. (Em bé toả ra một thứ ánh sáng lạ thường) Thật là kì lạ phải không? Em bé thứ tư: (Kéo tay Tin-tin) Cậu lại đây xem cái máy của mình, nó biết bay trên không như một con chim. Em bé thứ năm: Hãy lại xem cái máy của mình đã. Nó biết dò tìm những kho báu còn giấu kín trên Mặt Trăng. Theo MÁT-TÉC-LINH (Nguyễn Trường Lịch dịch) Vở kịch có những nhân vật nào?