Danh sách câu hỏi

Có 23,423 câu hỏi trên 469 trang
Mẹ đưa Trang đi xem xiếc. Trang rất thích tiết mục “Quả bóng kì lạ” của chú hề. Quả bóng kì lạ thật! Nó mỏng manh như thế mà kéo chú hề chạy theo, xiêu vẹo cả người. Có lúc chú phải nhảy người lên ấn quả bóng xuống mà không nổi. Lại có lúc quả bóng kéo chú bay lên khoảng không.           Sau khi biểu diễn, chú hề cầm quả bóng đi quanh sân khấu. Chú dừng lại trước một cô gái và tặng cô quả bóng. Cô gái vừa chạm tay vào, quả bóng đã nổ liền. Cô xấu hổ quá, chạy thẳng ra ngoài.           Trông chú hề thương quá. Chú như muốn khóc. Chú chạy vội ra khỏi sân khấu, đuổi theo cô gái. Từ đó đến cuối buổi diễn không thấy chú trở lại sân khấu nữa.           Trang thương chú hề lắm. Bỗng một hôm, hai mẹ con nhìn thấy chú hề ở công viên. Chú mặc trang phục khác nhưng trang vẫn nhận ra ngay. Em nhờ mẹ mua cho một quả bóng. Rồi hai mẹ con đi tìm chú hề. Trang đưa chú quả bóng: “Cháu biếu chú để chú điền cho cô hôm nọ.”           Cầm quả bóng Trang tặng, chú hề cảm động lắm. Đối với chú, quả bóng mỏng manh đó là một phần thưởng lớn trong cuộc đời diễn viên. Theo Xuân Quỳnh Nội dung chính: Vẻ đẹp trong tính cách của một diễn viên và tấm lòng đáng quý của cô bé. Chú hề biểu diễn với “quả bóng kì lạ” như thế nào?
Có một cô bé đăng kí tham gia đội đồng ca thành phố nhưng không được nhận. Cô bé rất buồn, ngồi đọc một mình trong công viên. Cô tự hỏi: “Tại sao mình không được nhận? Chẳng lẽ mình hát tồi thế sao?”. Rồi cô hát khe khẽ, hết bài này đến bài khác. Bỗng có ai đó khen: “Cháu hát hay quá!”           Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô là một ông cụ t óc bạc. Ông cụ nói xong thì đứng dậy, chậm rãi bước đi.           Hôm sau, khi đến công viên, cô bé đã thấy ông cụ ngồi ở chiếc ghế hôm trước, mỉm cười chào cô. Cô bé lại hát. Ông cụ chăm chú lắng nghe rồi vỗ tay, nói: “Cảm ơn cháu bé, cháu hát hay lắm!”           Nhiều năm trôi qua. Cô bé đã trở thành ca sĩ nổi tiếng. Một hôm, cô trở lại công viên tìm cụ già nhưng chỉ thấy chiếc ghế trống không. Bác bảo vệ ở công viên nói với cô: “Ông cụ mới mất. Cụ bị điếc hơn 20 năm nay rồi.”           Cô gái sững người. Thì ra, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát hay lại là một người từ lâu đã không còn nghe được nữa. Theo Hoàng Phương Nội dung chính: Ca ngợi tấm lòng tốt bụng của ông lão đã tiếp thêm sự tự tin cho cô bé về giọng hát của mình. Vì sao cô bé buồn, ngồi khóc một mình ?