Danh sách câu hỏi

Có 19,418 câu hỏi trên 389 trang
BỨC TƯỜNG CÓ NHIỀU PHÉP LẠ Quy chống tay, tì má, nhìn lên bức tường trước mặt. Màu vôi xanh mát hiện ra như tấm màn ảnh rộng. Quy đọc nhầm đề bài tập làm văn:"Em hãy tả lại quang cảnh một trận mưa rào". Quy thở dài: "Trời thì nắng mà bài văn lại yêu cầu tả mưa.". Quy nghĩ đến bố. Bố Quy là một người viết văn. Bố tài thật, cứ ngồi vào bàn là bố viết được ngay. Cũng có khi, bố tì cằm lên tay, nhìn thẳng vào bức tường trước mặt. Nhìn một lúc, lúc nữa... rồi bố cầm bút, viết lia lịa, quên cả ăn cơm. Bức tường này có phép lạ gì đây? Nhưng sao Quy nhìn mãi mà bức tường chưa bảo Quy cách làm bài? Bố vào. Đúng lúc quá! Quy chạy lại: – Bố ạ, con nhìn mãi bức tường như bố nhìn mà chẳng thấy trận mưa rào đâu cả. Bố hiểu ngay, tủm tỉm: – Bố thấy những trận mưa rào hồi năm ngoái, năm kia. Con chạy ra nghịch mưa, ướt hết. Quy nhoẻn miệng cười: – Vâng. – Bố còn gặp lại trận mưa bão khi bố còn bé tí. Bà nội đi cấy về, sấm chớp liên hồi. Quy chớp mắt: – Bố có thấy cái thuyền giấy con thả ở rãnh nước không ạ? – Có chứ! – Cả chiếc ô tô chạy trong mưa? Hôm ấy, trời đang nắng thì mưa... Bố lại tủm tỉm: – Thế mà con bảo chẳng thấy gì. Quy ngơ ngác: – Thật đấy ạ. – Bây giờ con ngồi vào bàn. Mắt nhìn bức tường, nhưng con hãy nghĩ đến những trận mưa mà con biết! Quy ngồi vào bàn, nhìn lên bức tường và thấy chiếc thuyền giấy trôi bồng bềnh giữa sân, những vai áo ướt sũng nước mưa của người đi cày, những hạt mưa đan nhau rơi xuống rào rào,... Quy cầm bút, cắm cúi viết, quên cả ngẩng lên nhìn bức tường có nhiều phép lạ. (Theo Phong Thu) Tìm chi tiết tả không gian nơi Quy đang ngồi học.
BẦU TRỜI MÙA THU Giờ học hôm nay, thầy giáo cùng cả lớp đi ra cánh đồng. Buổi sáng mùa thu mát mẻ. Thầy nói: - Các em hãy nhìn lên bầu trời. Mùa hè, nó rất nóng với những tia nắng mặt trời chói chang. Còn bây giờ, bầu trời thế nào? Các em hãy suy nghĩ và chọn những từ ngữ thích hợp để nói về bầu trời. Các cô cậu học trò nhìn lên trời và suy nghĩ. Sau vài phút, một em nói: - Bầu trời xanh như mặt nước mệt mỏi trong ao. – Vì sao mặt nước lại mệt mỏi? – Thầy hỏi. – Thưa thầy, mùa hè, nước dạo chơi cùng những làn sóng. Mùa thu, nó mệt nên đứng yên với màu xanh nhạt. Các bạn khác tiếp tục nói: – Bầu trời được rửa mặt sau cơn mưa. – Bầu trời xanh biếc. Thấy cô bé Va-li-a vẻ mặt đăm chiêu, thầy giáo hỏi: – Còn Va-li-a, vì sao em im lặng thế? – Em muốn nói bằng những từ ngữ của mình. – Em đã tìm được chưa? – Bầu trời dịu dàng. – Va-li-a khẽ nói và mỉm cười. Sau đó, mỗi em đều muốn nói về bầu trời bằng những từ ngữ của riêng mình: – Bầu trời buồn bã. Những đám mây xám đang từ phương bắc trôi tới. – Bầu trời trầm ngâm. Nó nhớ đến tiếng hót của bầy chim sơn ca. – Bầu trời ghé sát mặt đất. Mùa hè, nó cao hơn và có những con chim én bay liệng. Còn bây giờ, chẳng có chim én nữa, vì thế bầu trời - cúi xuống lắng nghe để tìm xem chim én đang ở trong bụi cây hay ở nơi nào. Cứ thế, các cô cậu hào hứng suy nghĩ và tưởng tượng để nói về bầu trời theo cách của riêng mình. (Theo Xu-khôm-lin-xki, Mạnh Hưởng dịch) Từ ngữ Trầm ngâm: có dáng vẻ đang suy nghĩ, nghiền ngẫm điều gì. Các bạn học sinh được thầy giáo giao cho nhiệm vụ gì?