Đề thi giữa kì 2 Ngữ văn 6 Chân trời sáng tạo có đáp án (đề 8)

12 người thi tuần này 4.6 323 lượt thi 7 câu hỏi 90 phút

🔥 Đề thi HOT:

656 người thi tuần này

Đề thi học kì 2 Ngữ văn 6 Cánh diều có đáp án (Đề 1)

2.1 K lượt thi 11 câu hỏi
145 người thi tuần này

Đề thi cuối kì 1 Ngữ văn 6 Kết nối tri thức có đáp án (Đề 1)

1.1 K lượt thi 11 câu hỏi
136 người thi tuần này

Đề thi cuối kì 1 Ngữ văn 6 Chân trời sáng tạo có đáp án (đề 13)

1.2 K lượt thi 6 câu hỏi
115 người thi tuần này

Trắc nghiệm Bức tranh của em gái tôi có đáp án

22.7 K lượt thi 9 câu hỏi
109 người thi tuần này

Đề thi giữa kì 2 Ngữ văn 6 Kết nối tri thức có đáp án (Đề 1)

894 lượt thi 11 câu hỏi
106 người thi tuần này

Trắc nghiệm Nhân hóa có đáp án

8.9 K lượt thi 9 câu hỏi
86 người thi tuần này

Trắc nghiệm Treo biển có đáp án

2.6 K lượt thi 9 câu hỏi
81 người thi tuần này

Đề thi học kì 2 Ngữ văn 6 Cánh diều có đáp án (Đề 2)

1.5 K lượt thi 11 câu hỏi

Đề thi liên quan:

Danh sách câu hỏi:

Đoạn văn 1

Phần 1: Đọc hiểu (5,0 điểm)

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:

Rét dữ dội. Tuyết rơi. Trời đã tối hẳn. Đêm nay là đêm giao thừa. Giữa trời đông giá rét, một em gái nhỏ đầu trần, chân đi đất, đang dò dẫm trong đêm tối.

Lúc ra khỏi nhà em có đi giày vải, nhưng giày vải phỏng có tác dụng gì kia chứ! Giày ấy của mẹ em để lại, rộng quá em đã liên tiếp làm văng mất cả hai chiếc khi em chạy qua đường, vào lúc hai chiếc xe ngựa đang phóng nước đại.

Chiếc thứ nhất bị xe song mã nghiến, rồi dính theo tuyết vào bánh xe; thế là mất hút. Còn chiếc thứ hai, một thằng bé lượm được, cười sằng sặc đem tung lên trời. Nó còn nói với em bé rằng nó sẽ giữ chiếc giày để làm nôi cho con chó sau này.

Thế là em phải đi đất, chân em đỏ ửng lên rồi tím bầm lại vì rét.

Chiếc tạp dề cũ kĩ của em đựng đầy diêm và tay em còn cầm thêm một bao.

Em cố kiếm một nơi có nhiều người qua lại. Nhưng trời rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em.

Suốt ngày em chẳng bán được gì cả và chẳng ai bố thí cho em chút đỉnh. Em bé đáng thương, bụng đói cật rét, vẫn lang thang trên đường. Bông tuyết bám đầy trên mái tóc dài xõa thành từng búp trên lưng em, em cũng không để ý.

Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sự nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng Thần Chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán, và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân bao quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắng nhiếc chửi rủa.

Em ngồi nép trong một góc tường, giữa hai ngôi nhà, một cái xây lùi vào chút ít. Em thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn.

Tuy nhiên, em không thể nào về nhà nếu không bán được ít bao diêm, hay không ai bố thí cho một đồng xu nào đem về; nhất định là cha em sẽ đánh em.                  

                                                 (Trích Cô bé bán diêm – An-đéc-xen)

4.6

65 Đánh giá

50%

40%

0%

0%

0%