Danh sách câu hỏi

Có 19,418 câu hỏi trên 389 trang
Đọc bài dưới đây và trả lời câu hỏi. Trứng bọ ngựa nở Cành chanh bên cửa sổ đung đưa, xanh mát sau cơn mưa. Mấy quả chanh non mới đậu nom đáng yêu lạ. Bỗng một sự việc xảy ra khiến tôi phải đặc biệt chú ý: trứng bọ ngựa nở. Tôi đến tận gốc chanh chăm chú theo dõi. Từng đợt, từng đợt, bảy tám con một lúc, những chú bọ ngựa bé tí ti như con muỗi, màu xanh cốm, ló cái đầu tinh nghịch có đôi mắt thô lỗ lách khỏi kẽ hở trên ổ trứng mẹ, cố trườn ra, thoát được cái đầu, cái mình... rồi nhẹ nhàng tọt khỏi ổ trứng, treo lơ lửng trên một sợi tơ rất mảnh bay bay theo chiều gió. Mới ra khỏi ổ trứng, các chú nằm đờ một lát, rồi ngọ ngoạy. Các chú càng cựa quậy thì sợi tơ càng dài ra, từ từ thả các chú xuống phía dưới. Chú bọ ngựa con đầu đàn “nhảy dù” trúng một quả chanh non. Chú đứng hiện ngang trên quả chanh tròn xinh, giương giương đôi tay kiếm nhỏ xíu, võ sĩ, ngước nhìn từng loạt, từng loạt đàn em mình đang “đổ bộ” xuống hết sức chính xác và mau lẹ. Đàn bọ ngựa mới nở chạy chanh, mỗi con mỗi ngả bắt đầu một mình lắc lư theo kiểu tíu tít, lập tức dàn quân ra khắp cây chanh mỗi con mỗi ngả bắt đầu một cuộc sống dũng cảm, tự lập. (Theo Vũ Tú Nam) a. Đoạn mở đầu giới thiệu sự việc gì? b. Các chú bọ ngựa non được miêu tả thế nào qua từng khoảnh khắc dưới đây? c. Em thích hình ảnh miêu tả nào trong bài? Vì sao?
NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN CỦA BỐ TÔI Hôm qua, bố rủ tôi đi tàu đến thăm người thầy đầu tiên của bố, thầy Cơ-rô-xét-ti, năm nay đã tám mươi tuổi. Xuống tàu, chúng tôi hỏi thăm đường đến nhà thầy, một ngôi nhà nhỏ cuối làng. Bố nhẹ nhàng gõ cửa. Ra mở cửa là một cụ già râu tóc đã bạc. – Con chào thầy ạ! – Bố vừa nói vừa bỏ mũ ra. – Chào anh. Xin lỗi, anh là... – Con là An-béc-tô, học trò cũ của thầy. Con đến thăm thầy ạ. – Thật hân hạnh quá! Nhưng... anh học với tôi hồi nào nhỉ? Bố nói tên lớp và ngày bố vào trường. Cụ cúi đầu suy nghĩ rồi bỗng ngẩng lên: – An-béc-tô Bốt-ti-ni? – Đúng ạ! – Bố đưa cả hai tay về phía cụ. Cụ bước tới ôm hôn bố và nói: – Xin mời vào nhà. Chúng tôi vào nhà và ngồi xuống ghế yên lặng. Cụ nhìn bố tôi một lần nữa rồi nói to: – An-béc-tô, tôi nhớ chứ! Lớp Một anh ngồi bên trái cạnh cửa sổ. Hồi đó, anh rất hiếu động. Đến lớp Hai, anh bị ốm phải nghỉ một tuần, phải không nào? Anh còn nhớ đến người thầy giáo già của mình, thật quý hoá... Cụ trò chuyện cùng bố tôi như chưa hề xa cách. Bỗng cụ đứng dậy: – Tôi dành cho anh một bất ngờ đây. Nói rồi cụ lục tìm trên giá sách, rút ra một tờ giấy đã ngả vàng đưa cho bố. Bố nhận ra bài chính tả của mình, nét chữ to cồ cộ. Bố vừa đọc vừa mìm cười. Rồi bố cúi xuống hôn vào trang giấy, mắt rung rung. – Thưa thầy kính yêu, con xin cảm ơn thầy! – Bố đưa tay lên gạt nước mắt rồi ôm lấy người thầy của mình. (Theo A-mi-xi) Hành động bỏ mũ khi chào thầy giáo cũ của bố bạn nhỏ nói lên điều gì?