Câu hỏi:

13/11/2023 1,150 Lưu

Đọc hai câu thơ sau:

Sống lâu, lâu để làm gì nhỉ?

Lâu để mà xem cuộc chuyển vần.

(Trần Tế Xương, Tự trào I)

- Biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ trên:

.....................................................................................................................................

- Tác dụng của biện pháp ấy:

.....................................................................................................................................

Quảng cáo

Trả lời:

verified
Giải bởi Vietjack

- Biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ trên: câu hỏi tu từ. 

- Tác dụng của biện pháp ấy: Tác giả hỏi để tự cười cho cái vô tích sự của mình. Hỏi không phải để trả lời mà giễu mình, giễu đời. Câu hỏi tu từ này có dụng ý nhấn mạnh sự chua xót của tác giả về thân phận, đồng thời gián tiếp phê phán sự nhiễu nhương của xã hội thực dân nửa phong kiến đương thời.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Câu

Nhận xét sắc thái nghĩa

của các từ ngữ in đậm

a. “Có lúc vểnh râu vai phụ lão

Cũng khi lên mặt dáng văn thân”

(Trần Tế Xương, Tự trào I)

- “Vểnh râu”: vốn là từ ngữ chỉ ý “nhàn nhã” với cảm xúc bông đùa hoặc chê trách.

- “Lên mặt”: vốn là từ ngữ xấu, nghĩa dùng chỉ ý “tỏ ra kiêu căng, coi thường người khác”. Trong ngữ cảnh bài thơ Tự trào I, những từ ngữ này được dùng để thể hiện cảm xúc “tự trào” (tự châm biếm, tự chế giễu mình) của Trần Tế Xương.

b. “Quả cau nho nhỏ, miếng trầu hôi,

Này của Xuân Hương đã quệt rồi.”

(Hồ Xuân Hương, Mời trầu)

“Quệt”: thể hiện thái độ tự tin, mạnh mẽ và có phần bông đùa, giễu cợt của Hồ Xuân Hương khi mời trầu.

c. “Ghế tréo lọng xanh ngồi bảnh chọe,

Ngồi nghĩ đồ thật hóa đồ chơi.”

(Nguyễn Khuyến, Tiến sĩ giấy)

“Bảnh chọe”: thể hiện thái độ giễu cợt, coi khinh của Nguyễn Khuyến dành cho những “tiến sĩ giấy”.

Lời giải

- Một số từ ngữ có nghĩa tương tự với từ “cheo leo”: chênh vênh, lênh khênh, chót vót,...

- Nét độc đáo trong việc sử dụng từ ngữ của Hồ Xuân Hương là: từ “cheo leo” ngoài việc vần với từ “treo” theo luật của thơ tứ tuyệt thì còn gợi ra sắc thái giễu cợt rõ ràng hơn: đền có thể đứng không uy nghi, không vững vàng, lại heo hút. Có lẽ, thế đứng này được gợi ra từ vị thế và cái chết đáng xấu hổ của người được thờ trong đền.