Câu hỏi:

12/07/2025 62

Văn bản ngữ liệu

ANH ĐỘC THOẠI TRƯỚC CON ĐƯỜNG

(Đoàn Trọng Hải)

(1) Con đường lơ lửng chân trời

Con đường dài hơn số phận

 

(2) Đã bao lần bóng anh mất hút

Đã bao lần tâm hồn anh bệnh tật

Đã bao lần anh ngã gục trên đường

 

(3) Nhưng trước con đường

Bàn chân anh vẫn bước

Như trước cuộc đời

Anh mãi còn có em

 

(4) Anh không sợ gai cuộc đời găm vào chân đau đớn

Anh không sợ nỗi cô đơn trong suốt cuộc hành trình đơn độc

Anh chỉ sợ gặp lại những dấu chân mình

...

(5) Anh sẽ là anh khi bước trên đường

Những dấu chân đằng sau không còn dấu vết

Những dấu chân cỏ lấp đầy trổ hoa nước mắt

Phía trước anh là những bước lối ban mai

 

(6) Anh sẽ là anh với những chuyến đi dài

Con đường trước anh là hơi thở

Anh yêu từng dấu chân mới mẻ

Như yêu cuộc đời và như đã yêu em.

(Tạp chí Quân đội, số 1033, tháng 3-2024, trang 37)

Đoạn trích Anh độc thoại trước con đường được viết theo thể thơ nào? 

Quảng cáo

Trả lời:

verified
Giải bởi Vietjack
Đoạn trích được viết theo thể thơ Tự do.

Câu hỏi cùng đoạn

Câu 2:

Bài thơ có cấu tứ như thế nào?

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

Bài thơ có cấu tứ: bắt đầu từ những hình ảnh đau đớn, bệnh tật và cô đơn, rồi dần chuyển sang sự tự tin và lạc quan. Ban đầu, nhân vật liên tục phải trải qua những lần vấp ngã, thất bại, nhưng cuối cùng anh đã chấp nhận và tìm được động lực ở phía trước. Sự chuyển biến này làm cho sức mạnh ý chí của nhân vật càng trở nên vững chắc hơn.

Câu 3:

Bài thơ nói lên tâm trạng và suy nghĩ gì của nhân vật "anh" khi đứng trước con đường cuộc đời?

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

Bài thơ diễn tả sâu sắc sự độc thoại nội tâm của nhân vật “anh” khi đứng trước con đường cuộc đời. Con đường ấy dài, đầy rẫy gian nan và thử thách, nhưng vẫn khiến anh cảm thấy bản thân cần phải tiếp tục. Nhân vật “anh” thể hiện sự kiên cường, bền bỉ đối diện với những khó khăn, dù cuộc đời đã nhiều lần khiến anh đau khổ.

Câu 4:

Tác giả sử dụng những hình ảnh nào để thể hiện tâm trạng cô đơn, đau đớn của nhân vật?

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

Những hình ảnh như “tâm hồn anh bệnh tật”, “anh ngã gục trên đường”, và “gai cuộc đời găm vào chân” đều phản ánh nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần. Chúng giúp độc giả hình dung rõ ràng những thử thách và đau đớn mà nhân vật phải trải qua.

Câu 5:

Vì sao nhân vật “anh” không sợ “gai cuộc đời” hay “nỗi cô đơn” mà lại sợ “gặp lại những dấu chân mình”?

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

Trong hành trình cuộc đời, nhân vật không sợ đau đớn hay cô đơn, mà lại sợ phải đối diện với quá khứ và chính những dấu chân mình đã để lại. Điều này đã phản ánh nỗi sợ về thất bại, tổn thương, và những sai lầm trong quá khứ, khi mà những kỷ niệm đau buồn có thể khiến anh chùn bước.

Câu 6:

Tại sao tác giả lặp lại cụm từ "đã bao lần" trong khổ thơ (2)? Điều đó giúp khắc họa điều gì về hành trình của nhân vật?

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

Cụm từ "đã bao lần" được lặp lại để nhấn mạnh sự đau khổ và cuộc đấu tranh không ngừng tới từ nhân vật. Những biến cố, thử thách mà anh phải đối mặt nhiều lần khiến cho tâm hồn anh “bệnh tật”, nhưng chính những trải nghiệm ấy cũng giúp anh trở nên mạnh mẽ và kiên định hơn trên con đường mà mình đã chọn.

Câu 7:

Ý nghĩa của câu “Anh sẽ là anh khi bước trên đường” trong đoạn cuối là gì? Nêu tác dụng của biện pháp tu từ lặp cấu trúc “Anh sẽ là anh…” trong hai khổ thơ cuối.

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

- Câu thơ mang ý nghĩa tự khẳng định rằng nhân vật sẽ luôn giữ vững bản thân, luôn kiên cường đối mặt với cuộc sống. Con đường chính là nơi để anh thể hiện và khẳng định chính mình, bất chấp mọi khó khăn.

- Tác dụng của biện pháp tu từ lặp cấu trúc: làm tăng tính gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt và tạo nhịp điệu cho câu thơ. Việc lặp lại cấu trúc tạo nên một âm hưởng đầy ngọt ngào nhưng cũng đầy quyết tâm. Đó là sự quyết tâm mạnh mẽ tiến về phía trước dù con đường phải đi là khó khăn và nước mắt, quyết tâm yêu em, yêu đời bằng cả sự chân thành. Đó sự nhẹ nhàng nhưng lại mạnh mẽ một cách kì lạ của tình yêu mà “anh” dành cho “em”.

Câu 8:

Nhận xét về sự kết hợp giữa yếu tố tự sự và yếu tố trữ tình trong bài thơ.

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

- Tác giả khéo léo sử dụng yếu tố tự sự để kể lại những đau khổ, thử thách trên con đường đời của nhân vật, kết hợp với những yếu tố trữ tình như cảm xúc về cuộc sống và tình yêu.

- Tác dụng: Điều này làm nổi bật ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và tình yêu, giúp bài thơ thêm phần sâu sắc và tạo sự đồng cảm cho người đọc, từ đó cảm nhận được sức mạnh của tình yêu và lòng tin trong cuộc sống.

Câu 9:

Nêu ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh “con đường” được sử dụng trong bài thơ.

Xem lời giải

verified Lời giải của GV VietJack

Ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh “con đường” được sử dụng trong bài thơ là biểu trưng cho cuộc sống, hành trình và những lựa chọn mà con người phải đối mặt. Con đường không chỉ là một lối đi vật lý mà còn là con đường tâm hồn, nơi mà nhân vật trữ tình khám phá bản thân và tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Câu thơ “Con đường lơ lửng chân trời / Con đường dài hơn số phận” đã thể hiện sự thử thách của cuộc sống qua hình ảnh con đường xa xăm, mơ hồ và đầy ắp gian nan. “Con đường dài hơn số phận” ám chỉ những thử thách, những chông gai mà con người phải đối mặt trong cuộc đời, vượt xa những gì ta có thể tưởng tượng hay kiểm soát. Câu thơ nhấn mạnh rằng hành trình cuộc sống luôn đầy những bất ngờ và khó khăn mà mỗi người phải tự mình vượt qua.

Lời giải

- Đảm bảo yêu cầu về hình thức, dung lượng

+ Viết đúng hình thức bài văn đầy đủ ba phần Mở bài, Thân bài, Kết bài.

+ Đảm bảo dung lượng khoảng 600 chữ.

- Xác định đúng vấn đề nghị luận: Phân tích bài thơ “Anh độc thoại trước con đường” của Đoàn Trọng Hải.

- Lựa chọn được các thao tác lập luận phù hợp; kết hợp nhuần nhuyễn lí lẽ và dẫn chứng; trình bày được hệ thống ý phù hợp theo bố cục ba phần của bài văn nghị luận. Có thể triển khai theo hướng:

* Mở bài:

- Giới thiệu khái quát về tác giả Đoàn Trọng Hải và bài thơ “Anh độc thoại trước con đường”.

- Dẫn vào vấn đề: Bài thơ là cuộc độc thoại nội tâm đầy xúc cảm, thể hiện hành trình vượt lên nghịch cảnh, hướng về tương lai với niềm tin, tình yêu và khát vọng sống mãnh liệt.

* Thân bài:

a. Hình ảnh con đường – biểu tượng của hành trình sống

- “Con đường lơ lửng chân trời / Con đường dài hơn số phận”:

+ “Con đường” mang tính biểu tượng: hành trình cuộc đời, lý tưởng sống.

+ “Lơ lửng chân trời”: mơ hồ, vô định, nhiều thách thức.

+ “Dài hơn số phận”: khát vọng vượt lên định mệnh, không cam chịu giới hạn.

b. Hồi tưởng về những lần vấp ngã, tổn thương

- “Đã bao lần…” lặp lại 3 lần nhấn mạnh sự mỏi mệt, mất phương hướng:

+ “Bóng anh mất hút”: cảm giác cô đơn, lạc lối.

+ “Tâm hồn bệnh tật”: nỗi đau tinh thần, khủng hoảng nội tâm.

+ “Ngã gục trên đường”: sự kiệt quệ, thất bại từng trải.

→ Tái hiện quá trình đau khổ, bất lực trước những thử thách của đời sống.

c. Ý chí vượt lên nhờ vào tình yêu và niềm tin

- “Nhưng trước con đường / Bàn chân anh vẫn bước…”:

+ “Nhưng” đánh dấu bước ngoặt trong tư duy.

+ Niềm tin và động lực từ tình yêu (“Anh mãi còn có em”) giúp “anh” không buông bỏ.

+ Hành động “vẫn bước” là biểu tượng của bản lĩnh, sự kiên cường trước thử thách.

d. Nỗi sợ lớn nhất: Đối diện với chính mình trong quá khứ

- “Anh không sợ gai cuộc đời… / Anh chỉ sợ gặp lại những dấu chân mình”:

+ Không sợ đau đớn, không sợ cô đơn → thể hiện sức chịu đựng mạnh mẽ.

+ “Sợ gặp lại những dấu chân mình”: nỗi ám ảnh quá khứ, sai lầm cũ, giới hạn cũ.

→ Thể hiện tâm thế cầu tiến, mong muốn tái sinh, đổi thay để trở thành con người mới.

e. Khát vọng sống, làm lại từ đầu và hướng về tương lai

- “Anh sẽ là anh…”:

+ Lặp lại khẳng định bản ngã mới – mạnh mẽ, chủ động.

+ “Dấu chân cỏ lấp đầy trổ hoa nước mắt”: quá khứ được hóa giải, chuyển hóa thành điều tích cực.

+ “Lối ban mai”: hình ảnh đẹp tượng trưng cho tương lai sáng, hy vọng.

g. Tình yêu – động lực nuôi dưỡng hành trình sống

- “Anh yêu từng dấu chân mới mẻ… như đã yêu em”:

+ Tình yêu với “em” và với cuộc đời hòa quyện.

+ Con đường không còn là thử thách mà trở thành “hơi thở” – sự sống.

+ Tình yêu mang ý nghĩa tinh thần lớn lao, giúp “anh” tái sinh và bước tiếp.

* Kết bài:

- Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật bài thơ:

+ Bài thơ khắc họa một hành trình sống nhiều đau thương nhưng vẫn đầy hy vọng và nhân văn.

+ Hình ảnh con đường mang tính biểu tượng cao, lối thơ tự sự sâu sắc, ngôn ngữ giản dị mà giàu sức gợi.

- Liên hệ: Gợi mở suy nghĩ về hành trình sống của mỗi người – cần dũng cảm vượt qua thất bại, sống có niềm tin và tình yêu.

Bài văn tham khảo

Bài thơ “Anh độc thoại trước con đường” của Đoàn Trọng Hải là một khúc tâm tình đầy nội lực và chiêm nghiệm sâu sắc của một con người đang đối diện với hành trình sống – con đường của chính mình. Trong đó, những trăn trở về số phận, những nỗi đau từng trải, và cả tình yêu sâu nặng dành cho cuộc đời, cho một người phụ nữ – tất cả quyện vào nhau để làm nên bản độc thoại nội tâm đầy cảm xúc, đầy ý nghĩa triết lí.

Ngay ở những câu thơ đầu tiên, hình ảnh con đường hiện lên đầy ám gợi và biểu tượng:

Con đường lơ lửng chân trời

Con đường dài hơn số phận

Con đường không chỉ là không gian vật lý mà là hình ảnh tượng trưng cho hành trình sống của mỗi con người. “Lơ lửng chân trời” là một cách diễn tả giàu chất hình ảnh, cho thấy con đường ấy như mơ hồ, xa vời, đầy thử thách và chưa xác định. Nhưng đặc biệt hơn, con đường ấy “dài hơn số phận” – nghĩa là dài hơn cả những gì định mệnh sắp đặt, là hành trình vượt lên những giới hạn, là sự sống không ngừng vươn tới trong ý chí của con người.

Đoạn thơ tiếp theo như một hồi tưởng đầy ám ảnh về những vấp ngã, đau khổ đã qua:

Đã bao lần bóng anh mất hút

Đã bao lần tâm hồn anh bệnh tật

Đã bao lần anh ngã gục trên đường

Sự lập lại cấu trúc “đã bao lần” nhấn mạnh những tổn thương chồng chất cả về thể xác lẫn tinh thần. “Bóng anh mất hút” gợi sự hoang mang, lạc lõng; “tâm hồn anh bệnh tật” không chỉ là mỏi mệt mà còn là những khủng hoảng nội tâm sâu sắc; và “ngã gục trên đường” là biểu tượng của giới hạn sức chịu đựng. Tất cả là dấu tích của một cuộc đời nhiều bão giông.

Thế nhưng, điều khiến bài thơ trở nên đầy sức sống là tinh thần vượt qua nghịch cảnh mà nhân vật trữ tình thể hiện:

Nhưng trước con đường

Bàn chân anh vẫn bước

Như trước cuộc đời

Anh mãi còn có em

Tình yêu trở thành điểm tựa tinh thần, trở thành động lực để “anh” tiếp tục bước đi trên con đường dài và khắc nghiệt ấy. Sự xuất hiện của “em” như ánh sáng dẫn đường, như một điểm neo cho niềm tin và hi vọng.

Cao trào cảm xúc được đẩy lên ở đoạn thơ:

Anh không sợ gai cuộc đời găm vào chân đau đớn

Anh không sợ nỗi cô đơn trong suốt cuộc hành trình đơn độc

Anh chỉ sợ gặp lại những dấu chân mình...

Hai nỗi sợ vốn rất phổ biến – nỗi đau và sự cô đơn – không làm “anh” nao núng. Nhưng điều khiến anh sợ nhất lại là “gặp lại những dấu chân mình” – một nỗi sợ mang tính nội tâm sâu xa. Đó là nỗi sợ đối diện với quá khứ, với những sai lầm, với những giới hạn cũ mà bản thân từng là người tạo nên. Anh khao khát đổi thay, khao khát làm mới mình và bước đi như một con người khác.

Chính vì thế, đoạn thơ tiếp theo là một lời khẳng định mạnh mẽ về bản lĩnh và bản ngã:

Anh sẽ là anh khi bước trên đường

Những dấu chân đằng sau không còn dấu vết

Những dấu chân cỏ lấp đầy trổ hoa nước mắt

Phía trước anh là những bước lối ban mai

Anh chỉ thực sự là chính mình khi có thể quên đi những bước chân cũ, hướng tới tương lai với niềm tin và hy vọng. “Cỏ lấp đầy trổ hoa nước mắt” là một hình ảnh thi vị, cho thấy những vết thương xưa được thời gian xoa dịu và chuyển hóa thành những giá trị tinh thần đẹp đẽ.

Khổ cuối khép lại bài thơ bằng sự hòa quyện giữa khát vọng sống, khát vọng yêu và ý chí hành động:

Anh sẽ là anh với những chuyến đi dài

Con đường trước anh là hơi thở

Anh yêu từng dấu chân mới mẻ

Như yêu cuộc đời và như đã yêu em.

Con đường giờ đây không còn là thách thức, mà trở thành “hơi thở” – nghĩa là không thể tách rời khỏi sự sống của anh. Mỗi bước chân giờ là sự khám phá, là yêu thương, là sự sống trọn vẹn từng phút giây. “Em” giờ đây không chỉ là người tình, mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho cuộc đời, cho lý tưởng sống mà anh theo đuổi.

Qua đó, bài thơ “Anh độc thoại trước con đường” là lời tự sự mạnh mẽ, đầy nội lực của một con người đang bước đi giữa giằng xé của quá khứ, hiện tại và khát vọng tương lai. Đoàn Trọng Hải đã thành công khi xây dựng hình ảnh con đường như một biểu tượng sống động cho cuộc đời, để từ đó khơi gợi những suy ngẫm sâu sắc về sự vượt lên chính mình, về tình yêu, nỗi đau và bản lĩnh sống.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP