CÂU CHUYỆN CỦA HẠT DẺ GAI
“Tôi là đứa con bé nhất của mẹ Dẻ Gai trong rừng già, trên sườn núi cao cheo leo.
Mùa xuân đến, từ trên cánh tay và mái tóc của mẹ, từng nụ hoa dẻ nhú ra như quả cầu xanh có tua gai nhỏ. Rồi hoa lớn dần thành những trái dẻ xù xì gai góc. Anh chị em chúng tôi ra đời như thế đó.
Chúng tôi lớn lên trong mùa hè nắng lửa, mưa dông. Những cơn mưa ào đến gội ướt đẫm tóc mẹ và tắm mát cho chúng tôi. Nắng làm bỏng rát cả làn da và mái tóc của mẹ.
Khi thu về, trái dẻ khô đi, lớp áo gai đã chuyển sang màu vàng cháy. Hạt dẻ căng tròn làm nứt bung cả tấm áo gai xù đã quá chật chội.
Tôi vẫn nằm im trong lớp áo gai xù, nép vào một cánh tay của mẹ. Tôi chẳng muốn chui khỏi tấm áo ấm áp, an toàn đó chút nào.
Nhưng rồi những ngày thu êm ả cũng trôi qua.
Gió lạnh buốt bắt đầu thổi ù ù qua khu rừng. Gió vặn vẹo những cánh tay dẻo dai của mẹ. Gió lay giật tấm thân vững chãi của mẹ. Nhưng mẹ vẫn bền gan đứng trên sườn núi cheo leo.
Khi mùa đông đến, tôi cứ thu mình mãi trong tấm áo gai xù ấm áp của họ nhà dẻ gai và nép mãi vào tay mẹ, tóc mẹ. Tôi sợ phải xa mẹ, sợ phải tự sống một mình. Tôi sợ những gì lạ lẫm trong rừng già. Nhưng tôi nghe tiếng mẹ thì thầm:
- Bé Út của mẹ, con nhỏ nhất nhà so với các anh chị nhưng con cũng đã lớn rồi đấy. Con là một bé dẻ gai rất khoẻ mạnh. Hãy dũng cảm lên nào, con sẽ bay theo gió và sẽ trở thành một cây dẻ cường tráng trong cánh rừng này nhé!
Tôi cố quẫy mình... Tấm áo gai dày và ấm bất chợt bung ra. Và tôi nhìn rõ cả cánh rừng già, cả sườn núi cao, cả bầu trời mây gió lồng lộng ào ạt trôi trên đầu mẹ. Hoá ra tôi là trái dẻ cuối cùng đang nép trên cánh tay vươn cao nhất của mẹ. Mẹ đưa tay theo chiều gió và thì thầm với riêng tôi: “Tạm biệt con yêu quý, hạt dẻ bé bỏng nhất của mẹ. Dù thế nào con cũng sẽ lớn lên, hãy dũng cảm và đón nhận cuộc sống mới nhé!“
Tôi bỗng thấy mình bay nhẹ theo làn gió, tung mình vào khoảng không bao la rồi rơi êm xuống thảm lá ấm sực của rừng già... “Tạm biệt mẹ! Con yêu mẹ!”- tôi gọi với theo gió trước khi chìm vào giấc ngủ đông ấm áp. Và tôi mơ...”
(Theo Phương Thanh Trang, trích Câu chuyện của hạt dẻ gai,
tạp chí Văn học và tuổi trẻ, số 12 (465), 2020)
CÂU CHUYỆN CỦA HẠT DẺ GAI
“Tôi là đứa con bé nhất của mẹ Dẻ Gai trong rừng già, trên sườn núi cao cheo leo.
Mùa xuân đến, từ trên cánh tay và mái tóc của mẹ, từng nụ hoa dẻ nhú ra như quả cầu xanh có tua gai nhỏ. Rồi hoa lớn dần thành những trái dẻ xù xì gai góc. Anh chị em chúng tôi ra đời như thế đó.
Chúng tôi lớn lên trong mùa hè nắng lửa, mưa dông. Những cơn mưa ào đến gội ướt đẫm tóc mẹ và tắm mát cho chúng tôi. Nắng làm bỏng rát cả làn da và mái tóc của mẹ.
Khi thu về, trái dẻ khô đi, lớp áo gai đã chuyển sang màu vàng cháy. Hạt dẻ căng tròn làm nứt bung cả tấm áo gai xù đã quá chật chội.
Tôi vẫn nằm im trong lớp áo gai xù, nép vào một cánh tay của mẹ. Tôi chẳng muốn chui khỏi tấm áo ấm áp, an toàn đó chút nào.
Nhưng rồi những ngày thu êm ả cũng trôi qua.
Gió lạnh buốt bắt đầu thổi ù ù qua khu rừng. Gió vặn vẹo những cánh tay dẻo dai của mẹ. Gió lay giật tấm thân vững chãi của mẹ. Nhưng mẹ vẫn bền gan đứng trên sườn núi cheo leo.
Khi mùa đông đến, tôi cứ thu mình mãi trong tấm áo gai xù ấm áp của họ nhà dẻ gai và nép mãi vào tay mẹ, tóc mẹ. Tôi sợ phải xa mẹ, sợ phải tự sống một mình. Tôi sợ những gì lạ lẫm trong rừng già. Nhưng tôi nghe tiếng mẹ thì thầm:
- Bé Út của mẹ, con nhỏ nhất nhà so với các anh chị nhưng con cũng đã lớn rồi đấy. Con là một bé dẻ gai rất khoẻ mạnh. Hãy dũng cảm lên nào, con sẽ bay theo gió và sẽ trở thành một cây dẻ cường tráng trong cánh rừng này nhé!
Tôi cố quẫy mình... Tấm áo gai dày và ấm bất chợt bung ra. Và tôi nhìn rõ cả cánh rừng già, cả sườn núi cao, cả bầu trời mây gió lồng lộng ào ạt trôi trên đầu mẹ. Hoá ra tôi là trái dẻ cuối cùng đang nép trên cánh tay vươn cao nhất của mẹ. Mẹ đưa tay theo chiều gió và thì thầm với riêng tôi: “Tạm biệt con yêu quý, hạt dẻ bé bỏng nhất của mẹ. Dù thế nào con cũng sẽ lớn lên, hãy dũng cảm và đón nhận cuộc sống mới nhé!“
Tôi bỗng thấy mình bay nhẹ theo làn gió, tung mình vào khoảng không bao la rồi rơi êm xuống thảm lá ấm sực của rừng già... “Tạm biệt mẹ! Con yêu mẹ!”- tôi gọi với theo gió trước khi chìm vào giấc ngủ đông ấm áp. Và tôi mơ...”
(Theo Phương Thanh Trang, trích Câu chuyện của hạt dẻ gai,
tạp chí Văn học và tuổi trẻ, số 12 (465), 2020)
“Câu chuyện của hạt dẻ gai” được viết theo thể loại nào?
Quảng cáo
Trả lời:
Câu hỏi cùng đoạn
Câu 2:
Câu chuyện được kể bằng lời của nhân vật nào?
Câu 3:
Từ “chúng tôi” trong câu chuyện được dùng để chỉ những nhân vật nào?
Câu 4:
Từ “mùa xuân” trong văn bản được hiểu theo nghĩa gốc, đúng hay sai?
Câu 5:
Chủ đề “Câu chuyện của hạt dẻ gai” là gì ?
Chủ đề “Câu chuyện của hạt dẻ gai” là gì ?
Câu 6:
Câu nói nào của nhân vật mẹ Dẻ Gai thể hiện rõ nhất bài học cuộc sống ẩn chứa trong câu chuyện này?
Câu 7:
Ba từ nào phù hợp với đặc điểm của nhân vật “tôi”:
Câu 8:
Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong câu: “Và tôi nhìn rõ cả cánh rừng già, cả sườn núi cao, cả bầu trời mây gió lồng lộng ào ạt trôi trên đầu mẹ.”?
Câu 9:
Nêu bài học cuộc sống mà em có thể rút ra từ câu chuyện của hạt dẻ gai trong đoạn trích.
Câu 10:
Em có đồng ý với hành động cuả hạt dẻ gai khi không muốn rời xa mẹ không? vì sao?
Hot: 1000+ Đề thi cuối kì 1 file word cấu trúc mới 2025 Toán, Văn, Anh... lớp 1-12 (chỉ từ 60k). Tải ngay
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Lời giải
Bài văn hoàn chỉnh
Kì nghỉ hè vừa rồi, em đã có một trải nghiệm thật đáng nhớ cùng với gia đình – chuyến đi tham quan vịnh Hạ Long. Đây là chuyến đi mà em sẽ nhớ mãi, vì không chỉ được ngắm nhìn cảnh đẹp mà còn cảm nhận được tình yêu thương gắn bó giữa các thành viên trong gia đình.
Hôm ấy, từ sáng sớm, bố mẹ đưa em và em gái ra bến tàu. Khi tàu rời bến, mặt biển xanh biếc trải dài bất tận, gió thổi mát rượi. Em thích thú chạy ra boong tàu, vừa ngắm sóng vừa reo hò cùng em gái. Khi con tàu lướt qua những hòn đảo đá vôi sừng sững, em ngỡ như đang lạc vào thế giới thần tiên. Bố kể rằng mỗi hòn đảo ở đây đều có một câu chuyện thú vị, em nghe say sưa không rời mắt.
Đến trưa, cả nhà cùng ăn hải sản trên tàu. Em được nếm thử nhiều món ngon như tôm hấp, ghẹ rang muối, mực nướng… Mẹ vừa gỡ cua cho em vừa mỉm cười âu yếm. Lúc ấy, em thấy mình thật hạnh phúc. Chiều đến, cả nhà chèo thuyền kayak khám phá hang động. Có lúc em thấy hơi lo lắng vì đường tối và hẹp, nhưng nhờ có bàn tay bố chèo vững vàng bên cạnh, em thấy yên tâm và tự tin hơn rất nhiều.
Chuyến đi kết thúc, em vừa vui vừa luyến tiếc. Em không chỉ được mở rộng tầm mắt mà còn học được một điều: khi bên gia đình, mọi khó khăn đều trở nên nhẹ nhàng. Em càng yêu quý, trân trọng bố mẹ và em gái nhiều hơn.
Trải nghiệm đó đã để lại trong em một kỉ niệm thật đẹp. Em sẽ nhớ mãi chuyến đi Hạ Long cùng gia đình – nơi em vừa được vui chơi, vừa được học thêm cách yêu thương và gắn bó với những người thân yêu nhất.
Lời giải
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.