Câu hỏi:

17/11/2025 74 Lưu

XƯƠNG RỒNG VÀ CÚC BIỂN

Xương Rồng sống ở bãi cát ven biển đã lâu mà chẳng được ai để ý đến. Bông Cúc Biển thấy lão sống lặng lẽ quá nên xin đến ở chung. Lão hơi khó chịu nhưng vẫn đồng ý. Một hôm, đàn bướm nọ bay ngang qua, kêu lớn:

- Ôi, bác Xương Rồng nở hoa đẹp quá!

Xương Rồng hồi hộp chờ Cúc Biển lên tiếng nhưng nó chỉ im lặng, mỉm cười. Nhiều lần được khen, lão vui vẻ ra mặt.

Thời gian trôi qua, hết xuân đến hè, hoa Cúc Biển tàn úa. Vài chú ong nhìn thấy liền cảm thán:

- Thế là đến thời hoa Xương Rồng tàn héo!

Nghe mọi người chê, Xương Rồng liền gân cổ cãi:

- Ta chẳng bao giờ tàn héo cả. Những bông hoa kia là của Cúc Biển đấy! 

Cúc Biển chẳng nói gì nhưng không cười nữa. Đợi chị gió bay qua, nó xin chị mang mình theo đến vùng đất khác.

Mùa Xuân đến, bướm ong lại bay qua nhưng chẳng ai còn để ý đến Xương Rồng nữa. Lão tiếp tục sống những ngày tháng cô độc như trước.

                                       (Lê Luynh, Giọt Sương Chạy Trốn - NXB Kim Đồng, 2020)

Câu chuyện trên được kể theo ngôi thứ mấy?

Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack
- Ngôi thứ ba.

Câu hỏi cùng đoạn

Câu 2:

Câu chuyện trong tác phẩm được kể bằng lời của ai?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Lời của người kể chuyện.

Câu 3:

Vì sao Cúc Biển muốn sống cùng Xương Rồng?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Vì thấy Xương Rồng sống lặng lẽ cô đơn.

Câu 4:

Việc lựa chọn ngôi kể trong câu chuyện có tác dụng gì?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Thuật lại sự việc khách quan hơn.

Câu 5:

Tại sao Cúc Biển bỏ đi?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Vì Xương Rồng chê Cúc Biển tàn héo.

Câu 6:

Xác định từ láy trong câu “Xương Rồng hồi hộp chờ Cúc Biển lên tiếng nhưng nó chỉ im lặng, mỉm cười”.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Từ láy: Hồi hộp.

Câu 7:

Xác định chủ ngữ, vị ngữ của câu: “Cúc Biển chẳng nói gì nhưng không cười nữa”:

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Chủ ngữ: Cúc Biển.

- Vị ngữ: chẳng nói gì nhưng không cười nữa.

Câu 8:

Nhận xét nào sau đây đúng với truyện Xương Rồng và Cúc Biển ?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Phê phán những người xem thường người khác.

Câu 9:

Nếu em là Xương Rồng, em sẽ ứng xử với Cúc Biển như thế nào?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Nếu em là Xương Rồng, em sẽ biết ơn Cúc Biển vì đã mang đến cho mình niềm vui và sự quan tâm. Em sẽ không nhận công về mình, mà thay vào đó sẽ khen ngợi và chia sẻ niềm vui với Cúc Biển.

Câu 10:

Từ câu chuyện trên em rút ra bài học gì cho bản thân?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
- Cần biết trân trọng, ghi nhận và cảm ơn những người đã giúp đỡ, đồng hành cùng mình. Không nên ích kỉ nhận công về mình hay xem thường người khác, nếu không ta sẽ mãi sống trong cô đơn.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Câu 1

Mỗi chúng ta đều có những kỉ niệm. Những kỉ niệm đó có thể là vui là buồn thậm chí là làm chúng ta thay đổi cả một thói quen. Em hãy viết một bài văn kể về một trải nghiệm đáng nhớ của mình.

Gợi ý:

a. Đảm bảo cấu trúc bài văn tự sự.

b. Xác định đúng yêu cầu của đề: Kể về trải nghiệm của bản thân.

c. Kể lại trải nghiệm giúp đỡ bạn

HS có thể triển khai cốt truyện theo nhiều cách, nhưng cần đảm bảo các yêu cầu sau:

- Sử dụng ngôi kể thứ nhất.

- Dàn ý:

1. Mở bài:

- Dẫn dắt đến câu chuyện em muốn kể.

Mẫu: Tuổi học trò mỗi người ai cũng trải qua rất nhiều kỉ niệm. Và thường, những kỉ niệm đáng nhớ nhất sẽ luôn là những kỉ niệm đẹp. Nhưng riêng đối với em, thì kỉ niệm mà mãi không thể nào quên được là một lần bị chê.

2. Thân bài:

- Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra sự việc?

Lúc đó, em là học sinh lớp 3 trường tiểu học Nguyễn Văn Giáp. Từ lớp 1 đến lớp 3 em luôn đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, nằm trong top đầu các học sinh giỏi của trường, được thầy cô yêu thương, bạn bè ngưỡng mộ.

Một lần, cô giáo dặn dò cả lớp chuẩn bị một bài thuyết trình trước lớp về cây ăn quả yêu thích.

Tự cho rằng mình rất giỏi, nên em không hề chuẩn bị từ trước, thoải mái đi chơi.

- Kể chi tiết sự việc:

- Hôm đó, cô giáo gọi lần lượt từng bạn lên thuyết trình bài làm đã chuẩn bị ở nhà. Đến lượt mình, em tự tin bước lên bục, nhưng ngay khi bắt đầu em đã bắt đầu gặp khó khăn.

- Vì chưa chuẩn bị trước nên em nói chậm, lắp bắp, miêu tả không theo thứ tự nào. Càng ngày em càng mất dần sự tự tin của mình, cứ cúi gằm xuống đất rồi nói nhỏ dần.

- Em có cảm xúc như thế nào khi câu chuyện diễn ra? Điều gì khiến em xúc động? Xúc động như thế nào?

- Tiếng xì xào của các bạn ở dưới lớp khiến em càng thêm xấu hổ, im lặng đứng tại chỗ

- Cuối cùng, cô giáo để em về chỗ cho bạn khác lên trình bày. Cuối tiết, cô giáo nêu lên những nhận xét chung về buổi học, cô đặc biệt nhấn mạnh những bạn chưa chuẩn bị, làm bài cẩn thận.

- Khi cô giáo nói, em cảm giác mặt mình đỏ bừng vì xấu hổ, khi mọi người nhìn về phía em mà bàn tán.

- Kết quả sự việc: Từ hôm đó, em sâu sắc nhận ra được lỗi lầm của mình, từ bỏ được tính tự đại và ham chơi của bản thân

3. Kết bài:

- Từ lần đó, em đã thay đổi bản thân rất nhiều, và tất nhiên là theo chiều hướng tốt hơn. Tất cả là nhờ lời phê bình thẳng thắn của cô giáo ngày hôm đó. Nhờ cô mà em nhận ra được lỗi lầm của mình và khắc phục. Vì thế mà tuy đây không phải là một kỉ niệm đẹp nhưng em vẫn nhớ mãi nó.

d. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chính tả, ngữ pháp tiếng Việt.

e. Sáng tạo: Bố cục mạch lạc, lời kể sinh động, sáng tạo.

Lời giải

Bài văn hoàn chỉnh

Tuổi học trò của mỗi người đều chất chứa biết bao kỉ niệm, có niềm vui, có nỗi buồn, và cũng có cả những trải nghiệm khiến ta thay đổi bản thân. Đối với em, kỉ niệm đáng nhớ nhất chính là một lần em bị cô giáo phê bình trước lớp.

Hồi đó em đang học lớp 3, trường Tiểu học Nguyễn Văn Giáp. Em luôn nằm trong nhóm học sinh giỏi của lớp nên rất tự tin về bản thân. Một hôm, cô giáo dặn cả lớp chuẩn bị một bài thuyết trình về cây ăn quả yêu thích. Tự cho rằng mình thông minh và nói năng lưu loát, em đã không chuẩn bị mà dành thời gian để vui chơi.

Ngày hôm sau, cô gọi từng bạn lên trình bày. Khi đến lượt mình, em hăng hái bước lên bục với vẻ tự tin. Nhưng vừa bắt đầu nói, em liền lúng túng. Vì không chuẩn bị từ trước, em nói lộn xộn, không theo trình tự, giọng cứ lắp bắp rồi nhỏ dần. Nghe tiếng xì xào của các bạn phía dưới, em càng xấu hổ, mặt đỏ bừng, chỉ muốn chạy thật nhanh về chỗ. Cuối cùng, cô giáo đành cho em ngồi xuống và gọi bạn khác lên.

Sau tiết học, cô nhẹ nhàng nhắc nhở cả lớp về tinh thần chuẩn bị chu đáo. Khi cô nhấn mạnh sự thiếu trách nhiệm trong học tập, em hiểu rằng cô đang nói đến mình. Lúc ấy, em cảm thấy vừa xấu hổ vừa buồn, nhưng trong lòng lại thấm thía biết bao.

Từ hôm đó, em đã thay đổi rất nhiều. Em không còn chủ quan và tự cao như trước, luôn chuẩn bị bài vở đầy đủ trước khi đến lớp. Nhờ vậy, kết quả học tập của em ngày càng tiến bộ.

Đến bây giờ, khi nhớ lại kỉ niệm đó, em vẫn còn thấy bối rối. Tuy không phải là một kỉ niệm vui, nhưng chính nhờ lần bị phê bình ấy, em đã học được bài học lớn: không được kiêu căng, coi thường việc học, mà phải luôn nỗ lực và nghiêm túc với bản thân. Đó chính là kỉ niệm giúp em trưởng thành hơn trên con đường học tập của mình.

Lời giải

- Lời của người kể chuyện.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP