NGƯỜI BẠN ĐƯỜNG ĐẦU TIÊN
(Trích “Dế Mèn phiêu lưu ký” – TÔ HOÀI)
Một buổi chiều, tôi đứng bờ đầm nước, trông ra. Khi hoàng hôn xuống, mặt nước trời bỗng sáng lên trong giây lát, đượm vẻ bao la khêu gợi vô hạn lòng giang hồ.
Bỗng sau lưng có tiếng ồn ào. Quay lại, tôi thấy một Dế Trũi đương đánh nhau với hai mụ Bọ Muỗm. Hai mụ Bọ Muỗm vừa xông vào vừa kêu om sòm. Ai đã nói rằng “vừa đánh trống vừa ăn cướp”, lúc ấy tôi đã thấy tận mắt cái cảnh thật đúng câu ví vậy. Hai mụ giơ chân, nhe cặp răng dài nhọn, đánh tới tấp. Trũi bình tĩnh, dùng càng gạt đòn rồi bổ sang. Hai càng Trũi móc toẽ đằng trước, khi huơ lên, coi oai như cặp chuỳ đồng.
Tôi đứng ngắm và khen thầm. Xưa nay tôi vẫn có ý coi thường các cậu Dế Trũi - Dế Trũi quê kệch, mình dài thuồn thuỗn, bốn mùa mặc áo gi-lê trần. Nhưng bây giờ, nhìn anh Trũi nhanh nhẹn này, tôi hiểu rằng không nên chỉ xem bề ngoài mà coi thường ai một cách hồ đồ như vậy.
Trũi gan góc, một chống với đôi mà địch thủ vẫn luôn luôn bị cú đòn đau. Nhưng hai mụ Bọ Muỗm cứ vừa đánh vừa kêu, làm cho họ nhà Bọ Muỗm ở ruộng lúa gần đấy nghe tiếng. Thế là cả một bọn Bọ muỗm lốc nhốc chạy ra. Trũi biết thế nguy, lủi khỏi vòng chiến nhảy bòm xuống dòng nước, bơi sang bên này. Cách nước rồi, yên trí, Trũi lại nghênh ngang đứng hướng về bên kia, giơ chân, giơ càng dọa lại bọn Bọ Muỗm vừa kéo tới. Thấy thế, bọn Bọ Muỗm tức, bật lên một cử chỉ bất ngờ là chúng bay ào sang rợp cả mặt nước.
Trũi ta không dè bọn Bọ Muỗm bay mau thế. Anh ta chỉ kịp giơ hai cái càng răng cưa tròn xoe lên thì đã thấy không biết bao nhiêu răng, móc đánh, chém tới tấp xuống. Trũi ngã quay. Lũ kia xô cưỡi lên. Nhất định có án mạng phen này.
Tôi vội nhẩy tới. Bọn Bọ Muỗm hốt hoảng bay đi hết. Trũi nằm chỏng gọng, bất tỉnh nhân sự. Tôi vực về cửa hang, lấy nước phun vào mặt Trũi.
Một lát, Trũi tỉnh, còn rên hừ hừ. Bị nhiều đòn đau thâm tím cả mình.
Trũi kể tôi nghe. Vốn trước kia hang Trũi xóm xa bên cánh đồng khác. Một lần sang bên sông, thấy cỏ tốt quá bèn đến ở bên đó. Xóm ấy có Bọ Muỗm trú ngụ nhiều. Bọn Bọ Muỗm thấy tự dưng có kẻ lông bông ở đâu đến, không ngày nào không có Bọ Muỗm đến sinh sự. Chúng cắt lượt nhau suốt ngày vào cà khịa, làm cho Trũi không chịu được. Nhưng Trũi vẫn gan lì. Có khi chúng dọa đánh chết Trũi.
Trũi rất ngang, không sợ. Đứa nào chửi thế nào, Trũi chửi lại thế ấy. Đứa nào muốn đánh nhau, Trũi đánh nhau. Tiếng Bọ Muỗm bắng nhắng thế, nhưng dù thế cũng phải kiềng kẻ gan dạ, nên cũng mới chỉ có những cuộc xô xát xoàng thôi. Trận ẩu đả hôm nay là to nhất. Bọn Bọ Muỗm định đánh chết Trũi thật. Chúng cho hai mụ ra sinh sự, lấy cớ rồi kéo cả lò ra. Đây là trận đòn thù chứ không phải cuộc ẩu đả tình cờ như tôi tưởng lúc mới đầu.
Trũi rối rít tạ ơn. Tôi khuyên Trũi nên ở lại hang tôi mà chữa bệnh cho tới khi khỏi hẳn mới về.
Được ít lâu, các vết thương của Trũi lành dần.
Mấy hôm trò chuyện cũng Trũi, tôi biết tính Trũi rất vui, hay nói pha trò và yêu đời. Nhưng tôi thích nhất Trũi cũng ưa sự đi đây đi đó, Trũi thường khoe rằng tuy Trũi còn ít tuổi nhưng đã từng đi xa. Tôi ngỏ ý rủ Trũi sẽ cùng đi du lịch. Tôi bảo rằng ở phía chân trời xa kia chắc có nhiều cái lạ, không nên về đồng cỏ cũ nữa. Trũi reo lên, nhận lời ngay.
Chúng tôi kết làm anh em.
Từ hôm ấy, Trũi ở luôn hang tôi và Trũi tôn tôi là anh. Còn tôi gọi Trũi là em. Thề rằng từ đây sinh tử có nhau.
Chúng tôi sửa soạn.
Một ngày cuối thu, tôi và Trũi lên đường. Hôm ấy nước đầm trong xanh. Những áng cỏ mượt rời rợi. Trời đầy mây trắng. Gió hiu hiu thổi như đang giục lòng kẻ ra đi. Thế là tôi rời quê hương lần thứ hai.
(Trích Chương IV, “Dế Mèn phiêu lưu ký” Tô Hoài – NXB Kim Đồng 2019)
NGƯỜI BẠN ĐƯỜNG ĐẦU TIÊN
(Trích “Dế Mèn phiêu lưu ký” – TÔ HOÀI)
Một buổi chiều, tôi đứng bờ đầm nước, trông ra. Khi hoàng hôn xuống, mặt nước trời bỗng sáng lên trong giây lát, đượm vẻ bao la khêu gợi vô hạn lòng giang hồ.
Bỗng sau lưng có tiếng ồn ào. Quay lại, tôi thấy một Dế Trũi đương đánh nhau với hai mụ Bọ Muỗm. Hai mụ Bọ Muỗm vừa xông vào vừa kêu om sòm. Ai đã nói rằng “vừa đánh trống vừa ăn cướp”, lúc ấy tôi đã thấy tận mắt cái cảnh thật đúng câu ví vậy. Hai mụ giơ chân, nhe cặp răng dài nhọn, đánh tới tấp. Trũi bình tĩnh, dùng càng gạt đòn rồi bổ sang. Hai càng Trũi móc toẽ đằng trước, khi huơ lên, coi oai như cặp chuỳ đồng.
Tôi đứng ngắm và khen thầm. Xưa nay tôi vẫn có ý coi thường các cậu Dế Trũi - Dế Trũi quê kệch, mình dài thuồn thuỗn, bốn mùa mặc áo gi-lê trần. Nhưng bây giờ, nhìn anh Trũi nhanh nhẹn này, tôi hiểu rằng không nên chỉ xem bề ngoài mà coi thường ai một cách hồ đồ như vậy.
Trũi gan góc, một chống với đôi mà địch thủ vẫn luôn luôn bị cú đòn đau. Nhưng hai mụ Bọ Muỗm cứ vừa đánh vừa kêu, làm cho họ nhà Bọ Muỗm ở ruộng lúa gần đấy nghe tiếng. Thế là cả một bọn Bọ muỗm lốc nhốc chạy ra. Trũi biết thế nguy, lủi khỏi vòng chiến nhảy bòm xuống dòng nước, bơi sang bên này. Cách nước rồi, yên trí, Trũi lại nghênh ngang đứng hướng về bên kia, giơ chân, giơ càng dọa lại bọn Bọ Muỗm vừa kéo tới. Thấy thế, bọn Bọ Muỗm tức, bật lên một cử chỉ bất ngờ là chúng bay ào sang rợp cả mặt nước.
Trũi ta không dè bọn Bọ Muỗm bay mau thế. Anh ta chỉ kịp giơ hai cái càng răng cưa tròn xoe lên thì đã thấy không biết bao nhiêu răng, móc đánh, chém tới tấp xuống. Trũi ngã quay. Lũ kia xô cưỡi lên. Nhất định có án mạng phen này.
Tôi vội nhẩy tới. Bọn Bọ Muỗm hốt hoảng bay đi hết. Trũi nằm chỏng gọng, bất tỉnh nhân sự. Tôi vực về cửa hang, lấy nước phun vào mặt Trũi.
Một lát, Trũi tỉnh, còn rên hừ hừ. Bị nhiều đòn đau thâm tím cả mình.
Trũi kể tôi nghe. Vốn trước kia hang Trũi xóm xa bên cánh đồng khác. Một lần sang bên sông, thấy cỏ tốt quá bèn đến ở bên đó. Xóm ấy có Bọ Muỗm trú ngụ nhiều. Bọn Bọ Muỗm thấy tự dưng có kẻ lông bông ở đâu đến, không ngày nào không có Bọ Muỗm đến sinh sự. Chúng cắt lượt nhau suốt ngày vào cà khịa, làm cho Trũi không chịu được. Nhưng Trũi vẫn gan lì. Có khi chúng dọa đánh chết Trũi.
Trũi rất ngang, không sợ. Đứa nào chửi thế nào, Trũi chửi lại thế ấy. Đứa nào muốn đánh nhau, Trũi đánh nhau. Tiếng Bọ Muỗm bắng nhắng thế, nhưng dù thế cũng phải kiềng kẻ gan dạ, nên cũng mới chỉ có những cuộc xô xát xoàng thôi. Trận ẩu đả hôm nay là to nhất. Bọn Bọ Muỗm định đánh chết Trũi thật. Chúng cho hai mụ ra sinh sự, lấy cớ rồi kéo cả lò ra. Đây là trận đòn thù chứ không phải cuộc ẩu đả tình cờ như tôi tưởng lúc mới đầu.
Trũi rối rít tạ ơn. Tôi khuyên Trũi nên ở lại hang tôi mà chữa bệnh cho tới khi khỏi hẳn mới về.
Được ít lâu, các vết thương của Trũi lành dần.
Mấy hôm trò chuyện cũng Trũi, tôi biết tính Trũi rất vui, hay nói pha trò và yêu đời. Nhưng tôi thích nhất Trũi cũng ưa sự đi đây đi đó, Trũi thường khoe rằng tuy Trũi còn ít tuổi nhưng đã từng đi xa. Tôi ngỏ ý rủ Trũi sẽ cùng đi du lịch. Tôi bảo rằng ở phía chân trời xa kia chắc có nhiều cái lạ, không nên về đồng cỏ cũ nữa. Trũi reo lên, nhận lời ngay.
Chúng tôi kết làm anh em.
Từ hôm ấy, Trũi ở luôn hang tôi và Trũi tôn tôi là anh. Còn tôi gọi Trũi là em. Thề rằng từ đây sinh tử có nhau.
Chúng tôi sửa soạn.
Một ngày cuối thu, tôi và Trũi lên đường. Hôm ấy nước đầm trong xanh. Những áng cỏ mượt rời rợi. Trời đầy mây trắng. Gió hiu hiu thổi như đang giục lòng kẻ ra đi. Thế là tôi rời quê hương lần thứ hai.
(Trích Chương IV, “Dế Mèn phiêu lưu ký” Tô Hoài – NXB Kim Đồng 2019)
Thể loại của văn bản Người bạn đường đầu tiên là gì?
Quảng cáo
Trả lời:
Câu hỏi cùng đoạn
Câu 2:
Xác định nhân vật chính của đoạn trích Người bạn đường đầu tiên.
Câu 3:
Sự kiện nào khiến Dế Mèn và Dế Trũi quen nhau?
Câu 4:
Cảnh vật buổi chiều khi Dế Mèn đứng ở bờ đầm được miêu tả như thế nào? Gợi cho nhân vật cảm xúc gì?
Câu 5:
Trận đánh giữa Dế Trũi và Bọ Muỗm diễn ra như thế nào?
Câu 6:
Qua cuộc trò chuyện, Dế Mèn thấy Dế Trũi có những phẩm chất gì?
Câu 7:
Tình bạn giữa Dế Mèn và Dế Trũi được thể hiện qua chi tiết nào?
Câu 8:
Nhân vật Bọ Muỗm được miêu tả với những đặc điểm nào?
Câu 9:
Đoạn trích giúp em rút ra bài học gì trong cách nhìn nhận, đánh giá con người?
Câu 10:
Em có suy nghĩ gì về tình bạn giữa Dế Mèn và Dế Trũi?
Hot: 1000+ Đề thi cuối kì 1 file word cấu trúc mới 2025 Toán, Văn, Anh... lớp 1-12 (chỉ từ 60k). Tải ngay
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Lời giải
Đoạn văn tham khảo
Tình bạn của Dế Mèn và Dế Trũi trong văn bản Người bạn đường đầu tiên thật đẹp và đáng trân trọng. Sau khi Dế Mèn ra tay cứu Dế Trũi khỏi trận đòn của bọn Bọ Muỗm, hai nhân vật nhanh chóng trở nên gắn bó thân thiết. Họ coi nhau như anh em, cùng nhau trò chuyện, chia sẻ và quyết định đồng hành trên con đường phiêu lưu đầy thử thách. Tình bạn ấy được xây dựng từ lòng biết ơn, sự chân thành và khát vọng đi đây đi đó để khám phá những điều mới lạ. Đó không chỉ là một tình bạn giản dị mà còn là một tình bạn trong sáng và cao đẹp, trở thành chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cả hai. Đọc truyện, em cảm nhận được sự rộn ràng và ấm áp trong tình bạn ấy, đồng thời tự nhắc mình cần biết trân trọng và giữ gìn tình bạn trong cuộc sống.
Chú thích:
- Từ láy: rộn ràng.
- Từ ghép: gắn bó, thân thiết.
- Câu có mở rộng cụm danh từ: một tình bạn trong sáng và cao đẹp.
Lời giải
Bài viết tham khảo
Ai trong chúng ta cũng có một người bạn thân thiết để cùng chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống. Đối với em, người bạn thân ấy là Minh – bạn học cùng lớp đã gắn bó với em suốt những năm qua. Trong rất nhiều kỉ niệm, em nhớ nhất là một lần đi chơi cùng Minh vào dịp nghỉ hè năm ngoái. Đó là một trải nghiệm thật đáng nhớ, để lại trong em nhiều cảm xúc khó quên.
Hôm ấy là một ngày cuối tuần, thời tiết mát mẻ, trời xanh trong vắt. Em và Minh đã hẹn nhau đi công viên gần trường để vừa dạo chơi vừa ôn lại những chuyện đã qua. Trước khi đi, cả hai đều háo hức, em còn chuẩn bị thêm một ít bánh và nước để mang theo. Khi đến công viên, chúng em không khỏi ngạc nhiên trước khung cảnh tươi đẹp: những hàng cây rợp bóng mát, những luống hoa nở rực rỡ, và hồ nước trong xanh phản chiếu ánh mặt trời lấp lánh.
Chúng em cùng nhau đi dạo quanh hồ, vừa đi vừa trò chuyện về những kỉ niệm trên lớp, những trò nghịch ngợm tuổi học trò. Thỉnh thoảng, cả hai lại bật cười vì nhớ đến một tình huống hài hước nào đó. Sau đó, chúng em thuê xe đạp đôi để đi vòng quanh công viên. Lúc đầu, em hơi lo lắng vì sợ không giữ được thăng bằng, nhưng nhờ có Minh động viên, chỉ sau vài phút em đã đạp rất tự tin. Cảm giác gió mát lùa qua tóc, tiếng bánh xe lăn đều trên đường khiến em thấy thật thoải mái.
Khi mệt, chúng em ngồi nghỉ bên bờ hồ, cùng nhau ăn bánh và uống nước. Trong khoảnh khắc ấy, em cảm nhận được tình bạn thật giản dị mà ấm áp. Minh không chỉ là người bạn cùng học, cùng chơi, mà còn là chỗ dựa để em chia sẻ những tâm sự thầm kín. Trước khi ra về, chúng em còn chụp với nhau vài tấm hình để lưu giữ kỉ niệm.
Buổi đi chơi hôm ấy kết thúc khi hoàng hôn dần buông xuống. Trên đường về, em cảm thấy trong lòng ngập tràn niềm vui. Dù chỉ là một chuyến đi ngắn, nhưng em hiểu rằng đó là khoảng thời gian quý giá để tình bạn của chúng em thêm gắn bó, thêm khăng khít.
Nhớ lại trải nghiệm ấy, em càng trân trọng tình bạn hơn. Bạn bè không chỉ mang đến niềm vui mà còn tiếp thêm cho ta sức mạnh để vượt qua những khó khăn. Em thầm mong rằng tình bạn giữa em và Minh sẽ mãi bền chặt, để chúng em còn có thêm nhiều chuyến đi chơi thú vị khác trong tương lai.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.