Câu hỏi:

26/12/2025 11 Lưu

Lược phần đầu: Phần đầu của tác phẩm kể về những ký ức tuổi thơ của nhân vật cố, sống bên dòng sông, nơi cuộc sống gắn liền với con nước, những món đồ trôi dạt, và những khát khao về thế giới xa xôi. Cố và lũ bạn luôn tò mò về nguồn gốc của những thứ trôi đến, từ búp bê, cá lạ, đến khúc chân giả, và cả những cuộc phiêu lưu tưởng tượng. Những kỷ niệm này gợi lên ước muốn ra đi, khám phá chân trời mới, và dần dẫn đến hành động trốn nhà của cố để theo ghe hát rong.

Tản văn mới của Nguyễn Ngọc Tư: Khởi đầu của gió

(...) Đất còn đi, sao người lại không? Cố nghĩ vậy, khi ngó qua cửa sổ, dõi nhìn thằng nhỏ giờ đã bỏ đống tro sau lưng, tần ngần ướm chân vào vết hằn bánh xe lún vào đất đỏ, chỗ chiếc mobihome từng đậu lại cắm trại bên hồ. Chịu thua, cố không nhớ ra tên thằng nhỏ là Bi, Bo hay Gấu, Tí, có quá nhiều cháu chắt, những cái tên cứ nhịu lẫn trên những gương mặt. Nhưng cố chắc chắn nó là cháu mình, bởi trong mấy bữa cơm gần đây, người nhà cố cứ náo loạn lên chuyện thằng nhỏ ở suốt ngoài bờ hồ, từ khi ngôi nhà di động nọ ghé qua.

Không về ăn cơm, nó được kẻ lang bạt nọ đãi đồ hộp hâm nóng trên bếp ga hoặc than hồng từ đống lửa đêm qua, uống coca trong ly giấy. Tối mịt thằng nhỏ mới về, vẻ mặt cho thấy chuyện về ngủ cũng là chẳng đặng đừng. Lòng dạ nó vẫn để lại ngôi nhà di động, đống lửa bập bùng ngoài đó, nhìn cái cách nó hở cái chạy lại cửa sổ ngó ra thì biết. “Thằng nhỏ như bị bùa, ai đó nói, kiểu này sớm muộn gì thằng nhỏ cũng bị người ta bắt cóc”.

Nhưng người lạ trên chiếc mobihome đó, không có ý định bắt cóc thằng nhỏ. Ông tới gõ cửa nhà cố, vẻ mặt hãy còn thất kinh với cái viễn cảnh phải cưu mang thêm đứa nhỏ khét nắng, nói “thằng nhóc đòi trốn theo tôi, người lớn phải coi chừng kỹ cậu giang hồ con này mới được”. Chứng minh ý định bỏ đi của thằng nhỏ thật sự nghiêm túc, ông đưa trả lại cái ba lô học trò mà thằng nhỏ đã nhét đầy chật quần áo vô đó. Không ai biết nó chuẩn bị cho cuộc ra đi từ hồi nào. Ai đó dựng ngược đồng tử rít lên ơi là trời, mới tí tuổi mà gan cỡ đó rồi. Ai đó ngăn ai đó đừng nóng vội mà kéo thằng nhỏ vô nhà quất cho mấy roi, “nhớ coi, hồi nhỏ mình cũng vậy, đâu phải chưa từng tính chuyện bỏ nhà đi”. Hoạt cảnh đó làm cố tức điên, thật muốn yên tĩnh chút để kéo khách ngồi lại mà hỏi chuyện đường xa, thứ là cố lúc nào cũng háu đói.

Vô tư không nhận ra mình bị phản bội, thằng nhỏ ở ngoài kia vẫn rạo rực thêm củi nướng mấy xiên cá suối. Nhưng nó không ăn ngoài đó, về đúng buổi cơm chiều. Quá kích động với ý nghĩ bữa cơm này là bữa cuối với đại gia đình, thằng nhỏ không nhận ra vẻ mặt giả lả, cái nhìn đầy ẩn ý của người lớn trong nhà. Ăn xong nó tót lên giường sớm, lăn mọi góc, nghĩ chỉ còn đêm nay là mình còn cuộn vào mớ chăn chiếu này, nghĩ mình thức tới sáng luôn quá, ai mà ngủ được trong cái đêm trọng đại này, nghĩ má chắc buồn nhưng mấy đứa em sẽ làm bà bận rộn hết hơi, chẳng còn sức đâu mà nhớ đứa xa xôi, nghĩ mình sẽ không ngủ đâu, dễ gì. Nhưng nó quên mình chỉ là đứa con nít, đúng tuổi ăn tuổi ngủ. Ngôi nhà di động đã rời đi đúng lúc thằng nhỏ vào chiêm bao. Cố chứng kiến từ đầu cuộc trốn chạy đó, người già thì ngủ mấy đâu, qua cửa sổ cố thấy ông ta thận trọng nhìn quanh, khi bảo đảm không có ai lảng vảng, bèn tuồn vào ca bin đánh vô lăng đưa xe ra khỏi bãi đất, ngoặt vào đường cái. Khi ngang qua nhà cố, bất ngờ ông dừng xe lại, bước xuống nghiêm chào một phát, kiểu nhà binh. Chắc ông ta nghĩ lung lắm trước khi rời khỏi, nên tốc độ xe cứ lừng chừng, không dứt khoát bỏ lại đám bụi đỏ đang lì lợm bám theo.

Tự dưng cố nhớ cái dáng ngồi chắc nụi của ông thầy tuồng bên đống phục trang phía sau ghe hát, che chắn để chẳng ai phát hiện ra đứa nhỏ đang ém trong đó. Ông thấy nó trốn vào trước khi ghe nhổ sào, đứa nhỏ từng năm lần bảy lượt xin ông cho quá giang ra chợ. Không hành lý, chỉ bộ đồ dính da, con nhỏ khư khư cặp nách khúc chân giả. Khi ông giở đống vải cho nó chui ra, phóng mình lên một bến chợ, ông đã nói, “giữ mình, nghen nhỏ”.

Cái bến chợ đầu tiên nọ, cho tới cái lũng bên dưới dãy đồi hình con bọ, nơi cố gỉ sét chờ ngày vào đất, cố không nhớ mình đã từng đi qua bao nhiêu nơi chốn. Rốt cuộc thì con người ta có thể đi xa tới đâu. Khúc chân giả cố đã trao cho một người hát rong bên chợ, sau mùa bom đạn, người thương tật đầy đường. Trả xong thứ cần trả, nhưng cố vẫn đi, nghĩ giờ quay về cũng uổng.

Nói cho cùng, đi thì đâu cần cớ. Cố nghĩ vậy. Đứa chắt giờ đã quay lại chỗ đống tro. Mờ trời nó đã phóng ra bãi đất đó, dụi mắt ngó quanh, chừng như đã khóc, ống tay áo nó chắc giờ tèm lem nước mũi. Chiếc mobihome biến mất, nhưng đống tro, vài thanh củi cháy dở, những lon thiếc rỗng vẫn còn đây, chỗ cái ghế xếp người lạ ngồi xoi lỗ sâu trên đất, xác tín cho thằng nhỏ rằng mọi thứ không phải là giấc mơ. Và khi ngó đứa chắt đưa mắt phía chiếc xe đi nhờ vào dấu vết trên con đường hãy còn ngái ngủ, cố biết thằng nhỏ đã hứa hẹn với chân trời

(Trích Khởi đầu của gió, Nguyễn Ngọc Tư)

a. Hình ảnh nào trong đoạn trích biểu tượng cho sự bắt đầu của một hành trình mới? (0,5 điểm)
b. Theo em, ý nghĩa nhan đề tác phẩm Khởi đầu của gió là gì? (0,75 điểm)

c. Hãy chỉ ra một từ ngữ địa phương mà em nhận thấy trong văn bản. Nêu tác dụng của từ ngữ địa phương được sử dụng trong đoạn trích đó. (0,75 điểm)

d. Qua văn bản, em có nhận xét gì về quan điểm của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư về sự chuyển tiếp giữa kết thúc và khởi đầu trong cuộc sống? (1,0 điểm)

Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack

a. Hình ảnh biểu tượng cho sự bắt đầu của một hành trình mới trong đoạn trích là
chiếc mobihome (ngôi nhà di động) và hành động của đứa trẻ nhìn theo dấu vết chiếc
xe đã đi, cùng những dấu vết để lại trên mặt đất. Chiếc mobihome đại diện cho những
khát khao tự do, hành trình khám phá thế giới mới.

b. “Khởi đầu của gió” có ý nghĩa là mỗi sự khởi đầu luôn mang theo những sự thay
đổi, sự chuyển động. Gió tượng trưng cho những thứ khó nắm bắt, sự thay đổi tự nhiên
và liên tục. Như vậy, nhan đề ngụ ý rằng mỗi kết thúc đều mở ra một khởi đầu mới, như
gió thổi mãi không ngừng, luôn dẫn dắt những hành trình và ước mơ mới.

c. Từ ngữ địa phương là từ “cố” (để chỉ một người bà lớn tuổi). Từ này tạo sự gần gũi,
thân thuộc trong ngôn ngữ của người miền Nam. Việc sử dụng từ ngữ địa phương trong
tác phẩm giúp làm nổi bật không gian văn hóa địa phương, mang đến sự chân thực và
tình cảm gắn bó của nhân vật với quê hương.

d. Quan điểm của Nguyễn Ngọc Tư về sự chuyển tiếp giữa kết thúc và khởi đầu: Cuộc
sống luôn vận động không ngừng, mỗi kết thúc đều mở ra một khởi đầu mới. Kết thúc
không phải là sự chấm dứt hoàn toàn mà là một phần của vòng tuần hoàn sự sống. Như
trong cuộc hành trình của đứa nhỏ và của cố, họ không dừng lại mà luôn tìm cách hướng
về phía trước, tiếp tục những ước mơ và khát khao mới.

Câu hỏi cùng đoạn

Câu 2:

Em hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu cảm nhận của mình sau khi đọc đoạn trích trong tác phẩm Khởi đầu của gió? của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

a. Xác định được yêu cầu về hình thức, dung lượng của đoạn văn.

Xác định đúng yêu cầu về hình thức và dung lượng (khoảng 200 chữ) của đoạn văn. Thí
sinh có thể trình bày đoạn văn theo cách diễn dịch, quy nạp, tổng - phân - hợp, móc xích
hoặc song hành.

b. Xác định đúng vấn đề cần nghị luận:

Nêu cảm nhận của mình sau khi đọc đoạn trích trong tác phẩm “Khởi đầu của gió?” của
nhà văn Nguyễn Ngọc Tư.

c. Đề xuất được hệ thống ý phù hợp để làm rõ vấn đề nghị luận.

- Xác định được các ý phù hợp để làm rõ vấn đề nghị luận.

- Sắp xếp được hệ thống ý hợp lí theo đặc điểm bố cục của kiểu đoạn văn.

Sau đây là một số gợi ý:

1. Mở đoạn:

• Giới thiệu sơ lược về đoạn trích “Khởi đầu của gió” và tác giả Nguyễn Ngọc Tư.

• Khẳng định đây là một tác phẩm giàu cảm xúc về hành trình tuổi thơ và khát vọng
khám phá của con người.

2. Thân đoạn:

• Nội dung và ý nghĩa của tác phẩm:

• Đoạn trích kể về câu chuyện tuổi thơ đầy hoài niệm và những ước mơ vượt qua giới
hạn của nhân vật “cố” cũng như đứa trẻ.

• Khung cảnh bên dòng sông, những ký ức về các món đồ trôi dạt gợi lên sự tò mò, thôi
thúc ra đi khám phá thế giới.

• Hình ảnh biểu tượng:

• Hình ảnh đứa trẻ “như bị bùa” trước sự hấp dẫn của ngôi nhà di động biểu trưng cho
khát khao ra đi, hành trình đến với chân trời mới.

• Chiếc mobihome và ngọn lửa tàn gợi lên sự kết thúc của một hành trình nhưng cũng
đồng thời mở ra cánh cửa cho một khởi đầu mới.

• Giọng văn của tác giả:

• Giọng văn mộc mạc, chất chứa nhiều cảm xúc hoài niệm của tuổi thơ đã qua, tạo nên
sự đồng cảm sâu sắc với độc giả.

• Việc sử dụng từ ngữ địa phương và những hình ảnh đầy tính biểu tượng làm tăng thêm
tính chân thực và sức hấp dẫn cho câu chuyện.

3. Kết đoạn:

• Tác phẩm “Khởi đầu của gió" khẳng định rằng mỗi sự kết thúc đều có thể là điểm
khởi đầu cho những hành trình mới, gợi lên thông điệp về sự chuyển mình không ngừng
trong cuộc sống.

d. Viết đoạn văn đảm bảo các yêu cầu sau:

- Lựa chọn được các thao tác lập luận, phương thức biểu đạt phù hợp để triển khai vấn
đề nghị luận:

- Trình bày rõ quan điểm về hệ thống các ý.

- Lập luận chặt chẽ, thuyết phục: lí lẽ xác đáng; bằng chứng tiêu biểu, phù hợp; kết hợp
nhuần nhuyễn giữa lí lẽ và bằng chứng.

đ. Diễn đạt

Đảm bảo chuẩn chính tả, dùng từ, ngữ pháp tiếng Việt, liên kết câu trong đoạn văn.
e. Sáng tạo

Thể hiện suy nghĩ sâu sắc về vấn đề nghị luận; có cách diễn đạt mới mẻ.

Đoạn văn mẫu

“Khởi đầu của gió” là một sáng tác thành công của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, một
tác phẩm giàu cảm xúc về hành trình tuổi thơ và khát vọng tìm hiểu, khám phá của con
người để lại trong lòng người đọc nhiều suy tư, chiêm nghiệm. Đoạn trích trên tái hiện
tuổi thơ với nhiều hoài niệm cùng với những ước mơ của nhân vật “cố” và nhiều đứa trẻ khác. Những giấc mơ của tuổi thơ được cất cánh từ hình ảnh rộng lớn, miên man của
khung cảnh bên dòng sông, đặc biệt là từ khi “ngôi nhà di động nọ ghé qua”. Sự xuất hiện
của ngôi nhà di động là một chi tiết nghệ thuật có ý nghĩa của đoạn trích, một hình ảnh
giàu giá trị biểu tượng khơi gợi cho những đứa trẻ khao khát ra đi, tìm đến những chân
trời rộng lớn. Thằng nhỏ trong truyện không chỉ bị hút hồn, mê mải tâm trí với chiếc
mobihome mà còn có ý định để rời đi, và đã chuẩn bị kế hoạch cho sự rời đi. Mặc dù kế
hoạch của cậu không thể hoàn thành vì sự can ngăn của người lớn nhưng người đọc vẫn
cảm nhận được tận sâu trong trái tim và tâm hồn trẻ thơ ấy “đã hứa hẹn với chân trời”,
sẽ không dừng lại mà luôn cháy mãi, tìm cách để hoàn thành những giấc mơ. Với giọng
văn sâu lắng, nhẹ nhàng, ngôn ngữ kể chuyện giản dị, mộc mạc đã tự nhiên tạo nên sức
hấp dẫn cho câu chuyện để gắn kết trái tim người đọc với nhân vật trong đó. “Khởi đầu
của gió” thực sự là một áng văn hay, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc gửi đến người đọc bài
học về sự tuần hoàn, nối tiếp của cuộc sống, sự vận động không ngừng của những hành
trình, những ước mơ của con người.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Câu nói này thể hiện rằng đối với những người thành công, mỗi lần hoàn thành một mục
tiêu hay một ước mơ không phải là điểm dừng mà chỉ là bước khởi đầu cho những ước
mơ và hành trình tiếp theo. Họ luôn coi kết thúc của một giai đoạn như một sự chuyển
tiếp tự nhiên để bắt đầu hành trình mới, chứ không phải sự chấm hết. Việc hiện thực hóa
một ước mơ được xem như một dấu mốc để tiếp tục vươn tới những mục tiêu lớn hơn.
Điều này cho thấy sự kiên trì, liên tục phấn đấu và không ngừng nghỉ là đặc điểm của
những con người tạo ra thành tựu lớn. Họ không dừng lại khi đạt được thành công, mà
dùng chính thành công ấy để mở ra những cơ hội mới.

Lời giải

a. Xác định được yêu cầu về hình thức, dung lượng của đoạn văn.

Xác định đúng yêu cầu về hình thức và dung lượng (khoảng 200 chữ) của đoạn văn. Thí
sinh có thể trình bày đoạn văn theo cách diễn dịch, quy nạp, tổng - phân - hợp, móc xích
hoặc song hành.

b. Xác định đúng vấn đề cần nghị luận:

Nêu cảm nhận của mình sau khi đọc đoạn trích trong tác phẩm “Khởi đầu của gió?” của
nhà văn Nguyễn Ngọc Tư.

c. Đề xuất được hệ thống ý phù hợp để làm rõ vấn đề nghị luận.

- Xác định được các ý phù hợp để làm rõ vấn đề nghị luận.

- Sắp xếp được hệ thống ý hợp lí theo đặc điểm bố cục của kiểu đoạn văn.

Sau đây là một số gợi ý:

1. Mở đoạn:

• Giới thiệu sơ lược về đoạn trích “Khởi đầu của gió” và tác giả Nguyễn Ngọc Tư.

• Khẳng định đây là một tác phẩm giàu cảm xúc về hành trình tuổi thơ và khát vọng
khám phá của con người.

2. Thân đoạn:

• Nội dung và ý nghĩa của tác phẩm:

• Đoạn trích kể về câu chuyện tuổi thơ đầy hoài niệm và những ước mơ vượt qua giới
hạn của nhân vật “cố” cũng như đứa trẻ.

• Khung cảnh bên dòng sông, những ký ức về các món đồ trôi dạt gợi lên sự tò mò, thôi
thúc ra đi khám phá thế giới.

• Hình ảnh biểu tượng:

• Hình ảnh đứa trẻ “như bị bùa” trước sự hấp dẫn của ngôi nhà di động biểu trưng cho
khát khao ra đi, hành trình đến với chân trời mới.

• Chiếc mobihome và ngọn lửa tàn gợi lên sự kết thúc của một hành trình nhưng cũng
đồng thời mở ra cánh cửa cho một khởi đầu mới.

• Giọng văn của tác giả:

• Giọng văn mộc mạc, chất chứa nhiều cảm xúc hoài niệm của tuổi thơ đã qua, tạo nên
sự đồng cảm sâu sắc với độc giả.

• Việc sử dụng từ ngữ địa phương và những hình ảnh đầy tính biểu tượng làm tăng thêm
tính chân thực và sức hấp dẫn cho câu chuyện.

3. Kết đoạn:

• Tác phẩm “Khởi đầu của gió" khẳng định rằng mỗi sự kết thúc đều có thể là điểm
khởi đầu cho những hành trình mới, gợi lên thông điệp về sự chuyển mình không ngừng
trong cuộc sống.

d. Viết đoạn văn đảm bảo các yêu cầu sau:

- Lựa chọn được các thao tác lập luận, phương thức biểu đạt phù hợp để triển khai vấn
đề nghị luận:

- Trình bày rõ quan điểm về hệ thống các ý.

- Lập luận chặt chẽ, thuyết phục: lí lẽ xác đáng; bằng chứng tiêu biểu, phù hợp; kết hợp
nhuần nhuyễn giữa lí lẽ và bằng chứng.

đ. Diễn đạt

Đảm bảo chuẩn chính tả, dùng từ, ngữ pháp tiếng Việt, liên kết câu trong đoạn văn.
e. Sáng tạo

Thể hiện suy nghĩ sâu sắc về vấn đề nghị luận; có cách diễn đạt mới mẻ.

Đoạn văn mẫu

“Khởi đầu của gió” là một sáng tác thành công của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, một
tác phẩm giàu cảm xúc về hành trình tuổi thơ và khát vọng tìm hiểu, khám phá của con
người để lại trong lòng người đọc nhiều suy tư, chiêm nghiệm. Đoạn trích trên tái hiện
tuổi thơ với nhiều hoài niệm cùng với những ước mơ của nhân vật “cố” và nhiều đứa trẻ khác. Những giấc mơ của tuổi thơ được cất cánh từ hình ảnh rộng lớn, miên man của
khung cảnh bên dòng sông, đặc biệt là từ khi “ngôi nhà di động nọ ghé qua”. Sự xuất hiện
của ngôi nhà di động là một chi tiết nghệ thuật có ý nghĩa của đoạn trích, một hình ảnh
giàu giá trị biểu tượng khơi gợi cho những đứa trẻ khao khát ra đi, tìm đến những chân
trời rộng lớn. Thằng nhỏ trong truyện không chỉ bị hút hồn, mê mải tâm trí với chiếc
mobihome mà còn có ý định để rời đi, và đã chuẩn bị kế hoạch cho sự rời đi. Mặc dù kế
hoạch của cậu không thể hoàn thành vì sự can ngăn của người lớn nhưng người đọc vẫn
cảm nhận được tận sâu trong trái tim và tâm hồn trẻ thơ ấy “đã hứa hẹn với chân trời”,
sẽ không dừng lại mà luôn cháy mãi, tìm cách để hoàn thành những giấc mơ. Với giọng
văn sâu lắng, nhẹ nhàng, ngôn ngữ kể chuyện giản dị, mộc mạc đã tự nhiên tạo nên sức
hấp dẫn cho câu chuyện để gắn kết trái tim người đọc với nhân vật trong đó. “Khởi đầu
của gió” thực sự là một áng văn hay, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc gửi đến người đọc bài
học về sự tuần hoàn, nối tiếp của cuộc sống, sự vận động không ngừng của những hành
trình, những ước mơ của con người.