Thiên thần áo xanh
Bây giờ chúng em không phải bằng rừng, lội suối để đến trường nữa vì chúng em đã có một ngôi trường mới. Trường mới ở ngay cạnh bản có ba lớp học và phòng học nào cũng có đủ bàn ghế và bảng đen. Trường còn có một sân chơi, không rộng lắm nhưng bằng phẳng. Trên sân, những cây bàng non đã bén đất vươn lên.
Ngôi trường này là kỉ niệm của các anh chị thanh niên tình nguyện tặng bản em. Các anh chị lên bản từ tháng trước. Có các anh chị, dân bản khỏe hơn, con ngựa chạy nhanh hơn, đàn lợn béo mập hơn, cây lúa trên nương đơm hạt nặng hơn, đêm nào bản cũng vang tiếng đàn, tiếng hát, vui như ngày hội. Già làng gọi các anh chị là “Thiên thần áo xanh”.
Sưu tầm