Viết bài văn nghị luận xã hội về một vấn đề cần giải quyết: "Là một học sinh, em hãy đề xuất những giải pháp phù hợp để bảo vệ và phục hồi các cánh rừng nguyên sinh đang bị đe dọa?”
Viết bài văn nghị luận xã hội về một vấn đề cần giải quyết: "Là một học sinh, em hãy đề xuất những giải pháp phù hợp để bảo vệ và phục hồi các cánh rừng nguyên sinh đang bị đe dọa?”
Quảng cáo
Trả lời:

Bài làm tham khảo
Rừng nguyên sinh, một báu vật thiên nhiên vô giá, đang phải đối mặt với nguy cơ bị hủy hoại nghiêm trọng. Là học sinh, thế hệ tương lai của đất nước, chúng ta không thể làm ngơ trước thực trạng đáng báo động này. Bảo vệ và khôi phục những cánh rừng nguyên sinh không chỉ là trách nhiệm của các nhà khoa học, các nhà hoạt động môi trường mà còn là sứ mệnh của mỗi người trẻ chúng ta.
Rừng nguyên sinh là loại rừng có hệ sinh thái đa dạng và phong phú, chưa bị tác động bởi con người hoặc chỉ bị tác động ở mức độ rất nhỏ. Đây là mái nhà chung của vô số loài động thực vật quý hiếm, đồng thời đóng vai trò quan trọng trong việc điều hòa khí hậu, bảo vệ nguồn nước và ngăn chặn xói mòn đất. Tuy nhiên, những cánh rừng nguyên sinh này đang bị đe dọa bởi nạn khai thác gỗ trái phép, mở rộng đất nông nghiệp, xây dựng cơ sở hạ tầng và biến đổi khí hậu.
Thực trạng đáng lo ngại hiện nay là diện tích rừng nguyên sinh đang giảm dần với tốc độ đáng báo động. Theo báo cáo của Tổ chức Nông Lương Liên hợp quốc (FAO), mỗi năm thế giới mất đi khoảng 10 triệu ha rừng, tương đương diện tích của Iceland. Tại Việt Nam, diện tích rừng tự nhiên cũng giảm từ 14,3 triệu ha năm 1943 xuống còn 10,3 triệu ha năm 2020. Nhu cầu về gỗ, đất nông nghiệp và các sản phẩm từ rừng ngày càng tăng đã thúc đẩy nạn khai thác rừng trái phép. Chỉ tính riêng trong năm 2021, Việt Nam đã ghi nhận hơn 2.000 vụ vi phạm pháp luật về lâm nghiệp. Bên cạnh đó, sự phát triển kinh tế và đô thị hóa thiếu bền vững cũng góp phần làm suy giảm diện tích rừng nguyên sinh. Đơn cử như việc xây dựng thủy điện Đăk Mi 4 đã nhấn chìm hàng nghìn hecta rừng nguyên sinh tại Kon Tum.
Việc mất đi rừng nguyên sinh không chỉ gây ra những tổn thất về đa dạng sinh học mà còn làm gia tăng các hiện tượng thời tiết cực đoan như lũ lụt, hạn hán, xói mòn đất và biến đổi khí hậu. Mất rừng là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến trận lũ lịch sử tại miền Trung năm 2020, gây thiệt hại nặng nề về người và của. Điều này ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống và sản xuất của người dân, đặc biệt là những cộng đồng sống phụ thuộc vào rừng như đồng bào dân tộc thiểu số.
Tuy nhiên, một số người cho rằng việc khai thác rừng là cần thiết để phát triển kinh tế và đáp ứng nhu cầu của con người. Họ lập luận rằng rừng là nguồn tài nguyên quý giá, việc khai thác và sử dụng hợp lý sẽ mang lại lợi ích kinh tế to lớn. Tuy nhiên, quan điểm này chưa đánh giá đầy đủ những hậu quả lâu dài và nghiêm trọng của việc mất rừng. Chúng ta cần tìm kiếm những giải pháp phát triển bền vững, hài hòa giữa lợi ích kinh tế và bảo vệ môi trường.
Để bảo vệ và khôi phục rừng nguyên sinh, cần có sự chung tay của toàn xã hội. Trước hết, để bảo vệ rừng nguyên sinh hiệu quả, chúng ta cần nâng cao nhận thức của cộng đồng về tầm quan trọng của rừng. Học sinh, giáo viên, các tổ chức xã hội và truyền thông cần phối hợp tổ chức các buổi tọa đàm, hội thảo, cuộc thi về rừng nguyên sinh. Nội dung bảo vệ rừng cần được lồng ghép vào chương trình học, đồng thời được tuyên truyền rộng rãi trên các phương tiện truyền thông đại chúng như mạng xã hội, phim ảnh và ấn phẩm truyền thông. Một ví dụ điển hình cho sự thành công của giải pháp này là chiến dịch "Rừng xanh - Cuộc sống xanh" của Bộ Tài nguyên và Môi trường Việt Nam đã góp phần nâng cao nhận thức cộng đồng về bảo vệ rừng. Trên thế giới, tổ chức Hòa bình xanh (Greenpeace) cũng đã thực hiện nhiều chiến dịch truyền thông hiệu quả, thay đổi nhận thức toàn cầu về bảo vệ môi trường.
Tiếp theo, trồng cây gây rừng là biện pháp trực tiếp và hiệu quả để phục hồi rừng nguyên sinh. Học sinh, cộng đồng địa phương, chính quyền và các tổ chức phi chính phủ có thể chung tay tổ chức các hoạt động trồng cây gây rừng, áp dụng các kỹ thuật trồng rừng tiên tiến và sử dụng các giống cây bản địa. Việc xây dựng các vườn ươm cây giống cũng rất cần thiết để cung cấp cây giống chất lượng cho các hoạt động trồng rừng. Chương trình trồng mới 5 triệu ha rừng của Chính phủ Việt Nam đã góp phần phủ xanh đất trống, đồi trọc, trong khi dự án "Great Green Wall" ở châu Phi nhằm trồng cây xanh ngăn chặn sa mạc hóa đã đạt được những thành công đáng kể. Bên cạnh đó, việc ứng dụng công nghệ thông tin trong hỗ trợ trồng rừng và giám sát rừng cũng sẽ nâng cao hiệu quả của giải pháp này.
Bên cạnh đó, việc xây dựng và thực thi các chính sách bảo vệ rừng nghiêm ngặt là vô cùng cần thiết. Chính phủ và các cơ quan chức năng cần xây dựng và hoàn thiện hệ thống pháp luật về bảo vệ rừng, tăng cường công tác tuần tra, kiểm soát và xử lý nghiêm các hành vi vi phạm. Đồng thời, cần có các chính sách hỗ trợ cộng đồng địa phương trong việc bảo vệ rừng. Luật Bảo vệ và Phát triển rừng năm 2004 của Việt Nam đã tạo khung pháp lý quan trọng cho công tác bảo vệ rừng, trong khi chính sách "Zero Deforestation" của Brazil đã giúp giảm đáng kể nạn phá rừng Amazon. Công nghệ giám sát rừng và hệ thống thông tin địa lý sẽ là những công cụ hữu ích để hỗ trợ việc thực thi các chính sách này.
Cuối cùng, phát triển các mô hình kinh tế rừng bền vững là giải pháp quan trọng để giảm áp lực lên rừng nguyên sinh và tạo sinh kế cho cộng đồng địa phương. Cộng đồng địa phương, doanh nghiệp và chính quyền có thể hợp tác phát triển các mô hình nông lâm kết hợp, du lịch sinh thái, hỗ trợ cộng đồng địa phương phát triển các sản phẩm từ rừng, đồng thời khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào các dự án bảo vệ và phát triển rừng bền vững. Mô hình du lịch sinh thái cộng đồng ở Phong Nha - Kẻ Bàng đã góp phần bảo vệ rừng và cải thiện đời sống người dân, trong khi chứng chỉ rừng FSC (Forest Stewardship Council) được quốc tế công nhận là tiêu chuẩn vàng cho quản lý rừng bền vững. Các chương trình đào tạo và hỗ trợ kỹ thuật sẽ giúp người dân địa phương nâng cao năng lực trong việc phát triển kinh tế rừng bền vững.
Bản thân em, một học sinh lớp 9, em luôn ý thức được trách nhiệm của mình đối với việc bảo vệ rừng. Em đã từng tham gia các hoạt động ngoại khóa như trồng cây, dọn dẹp rác thải trong rừng. Em nhận thấy rằng việc bảo vệ rừng không chỉ là trách nhiệm của các cơ quan chức năng mà còn là nghĩa vụ của mỗi người dân. Em sẽ tiếp tục lan tỏa thông điệp này đến bạn bè và người thân, đồng thời tích cực tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường.
Bảo vệ và phục hồi rừng nguyên sinh là một vấn đề cấp bách, đòi hỏi sự chung tay của toàn xã hội. Là thế hệ trẻ, chúng ta hãy hành động ngay hôm nay để bảo vệ lá phổi xanh của trái đất, vì một tương lai bền vững cho chính chúng ta và các thế hệ mai sau. Hãy nhớ rằng, "Trồng một cái cây là gieo một mầm hy vọng".
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Lời giải
Bài làm tham khảo
Cuộc sống hiện đại mang đến vô vàn tiện ích, trong đó có sự phổ biến của các sản phẩm nhựa. Tuy nhiên, tiện lợi đi đôi với hệ lụy. Rác thải nhựa, từ túi nilon, chai lọ đến ống hút, đang trở thành vấn nạn môi trường cấp bách, đe dọa nghiêm trọng đến hệ sinh thái, sức khỏe con người và tương lai của chính chúng ta. Là học sinh, chúng ta không thể làm ngơ trước thực trạng này. Bằng những hành động nhỏ bé nhưng thiết thực, mỗi chúng ta đều có thể góp phần giảm thiểu rác thải nhựa, bắt đầu từ chính trường học và gia đình mình.
Theo báo cáo của Chương trình Môi trường Liên Hợp Quốc (UNEP), mỗi năm thế giới thải ra khoảng 400 triệu tấn rác thải nhựa, tương đương với trọng lượng của hơn 300 triệu chiếc ô tô. Con số này thật sự đáng báo động. Tại Việt Nam, theo thống kê của Bộ Tài nguyên và Môi trường, mỗi ngày có khoảng 28.000 tấn rác thải nhựa được thải ra, nhưng chỉ có khoảng 10% được tái chế. Phần lớn số còn lại bị chôn lấp hoặc thải ra môi trường, gây ô nhiễm đất, nước, không khí và đại dương.
Nguyên nhân dẫn đến tình trạng này có nhiều, nhưng chủ yếu xuất phát từ ý thức của người dân. Nhiều người vẫn chưa nhận thức đầy đủ về tác hại của rác thải nhựa và chưa có thói quen phân loại, xử lý rác đúng cách. Bên cạnh đó, việc quản lý rác thải nhựa ở nhiều nơi còn lỏng lẻo, thiếu các biện pháp chế tài đủ mạnh. Hơn nữa, các sản phẩm nhựa được sản xuất và tiêu thụ với số lượng lớn, trong khi các giải pháp thay thế còn hạn chế.
Hậu quả của ô nhiễm rác thải nhựa là vô cùng nghiêm trọng. Môi trường bị tàn phá nặng nề, đất đai bị ô nhiễm, nguồn nước bị nhiễm độc, không khí bị ô nhiễm. Rác thải nhựa còn làm mất mỹ quan đô thị và nông thôn, phá hủy hệ sinh thái, đe dọa sự đa dạng sinh học. Đáng buồn hơn, các chất độc hại trong nhựa có thể xâm nhập vào cơ thể con người qua đường hô hấp, tiêu hóa, gây ra nhiều bệnh nguy hiểm như ung thư, dị tật bẩm sinh, rối loạn nội tiết... Không chỉ vậy, ô nhiễm rác thải nhựa còn gây thiệt hại lớn cho ngành du lịch, thủy sản và các ngành kinh tế khác.
Tuy nhiên, một số người vẫn cho rằng việc giảm thiểu rác thải nhựa là không cần thiết vì nhựa mang lại nhiều tiện ích và việc thay thế nhựa bằng các vật liệu khác sẽ tốn kém hơn. Quan điểm này hoàn toàn sai lầm. Lợi ích ngắn hạn của nhựa không thể bù đắp cho những tác hại lâu dài mà nó gây ra. Việc đầu tư vào các giải pháp thay thế nhựa là cần thiết để bảo vệ môi trường và sức khỏe con người, đồng thời thúc đẩy sự phát triển bền vững.
Vậy chúng ta, những học sinh, có thể làm gì để giảm thiểu rác thải nhựa?
Trước hết, để giải quyết một vấn đề, cần phải hiểu rõ bản chất của nó. Do đó, việc nâng cao nhận thức về tác hại của rác thải nhựa là bước đi đầu tiên và quan trọng nhất. Học sinh, giáo viên và phụ huynh cần được trang bị kiến thức đầy đủ về vòng đời của nhựa, quá trình phân hủy, và ảnh hưởng của chúng đến môi trường và sức khỏe. Các buổi sinh hoạt, hội thảo, cuộc thi về môi trường, cùng với việc sử dụng báo tường, trang web của trường và mạng xã hội, là những kênh truyền thông hiệu quả để phổ biến thông tin này. Trường THCS Lý Tự Trọng (Hà Nội) là một ví dụ điển hình cho thấy sức mạnh của giáo dục trong việc nâng cao nhận thức và thúc đẩy hành động bảo vệ môi trường thông qua cuộc thi "Sáng tạo sản phẩm từ rác thải nhựa".
Tuy nhiên, nhận thức thôi chưa đủ, cần phải chuyển hóa thành hành động cụ thể. Một trong những hành động thiết thực nhất mà học sinh có thể làm là thay đổi thói quen sử dụng đồ nhựa dùng một lần. Theo thống kê của Bộ Tài nguyên và Môi trường, Việt Nam thải ra môi trường khoảng 1,8 triệu tấn rác thải nhựa mỗi năm, trong đó phần lớn là đồ nhựa dùng một lần. Bằng cách hạn chế sử dụng túi nilon, ống hút nhựa, hộp xốp và chai nhựa dùng một lần, và thay thế bằng các sản phẩm thân thiện với môi trường như túi giấy, ống hút tre, hộp cơm inox, chúng ta có thể giảm đáng kể lượng rác thải nhựa.
Bên cạnh việc giảm thiểu sử dụng, việc tái sử dụng và tái chế đồ nhựa cũng đóng vai trò quan trọng. Tại nhà, chúng ta có thể sử dụng lại chai nhựa, lọ thủy tinh để đựng nước, thực phẩm, hoặc tái chế vỏ chai nhựa, giấy báo thành các sản phẩm thủ công, đồ dùng học tập. Trong khuôn khổ nhà trường, việc tổ chức các hoạt động thu gom và tái chế rác thải nhựa không chỉ giúp giảm thiểu rác thải mà còn giáo dục ý thức bảo vệ môi trường cho học sinh. Trên thế giới, công ty Coca-Cola đã cam kết đến năm 2030 sẽ thu gom và tái chế tương đương với số lượng bao bì mà họ bán ra trên toàn cầu, một minh chứng cho thấy tiềm năng của tái chế trong việc giải quyết vấn nạn rác thải nhựa.
Không chỉ vậy, trồng cây xanh cũng là một giải pháp gián tiếp nhưng không kém phần quan trọng. Cây xanh không chỉ làm đẹp cảnh quan, cải thiện chất lượng không khí mà còn hấp thụ CO2, một trong những nguyên nhân gây ra biến đổi khí hậu và thúc đẩy sản xuất nhựa. Theo nghiên cứu của NASA, một cây xanh có thể hấp thụ đến 22kg CO2 mỗi năm. Do đó, việc trồng và chăm sóc cây xanh trong trường học và khu dân cư là một hành động thiết thực để góp phần giảm thiểu rác thải nhựa và bảo vệ môi trường.
Trong trường học, chúng ta có thể tổ chức các buổi sinh hoạt, cuộc thi, hoạt động ngoại khóa về bảo vệ môi trường, nâng cao nhận thức của học sinh về tác hại của rác thải nhựa và cách giảm thiểu. Đặt các thùng rác phân loại tại các khu vực trong trường, khuyến khích học sinh phân loại rác đúng cách. Hạn chế sử dụng nhựa dùng một lần bằng cách khuyến khích học sinh mang theo bình nước cá nhân, hộp cơm, ống hút kim loại... Tổ chức các hoạt động thu gom, tái chế rác thải nhựa, khuyến khích học sinh sáng tạo các sản phẩm từ rác thải nhựa.
Trong gia đình, chúng ta có thể thay đổi thói quen tiêu dùng bằng cách hạn chế sử dụng túi nilon, chai nhựa, hộp nhựa... thay vào đó sử dụng các sản phẩm thân thiện với môi trường như túi vải, hộp thủy tinh, đồ dùng làm từ tre, gỗ... Phân loại rác tại nhà, tự ủ phân hữu cơ, và lan tỏa thông điệp về giảm thiểu rác thải nhựa đến người thân, bạn bè, hàng xóm.
Bản thân tôi, từ những kiến thức được học và trải nghiệm thực tế, luôn cố gắng áp dụng các biện pháp giảm thiểu rác thải nhựa trong cuộc sống hàng ngày. Tôi tin rằng mỗi hành động nhỏ của mình đều có ý nghĩa và góp phần làm cho môi trường sống trở nên xanh, sạch, đẹp hơn.
Giảm thiểu rác thải nhựa không chỉ là trách nhiệm của riêng ai mà là của toàn xã hội. Là học sinh, chúng ta hãy bắt đầu từ những việc làm nhỏ nhất, từ trường học và gia đình mình, để góp phần giải quyết vấn nạn ô nhiễm rác thải nhựa, hướng tới một tương lai bền vững cho hành tinh xanh. "Hành động nhỏ, thay đổi lớn" - Mỗi chúng ta hãy chung tay hành động để giảm thiểu rác thải nhựa, bảo vệ môi trường và sức khỏe của chính mình và các thế hệ mai sau.
Lời giải
Bài làm tham khảo
Trong bối cảnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa ngày càng phát triển mạnh mẽ, ô nhiễm môi trường nói chung và ô nhiễm chất thải công nghiệp nói riêng đã trở thành một vấn nạn nhức nhối, đe dọa nghiêm trọng đến sức khỏe con người và sự phát triển bền vững của đất nước. Là một học sinh, tôi nhận thức sâu sắc về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và mong muốn đóng góp một phần nhỏ bé của mình vào công cuộc chung này.
Chất thải công nghiệp là những chất thải phát sinh trong quá trình sản xuất, kinh doanh của các doanh nghiệp, nhà máy, xí nghiệp. Chúng bao gồm các loại chất thải rắn, lỏng, khí có chứa các chất độc hại, nguy hiểm như kim loại nặng, hóa chất, chất phóng xạ,... Theo báo cáo của Bộ Tài nguyên và Môi trường năm 2022, mỗi năm Việt Nam thải ra môi trường khoảng 18 triệu tấn chất thải rắn công nghiệp, trong đó có tới 30% là chất thải nguy hại. Tình trạng này diễn ra phổ biến ở các khu công nghiệp, làng nghề như làng nghề tái chế phế liệu ở xã Liên Hà, huyện Đông Anh, Hà Nội, gây ô nhiễm nghiêm trọng nguồn nước, đất, không khí, ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe của người dân.
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng ô nhiễm chất thải công nghiệp. Thứ nhất, ý thức chấp hành pháp luật về bảo vệ môi trường của một số doanh nghiệp còn kém. Họ thường xuyên xả thải trái phép, không qua xử lý hoặc xử lý chưa đạt tiêu chuẩn ra môi trường. Thứ hai, công nghệ xử lý chất thải của nhiều doanh nghiệp còn lạc hậu, chưa đáp ứng được yêu cầu. Thứ ba, hệ thống quản lý chất thải chưa được hoàn thiện, thiếu sự phối hợp giữa các cơ quan chức năng. Cuối cùng, sự thiếu quan tâm, giám sát của các cơ quan chức năng cũng là một nguyên nhân quan trọng.
Hậu quả của ô nhiễm chất thải công nghiệp là vô cùng nặng nề. Đất bị ô nhiễm khiến cây trồng không thể sinh trưởng, phát triển, thậm chí gây ra những vụ ngộ độc tập thể. Nước bị ô nhiễm gây ra các bệnh về đường tiêu hóa, da liễu, thậm chí ung thư. Không khí bị ô nhiễm gây ra các bệnh về đường hô hấp, tim mạch. Vụ việc Formosa Hà Tĩnh năm 2016 đã gây ra thảm họa môi trường biển nghiêm trọng, ảnh hưởng đến đời sống của hàng triệu người dân.
Tuy nhiên, một số người cho rằng việc phát triển công nghiệp là tất yếu và ô nhiễm môi trường là cái giá phải trả. Họ cho rằng việc đầu tư vào công nghệ xử lý chất thải sẽ làm tăng chi phí sản xuất, giảm sức cạnh tranh của doanh nghiệp. Tuy nhiên, quan điểm này là hoàn toàn sai lầm. Chúng ta hoàn toàn có thể phát triển kinh tế đi đôi với bảo vệ môi trường nếu có những chính sách, giải pháp phù hợp.
Để giải quyết vấn đề này, cần có sự chung tay của toàn xã hội. Trước hết, nâng cao nhận thức về vấn đề ô nhiễm chất thải công nghiệp là chìa khóa then chốt để thay đổi hành vi và thúc đẩy hành động tích cực. Theo báo cáo của Bộ Tài nguyên và Môi trường, Việt Nam thải ra môi trường khoảng 18 triệu tấn chất thải công nghiệp rắn mỗi năm, trong đó chỉ có khoảng 60% được xử lý. Con số này cho thấy mức độ nghiêm trọng của vấn đề và sự cần thiết phải nâng cao nhận thức cộng đồng, đặc biệt là giới trẻ. Các trường học cần tích cực lồng ghép kiến thức về ô nhiễm chất thải công nghiệp vào chương trình giảng dạy, tổ chức các buổi sinh hoạt ngoại khóa, cuộc thi sáng tạo về môi trường. Một ví dụ điển hình là trường THPT Chuyên Hà Nội - Amsterdam với cuộc thi "Sáng tạo xanh" đã thu hút đông đảo học sinh tham gia, tạo ra nhiều sản phẩm tái chế độc đáo từ chất thải, góp phần nâng cao nhận thức và khơi dậy tinh thần sáng tạo của học sinh trong việc bảo vệ môi trường.
Tiếp theo, việc phân loại và thu gom chất thải tại nguồn là một giải pháp quan trọng để giảm thiểu lượng chất thải ra môi trường và tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình tái chế. Ở các nước phát triển như Thụy Điển, hơn 99% rác thải được tái chế hoặc sử dụng để sản xuất năng lượng. Tại Việt Nam, mô hình "Phân loại rác tại nguồn" đã được triển khai thành công ở một số địa phương như Đà Nẵng, Hội An, góp phần giảm đáng kể lượng rác thải chôn lấp và ô nhiễm môi trường. Học sinh có thể đóng vai trò quan trọng trong việc này bằng cách thực hiện phân loại rác tại trường học, gia đình và vận động người thân, bạn bè cùng tham gia.
Bên cạnh đó, tiết kiệm và tái sử dụng là những hành động nhỏ nhưng mang lại ý nghĩa lớn trong việc giảm thiểu chất thải công nghiệp. Theo thống kê, mỗi người Việt Nam thải ra khoảng 1,2kg rác thải mỗi ngày, trong đó có nhiều vật dụng có thể tái sử dụng hoặc tái chế như chai nhựa, túi nilon, giấy báo. Việc sử dụng tiết kiệm điện, nước, giấy và tái sử dụng các vật dụng này không chỉ giúp giảm thiểu lượng chất thải mà còn tiết kiệm tài nguyên và giảm chi phí. Phong trào "Sống xanh" đang được lan tỏa mạnh mẽ trong giới trẻ, với những hành động thiết thực như sử dụng túi vải, bình nước cá nhân, hạn chế sử dụng đồ nhựa dùng một lần.
Là một học sinh, tuy không thể trực tiếp tham gia vào quá trình xử lý chất thải công nghiệp, nhưng tôi nhận thức được trách nhiệm của mình trong việc bảo vệ môi trường. Tôi thường xuyên tham gia các hoạt động ngoại khóa về môi trường, thu gom rác thải, trồng cây xanh. Tôi cũng chia sẻ những kiến thức về bảo vệ môi trường cho bạn bè, người thân và cộng đồng. Tôi tin rằng mỗi hành động nhỏ của mình sẽ góp phần làm cho môi trường sống trở nên tốt đẹp hơn.
Ô nhiễm chất thải công nghiệp là một vấn đề nghiêm trọng, đòi hỏi sự chung tay của toàn xã hội. Là một học sinh, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực học tập, rèn luyện để trở thành một công dân có ích cho xã hội, góp phần xây dựng một môi trường sống trong lành, bền vững cho thế hệ mai sau. Hãy cùng nhau hành động vì một Việt Nam xanh, sạch, đẹp!
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.