Câu hỏi:

19/08/2025 303 Lưu

 Viết bài văn nghị luận xã hội về một vấn đề cần giải quyết: "Là một học sinh, em nghĩ nên có thái độ và cách ứng xử như thế nào trước những người khuyết tật hoặc yếu thế trong xã hội?”

Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack

Bài làm tham khảo

Trong xã hội đa dạng và phức tạp như hiện nay, mỗi chúng ta đều có một vị trí và vai trò riêng. Bên cạnh những người may mắn có được cuộc sống đủ đầy, còn có những người kém may mắn hơn, mang trong mình những khiếm khuyết về thể chất hoặc tinh thần. Là một học sinh, việc có thái độ và cách ứng xử đúng đắn trước những người khuyết tật hoặc yếu thế là điều vô cùng quan trọng, thể hiện sự văn minh và lòng nhân ái của mỗi cá nhân.

Trước hết, cần hiểu rõ người khuyết tật là những người gặp khó khăn trong cuộc sống do những hạn chế về thể chất hoặc tinh thần, bao gồm người khiếm thị, khiếm thính, khuyết tật vận động, người thiểu năng trí tuệ, người mắc bệnh tâm thần,... Còn người yếu thế là những người dễ bị tổn thương, gặp khó khăn trong việc tự bảo vệ mình và có nguy cơ bị lạm dụng, phân biệt đối xử, như người già neo đơn, trẻ em mồ côi, người vô gia cư,...

Thực tế hiện nay, vẫn còn một bộ phận người có thái độ và cách ứng xử không đúng mực với người khuyết tật và yếu thế. Họ có thể có những hành động trêu chọc, chế giễu, kỳ thị, thậm chí xa lánh, phân biệt đối xử. Theo một khảo sát của Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội năm 2020, có đến 62% người khuyết tật cho biết họ từng bị phân biệt đối xử. Điều này xuất phát từ nhiều nguyên nhân, bao gồm thiếu hiểu biết về người khuyết tật và yếu thế, dẫn đến những định kiến sai lầm; thiếu sự đồng cảm, chia sẻ với những khó khăn mà họ phải đối mặt; ảnh hưởng từ môi trường gia đình, bạn bè chưa có sự giáo dục đầy đủ về vấn đề này; và một số trường hợp bắt nguồn từ sự ích kỷ, vô cảm của cá nhân.

Thái độ và cách ứng xử không đúng mực với người khuyết tật và yếu thế gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Nó khiến họ cảm thấy tổn thương, mặc cảm, tự ti, thậm chí dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực. Hơn nữa, nó cản trở sự hòa nhập của họ vào cộng đồng, gây khó khăn trong học tập, làm việc và cuộc sống hàng ngày. Đồng thời, nó làm xấu đi hình ảnh của xã hội, đi ngược lại với truyền thống nhân ái, tương thân tương ái của dân tộc.

Tuy nhiên, một số người cho rằng việc giúp đỡ người khuyết tật và yếu thế là trách nhiệm của gia đình và xã hội, không phải của học sinh. Tuy nhiên, quan điểm này là hoàn toàn sai lầm. Mỗi cá nhân, dù ở độ tuổi nào, đều có trách nhiệm thể hiện sự tôn trọng và giúp đỡ những người kém may mắn hơn mình. Hơn nữa, học sinh là những chủ nhân tương lai của đất nước, việc hình thành những giá trị nhân văn ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường là điều vô cùng cần thiết.

Trước hết, để có thể đối xử đúng mực với những người khuyết tật hoặc yếu thế, mỗi học sinh cần có sự thấu hiểu và tôn trọng. Điều này đòi hỏi mỗi cá nhân phải chủ động tìm hiểu về các dạng khuyết tật, khó khăn mà người yếu thế gặp phải thông qua sách báo, internet hay các buổi giao lưu, chia sẻ. Từ đó, chúng ta sẽ có cái nhìn khách quan, không kỳ thị, phân biệt đối xử. Việc tham gia các hoạt động ngoại khóa, câu lạc bộ về hòa nhập cộng đồng, các chương trình giáo dục kỹ năng sống cũng sẽ giúp học sinh trau dồi thêm kiến thức và kỹ năng cần thiết. Có thể thấy, sự thấu hiểu là nền tảng để xây dựng thái độ tôn trọng. Khi hiểu rõ những khó khăn, thử thách mà người khuyết tật phải đối mặt, chúng ta sẽ có cái nhìn cảm thông, trân trọng những nỗ lực vươn lên của họ. Điển hình như câu lạc bộ "Kết nối yêu thương" của trường THPT Nguyễn Tất Thành (Hà Nội) thường xuyên tổ chức các buổi giao lưu, trò chuyện với người khuyết tật, giúp học sinh hiểu hơn về cuộc sống và những khát khao của họ. Hay chương trình "Vì một cộng đồng không khoảng cách" của UNICEF Việt Nam đã lan tỏa thông điệp về sự tôn trọng và hòa nhập, góp phần thay đổi nhận thức của giới trẻ về người khuyết tật.

Bên cạnh sự thấu hiểu và tôn trọng, việc hỗ trợ và giúp đỡ người khuyết tật cũng là một hành động thiết thực thể hiện tinh thần nhân ái. Không chỉ dừng lại ở sự giúp đỡ cá nhân như giúp người khuyết tật qua đường, mang vác đồ đạc, đọc sách báo, mà sự hỗ trợ này còn cần đến từ gia đình, nhà trường và toàn xã hội. Gia đình có thể khuyến khích, tạo điều kiện cho con em tham gia các hoạt động tình nguyện, giúp đỡ người yếu thế. Nhà trường có thể tổ chức các hoạt động ngoại khóa, chương trình giáo dục kỹ năng sống, hướng nghiệp cho học sinh khuyết tật. Xã hội cần xây dựng cơ sở hạ tầng phù hợp, tạo điều kiện việc làm, hỗ trợ tài chính cho người khuyết tật. Các chương trình tình nguyện, các trung tâm hỗ trợ người khuyết tật, các dự án khởi nghiệp dành cho người khuyết tật chính là những công cụ, phương pháp hữu ích để thực hiện điều này. Chương trình "Tiếp sức đến trường" của VTV đã giúp đỡ hàng ngàn học sinh khuyết tật có cơ hội đến trường, vươn lên trong cuộc sống. Hay dự án "Khởi nghiệp cùng người khuyết tật" của Trung tâm Hỗ trợ Phát triển Cộng đồng đã tạo điều kiện cho nhiều người khuyết tật có việc làm ổn định, tự tin hòa nhập xã hội là những minh chứng rõ nét cho sự thành công của những nỗ lực hỗ trợ này.

Không chỉ dừng lại ở sự thấu hiểu, tôn trọng và giúp đỡ, học sinh chúng ta còn cần lên tiếng phản đối sự kỳ thị, phân biệt đối xử đối với người khuyết tật hoặc yếu thế. Điều này đòi hỏi sự chung tay của cả cá nhân, nhà trường và xã hội. Cá nhân không tham gia, lên tiếng phản đối những hành vi trêu chọc, chế giễu người khuyết tật. Nhà trường cần xây dựng môi trường giáo dục lành mạnh, không khoan nhượng với các hành vi kỳ thị. Xã hội cần tuyên truyền, giáo dục nâng cao nhận thức cộng đồng về quyền bình đẳng của người khuyết tật. Các chiến dịch truyền thông, các diễn đàn, mạng xã hội là những công cụ hữu ích để thực hiện điều này. Chiến dịch "Không kỳ thị người khuyết tật" của Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội đã góp phần nâng cao nhận thức cộng đồng về vấn đề này. Hay nhiều bạn trẻ đã sử dụng mạng xã hội để chia sẻ những câu chuyện cảm động về người khuyết tật, lan tỏa thông điệp tích cực về sự hòa nhập cũng là những minh chứng cho thấy sức mạnh của tiếng nói phản đối sự kỳ thị.

Bản thân em đã từng có cơ hội tham gia một chương trình tình nguyện tại trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi. Qua đó, em nhận ra rằng những đứa trẻ ở đây, dù không có một gia đình trọn vẹn, nhưng vẫn luôn khao khát được yêu thương và quan tâm. Em đã học được cách lắng nghe, chia sẻ và động viên các em. Trải nghiệm này đã giúp em trưởng thành hơn rất nhiều và nhận thức rõ hơn về trách nhiệm của mình đối với những người yếu thế trong xã hội.

Có thái độ và cách ứng xử đúng đắn trước người khuyết tật và yếu thế không chỉ là thể hiện sự văn minh, lòng nhân ái mà còn là trách nhiệm của mỗi học sinh. Bằng những hành động thiết thực, chúng ta hãy cùng nhau xây dựng một xã hội bình đẳng, nhân văn, nơi mà mọi người đều được tôn trọng và có cơ hội phát triển. Bởi lẽ, "yêu thương cho đi là yêu thương còn mãi".

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Bài làm tham khảo

 An toàn giao thông luôn là vấn đề cấp thiết, thu hút sự quan tâm của toàn xã hội. Trong đó, ý thức chấp hành luật giao thông của giới trẻ, đặc biệt là học sinh, sinh viên, là một trong những yếu tố quan trọng góp phần xây dựng một môi trường giao thông an toàn và văn minh. Tuy nhiên, thực tế cho thấy, ý thức tham gia giao thông của một bộ phận giới trẻ còn nhiều hạn chế, tiềm ẩn nhiều nguy cơ tai nạn đáng tiếc. Là một học sinh, tôi nhận thấy cần có những giải pháp thiết thực để nâng cao ý thức chấp hành luật giao thông của chúng ta.

Ý thức chấp hành luật giao thông là sự hiểu biết, tự giác và tôn trọng các quy định của pháp luật về giao thông. Điều này bao gồm việc tuân thủ các quy định về tốc độ, tín hiệu đèn giao thông, đội mũ bảo hiểm, không sử dụng rượu bia khi lái xe,... Tuy nhiên, thực trạng đáng buồn hiện nay cho thấy, một bộ phận giới trẻ, trong đó có không ít học sinh, sinh viên, vẫn chưa nhận thức đầy đủ về tầm quan trọng của việc chấp hành luật giao thông.

Theo số liệu thống kê của Ủy ban An toàn giao thông Quốc gia, trong năm 2023, tỷ lệ người vi phạm luật giao thông đường bộ trong độ tuổi từ 18-27 chiếm khoảng 30%. Trong đó, các lỗi vi phạm phổ biến là không đội mũ bảo hiểm, vượt đèn đỏ, đi sai làn đường, sử dụng điện thoại khi lái xe. Những vi phạm này không chỉ gây nguy hiểm cho bản thân người vi phạm mà còn ảnh hưởng đến những người tham gia giao thông khác. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến thực trạng đáng buồn này. Thứ nhất, một bộ phận giới trẻ còn thiếu hiểu biết về luật giao thông hoặc có thái độ chủ quan, xem thường các quy định. Thứ hai, việc xử phạt các hành vi vi phạm chưa đủ nghiêm khắc, chưa đủ sức răn đe. Thứ ba, công tác tuyên truyền, giáo dục về an toàn giao thông chưa thực sự hiệu quả, chưa tiếp cận được đông đảo giới trẻ.

Hậu quả của việc không chấp hành luật giao thông là vô cùng nghiêm trọng. Tai nạn giao thông sẽ gia tăng, gây thiệt hại về người và tài sản, để lại những nỗi đau không thể nguôi ngoai cho gia đình và xã hội. Ngoài ra, nó còn ảnh hưởng đến trật tự an toàn xã hội, gây tâm lý bất an cho người dân.

Có ý kiến cho rằng, ý thức chấp hành luật giao thông là vấn đề cá nhân, không nên quá khắt khe. Tuy nhiên, tôi không đồng ý với quan điểm này. Giao thông là hoạt động xã hội, liên quan đến sự an toàn của nhiều người. Do đó, mỗi cá nhân cần có trách nhiệm tuân thủ luật giao thông để bảo vệ bản thân và cộng đồng.

Để giải quyết vấn đề này, cần có sự chung tay của toàn xã hội. Giải pháp đầu tiên và quan trọng nhất chính là tăng cường giáo dục và tuyên truyền về luật giao thông. Các trường học cần lồng ghép nội dung này vào chương trình học chính khóa và ngoại khóa, tổ chức các buổi tọa đàm, diễn đàn, cuộc thi về an toàn giao thông để nâng cao nhận thức cho học sinh, sinh viên. Đồng thời, việc sử dụng các phương tiện truyền thông đa dạng như video, infographic, trò chơi tương tác cũng sẽ giúp thông điệp về an toàn giao thông trở nên hấp dẫn và dễ tiếp cận hơn. Thực tế cho thấy, mô hình "Cổng trường an toàn giao thông" đã được triển khai tại nhiều trường học ở Việt Nam, góp phần nâng cao ý thức của học sinh. Hay tại Nhật Bản, việc giáo dục an toàn giao thông từ cấp tiểu học đã giúp giảm thiểu đáng kể tai nạn giao thông ở trẻ em.

Bên cạnh giáo dục, việc tạo ra một môi trường giao thông an toàn và thuận lợi cũng đóng vai trò quan trọng. Chính quyền địa phương và các cơ quan chức năng cần nâng cấp cơ sở hạ tầng giao thông, đảm bảo hệ thống biển báo, đèn tín hiệu đầy đủ và rõ ràng. Đặc biệt, việc tổ chức giao thông hợp lý, phân luồng rõ ràng tại các khu vực trường học là vô cùng cần thiết. Thêm vào đó, việc xây dựng và duy trì các công trình phụ trợ như vạch kẻ đường, gờ giảm tốc, cầu vượt dành cho người đi bộ cũng sẽ góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông. Mô hình "Đường an toàn - Đường hạnh phúc" tại một số tuyến đường ở Thành phố Hồ Chí Minh đã chứng minh hiệu quả của giải pháp này. Hay tại Hà Lan, hệ thống cơ sở hạ tầng giao thông phát triển, đặc biệt là mạng lưới đường dành cho xe đạp, đã góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông một cách đáng kể.

Không thể thiếu trong việc nâng cao ý thức chấp hành luật giao thông là tăng cường kiểm soát và xử lý vi phạm. Lực lượng chức năng, cảnh sát giao thông cần tăng cường tuần tra, kiểm soát, xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm luật giao thông. Việc áp dụng công nghệ vào công tác kiểm soát, như camera giám sát, thiết bị đo tốc độ, cũng là một giải pháp hiệu quả. Bên cạnh đó, việc công khai thông tin về các vụ vi phạm và xử lý sẽ tạo tính răn đe, giúp người tham gia giao thông nhận thức rõ hơn về hậu quả của việc không chấp hành luật. Tại Việt Nam, việc áp dụng hình thức xử phạt nguội qua camera đã góp phần giảm thiểu vi phạm tốc độ. Hay Singapore, với hệ thống luật giao thông nghiêm ngặt và xử phạt nặng, đã duy trì được trật tự giao thông đáng ngưỡng mộ.

Tuy nhiên, để đạt được hiệu quả cao nhất, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các bên liên quan. Các trường học, gia đình, cơ quan chức năng và chính học sinh, sinh viên cần chung tay, góp sức để xây dựng một môi trường giao thông an toàn, văn minh. Mỗi cá nhân cần tự ý thức về trách nhiệm của mình, tuân thủ luật giao thông và khuyến khích người khác làm điều tương tự.

Bản thân tôi, với tư cách là một học sinh, luôn ý thức về tầm quan trọng của việc chấp hành luật giao thông. Tôi luôn đội mũ bảo hiểm khi đi xe máy, tuân thủ tốc độ và tín hiệu đèn giao thông, và không sử dụng điện thoại khi lái xe. Tôi cũng thường xuyên chia sẻ những kiến thức về an toàn giao thông với bạn bè và người thân.

Tóm lại, nâng cao ý thức chấp hành luật giao thông của giới trẻ là một vấn đề cấp bách và cần thiết. Chỉ có thông qua sự chung tay của toàn xã hội, chúng ta mới có thể xây dựng một môi trường giao thông an toàn và văn minh. Hãy nhớ rằng, mỗi hành động nhỏ của chúng ta hôm nay sẽ góp phần tạo nên một tương lai tốt đẹp hơn cho chính chúng ta và cho cả cộng đồng.

Lời giải

Bài làm tham khảo

Trong xã hội hiện đại, bên cạnh những bước tiến vượt bậc về kinh tế và công nghệ, chúng ta không khỏi lo ngại trước một vấn đề nhức nhối: lối sống vô cảm đang len lỏi vào một bộ phận giới trẻ. Là một học sinh, tôi nhận thức sâu sắc về tầm quan trọng của việc khắc phục tình trạng này và mong muốn đóng góp một phần nhỏ bé vào việc xây dựng một xã hội nhân ái, văn minh hơn.

Lối sống vô cảm, hay còn được gọi là "bệnh vô cảm", là một trạng thái tinh thần đáng báo động. Nó thể hiện qua sự thờ ơ, lãnh đạm, thiếu sự đồng cảm, sẻ chia trước những vấn đề, khó khăn của người khác và xã hội. Người sống vô cảm thường chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, thiếu ý thức trách nhiệm với cộng đồng.

Thực trạng đáng buồn hiện nay là lối sống vô cảm đang trở thành một vấn nạn đáng báo động trong một bộ phận giới trẻ. Theo một khảo sát gần đây của Trung tâm Nghiên cứu Phát triển Xã hội, có đến 60% học sinh trung học thừa nhận rằng họ ít quan tâm đến các vấn đề xã hội và không có ý định tham gia các hoạt động tình nguyện. Chúng ta cũng dễ dàng bắt gặp những hình ảnh phản ánh lối sống vô cảm trên mạng xã hội, các phương tiện truyền thông: một nhóm học sinh thản nhiên quay phim, chế giễu bạn cùng lớp bị bắt nạt; một vụ tai nạn giao thông xảy ra, người qua đường vội vã bỏ đi thay vì dừng lại giúp đỡ; một cụ già té ngã giữa đường, không ai đoái hoài…

Có nhiều nguyên nhân dẫn đến lối sống vô cảm trong giới trẻ. Cuộc sống hiện đại với áp lực học tập, thi cử, sự cạnh tranh khốc liệt khiến nhiều bạn trẻ chỉ quan tâm đến bản thân, quên đi việc quan tâm đến người khác. Bên cạnh đó, mạng xã hội với những thông tin tiêu cực, thiếu kiểm chứng, những trò chơi bạo lực… cũng có thể khiến giới trẻ trở nên chai sạn cảm xúc, thờ ơ với cuộc sống thực. Ngoài ra, sự thiếu quan tâm, giáo dục từ gia đình và nhà trường: Việc cha mẹ quá bận rộn với công việc, thiếu sự quan tâm, chia sẻ với con cái; nhà trường chưa chú trọng giáo dục kỹ năng sống, giá trị đạo đức… cũng là những nguyên nhân góp phần hình thành lối sống vô cảm trong giới trẻ.

Lối sống vô cảm không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân mà còn gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho toàn xã hội. Đối với cá nhân, người sống vô cảm sẽ trở nên cô lập, khó hòa nhập với cộng đồng, thiếu đi những mối quan hệ tốt đẹp, sự sẻ chia, giúp đỡ từ người khác. Về lâu dài, lối sống vô cảm có thể dẫn đến những vấn đề tâm lý như trầm cảm, lo âu. Đối với xã hội, lối sống vô cảm làm suy giảm sự gắn kết cộng đồng, gia tăng sự thờ ơ, vô trách nhiệm trước những vấn đề xã hội, cản trở sự phát triển bền vững của đất nước.

Tuy nhiên, một số người cho rằng giới trẻ ngày nay không vô cảm mà chỉ là thực tế hơn, biết cách bảo vệ bản thân trước những rủi ro, phức tạp của cuộc sống. Tuy nhiên, quan điểm này là hoàn toàn sai lầm. Thực tế không đồng nghĩa với vô cảm. Chúng ta hoàn toàn có thể sống thực tế mà vẫn giữ được sự đồng cảm, sẻ chia với những người xung quanh.

Để khắc phục lối sống vô cảm, cần có sự chung tay của cả gia đình, nhà trường và xã hội. Trước hết, mỗi cá nhân cần tự ý thức về hành vi của mình, trau dồi các phẩm chất tốt đẹp như yêu thương, đồng cảm, sẻ chia với những người xung quanh. Hãy bắt đầu bằng những hành động nhỏ như giúp đỡ người già qua đường, nhường ghế cho phụ nữ mang thai trên xe buýt, tham gia các hoạt động tình nguyện… Bên cạnh đó, việc đọc sách, xem phim, tham gia các khóa học về kỹ năng sống, các hoạt động ngoại khóa cũng sẽ giúp các bạn trẻ rèn luyện kỹ năng giao tiếp, ứng xử, mở rộng hiểu biết về cuộc sống, con người. Khi mỗi cá nhân tự ý thức và thay đổi, chúng ta sẽ tạo ra một hiệu ứng lan tỏa tích cực đến những người xung quanh, góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Chương trình "Việc tử tế" do VTV24 thực hiện đã lan tỏa nhiều câu chuyện đẹp về lòng tốt, sự sẻ chia trong xã hội, góp phần khơi dậy những giá trị nhân văn tốt đẹp trong mỗi người, là một minh chứng rõ nét cho điều này.

Gia đình, với vai trò là nền tảng quan trọng hình thành nhân cách của mỗi người, cũng cần chung tay góp sức. Cha mẹ nên dành thời gian trò chuyện, tâm sự với con cái, dạy con những bài học về đạo đức, lối sống. Tổ chức các buổi sinh hoạt gia đình, cùng nhau tham gia các hoạt động xã hội, từ thiện cũng là những cách hữu hiệu để gắn kết các thành viên và vun đắp tình yêu thương. Mô hình "Gia đình văn hóa" được triển khai rộng rãi trên khắp cả nước đã góp phần xây dựng những gia đình hạnh phúc, là nền tảng vững chắc cho sự phát triển của xã hội.

 

Bên cạnh đó, nhà trường, với vai trò là môi trường giáo dục quan trọng, cần lồng ghép giáo dục đạo đức, lối sống vào các môn học, tổ chức các hoạt động ngoại khóa ý nghĩa như văn nghệ, thể thao, các câu lạc bộ tình nguyện… Những buổi nói chuyện chuyên đề, các cuộc thi tìm hiểu về đạo đức, lối sống, xây dựng các câu lạc bộ, đội, nhóm để học sinh có cơ hội rèn luyện kỹ năng sống cũng là những hoạt động cần được quan tâm và đẩy mạnh. Trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam, với nhiều hoạt động ngoại khóa ý nghĩa như "Ngày hội anh tài", "Hội chợ quê", các câu lạc bộ học thuật, tình nguyện… đã trở thành một điển hình trong việc giáo dục toàn diện cho học sinh.

Cuối cùng, xã hội cần lên án mạnh mẽ lối sống vô cảm, đồng thời tôn vinh, biểu dương những tấm gương người tốt việc tốt. Các cơ quan truyền thông cần tăng cường tuyên truyền, giáo dục về đạo đức, lối sống cho giới trẻ thông qua các cuộc thi viết, vẽ tranh, làm phim về đề tài đạo đức, lối sống; xây dựng các chương trình truyền hình, các trang mạng xã hội về giá trị sống tích cực. Chương trình "Điều ước thứ 7" của VTV3 đã mang đến những câu chuyện cảm động về tình người, góp phần lan tỏa những giá trị tốt đẹp trong xã hội, chính là một ví dụ điển hình.

Bản thân tôi luôn cố gắng rèn luyện lối sống tích cực, có trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội. Tôi thường xuyên tham gia các hoạt động tình nguyện, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn. Tôi tin rằng mỗi hành động nhỏ bé của chúng ta đều có thể góp phần làm cho cuộc sống này tốt đẹp hơn.

Lối sống vô cảm là một vấn đề đáng báo động trong xã hội hiện nay. Để khắc phục tình trạng này, cần có sự chung tay của cả gia đình, nhà trường và xã hội. Là một học sinh, tôi xin kêu gọi các bạn trẻ hãy cùng nhau xây dựng một lối sống tích cực, có trách nhiệm, giàu lòng nhân ái. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể xây dựng một xã hội văn minh, giàu mạnh và hạnh phúc. Hãy sống để yêu thương và được yêu thương. Đừng để sự vô cảm làm chai sạn trái tim mình.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP