Câu hỏi:

23/10/2025 200 Lưu

THUỶ THỦ TÀU VIỄN DƯƠNG (*)

(Bệnh sĩ, Lưu Quang Vũ)

Đôi nét về hài kịch Bệnh sĩ

Nội dung vở kịch lấy bối cảnh ở một vùng làng quê nông thôn, kể về ông chủ tịch xã Toàn Nha và những xã viên của xã Hùng Tâm. Họ đều là những người dân hiền lành, chân chất, thật thà,... nhưng vì tính háo danh, tính “sĩ” mà ai cũng cố gắng phấn đấu cho mình có một cái mác thật sang trọng và hiện đại... Và từ căn bệnh đó mà xảy ra bao chuyện dở khóc, dở cười.

Bệnh sĩ của cổ tác giả Lưu Quang Vũ đề cập đến “bệnh tưng bừng dối trá, tưng bừng phô trương, tưng bừng thành tích”.

Các quan khách, các diễn viên đội văn nghệ và những xã viên của “Liên đoàn tổ hợp xã Công nông thương tín Hùng Tâm”.

Sau đây là cảnh III của vở kịch

Nhà Ông Thình

 

Ông Thình và Hưng. Hưng vừa từ ngoài vào, tay xách túi, mặc áo xanh bảo hộ lao động, bên trong là áo sọc thuỷ thủ.

Hưng: Chú.

Ông Thình: Hưng, cháu về đấy à? Trời ơi, xem nào: to khoẻ lên, rắn rỏi hẳn... thuỷ thủ có khác... Chà chà, mọi người đang mong đợi cháu. Nhận được điện, chú đã báo tin. Gặp ai chưa? Gặp cái Nhàn chưa?

Hưng: Chưa, từ bến sông cháu về thẳng nhà.

Ông Thình: Hay lắm! Thế là cháu đã trưởng thành, đã hiển đạt, chú mừng vô cùng. Vinh dự, mát mặt về cháu. Nhưng sao... cháu ăn mặc xuềnh xoàng thế này, đồng chí thuyền trưởng viễn dương?

Hưng: Viễn dương nào ạ?

Ông Thình: Viễn dương hàng hải Vốt-xcô. Cháu là thuyền trưởng.

Hưng: Ai bảo chú thế?

Ông Thình: Cô Nhàn. cô Nhàn kể, mọi người ai cũng trầm trồ thán phục cháu. Họ bảo cháu nay Nhật, mai Pháp, ngày kia Hồng Kông,... Cả xã ta giờ mới có một người làm thuyền trưởng.

Hưng: Thế đấy, cô Nhàn kể... Chết thật.

Ông Thình: Ông Nha, bố cô Nhàn, thì quý cháu, tự hào về cháu vô cùng. Nhưng sao lại chết? Cháu vẫn là thuyền trưởng chứ?

Hưng: Vâng... Nhưng thế này chú ạ... Chuyện này cháu cũng đang bối rối khó xử quá đây... số là... ngày chia tay Nhàn, cháu đã hứa với Nhàn là sẽ trở thành một nhà hàng hải. Cô gái lãng mạn ấy cứ một hai đòi cháu phải thành một nhà hàng hải, một thuyền trưởng... Nhưng cháu... quả giờ cũng đã là thuyền trưởng thật, nhưng không phải thuyền trưởng tàu biển đâu, mà chỉ là phụ trách một con tàu cũ kĩ nhỏ xíu, một con tàu kéo xà lan chuyên chạy đường sông, tàu chỉ có cháu với một anh thợ máy...

Ông Thình: Sao? Thế mày không vào hàng hải à?

Hưng: Có chứ ạ, nhưng cháu không được học tàu biển, người ta phân cháu học vận tải đường sông. Ra trường, họ cử cháu về làm việc ở một công ty vận tải của tỉnh nhà... Lúc mới vào học, viết thư cho Nhàn cháu đã không dám nói sự thật sợ cô ấy thất vọng. Cô ấy chỉ mong cháu trở thành thuyền trưởng đi biển, và cháu đã hứa, đã thề thốt, nên cháu đành nói dối cô ấy... Cháu thật tồi... Cháu sĩ, cháu sợ cô ấy sẽ không yêu cháu nữa...

Ông Thình: Mày thật là… Mày giết tao, mày giết tao rồi, Hưng ạ.

Hưng: Cháu chỉ là một thằng thợ tàu đường sông, nhưng cháu yêu công việc của cháu. Cháu đã quyết định rồi: lần này về cháu sẽ nói thật hết với cô ấy, rồi muốn ra sao thì ra...

Ông Thình: Mày giết tao rồi, có phải mình cái Nhàn đâu, mà còn ông Nha, bố nó. Mày còn lạ gì ông ấy, ông ấy chúa thích danh tiếng oai vệ, cạnh ông ấy lại có thằng Sửu. Họ đã tán đủ thứ về mày, nào là tài giỏi, nào là sang trọng, giàu có, biết đâu mày lại xơ xác thất thểu thế kia. Cũng chính vì vậy mà ông ấy ưng chuyện mày với cái Nhàn, đã định lần này mày về sẽ ăn hỏi... Ông Nha lại là chủ tịch, là chủ nhiệm, giờ họ gọi là giám đốc Liên hợp xã, chú là cấp dưới của ông ấy...

Hưng: Cháu sẽ thú thật với bác Nha.

Ông Thình: Không được, mày không biết tính khí ông ta đâu. Sẽ hỏng hết. Đừng hòng ông ấy gả con gái cho mày, mà ông ấy cũng sẽ cạch mặt tao, mất hết ông ấy mất thôi. Giời ạ, tao cứ đinh ninh mày là thuyền trưởng.

Hưng: Thì cháu cũng là thuyền trưởng thật đấy thôi, nhưng mà là thuyền trưởng tàu đường sông. Con tàu đang đỗ ngoài bến Nhang xã ta ấy, chúng cháu chở phân đạm cho xã ta đấy.

Ông Thình: Lại thế nữa. Giời ơi, tưởng mày nên danh nên tướng gì, viễn dương hàng hải, hơn cả phi công, hơn cả lái tàu vũ trụ, nào ngờ... mày lái tàu chở cứt hả cháu?

Hưng: Sao lại cứt? Phân lân, phân đạm.

Ông Thình: Thì cũng thế. Cứt hoá học. Chú thì chẳng sao đâu, chở phân cũng được. Chú là nhà nông chú biết chứ: “Nhất nước, nhì phân”. Không có thứ bón ruộng lấy gì mà ăn? Nhưng họ có nghĩ như thế đâu. Họ thích Vốt-xcô vốt cậu cơ. Không không được. Hưng, đã ai thấy mày ở trên cái tàu chở phân ấy xuống chưa?

Hưng: Cháu không để ý, hình như chưa.

Ông Thình: Thế này Hưng ạ, mày tuyệt nhiên không được lộ ra, không được nói gì cả. Cứ nhận mày là thuyền trưởng viễn dương đi. Mày về ít hôm rồi lại đi cơ mà. Cốt xong việc ăn hỏi đã. Mà cũng để thư thư để ông ấy khỏi xỉ vả tạo. Đối với ông này thì không gì tai hại bằng làm ông ấy tẽn, ông ấy mất danh tiếng. Nên mày đừng nói gì cả, cứ nhận mày là thuyền trưởng viễn dương đi!

Hưng: Cháu lại phải tiếp tục nói dối Nhàn ư? Lại nói dối cả bác Nha?

Ông Thình: Thì đã sao? Chính họ cũng luôn dối dá. Chính ông Nha đang bắt tao đi mượn lợn các nhà về bỏ vào chuồng chung để cho khách tham quan tới quay vô tuyến. Mày cứ nhận là thuyền trưởng viễn dương đi. Chú xin mày, đừng làm chú bẽ. Mà mày cũng rất yêu cái Nhàn kia mà, mày có muốn mất vợ không có muốn mất cái Nhàn không?

Hưng: Không. Nhưng cháu không muốn nói dối nữa.

Ông Thình: Một thời gian nữa thôi, rồi sau này mày muốn nói gì thì nói. Sông hay biển thì cũng thế, lúc đó họ giết được mày à? Nhưng bây giờ thì chớ... Nghe chú, có phải mình ăn cắp ăn trộm hay gián điệp phản động gì đâu mà sợ.

Hưng: Viết thư nói bốc phét còn dễ, đằng này, mình phải đóng kịch... cháu ngượng lắm, cháu chưa đi biển một ngày... đi biển không phải nghề của cháu.

Ông Thình: Thì ngay tao đây này, có biết nghề làm pháo bao giờ đâu. Ông ấy bắt tao phải phụ trách việc làm pháo, Ông ấy đang lên cơn mê pháo, để ra khẩu hiệu. Cả xã làm pháo, nhà nhà làm pháo... Bao nhiêu tiền của ông ấy đổ ra mua thuốc nổ về chất ở trụ sở. Mà pháo thì đã bán được đâu. Quả nổ, quả xịt. Tao đến khổ vì ông ấy. Kiểu này cuối năm tao cũng xin nghỉ thôi. Nhưng bây giờ thì không được. Mai lại là ngày họ đón khách về, rồi viết báo, rồi quay phim...

Không, chú lạy mày đấy ! Mày cứ nhận là Vốt-xcô cho chú ! Mày có muốn cả hai chú cháu mình ê mặt không? Không chứ gì, thế thì phải nghe chú. Có điều... mày phải kiếm đâu ra bộ quần áo cho nó có vẻ thuyền trưởng viễn dương để ra mắt họ, chứ không được ăn mặc tuềnh toàng thế kia.

Hưng: Kiếm đâu ra? Thôi được, cháu nghe chú. Anh bạn cùng tàu với cháu có mấy bộ quần áo hàng hải đẹp lắm. Anh ấy đi học thợ máy tàu biển về, cháu sẽ nhờ anh ấy giúp.

Ông Thình: Đúng rồi, bạn bè phải giúp nhau lúc hoạn nạn. Cháu về tàu ngay đi. Nhớ đừng để ai trông thấy. Chuẩn bị thật kĩ càng rồi mai hẵng về đây. Nhớ cháu nhé. Nhớ là thuyền trưởng hàng hải Vốt-xcô, chết cũng phải là Vốt-xcô, không thì hỏng hết!

Hưng: Chỉ tại cháu thôi, chỉ tại cháu đã không dám nói thật từ đầu với Nhàn... thế là hôm nay cháu lại chưa được gặp cô ấy.

Ông Thình: Mai. Mai họ sẽ đón cháu rất trọng thể đấy. Đi đi, rồi mai về. Nhớ là thuyền trưởng viễn dương nhá. Đi đi, đừng để ai nhìn thấy cháu xuống tàu chở phân. Đi lối này này! Giời ạ, có khổ thân tôi không cơ chứ!

(Hưng nhìn trước nhìn sau rồi chạy vụt đi. Ông Thình vò đầu bứt tại nhìn theo)

(Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh gửi lại, Hội Văn học Nghệ thuật Đà Nẵng, 1989)

* Tên văn bản do nhóm tác giả đặt.

* Lưu Quang Vũ (1948 – 1988) là một nhà soạn kịch, nhà đạo diễn sân khấu. Từ năm 1978 đến 1988, Lưu Quang Vũ làm biên tập viên ở Tạp chí Sân khấu, bắt đầu sáng tác kịch nói với vở kịch đầu tay Sống mãi tuổi 17 viết lại theo kịch bản của Vũ Duy Kì.

Nhân vật trung tâm của cảnh kịch Thuỷ thủ tàu viễn dương là ai?

Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack

Nhân vật trung tâm là Hưng – người yêu của Nhàn, được giới thiệu là “thuyền trưởng viễn dương” nhưng thực chất chỉ là thuyền trưởng tàu kéo xà lan sông.

Câu hỏi cùng đoạn

Câu 2:

Ông Thình lo lắng điều gì khi biết sự thật về nghề nghiệp của Hưng?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Ông Thình lo sợ mất mặt, ảnh hưởng đến danh dự gia đình và quan hệ với ông Nha – bố Nhàn, nên tìm cách che giấu sự thật.

Câu 3:

Vì sao Hưng rơi vào tình huống trớ trêu, dở khóc dở cười?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Vì từng khoác lác hứa hẹn sẽ là thuyền trưởng tàu viễn dương, nay chỉ làm nghề lái tàu sông. Khi trở về, Hưng bị ép phải tiếp tục giả danh để giữ “sĩ diện” cho người lớn.

Câu 4:

Chi tiết nào trong đoạn kịch gợi ra tiếng cười châm biếm?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Câu thoại của ông Thình “Không cần hồi môn!… phải là Vốt-xcô” cùng việc nâng tầm Hưng thành “thuyền trưởng viễn dương” trong khi anh chỉ lái tàu kéo xà lan, đã tạo nên tiếng cười mỉa mai.

Câu 5:

Xung đột kịch trong cảnh này là gì?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Xung đột giữa sự thật giản dị (Hưng chỉ là thuyền trưởng tàu sông) và thói sĩ diện giả dối của ông Thình, ông Nha cùng nhiều người trong xã hội.

Câu 6:

Qua nhân vật Hưng, tác giả muốn gửi gắm thông điệp gì?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Con người cần sống thật với chính mình, trung thực với người khác; không nên chạy theo hư danh hay vì sĩ diện mà tự dối trá, làm khổ bản thân và người khác.

Câu 7:

Tại sao có thể coi cảnh kịch này mang đậm chất hài?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Vì tình huống bất ngờ, sự đối lập giữa cái danh và thực chất, cùng ngôn ngữ cường điệu, mâu thuẫn gây cười, tất cả đều là đặc trưng của thể loại hài kịch.

Câu 8:

Đoạn kịch phê phán thói xấu nào trong đời sống xã hội?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Đáp án: Phê phán bệnh sĩ, tính háo danh, chạy theo thành tích, coi trọng hình thức hơn giá trị thực chất.

Câu 9:

Nêu một giá trị hiện thực nổi bật mà đoạn trích phản ánh.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Đoạn kịch phản ánh tình trạng giả dối, tô vẽ, thói sĩ diện tồn tại phổ biến trong xã hội thời bao cấp, đồng thời cũng là căn bệnh còn thấy ở nhiều thời đại.

Câu 10:

Theo em, thông điệp của cảnh kịch này còn ý nghĩa với xã hội ngày nay không? Vì sao?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack
Còn rất ý nghĩa, bởi trong xã hội hiện đại vẫn có nhiều người chạy theo hình thức, danh tiếng ảo mà bỏ qua giá trị thực. Lời nhắc nhở về sự trung thực và sống thật với mình vẫn mang tính thời sự.

Câu 11:

Viết một đoạn văn (khoảng 200) phân tích nhân vật Hưng trong trích đoạn Thuỷ thủ tàu viễn dương (trích kịch Bệnh sĩ của Lưu Quang Vũ).

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Gợi ý:

a. Đảm bảo yêu cầu về hình thức, dung lượng

- Viết đúng hình thức đoạn văn (diễn dịch, quy nạp, móc xích…).

- Đảm bảo dung lượng khoảng 200 chữ.

b. Xác định đúng yêu cầu của đoạn văn: phân tích nhân vật Hưng.

c. Hệ thống ý

- Giới thiệu nhân vật Hưng

+ Xuất hiện trong trích đoạn “Thuỷ thủ tàu viễn dương” (kịch Bệnh sĩ – Lưu Quang Vũ).

+ Là chàng trai trẻ, thật thà, yêu lao động, nhưng vì tình yêu và sĩ diện mà rơi vào hoàn cảnh khó xử.

- Hoàn cảnh và hành động của Hưng

+ Học ngành vận tải đường sông, trở thành thuyền trưởng tàu kéo xà lan nhỏ, chở phân bón.

+ Vì muốn làm vui lòng Nhàn (người yêu), anh đã viết thư nói dối rằng mình là thuyền trưởng viễn dương.

+ Khi về quê, Hưng day dứt, muốn thú nhận sự thật nhưng bị chú Thịnh ngăn cản, buộc phải tiếp tục đóng vai “thuyền trưởng viễn dương”.

- Tính cách và phẩm chất

+ Điểm đáng quý: chân thật, biết day dứt vì lời nói dối, yêu công việc thật sự của mình, dũng cảm dự định thú nhận sự thật.

+ Hạn chế: thiếu bản lĩnh, chưa đủ can đảm đối diện thực tế, dễ bị chi phối bởi sĩ diện và áp lực xã hội.

- Ý nghĩa nghệ thuật

+ Gợi tiếng cười châm biếm: “thuyền trưởng viễn dương” nhưng thực chất là lái tàu chở phân.

+ Gợi sự cảm thông: một người trẻ có khát vọng nhưng bị cuốn vào vòng xoáy hư danh.

- Thông điệp rút ra

+ Phê phán “căn bệnh sĩ” trong xã hội – căn bệnh háo danh, chuộng hư vinh, khiến con người phải giả dối.

+ Đề cao sự trung thực, sống đúng với giá trị thật của bản thân.

d. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chỉnh, ngữ pháp Tiếng Việt.

e. Sáng tạo: Bố cục rõ ràng, lời văn giàu hình ảnh, cảm xúc.

Đoạn văn tham khảo

Nhân vật Hưng trong trích đoạn “Thuỷ thủ tàu viễn dương” hiện lên là một chàng trai trẻ trung, chân thật nhưng cũng mang trong mình những giới hạn. Hưng vốn chỉ là thuyền trưởng của một con tàu kéo xà lan nhỏ bé trên sông, chuyên chở phân bón, nhưng vì muốn giữ tình cảm với Nhàn và vì sợ cô thất vọng, anh đã buộc lòng phải nói dối rằng mình là thuyền trưởng viễn dương. Qua những lời đối thoại, ta thấy Hưng tuy thành thật thừa nhận sự thật với chú Thịnh và day dứt với bản thân, song anh vẫn bị cuốn vào vòng xoáy dối trá của thói háo danh, sĩ diện. Nhân vật này vừa gợi ra tiếng cười, vừa gợi nên sự xót xa: tiếng cười bật ra từ sự đối lập giữa “viễn dương” và “tàu chở phân”, còn nỗi buồn đến từ tấm lòng của một chàng trai lương thiện nhưng yếu đuối, chưa đủ can đảm sống đúng với sự thật. Qua hình tượng Hưng, Lưu Quang Vũ muốn phê phán “căn bệnh sĩ” trong xã hội – một căn bệnh khiến con người ta phải sống giả dối để chạy theo hư danh. Đồng thời, tác giả cũng gửi gắm niềm cảm thông cho những con người chân thành nhưng đang bị bủa vây bởi định kiến và thói háo danh của xã hội.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Gợi ý:

a. Đảm bảo cấu trúc bài văn nghị luận

- Học sinh biết tạo lập một bài văn nghị luận đảm bảo đủ cấu trúc 3 phần: Mở bài, Thân bài, Kết bài.

- Đảm bảo đúng dung lượng khoảng 400 chữ.

b. Xác định đúng vấn đề nghị luận: về giá trị của việc tôn trọng năng lực và cá nhân mỗi người.

c. Bài viết có thể triển khai theo nhiều cách khác nhau song cần đảm bảo các ý sau

* Mở bài

- Dẫn dắt: Trong môi trường học đường, mỗi học sinh đều có điểm mạnh và hạn chế riêng.

- Giới thiệu vấn đề: Việc so sánh thành tích thường gây áp lực, làm nhiều bạn mất tự tin. Điều đó đặt ra yêu cầu cần phải tôn trọng năng lực và cá nhân của từng người.

* Thân bài

- Giải thích vấn đề

+ Tôn trọng năng lực và cá nhân mỗi người là nhìn nhận đúng khả năng, giá trị riêng biệt, không áp đặt so sánh máy móc.

+ Mỗi người đều có thế mạnh ở một lĩnh vực khác nhau, không ai hoàn toàn giống ai.

- Thực trạng

+ Trong học tập, nhiều học sinh bị so sánh với bạn bè hoặc anh chị em, dẫn đến tâm lí căng thẳng.

+ Một số em vì thiếu tự tin mà ngại phát biểu, ngại thể hiện bản thân.

+ Tình trạng này còn khá phổ biến trong trường học và gia đình.

- Hậu quả của việc so sánh, không tôn trọng sự khác biệt

+ Làm học sinh mất đi niềm tin vào bản thân, nảy sinh mặc cảm, tự ti.

+ Cản trở sự phát triển tự nhiên của cá nhân.

+ Gây nên tâm lí đố kị, cạnh tranh không lành mạnh trong tập thể.

- Ý nghĩa của việc tôn trọng năng lực cá nhân

+ Giúp học sinh phát huy thế mạnh, phát triển toàn diện.

+ Tạo ra môi trường học tập lành mạnh, khuyến khích sự sáng tạo.

+ Góp phần xây dựng các mối quan hệ thân thiện, đoàn kết trong lớp học.

- Giải pháp

+ Nhà trường và thầy cô: Đánh giá công bằng, khuyến khích sự đa dạng năng lực.

+ Gia đình: Đồng hành, động viên, không áp đặt hay so sánh con với người khác.

+ Học sinh: Biết tin vào khả năng của bản thân, tôn trọng và học hỏi bạn bè.

* Kết bài

- Khẳng định lại: Tôn trọng năng lực và cá nhân mỗi người là điều cần thiết trong học tập và cuộc sống.

- Kêu gọi: Mỗi học sinh hãy tự tin thể hiện bản thân và cùng nhau xây dựng môi trường học đường lành mạnh, không áp lực so sánh.

d. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chính tả, ngữ pháp Tiếng Việt.

e. Sáng tạo: Diễn đạt trong sáng, bài viết thể hiện được sự sáng tạo, độc đáo riêng. 

Bài viết tham khảo

Trong môi trường học đường, mỗi học sinh đều có những điểm mạnh và hạn chế khác nhau. Có bạn giỏi Toán, có bạn lại xuất sắc ở môn Văn, người thì khéo léo trong nghệ thuật, người khác lại năng động trong thể thao. Tuy nhiên, thực tế không ít khi các bạn học sinh bị so sánh thành tích với nhau. Việc này tưởng chừng vô hại nhưng lại khiến nhiều bạn rơi vào mặc cảm, mất tự tin. Điều đó đặt ra yêu cầu mỗi người cần tôn trọng năng lực và cá nhân riêng biệt, thay vì áp đặt những chuẩn mực so sánh máy móc.

Tôn trọng năng lực và cá nhân mỗi người là sự ghi nhận giá trị thật sự của họ, nhìn nhận đúng những điểm mạnh, điểm yếu, không phủ nhận sự khác biệt và cũng không lấy chuẩn mực của người này để áp đặt lên người khác. Mỗi con người đều là một cá thể riêng biệt, mang trong mình khả năng và tiềm năng phát triển ở những lĩnh vực khác nhau. Không ai giống ai hoàn toàn, và cũng không ai có thể giỏi giang ở tất cả mọi phương diện.

Tuy nhiên, trong thực tế học tập, việc so sánh thành tích giữa học sinh vẫn thường xuyên xảy ra. Nhiều phụ huynh so sánh con mình với con nhà hàng xóm, nhiều thầy cô vô tình lấy thành tích của một bạn làm chuẩn để nhắc nhở người khác. Kết quả là một số học sinh dần cảm thấy áp lực, cho rằng mình kém cỏi, từ đó mất tự tin và không còn dám thể hiện khả năng thật sự của mình. Có những bạn trở nên rụt rè, ngại giao tiếp; cũng có bạn hình thành tâm lí chống đối, coi việc học chỉ là gánh nặng.

Nếu tình trạng so sánh kéo dài, hậu quả để lại rất nặng nề. Nó khiến nhiều bạn trẻ đánh mất niềm tin vào bản thân, sống trong mặc cảm, thu hẹp ước mơ và cơ hội phát triển. Ngoài ra, sự so sánh còn tạo ra tâm lí đố kị, ganh ghét, khiến mối quan hệ bạn bè trở nên căng thẳng, thiếu gắn kết. Đặc biệt, việc coi trọng thành tích một cách đơn thuần sẽ làm lệch lạc giá trị sống, bởi năng lực thật sự không chỉ nằm ở điểm số, mà còn ở phẩm chất, nhân cách và sự sáng tạo của mỗi người.

Ngược lại, khi được tôn trọng và nhìn nhận đúng, học sinh sẽ tự tin phát huy sở trường của mình. Một môi trường học tập không áp lực so sánh sẽ khuyến khích sự đa dạng, giúp mỗi cá nhân tìm thấy thế mạnh riêng để phát triển. Sự tôn trọng còn là nền tảng của tình bạn trong sáng, của tập thể đoàn kết và của một xã hội nhân văn, nơi mỗi người đều có chỗ đứng, đều được công nhận bởi giá trị riêng biệt của mình.

Để làm được điều đó, cần có sự chung tay của nhiều phía. Thầy cô giáo cần đánh giá học sinh một cách công bằng, đa chiều, khuyến khích sự sáng tạo thay vì chỉ chú trọng điểm số. Gia đình phải đồng hành cùng con, động viên, khích lệ chứ không nên áp đặt hay đem con ra so sánh. Bản thân học sinh cũng cần tin tưởng vào khả năng của chính mình, học cách tôn trọng sự khác biệt và học hỏi lẫn nhau để cùng tiến bộ. Khi mỗi người được là chính mình, xã hội sẽ thêm phong phú và đa dạng.

Tôn trọng năng lực và cá nhân mỗi người không chỉ giúp học sinh tự tin hơn trong học tập mà còn góp phần xây dựng một môi trường giáo dục nhân văn, công bằng. Mỗi chúng ta cần thấu hiểu rằng sự so sánh vô tình chỉ gieo thêm áp lực, còn sự tôn trọng mới là con đường để nuôi dưỡng niềm tin, khơi dậy tiềm năng và mở ra những giá trị tốt đẹp cho tương lai.

Lời giải

Ông Thình lo sợ mất mặt, ảnh hưởng đến danh dự gia đình và quan hệ với ông Nha – bố Nhàn, nên tìm cách che giấu sự thật.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP