Câu hỏi:

23/10/2025 230 Lưu

TRĂM ĐÔ CỦA AI

Nhân vật: Ông trí thức, anh thanh niên, bà dân buôn, anh cảnh sát

Lược dẫn: Ông trí thức nhân dịp được thưởng một trăm đô định ra chợ mua đồ về ăn mừng với vợ, vừa đến nơi tiền rơi khỏi túi, định cúi xuống nhặt thì một bà dân buôn và một anh thanh niên đi tới nhìn thấy.

Trí thức: À, tiền này là của tôi đánh rơi.

Thanh niên: Chà chà, giả vờ giống như thật, mặt cứ tỉnh bơ.

Dân buôn: Ờ, lại còn cười thoải mái nữa chứ.

(Thanh niên cúi xuống nhặt tiền, dân buôn cũng định nhặt).

Trí thức: Ơ... ơ... các vị làm gì vậy? Tiền này là của tôi.

Thanh niên: Tiền của ông? Ai chứng nhận?

Dân buôn: Có ký hiệu trên tiền không?

Trí thức: Các vị lạ thật! Chuyện là thế này, hôm nay là sinh nhật vợ tôi, đúng lúc Công ty thưởng cho 100 đô, tôi định đi mua ít tôm, cua biển về ăn mừng sinh nhật vợ cho bà xã vui vẻ. Tôi bị cảm chưa khỏi hẳn, bị hắt hơi xổ mũi nên mới rút khăn tay ra lau, không ngờ tiền trong túi cũng rơi ra theo.

Thanh niên: Chà chà, ông anh định viết tiểu thuyết ở đây đấy hả?

Dân buôn: Để chuẩn bị quay phim truyền hình nhiều tập hả?

Thanh niên: Ăn mặc xoàng xĩnh thế kia lấy đâu ra nhiều tiền vậy?

Dân buôn: Mà có ai đi chợ lại mang đô la đi tiêu?

Thanh niên: Nom ông anh cũng có vẻ là người có tri thức; ăn nói, làm việc gì thì cũng phải giữ tư cách chứ!

Dân buôn: Tức là không nên thấy tiền là híp mắt lại, chẳng giữ thể diện gì. Thế gọi là: người nghèo nhưng chí không nghèo, thấy tiền cũng không tham.

Tri thức: Các vị ăn nói lung tung gì vậy? Rõ ràng đây là tiền của tôi, các vị nói như thế là chả có lý có lẽ gì, thật không sao hiểu nổi. (Với khán giả) Bà con nói xem thử tiền này là của ai?

Thanh niên: Này, nói cho mà biết nhé, đừng tưởng cứ to mồm là tiền vào túi ông được đâu.

Dân buôn: Cứ la to lên, la to lên... xem ra cái giọng gì nào?

Trí thức: Các người, các người... (tức quá, xông đến giật tiền trong tay thanh niên, bị thanh niên đầy ngã rúi rụi, kính văng ra đất, vội nhặt lên) Thế này còn ra thể thống gì nữa. Được, để tôi đi gọi cảnh sát đến phân xử.

(Lược một đoạn: Không ai chịu công nhận tờ tiền là của ông trí thức. Ba người tranh cãi một hồi, quyết định mời cảnh sát đến giải quyết)

Dân buôn: Đồng chí cảnh sát, (chỉ thanh niên) Anh ta cướp tiền của tôi.

Thanh niên: Ông anh, bà ta cướp tiền của em. (Chỉ dân buôn)

Trí thức: Đồng chí ạ, họ cướp tiền của tôi.

Cảnh sát: Cái gì, cướp tiền hả? Tiền đâu?

Dân buôn: Đây ạ. (Đưa nửa tờ 100 đô cho cảnh sát)

Cảnh sát: Sao lại thế này, một nửa nữa đâu?

Thanh niên: Nửa nữa đây ạ! (đưa cho cảnh sát).

Cảnh sát: (ghép hai nửa đồng tiền lại, xem xét kỹ, rồi nhìn dân buôn và thanh niên) Các vị có biết là không được xé tiền bừa bãi không. Tiền này là của ai?

Cả ba: Của tôi!

Cảnh sát: Một tờ giấy bạc mà là của cả ba người? Các vị nói lại cho rõ ràng đi nào.

Trí thức: Đồng chí ạ, chuyện là thế này...

Thanh niên: Hôm nay là sinh nhật bạn gái em, đúng lúc Công ty lại vừa thưởng cho 100 đô. Em định đi mua ít tôm, cua biển về để ăn mừng, nhất định là cô ấy sẽ rất vui. Em bị cảm vẫn chưa khỏi hẳn, bị hắt hơi xổ mũi nên mới rút khăn tay ra lau, không ngờ tiền trong túi cũng rơi ra theo.

Họ không nói lý nói lẽ gì cả, nhặt được liền nhận là của mình.

Trí thức: Đồng chí, không phải là như thế, mà là như thế này kia a...

Dân buôn: Hôm nay là sinh nhật ông xã nhà tôi, đúng lúc Công ty lại vừa thường cho 100 đô. Tôi định đi mua ít tôm cua biển về đề ăn mừng, nhất định là ông ấy rất vui. Tôi bị cảm chưa khỏi, bị hắt hơi xổ mũi nên mới rút khăn tay ra lau, không ngờ tiền trong túi cũng rơi ra theo. Họ không nói lý nói lẽ gì cả, nhặt được liền nhận là của mình.

Trí thức: Đồng chí, không phải là như thế đâu...

Cả ba: Anh nói đi, thế là thế nào?

Trí thức: Hôm nay là sinh nhật vợ tôi...

Cảnh sát: ... đúng lúc Công ty lại vừa thưởng cho 100 đô. Tôi định đi mua ít tôm cua biển về để ăn mừng, nhất định là vợ tôi rất vui. Tôi bị cảm chưa khỏi, bị hắt hơi xổ mũi nên mới rút khăn tay ra lau, không ngờ tiền trong túi cũng rơi ra theo... Có đúng thế không?

Trí thức: Đồng chí biết rồi đấy. Họ không nói lý nói lẽ gì cả, nhặt được liền nhận là của mình.

Cảnh sát: Rõ rồi! Cả ba vị đều nói i hệt nhau. (Im lặng, quan sát kỹ tờ giấy bạc) Xin các vị nghĩ lại cho kỹ, tiền này là của ai?

Cả ba: Của tôi!

Cảnh sát: Tốt, xin mời các vị theo tôi về đồn!

Cả ba: (ngớ ra) Để làm gì ạ?

Cảnh sát: Làm gì à? Các vị phải biết rõ hơn tôi chứ. Đây là tờ bạc giả, tôi phải xét hỏi các vị.

Cả ba: Ớ!

Thanh niên: (Hỏi cảnh sát) Giả thật ạ?

Cảnh sát: Ai nói đùa với anh

Dân buôn: (Hỏi nhỏ trí thức) Ông anh, giả thật à?

Trí thức: Sao lại có thể là giả?

Thanh niên: (với cảnh sát) Ông anh, xin nói thực, tờ bạc này không phải là của em ạ.

Dân buôn: Vâng ạ, cũng không phải của em.

Cảnh sát: Thế thì của ai?

Thanh niên: Của ông này. (chỉ trí thức).

Dân buôn: Đúng, đúng 100 phần trăm ạ.

Cảnh sát: Căn cứ vào đâu nào?

Thanh niên: Ông ta nói là vừa đi qua đây...

Dân buôn: Bị hắt hơi xổ mũi...

Thanh niên: Nên mới rút khăn tay ra lau...

Dân buôn: Tiền trong túi cùng rơi ra theo.

Cảnh sát: Hai vị cũng chẳng nói là vừa đi qua đây, bị hắt hơi xổ mũi nên mới rút khăn tay ra lau, tiền trong túi cũng rơi ra theo... hay sao?

Thanh niên: Hắt xì hơi... là ông ấy hắt xì hơi trước. (Chỉ trí thức)

Dân buôn: Tôi hắt hơi sau.

Cảnh sát: Hai vị bị lây à? (Với trí thức) Có phải tiền của ông không?

Trí thức: Vâng! Tiền của tôi.

Thanh niên: Đây nhé, ông ta nhận rồi.

Dân buôn: Tiền của ông ta mà lại.

Thanh niên: Thật không ngờ người nom thật thà thế kia mà lại đi tiêu tiền giả.

Dân buôn: Đúng là làm xấu cả hình ảnh người dân thành phố này.

Thanh niên: Cứ khai báo thực đi, tiền giả ở đâu ra? Khai báo thành thật sẽ được khoan hồng.

Dân buôn: Chống lại tội càng nặng.

Cảnh sát: (Với Thanh niên và dân buôn) Các vị im đi nào (với trí thức) Đồng chí nói cho họ biết tiền này ở đâu ra.

Trí thức: Tiền của Công ty tôi thưởng cho, sao lại có thể giả được? Không tin đồng chí có thể kiểm tra, đây là giấy chứng minh của tôi.

Cảnh sát: Khỏi phải điều tra. (Với thanh niên và dân buôn) Tiền này có thực không phải của hai vị không?

Cả hai: Đúng thế ạ!

Cảnh sát: Các vị không hối hận chứ?

Cả hai: Không hối hận!

Cảnh sát: Thế thì tôi xin nói để hai vị biết, đây không phải là tiền giả.

Cả hai: Ớ

Trí thức: Tiền thật ạ?

Cảnh sát: Đúng, là tiền thật!

Trí thức: Cảm ơn đồng chí cảnh sát! Thì ra tiền không chỉ là biểu hiện giá trị của hàng hóa.

Cảnh sát: (Với tri thức) Đúng thế! (Với thanh niên và dân buôn) Các vị tuy không mất tiền, nhưng cũng đã đánh mất một thử...

Cả hai: Mất gì ạ?

Cảnh sát: Mất mặt!

(Trăm đô của ai, Dương Lâm Trạch, 19 hài kịch hay cực ngắn: “Đời cười”,

NXB Văn nghệ TP.Hồ Chí Minh)

Nhân vật trong truyện gồm những ai? Hãy nêu tính cách nổi bật của từng nhân vật.

Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack

- Ông trí thức: tự tin, câu nệ lễ nghi, hay giải thích rườm rà, học thức nhưng ngớ ngẩn.

- Anh thanh niên: lanh lợi, dí dỏm, tinh nghịch, thích trêu chọc.

- Bà dân buôn: nhanh nhạy, thực tế, thẳng thắn, đôi khi vụ lợi.

- Anh cảnh sát: nghiêm túc, công bằng, nhưng làm tình huống trở nên trớ trêu.

Câu hỏi cùng đoạn

Câu 2:

Tình huống hài hước trong truyện được xây dựng như thế nào?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Tiền rơi, cả ba nhân vật nhặt được và đều nhận là của mình.

- Cả ba kể lại câu chuyện y hệt nhau, làm cảnh sát cũng bối rối.

- Tranh cãi, giật tiền, ngã, kính văng tạo hành vi phi lý và trào phúng.

Câu 3:

Hài hước trong truyện chủ yếu dựa vào yếu tố nào?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Lời thoại: lập đi lập lại, rườm rà, cứng nhắc, ngớ ngẩn.

- Hành vi: giật tiền, ngã, nhặt tiền lộn xộn.

- Sự tương phản giữa nghiêm túc và ngớ ngẩn.

Câu 4:

Văn bản phản ánh hiện thực xã hội nào?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Tâm lý “nhặt được của rơi” và hành vi tham lợi trước mắt.

- Sự cả tin, vụ lợi, ngây ngô trong đời sống hàng ngày.

Câu 5:

Tại sao cảnh sát cũng bị bối rối khi kiểm tra tờ tiền?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Cảnh sát cũng bị bối rối khi kiểm tra tờ tiền vì:

- Cả ba nhân vật kể lại hoàn cảnh tiền rơi y hệt nhau.

- Không ai đưa ra lý lẽ thuyết phục hơn, khiến cảnh sát khó phân xử.

Câu 6:

Các chi tiết như giật tiền, ngã, kính văng, nhặt tiền… đóng vai trò gì trong truyện?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Tạo yếu tố hài hước, trào phúng.

- Nhấn mạnh sự hỗn loạn, phi lý của tình huống.

Câu 7:

Kết thúc của truyện có điểm gì bất ngờ?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Tiền thực ra là thật nhưng cảnh sát nhấn mạnh họ “mất mặt”.

- Tạo tiếng cười, đồng thời châm biếm sự vụ lợi, cả tin của nhân vật.

Câu 8:

Hãy nêu ví dụ về cách nhân vật được xây dựng theo kiểu điển hình.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Ông trí thức: nghiêm túc, rườm rà, học thức nhưng ngớ ngẩn → điển hình cho người trí thức tự tin nhưng thiếu thực tế.

- Anh thanh niên: tinh nghịch, trêu chọc → điển hình cho lớp trẻ lanh lợi, tinh quái.

- Bà dân buôn: nhanh nhạy, thực tế, vụ lợi → điển hình cho người dân buôn bán, biết lợi ích trước mắt.

Câu 9:

Văn bản này thuộc thể loại gì? Hãy nêu các đặc trưng hài kịch thể hiện trong truyện.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Thể loại: Hài kịch ngắn.

- Đặc trưng: nhân vật điển hình, tình huống trớ trêu, lời thoại và hành vi hài hước, phản ánh xã hội qua lăng kính trào phúng, kết thúc bất ngờ.

Câu 10:

Qua truyện, em rút ra bài học gì về thái độ của con người đối với tiền bạc?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- Không nên vụ lợi, cả tin hay tranh giành tiền bạc một cách nóng vội.

- Cần giữ chính trực, trung thực và suy xét kỹ lưỡng trong việc liên quan đến của cải.

- Tránh để lòng tham dẫn đến mất mặt, mất uy tín trong mắt người khác.

Câu 11:

Hãy viết đoạn văn khoảng 200 chữ, trình bày cảm nhận của em về nhân vật ông trí thức trong hài kịch “Trăm đô của ai”.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Gợi ý:

a. Đảm bảo yêu cầu về hình thức, dung lượng

- Viết đúng hình thức đoạn văn (diễn dịch, quy nạp, móc xích…).

- Đảm bảo dung lượng khoảng 200 chữ.

b. Xác định đúng yêu cầu của đoạn văn: phân tích nhân vật ông trí thức.

c. Hệ thống ý

- Nhân vật: Ông trí thức – người được thưởng 100 đô, ra chợ mua đồ ăn mừng.

- Tính cách nổi bật:

+ Tự tin, câu nệ lễ nghi.

+ Hay giải thích rườm rà, học thức nhưng ngớ ngẩn.

+ Nghiêm túc nhưng hành động phi lý, gây cười.

- Hành vi hài hước:

+ Giật tiền khi thấy thanh niên nhặt.

+ Tranh cãi, kể lể rườm rà với thanh niên và dân buôn.

+ Làm cảnh sát cũng bối rối.

- Ý nghĩa:

+ Nhân vật tạo tiếng cười trào phúng.

+ Phản ánh sự mâu thuẫn giữa kiến thức lý thuyết và thực tế đời sống.

+ Châm biếm thái độ nghiêm túc nhưng vụn vặt, thiếu nhạy bén trong xã hội.

d. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chỉnh, ngữ pháp Tiếng Việt.

e. Sáng tạo: Bố cục rõ ràng, lời văn giàu hình ảnh, cảm xúc.

Đoạn văn tham khảo

Nhân vật ông trí thức trong hài kịch “Trăm đô của ai” hiện lên như một người có học thức, tự tin nhưng cũng rất vụn vặt và phi lý, tạo nên tiếng cười trào phúng cho người xem. Khi ông ra chợ mua đồ ăn mừng sinh nhật vợ, tiền rơi khỏi túi, ông lập tức tranh cãi, giải thích rườm rà với thanh niên và bà dân buôn về việc tiền là của mình. Hành vi này vừa thể hiện tính nghiêm túc, câu nệ lễ nghi của người trí thức, vừa gây cười bởi sự cứng nhắc, không nhạy bén với thực tế. Ông giật tiền, nhấn mạnh lý do “hắt hơi xổ mũi” khiến tiền rơi ra, làm cảnh sát cũng phải bối rối khi phân xử. Qua cách ông nói, làm, hài hước trong tình huống đối thoại tréo ngoe, tác giả đã khéo léo phê phán sự lúng túng, câu nệ lý thuyết mà thiếu thực tế của một số người trí thức. Đồng thời, nhân vật còn phản ánh mâu thuẫn giữa kiến thức lý thuyết và đời sống thực tế, khiến người xem vừa cười vừa suy ngẫm. Nhân vật ông trí thức không chỉ tạo tiếng cười mà còn nhắc nhở về sự cân bằng giữa học thức và khả năng ứng xử linh hoạt trong đời sống xã hội.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Gợi ý:

a. Đảm bảo cấu trúc bài văn nghị luận

- Học sinh biết tạo lập một bài văn nghị luận đảm bảo đủ cấu trúc 3 phần: Mở bài, Thân bài, Kết bài.

- Đảm bảo đúng dung lượng khoảng 400 chữ.

b. Xác định đúng vấn đề nghị luận: hiện tượng này và hậu quả của việc sống ảo đối với tuổi trẻ.

c. Bài viết có thể triển khai theo nhiều cách khác nhau song cần đảm bảo các ý sau

* Mở bài

- Giới thiệu vấn đề: Hiện nay, nhiều học sinh có thói quen “sống ảo” trên mạng xã hội, đăng hình ảnh, video để thu hút lượt thích và bình luận.

- Nêu tầm quan trọng của vấn đề: Hiện tượng này đang tác động trực tiếp đến suy nghĩ, hành vi và nhân cách của tuổi trẻ.

* Thân bài

- Giải thích hiện tượng “sống ảo”

+ “Sống ảo” là gì: Là hành vi cố tình tạo ra hình ảnh, video, thông tin trên mạng để gây ấn tượng, thu hút sự chú ý.

+ Hình thức: đăng ảnh đẹp, khoe đồ hiệu, đăng status về cuộc sống sang chảnh, chỉnh sửa quá mức hình ảnh…

- Nguyên nhân

+ Áp lực từ mạng xã hội: muốn được bạn bè, cộng đồng công nhận.

+ Tâm lý tự ti, thiếu tự tin, muốn chứng tỏ bản thân.

+ Ảnh hưởng từ bạn bè hoặc các trào lưu trên mạng.

- Hậu quả

+ Tinh thần: dễ tự ti, so sánh, căng thẳng, ảnh hưởng tâm lý.

+ Học tập: mất tập trung vào học, lãng phí thời gian.

+ Nhân cách: hình thành thói quen sống không trung thực, đánh mất bản thân.

- Giải pháp

+ Học sinh: rèn luyện tự tin, sống thực với bản thân, hạn chế thời gian mạng xã hội.

+ Gia đình, nhà trường: hướng dẫn, nhắc nhở, giáo dục kỹ năng sống và sử dụng mạng xã hội đúng cách.

* Kết bài

- Khẳng định lại: “Sống ảo” là hiện tượng cần được nhận thức đúng và điều chỉnh kịp thời.

- Nêu suy nghĩ cá nhân: học sinh nên sống thật, tập trung vào học tập, rèn luyện kỹ năng và nhân cách.

d. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chính tả, ngữ pháp Tiếng Việt.

e. Sáng tạo: Diễn đạt trong sáng, bài viết thể hiện được sự sáng tạo, độc đáo riêng. 

Bài viết tham khảo

Trong thời đại công nghệ số, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống của học sinh. Bên cạnh những mặt tích cực như giúp kết nối bạn bè, tra cứu thông tin, phát triển kỹ năng thì cũng nảy sinh nhiều hiện tượng tiêu cực. Một trong số đó là thói quen “sống ảo” – việc học sinh đăng hình, video hay chia sẻ những khoảnh khắc trên mạng xã hội nhằm gây ấn tượng, thu hút lượt thích và bình luận. Đây là một hiện tượng đáng lưu ý, bởi nó không chỉ ảnh hưởng đến nhận thức và hành vi của học sinh mà còn tác động đến nhân cách và tương lai của các em.

“Sống ảo” được hiểu là hành vi thể hiện một hình ảnh khác so với thực tế, nhằm thu hút sự quan tâm và công nhận từ cộng đồng mạng. Nó có thể xuất hiện dưới nhiều hình thức khác nhau: đăng những bức ảnh được chỉnh sửa quá mức, khoe đồ hiệu hay chuyến du lịch xa xỉ, viết status về cuộc sống sang chảnh, hoặc tạo ra những câu chuyện “giả tưởng” để gây chú ý. Mục đích chung là để người khác nhìn vào thấy bản thân mình “hoàn hảo”, từ đó nhận được sự thán phục, ngưỡng mộ hay lượt thích từ bạn bè và cộng đồng mạng.

Nguyên nhân của hiện tượng này khá đa dạng. Trước hết, mạng xã hội tạo ra áp lực không nhỏ đối với học sinh. Khi thấy bạn bè đăng những bức ảnh xinh đẹp, video thú vị, nhiều em cảm thấy phải “chạy theo trào lưu” để không bị thua kém, bị bỏ lại phía sau. Thứ hai, tâm lý tự ti, thiếu tự tin cũng khiến học sinh tìm đến mạng xã hội như một nơi để chứng minh giá trị bản thân. Cuối cùng, ảnh hưởng từ bạn bè và các trào lưu trên mạng cũng khiến các em dễ rơi vào lối sống “ảo”, coi lượt thích hay bình luận là thước đo giá trị của mình.

Hậu quả của việc sống ảo là không nhỏ và có thể ảnh hưởng lâu dài. Về mặt tinh thần, học sinh dễ tự ti, so sánh bản thân với người khác, dẫn đến căng thẳng, lo âu hoặc thậm chí trầm cảm. Về học tập, nhiều em dành quá nhiều thời gian cho mạng xã hội, làm giảm hiệu quả học tập, bỏ bê bài vở và các hoạt động thực tế. Về nhân cách, thói quen sống ảo có thể hình thành lối sống không trung thực, coi trọng vẻ ngoài hơn giá trị thực, làm mất đi bản sắc cá nhân. Những hậu quả này không chỉ tác động trong hiện tại mà còn ảnh hưởng đến cách các em xây dựng tương lai, hình thành nhân cách và kỹ năng sống.

Để khắc phục hiện tượng này, học sinh cần tự rèn luyện bản thân, nâng cao sự tự tin và học cách sống thực. Thay vì quá chú trọng vào hình ảnh ảo trên mạng, các em nên tập trung vào việc học tập, rèn luyện kỹ năng, tham gia các hoạt động xã hội và chăm sóc sức khỏe tinh thần. Bên cạnh đó, gia đình và nhà trường đóng vai trò quan trọng trong việc hướng dẫn, nhắc nhở và giáo dục học sinh cách sử dụng mạng xã hội một cách lành mạnh, đồng thời khuyến khích các em phát triển nhân cách và giá trị bản thân.

“Sống ảo” là một hiện tượng phổ biến trong đời sống học sinh hiện nay, xuất phát từ áp lực xã hội, tâm lý tự ti và trào lưu mạng. Hậu quả của nó không chỉ ảnh hưởng đến tinh thần, học tập mà còn tác động sâu sắc đến nhân cách và sự phát triển của tuổi trẻ. Chính vì vậy, mỗi học sinh cần nhận thức đúng, điều chỉnh hành vi và rèn luyện lối sống thực tế, lành mạnh, tập trung vào học tập và phát triển bản thân. Chỉ khi biết cân bằng giữa thế giới ảo và thực tế, các em mới có thể trưởng thành toàn diện và xây dựng một tương lai bền vững.

Lời giải

- Tiền rơi, cả ba nhân vật nhặt được và đều nhận là của mình.

- Cả ba kể lại câu chuyện y hệt nhau, làm cảnh sát cũng bối rối.

- Tranh cãi, giật tiền, ngã, kính văng tạo hành vi phi lý và trào phúng.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP