Câu hỏi:

17/12/2025 25 Lưu

Part 2. For questions 9-14, listen to a radio discussion about children who invent imaginary friends and choose the correct answer A, B, C or D which fits best according to what you hear. Write your answers in the corresponding numbered boxes on your answer sheet.

In the incident that Liz describes _______. 

A. her daughter asked her to stop the car 
B. she had to interrupt the journey twice 
C. she got angry with her daughter 
D. her daughter wanted to get out of the car

Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack

Đáp án đúng: B

Câu hỏi cùng đoạn

Câu 2:

What does the presenter say about the latest research into imaginary friends?

A. It contradicts other research on the subject.
B. It shows that the number of children who have them is increasing.
C. It indicates that negative attitudes towards them are wrong.
D. It focuses on the effect they have on parents.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Đáp án đúng: C

Câu 3:

How did Liz feel when her daughter had an imaginary friend?

A. Always confident that it was only a temporary situation.
B. Occasionally worried about the friend's importance to her daughter.
C. Slightly confused as to how she should respond sometimes.
D. Highly impressed by her daughter's inventiveness.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Đáp án đúng: A

Câu 4:

Karen says that one reason why children have imaginary friends is that _______.

A. they are having serious problems with their real friends
B. they can tell imaginary friends what to do
C. they want something that they cannot be given
D. they want something that other children haven't got

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Đáp án đúng: D

Câu 5:

Karen says that the teenager who had invented a superhero is an example of ________.

A. a very untypical teenager
B. a problem that imaginary friends can cause
C. something she had not expected to discover
D. how children change as they get older

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Đáp án đúng: C

Câu 6:

According to Karen, how should parents react to imaginary friends?

A. They should pretend that they like the imaginary friend.
B. They shouldn't get involved in the child's relationship with the friend.
C. They should take action if the situation becomes annoying.
D. They shouldn't discuss the imaginary friend with their child.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Đáp án đúng: B

Nội dung bài nghe:

Host: Today we’re talking about children and their tendency to have imaginary friends. Liz McManus has a daughter called Caitlin, who’s eight now. When she was three, she had an imaginary friend called Tytner. Liz, tell us about Caitlin and Tytner.

Liz: Well, I’ll give you an example. One day I was driving Caitlin and Greg, her baby brother, home, when she solemnly informed me that Tytner was hitting the baby. So I said: ‘You tell Tytner that if he does that again, he’ll be walking home.’ Fifteen seconds later came the inevitable news: ‘He’s just done it again, Mummy.’ So I found myself in the embarrassing position of having to pull over, open the back door and say to this imaginary little boy. ‘Tytner, out, now!’ And of course, as we drove off, Caitlin started crying because her friend was standing on the pavement all alone. I had to turn back and go through the rigmarole of pulling over and opening the door to pick him up again.

Host: Wow, that’s some story! But in fact Caitlin is no different from many children and her invented, make-believe friend is far from unusual. As many as 65% of children have had an imaginary friend at some point in their lives. The latest research suggests that invisible friends, far from being a cause for concern, should be welcomed by parents because they can help children to be more creative, confident and articulate, and have more advanced communication skills. It is thought that these findings will help reverse misconceptions about children with imaginary friends and that they will come to be seen as having an advantage, rather than a problem that needs to be worried about. Did it worry you, Liz?

Liz: I know it does lots of parents but I never fretted about it, I think I was just amused. I’d be reading to her and I’d say, ‘Is Tytner around?’ and she’d say, ‘Yes, he’s just sitting at the end of the bed.’ He became the centre of her life. She’d have tea parties with him, and he’d go to bed with her. She was shy and this was her answer. I knew she would grow out of it.

Host: Now Liz is one of 15 people taking part in a study of imaginary friends at the Institute of Education in London, run by Karen Majors, an education psychologist and lecturer at the institute. Karen, should parents worry about it?

Karen: Well, parents sometimes think, ‘Is this healthy and how long should it go on for?’ But it is a normal phenomenon for normal children. And it’s very healthy.

Host: Why do children invent imaginary friends?

Karen: I think that children create pretend friends for many reasons: as safe, trustworthy best friends at a time when they are just starting to make real friends; as someone to confide in; and as someone to play with. Sometimes it is about wish fulfilment; children who cannot have a pet, for example, will invent one. I interviewed one little girl, aged six, who had a pony called Minty for several years. It went to school with her and the teachers knew all about it. It was a really strong relationship.

Host: Presumably, when they get older, children no longer have these imaginary friends. Karen?

Karen: Well, my most surprising finding is that children don’t always stop having these made-up playmates when they start school. The imaginary friends often stay with them through their teenage years, providing comfort and escape – although in secret. One teenager I talked to had invented a superhero to help him through tricky patches. When things hadn’t gone well at school, he would come home and play with the superhero, for whom everything always went well.

Host: How should parents treat these invisible people, Karen?

Karen: Well, sometimes of course parents get irritated by them – for instance, if a child insists on having the playmate at the dinner table with an imaginary setting and glass. Actually I myself had a friend called Tiger when I was young, who would sit beside me at mealtimes. But I don’t think parents should tell children off for this kind of thing, or tell them that their friends are not real. Perhaps the best way is Liz’s down-to-earth approach.

Host: How did you handle it, Liz?

Liz: Well, I patiently acknowledged Caitlin’s playmate but I tried not to get involved. I never used to have to get out of the friend’s way or anything. Other than that one incident in the car, Caitlin’s imaginary friend didn’t impinge on my life.

Karen: Yes, I agree that parents should recognize imaginary friends, but they shouldn’t try to overly influence the friendship. Parents who interfere too much risk driving their children’s playmates away. If they try to direct the friends, they could spoil the fantasy altogether.

Host: Fascinating subject, thanks for coming in to talk about it, Liz and Karen.

Dịch nghĩa:

Người dẫn chương trình: Hôm nay chúng ta sẽ nói về trẻ em và xu hướng có những người bạn tưởng tượng của chúng. Liz McManus có một cô con gái tên là Caitlin, hiện đã tám tuổi. Khi con bé ba tuổi, con bé có một người bạn tưởng tượng tên là Tytner. Liz, hãy kể cho chúng tôi nghe về Caitlin và Tytner nhé.

Liz: À, tôi sẽ cho bạn một ví dụ. Một hôm, tôi đang lái xe đưa Caitlin và Greg, em trai của con bé, về nhà thì con bé nghiêm nghị nói với tôi rằng Tytner đang đánh em bé. Tôi nói: 'Mẹ hãy nói với Tytner rằng nếu nó còn làm thế nữa, nó sẽ phải tự đi bộ về nhà.' Mười lăm giây sau, tin tức không thể tránh khỏi đến: 'Nó lại làm thế nữa rồi, Mẹ ơi.' Thế là tôi thấy mình rơi vào tình thế ngượng ngùng khi phải tấp xe vào lề, mở cửa sau và nói với cậu bé tưởng tượng này: 'Tytner, ra ngoài ngay!' Và dĩ nhiên, khi chúng tôi lái xe đi, Caitlin bắt đầu khóc vì bạn của con bé đang đứng một mình trên vỉa hè. Tôi phải quay lại và làm đủ mọi thủ tục rườm rà để dừng xe lại và mở cửa đón con bé.

Người dẫn chương trình: Chà, chuyện hay thật! Nhưng thực ra Caitlin cũng chẳng khác gì nhiều đứa trẻ khác, và người bạn tưởng tượng do con bé tự nghĩ ra cũng chẳng có gì lạ. Có tới 65% trẻ em từng có một người bạn tưởng tượng vào một thời điểm nào đó trong đời. Nghiên cứu mới nhất cho thấy những người bạn vô hình, không phải là điều đáng lo ngại, mà nên được các bậc cha mẹ chào đón vì chúng có thể giúp trẻ sáng tạo hơn, tự tin hơn, ăn nói lưu loát hơn, và có kỹ năng giao tiếp tiên tiến hơn. Người ta cho rằng những phát hiện này sẽ giúp đảo ngược những quan niệm sai lầm về trẻ em có bạn tưởng tượng, và chúng sẽ được coi là một lợi thế, thay vì là một vấn đề đáng lo ngại. Liz, em có lo lắng không?

Liz: Em biết là nhiều bậc cha mẹ cũng lo lắng, nhưng em chưa bao giờ lo lắng về điều đó, em nghĩ em chỉ thấy buồn cười thôi. Tôi sẽ đọc sách cho con bé và hỏi, 'Tytner có ở đây không?' và con bé sẽ trả lời, 'Vâng, anh ấy chỉ ngồi ở cuối giường thôi.' Anh ấy trở thành trung tâm cuộc sống của con bé. Con bé sẽ uống trà với anh ấy, và anh ấy sẽ lên giường với con bé. Con bé nhút nhát và đây là câu trả lời của con bé. Tôi biết con bé sẽ vượt qua được điều đó thôi.

Người dẫn chương trình: Liz hiện là một trong 15 người tham gia nghiên cứu về những người bạn tưởng tượng tại Viện Giáo dục ở London, do Karen Majors, một nhà tâm lý học giáo dục và giảng viên tại viện, điều hành. Karen, cha mẹ có nên lo lắng về điều này không?

Karen: Chà, cha mẹ đôi khi nghĩ, 'Điều này có lành mạnh không và nên kéo dài bao lâu?' Nhưng đó là một hiện tượng bình thường đối với trẻ em bình thường. Và nó rất lành mạnh.

Người dẫn chương trình: Tại sao trẻ em lại tự tạo ra những người bạn tưởng tượng?

Karen: Tôi nghĩ rằng trẻ em tạo ra những người bạn tưởng tượng vì nhiều lý do: như những người bạn thân an toàn, đáng tin cậy vào thời điểm chúng mới bắt đầu kết bạn thực sự; như một người để tâm sự; và như một người để chơi cùng. Đôi khi, đó là về việc thực hiện ước mơ; ví dụ, những đứa trẻ không thể nuôi thú cưng sẽ tự nghĩ ra một con. Tôi đã phỏng vấn một bé gái sáu tuổi, nuôi một chú ngựa con tên là Minty trong nhiều năm. Nó đã đi học cùng em và các giáo viên đều biết rõ về nó. Đó là một mối quan hệ thực sự bền chặt.

Người dẫn chương trình: Có lẽ, khi lớn lên, trẻ em không còn những người bạn tưởng tượng này nữa. Karen à?

Karen: Chà, điều đáng ngạc nhiên nhất của tôi là trẻ em không phải lúc nào cũng ngừng có những người bạn tưởng tượng này khi chúng bắt đầu đi học. Những người bạn tưởng tượng này thường ở bên chúng trong suốt những năm tháng tuổi thiếu niên, mang đến sự an ủi và giải tỏa - mặc dù là trong bí mật. Một thiếu niên mà tôi đã nói chuyện đã tự nghĩ ra một siêu anh hùng để giúp em vượt qua những giai đoạn khó khăn. Khi mọi thứ không suôn sẻ ở trường, em sẽ về nhà và chơi với siêu anh hùng, người mà mọi thứ luôn diễn ra tốt đẹp.

Người dẫn chương trình: Cha mẹ nên đối xử với những người vô hình này như thế nào, Karen?

Karen: À, đôi khi tất nhiên cha mẹ cũng thấy khó chịu vì chúng – ví dụ như khi một đứa trẻ cứ khăng khăng muốn có bạn chơi cùng bàn ăn với một khung cảnh và ly rượu tưởng tượng. Thực ra hồi nhỏ tôi cũng có một người bạn tên là Tiger, người thường ngồi cạnh tôi trong giờ ăn. Nhưng tôi không nghĩ cha mẹ nên mắng con cái vì những chuyện như thế này, hoặc nói với chúng rằng bạn bè của chúng không có thật. Có lẽ cách tốt nhất là cách tiếp cận thực tế của Liz.

Người dẫn chương trình: Liz, bạn đã xử lý chuyện đó như thế nào?

Liz: À, tôi đã kiên nhẫn chấp nhận bạn chơi của Caitlin nhưng tôi cố gắng không can thiệp. Tôi chưa bao giờ phải tránh đường cho bạn mình hay làm gì cả. Ngoài sự cố trên xe, người bạn tưởng tượng của Caitlin không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của tôi.

Karen: Vâng, tôi đồng ý rằng cha mẹ nên công nhận những người bạn tưởng tượng, nhưng họ không nên cố gắng ảnh hưởng quá mức đến tình bạn. Cha mẹ can thiệp quá nhiều có nguy cơ khiến bạn chơi của con mình xa lánh. Nếu họ cố gắng chỉ đạo những người bạn, họ có thể phá hỏng hoàn toàn câu chuyện tưởng tượng này.

Người dẫn chương trình: Chủ đề hấp dẫn đấy, cảm ơn Liz và Karen đã đến để trò chuyện.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Đáp án đúng: genetic

Giải thích: genetic engineering = công nghệ/kỹ thuật di truyền.

Lời giải

Đáp án đúng: (The) Main Gateway

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Câu 5

A. Applications of various fuels 
B. Natural resources and fossil fuels 
C. A history of energy use 
D. A historical overview of energy rates

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Câu 6

A. at a loss              

B. at risk                 
C. at it again            
D. at random

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP