Câu hỏi:
13/07/2024 12,925Đề bài: Hãy đặt mình vào vai bờ biển bị ngập đầy rác thải kể chuyện mình
Sách mới 2k7: Tổng ôn Toán, Lí, Hóa, Văn, Sử, Địa…. kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia 2025, đánh giá năng lực (chỉ từ 110k).
Quảng cáo
Trả lời:
Tham khảo:
Từng làn sóng vỗ mơn man, tôi khoan khoái cảm nhận cái dịu dàng của mẹ thiên nhiên dành cho mình. Mỗi buổi sáng, tôi đón ánh bình minh như dát bạc tấm thân, buổi tối tôi lại đắm chìm trong ánh sáng nhè nhẹ, huyền ảo của ánh trăng.
Rồi một ngày con người tới đây, họ ùa xuống bãi biển, mân mê những dòng cát mịn hay cảm nhận cái mát lạnh của nước biển. Và người kéo đến mỗi lúc một đông, tiếng cười nói ồn ào không ngớt. Tôi thấy nhớ cái cảm giác yên tĩnh khi màn đêm giăng mắc. Tôi thèm nghe một tiếng sóng vỗ mạn thuyền nhưng đáp lại, tôi chỉ thấy tiếng người cười nói, tiếng cốc chén loảng xoảng của những cuộc ăn uống thâu đêm suốt sáng diễn ra trên chính cơ thể mình. Con người đến rồi đi, tôi không còn nhận ra gương mặt mình nữa. Bờ biển xinh đẹp ngày nào giờ ngập trong rác thải. Vỏ kẹo, vỏ sữa, lon bia vương vãi khắp mọi nơi. Cơ thể tôi mỏi rời vì những cuộc vui bất tận của loài người, và trước khi đi khỏi thì họ cũng kịp xả lại bao nhiêu thứ rác rưởi. Đó là cách mà họ trả ơn cho tôi sao? Những làn sóng biển ào ạt vỗ vào tôi như hờn giận khiến những thứ rác kia càng bị đẩy ra xa tít.
Tôi chẳng còn thấy mình trong sạch như trước. Tôi trở nên xấu xí, thảm hại và tiều tụy. Liệu điều gì có thể cho tôi trở lại vẻ đẹp ngày xưa nữa?
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Câu 2:
Nếu được gặp thần Prô-mê-tê, em sẽ nói gì để thần không thu hồi ngọn lửa?
Câu 3:
Thần Prô-mê-tê và ngọn lửa
Trong thần thoại Hi Lạp, thần Prô-mê-tê là vị thần rất tốt bụng với con người. Ông đã lấy ngọn lửa của thần Dớt – chúa tể các vị thần để trao nó cho loài người. Vì hành động đó, ông đã bị thần Dớt tra tấn bằng nhiều cực hình vô cùng khủng khiếp. Dù vậy, ông vẫn quyết tâm giúp đỡ con người đến cùng. Ngọn lửa của ông đã mang đến nền văn minh cho nhân loại, giúp họ xua tan đi cái giá lạnh, khắc nghiệt của thời tiết, đem lại một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Một ngày, thần Prô-mê-tê vi hành xuống hạ giới để kiểm tra xem loài người sống ra sao với ngọn lửa ấy. Khi vừa đặt chân xuống mặt đất, vị thần tốt bụng bàng hoàng vì khung cảnh hoang tàn nơi đây. Cây cối chết trụi, ở một vài gốc cây, ngọn lửa vẫn còn âm ỉ cháy. Cảnh tượng đó còn thảm hại hơn nhiều so với cảnh hoang vu, mông muội khi ông đặt chân đến đây lần đầu. Sau đó, ông hiểu ra, chính con người đã dùng ngọn lửa để đốt rừng, hủy hoại thiên nhiên, tàn phá cuộc sống của mình. Thần Prô-mê-tê nổi giận đùng đùng. Ông đã chịu bao đau đớn để mang ngọn lửa đến với con người cho họ cuộc sống văn minh, thế mà họ lại sử dụng lửa để tự hủy diệt mình. Thần quyết định thu hồi ngọn lửa.
Bỗng nhiên, thần Prô-mê-tê ngừng lại vì nghe đâu đó có tiếng cười nói ríu rít. Thần trông thấy phía xa xa có hai chú bé đang ngồi quây quanh đống lửa nhỏ, ánh lửa bừng lên làm hồng ửng hai đôi má lem nhem tro bụi. Giữa cái lạnh mùa đông, hai chú vun lá khô lại, lấy chút lửa tàn từ những gốc cây để sưởi ấm đôi bàn tay đang cứng đờ vì lạnh giá. Vị thần im lặng hồi lâu. Ông quyết định cho loài người thêm một cơ hội. Thần vỗ cánh bay về trời.
Khoanh tròn vào chữ cái trước ý trả lời em chọn.
Thần Prô-mê-tê đã làm gì để giúp đỡ con người?
Câu 5:
Nhờ có sự giúp đỡ của thần Prô-mê-tê, cuộc sống con người thay đổi như thế nào?
Câu 6:
Gạch dưới từ ở câu thứ hai được dùng để liên kết với câu thứ nhất.
Thần Prô-mê-tê là vị thần rất tốt bụng. Ông đã lấy ngọn lửa của thần Dớt để trao cho loài người.
về câu hỏi!