Danh sách câu hỏi tự luận ( Có 319,034 câu hỏi trên 6,381 trang )

TỜ BÁO TƯỜNG CỦA TÔI Chiều nay, tôi phải xuống nhà thằng Eng để bàn với nó về tên tờ báo tường đón tết Trung thu. Con đường đến nhà Eng đi qua một con dốc. Đang đi, tôi bỗng khựng lại, suýt nữa hét toáng lên vì sợ hãi. Ngay trước mặt tôi, có người nằm bên gốc cây. Bên cạnh chiếc xe máy, ngổn ngang những bao hàng. Người bị nạn kêu yếu ớt: - Cháu ơi, gọi người cứu bác với! Tôi đứng ngây ra, tim đập thình thịch. Cố trấn tĩnh, tôi đáp: - Bác đợi cháu nhé! “Phải đến đồn biên phòng”... Thoáng nghĩ thế, tôi liền chạy theo con đường gần nhất. Trời bắt đầu nhá nhem tối. Khu rừng âm u. Tiếng mấy con chim kêu “túc... túc...” không ngớt. Tôi chạy nhanh hơn. Gió thổi vù vù bên tai, bàn chân đau nhói vì giẫm lên đá răng mèo. “Phải cố lên! Người bị nạn nguy mất...”. Cuối cùng, cánh cổng của đồn biên phòng cũng hiện ra. Một chú bộ đội đứng gác cất tiếng hỏi tôi: - Có việc gì thế cháu? - Cháu thấy người bị tai nạn bên đường nên tới báo cho các chú ạ. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng, nhễ nhại mồ hôi của tôi, chú như đoán được câu chuyện. Nhấc điện thoại lên, chú liên lạc với đồng đội đang đi tuần tra địa bàn để thông báo sự việc. Xong xuôi, chú vỗ vai tôi cười bảo: - Cháu gan dạ và tốt bụng quá! Hi vọng, người gặp nạn sẽ được cứu kịp thời. Ngày hôm sau, câu chuyện tôi giúp các chú bộ đội biên phòng cứu được người bị nạn lan đi khắp nơi. Tôi thấy rất vui. Tôi còn vui hơn khi tìm được nhan đề “Trăng Rằm yêu thương” cho tờ báo tường. Thằng Eng chắc hẳn sẽ rất thích cái tên đó. (Nguyễn Luân) Từ ngữ - Biên phòng: phòng thủ và bảo vệ vùng biên giới. - Đá răng mèo: đá nhỏ, nhọn, lởm chởm giống như răng mèo - Tuần tra địa bàn: đi để xem xét trong một khu vực nhằm giữ gìn trật tự. Trên con đường đến nhà bạn, cậu bé đã nhìn thấy sự việc gì? Cậu bé có cảm xúc thế nào khi nhìn thấy cảnh tượng đó?

Xem chi tiết 2.5 K lượt xem 2 năm trước

HƯƠNG VỊ ĐỒNG QUÊ Nắng sớm ở nông thôn đến rất nhanh. Mới bảy giờ ba mươi, đồng ruộng đã ngập nắng chói chang. Siêng và Nam ngồi trên mô đất giữa nắng ấm. – Nếu ở thành phố, mình đang đi học bơi ở câu lạc bộ, đi công viên Tao Đàn hoặc Văn Thánh. – Nam kể. – Mình không đi bơi, cũng không đi công viên, nhưng mình có nhiều trò chơi lắm. Đi theo mình! Nam lóc cóc đi theo Siêng. Nam gặp Siêng trong chuyển về quê ngoại nghỉ hè. Cậu bé Siêng nhỏ xíu, đen đúa với mái tóc cháy nắng là “thổ địa” nhỏ của vùng đất Thất Sơn này. Siêng dẫn Nam đi lấy cần câu. Ra tới đám ruộng lấp xấp nước, nó chỉ Nam cách dùng lưỡi câu móc những hạt trăng trắng đã được về viên làm mồi. – Trứng kiến nè, biết không? Nam ngó những hạt trắng, trong, tròn, nhỏ hơn hạt gạo một chút. Siêng bảo, trứng kiến còn được chế biến để ăn cùng món xôi rất ngon. Dưới ruộng rất nhiều cá. Siêng giật cần liên tục. Chuyền cần cầu qua Nam, nó cũng giật được mấy chú. Chưa đầy một tiếng, hai đứa đã sung sướng đi về với một giỏ cá đầy. Về nhà, Siêng vọt vào bếp nướng cá. Cá lóc nướng chấm nước me. Nam thích thú ăn thử. Vị cá ngọt kết hợp với vị nước mắm mặn, me chua thành một hương vị tuyệt vời. Nam mãi ăn, đến lúc nhìn lên thấy Siêng đang ngó nó, miệng cười tươi rói. Mắc cỡ quá, nó nói làng: – Món này ngon quá hền! Nghe nói ở dãy có món cá lóc nướng trui ngon lắm, chắc không bằng món này đầu hén. – Đây là món cá lóc nướng trui mà. Siêng nhe răng cười hiền khô. Không phải cười chọc quê, Nam cảm thấy như vậy. (Phỏng theo Phạm Công Luận) Từ ngữ - Cá lóc nướng trui: cá lóc nướng nguyên con, nướng chảy vảy. - Chọc quê: trêu chọc, làm cho người khác xấu hổ. - Hán: nhỉ, nhé. Chi tiết nào thể hiện Nam nhớ thành phố? Tìm câu trả lời đúng. A. Ngồi nói chuyện với bạn trên mô đất giữa đồng quê ngập nắng. B. Chia sẻ với bạn về những địa danh ở thành phố. C. Kể với bạn về các hoạt động thường làm ở thành phố. D. Rủ bạn thực hiện các hoạt động mà Nam thường làm ở thành phố.

Xem chi tiết 1.1 K lượt xem 2 năm trước

Ở VƯỜNG QUỐC TƯƠNG LAI Tin-tin và Mi-tin được một bà tiên giúp đỡ, đã vượt qua nhiều thử thách, đến nhiều xứ sở để tìm con chim xanh về chữa bệnh cho một bạn hàng xóm. Đoạn trích dưới đây thuật lại việc hai em tới Vương quốc Tương Lai và trò chuyện với những người bạn sắp ra đời trong công xưởng xanh. Cảnh trí Một gian phòng rộng có những hàng cột và mái vòm bằng ngọc bích. Phòng có một số ghế băng, đỗ đạc, cây cối. Có nhiều trẻ em đang chơi đùa hoặc làm việc. Có em đi lại hoặc ngồi suy nghĩ. Nhân vật Tin-tin Mi-tin (em gái Tin-tin) Một số em bé Tin-tin: – Cậu đang làm gì với đôi cánh xanh ấy? Em bé thứ nhất: – Mình sẽ dùng nó vào việc sáng chế trên Trái Đất. Cậu sáng chế cái gì? Tin-tin: – Cậu sáng chế cái gì? Em bé thứ nhất: Khi nào ra đời, mình sẽ chế ra một vật làm cho con người hạnh phúc. Mi-tin: – Vật đó ăn ngon chứ? Nó có ồn ào không? Em bé thứ nhất: – Không đâu, chẳng ồn ào gì cả. Mình chế sắp xong rồi, cậu có muốn xem không? Tin-tin: – Có chứ! Nó đâu? Em bé thứ hai: – Cậu có muốn xem vật mình sáng chế không? Tin-tin: – Có chứ, cái gì đấy? Em bé thứ hai: – Có ba mươi vị thuốc trường sinh ở kia, trong những chiếc lọ xanh. Em bé thứ ba: (Từ trong đám đông đi ra. Mình mang đến một thứ ánh sáng mà chưa ai biết cả. (Em bé toả ra một thứ ánh sáng lạ thường).Thật là kì lạ phải không? Em bé thứ tư: – (Kéo tay Tin-tin) Cậu lại đây xem cái máy của mình, nó biết bay trên không như một con chim. Em bé thứ năm: - Hãy lại xem cái máy của mình đã. Nó biết dò tìm những kho báu còn giấu kín trên mặt trăng. (Theo Mát-téc-lích, Nguyễn Trường Lịch dịch) Vở kịch có những nhân vật nào?

Xem chi tiết 423 lượt xem 2 năm trước