4.7 Trung bình
18 đánh giá
119 sinh viên
1 khóa học
Ngữ Văn 7 - cô Trương San
2 ngày còn lại ở mức giá này!
4.9 (17)
6504 học viên ghi danh
Giáo viên: Cô Trương San
Trình độ: Lớp 7
Cấp độ: Cấp 2
Bài giảng: 117 video
Học liệu: 119 tài liệu
Cập nhật: 28/05/2022
Đánh giá trung bình
94%
0%
6%
0%
0%
1 năm trước
Cô Trương San
1 năm trước
VietJack
11 tháng trước
Lưu Hoàng Bảo Hân
11 tháng trước
Thanh Ngân
11 tháng trước
Nguyễn trần khánh linh
10 tháng trước
Ngô Đức Trí
9 tháng trước
Trần Cao Ngọc Nhi
9 tháng trước
Tăng Ý Jenny
9 tháng trước
Bùi Kim Ngân
9 tháng trước
joe biden
9 tháng trước
Vân Suzie
8 tháng trước
Đặng Phương Diễm
7 tháng trước
Giang Sơn
6 tháng trước
Long Nhật Phan Nguyễn
6 tháng trước
シ❥HươngMei
4 tháng trước
0982877295
3 tuần trước
Phạm Gia Minh
Em đọc sgk Ngữ văn 7 tập 1 phần chú thích (*) trang 63,64 bài "Sông núi nước Nam" nhé. Đó là 1 thể thơ của văn học trung đại Việt Nam.
- Thất ngôn tứ tuyệt:
+ Một bài thơ gồm 4 câu, mỗi câu gồm 7 chữ.
+ Các câu 1,2,4 hoặc chỉ các câu 2,4 hiệp vần với nhau ở chữ cuối.
Em xem video bài "Sông núi nước Nam" nhé, ở đó cô có giảng rất kĩ rồi đó em à.
Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội. Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ toàn là những khó khăn và bệnh tật. Tôi thương bà lắm ! Thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cả cái dáng đi chầm chậm mà khập khễnh. Bảy mươi tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với những người cùng tuổi .Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà – một con người chăm chỉ và chất phác. Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội. Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà. Khi chưa ngã bệnh, bà tôi còn đi làm lao công cho một cơ quan nhỏ để mong sao kiếm được chút tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn. Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học đúng giờ hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủ để tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào !
Ngân tham khảo đoạn văn ngắn biểu cảm về người bà này nhé:
Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội. Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ toàn là những khó khăn và bệnh tật. Tôi thương bà lắm ! Thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cả cái dáng đi chầm chậm mà khập khễnh. Bảy mươi tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với những người cùng tuổi .Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà – một con người chăm chỉ và chất phác. Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội. Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà. Khi chưa ngã bệnh, bà tôi còn đi làm lao công cho một cơ quan nhỏ để mong sao kiếm được chút tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn. Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học đúng giờ hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủ để tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào !
Cô chào em nhé. Em tham khảo đoạn văn ngắn biểu cảm về người bà này nhé:
Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội. Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ toàn là những khó khăn và bệnh tật. Tôi thương bà lắm ! Thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cả cái dáng đi chầm chậm mà khập khễnh. Bảy mươi tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với những người cùng tuổi .Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà – một con người chăm chỉ và chất phác. Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội. Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà. Khi chưa ngã bệnh, bà tôi còn đi làm lao công cho một cơ quan nhỏ để mong sao kiếm được chút tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn. Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học đúng giờ hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủ để tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào !
Con tham khảo bài văn sau nhé:
Nguyên tiêu là bài thơ chữ Hán của Hồ Chí Minh được viết trong thời gian kháng chiến chống Pháp tại chiến khu Việt Bắc. Sau chiến thắng Việt Bắc, Thu Đông 1947 sang Xuân Hè 1948 quân ta lại thắng lớn trên đường số 4. Niềm vui thắng lợi tràn ngập tiền tuyến, hậu phương. Trong không khí sôi động và phấn chấn ấy bài thơ Nguyên tiêu của Bác Hồ xuất hiện trên báo Cứu quốc như một đoá hoa xuân ngọt ngào rực rỡ sắc hương. Hai câu thơ đầu của bài rất hay và cũng chính là 2 câu thơ em ấn tượng nhất.
Mở đầu bài thơ là cảnh tuyệt vời trong đêm nguyên tiêu. Trên bầu trời vầng trăng tròn vành vạnh:
Kim dạ nguyên tiêu nguyệt chính viên
(Rằm xuân lồng lộng trăng soi)
Trăng rằm tháng giêng mang vẻ đẹp tươi xinh khác thường vì có hơi thở của mùa xuân. Đêm rằm, trăng sáng ánh trăng lồng lộng dát vàng trên nền trời, phủ khắp chốn trần gian, ánh trăng tràn mọi nẻo... Ánh trăng làm cho cảnh vật mang vẻ đẹp hữu tình lung linh sinh sắc. Đất nước, quê hương bao la một màu xanh bát ngát, màu xanh lấp lánh của xuân giang, dòng sông như được tiếp thêm sức sống mới dưới khí trời mát dịu. Dòng sông trở nên đẹp hơn, hữu tình hơn, dòng sông xanh xuân thủy và tiếp nối với màu xanh của xuân thiên.
Mùa xuân là mùa của chồi non, sự sống. Xuân phơi phới có ở khắp mọi nơi, xuân của dòng sông, dòng nước, không gian cao rộng của bầu trời. Khí xuân tràn ngập sự sống, ba từ xuân làm nổi bật cái thần của cảnh vật, sông nước và bầu trời:
Xuân giang, xuân thuỷ tiếp xuân thiên
(Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân)
Xuân trong câu thơ chữ Hán của Bác là mùa xuân, là tuổi trẻ và vẻ đẹp xinh tươi. Nó còn gợi tả màu xanh của sông nước, đất trời vào xuân. Khi vào xuân, con người tạo vật như bừng tỉnh, rạo rực trong cuộc sống mới. Nhà thơ Thanh Hải đã từng cảm nhận mùa xuân của thiên nhiên và đất trời qua những tín hiệu đặc sắc:
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc Ơi!
Con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng...
(Mùa xuân nho nhỏ)
Xuân đến, tiếng chim hót vang lừng, giọt mùa xuân long lanh do đất trời ban tặng làm cho sự sống rạo rực hơn và bất tận.
Trong câu thơ của Bác xuân còn gợi tả màu xanh của sông nước, trời đất vào xuân, sức sống mãnh liệt, trẻ trung căng tràn nhựa sống. Niềm vui sướng tự hào phơi phới của Bác đang ngây ngất say sưa giữa một đêm xuân đẹp, một đêm xuân lịch sử - đất nước đang anh dũng kháng chiến.
Với Bác, yêu trăng, yêu xuân chính là yêu cuộc đời. Trái tim mênh mông của người chan hoà với thiên nhiên, sông núi, hoa lá cỏ cây thật hữu tình. Có trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa, trăng vào cửa sổ đòi thơ trong niềm vui thắng trận. Và xem sách chim rừng vào cửa đậu - phê văn hoa núi ghé nghiêng soi. Thiên nhiên trong thơ Bác thật phong phú và chan chứa chất thơ.