(Ngữ liệu ngoài sgk) Mặt trời đen
8 người thi tuần này 4.6 84 lượt thi 12 câu hỏi 45 phút
🔥 Đề thi HOT:
Đề kiểm tra học kì 2 Văn 7 Cánh diều có đáp án (Đề 5)
Trắc nghiệm: Luyện tập làm văn bản đề nghị và báo cáo có đáp án
Trắc nghiệm: Cách làm bài văn lập luận giải thích có đáp án
Trắc nghiệm: Cách làm văn lập luận chứng minh có đáp án
Trắc nghiệm: Ôn tập phần Tiếng Việt học kỳ 2 có đáp án
Nội dung liên quan:
Danh sách câu hỏi:
Đoạn văn 1
Văn bản ngữ liệu
MẶT TRỜI ĐEN
Bầy đom đóm điện tử lượn vòng quanh mái tóc huyền thắp sáng đường mẹ đi. Mẹ đứng bên ngưỡng cửa phòng ngủ nhìn ra khi tôi đi ngang dãy hành lang tĩnh mịch. Mẹ bảo:
- Lần này thì con phải giúp mẹ giữ bố lại đây, con nhé?
- Con cũng tính vậy, – tôi đáp.
- Giúp mẹ đi con. – Bầy đom đóm hắt trên gương mặt trắng ngà của mẹ tôi những đốm sáng lung linh. – Lần này bố không được phép ra đi nữa đâu.
- Cũng được thôi, – tôi đáp sau một lúc đứng im lìm. – Nhưng rồi cũng phí công thôi, mẹ ơi; chẳng ích lợi gì đâu.
Mẹ bỏ đi và bầy đom đóm điện lập loè bay theo sau bà, soi bước chân người trong bóng đêm. Tôi nghe tiếng mẹ nói loáng thoáng:
- Dù sao thì chúng ta cũng phải cố gắng vậy.
Một bầy đom đóm khác đi theo tôi về phòng mình. Khi trọng lượng của thân hình tôi đè xuống giường, một mạch điện tự động ngắt và bầy đom đóm nhấp nháy tắt ngóm. Đã nửa đêm, tôi cùng mẹ nằm chờ đợi trong hai gian phòng bị bóng tối phân ly. Chiếc giường bắt đầu đu đưa phát ra một điệu nhạc ru ngủ. Tôi tìm công-tắc; tiếng nhạc và chuyển động của chiếc giường ngừng lại. Tôi không muốn ngủ. Tôi không muốn ngủ chút nào.
Đêm nay cũng giống như hàng nghìn đêm khác trong đời. Chúng tôi thường thức trắng nhiều đêm nằm nghe tiếng không khí lạnh hoá ấm lên, nghe lửa bùng trong gió, hay nhìn thấy những bức tường chợt bừng sáng huy hoàng trong một thoáng, và khi đó chúng tôi biết hoả tiễn của bố vừa bay qua ngôi nhà này.
Tôi nhấc đầu khỏi gối. Từ tít cuối đường, tiếng bước chân càng lúc càng tiến gần hơn, thoăn thoắt, hối hả… Và rồi tiếng chân ấy rẽ vào hướng nhà tôi, bước lên bậc cấp. Cả mẹ lẫn tôi cùng mỉm cười trong bóng tối khi nghe tiếng mở cửa đã quá quen thuộc, bản lề cót két khe khẽ chào mừng, và tiếng cửa khép lại dưới nhà… Ba giờ sau đó, tôi nhè nhẹ xoay nắm cửa căn phòng bố mẹ, nín thở, giữ thăng bằng trong bóng tối mênh mông như khoảng không gian giữa các hành tinh, bàn tay tôi sờ soạng tìm chiếc va-li màu đen nhỏ nhắn dưới chân giường ngủ của bố mẹ. Nhấc va-li lên, tôi lặng lẽ chạy về phòng, lòng băn khoăn lo nghĩ. Bố không chịu nói cho mình biết, bố không muốn mình biết. Và từ chiếc va-li mở tung, bộ đồng phục đen huyền của bố phô bày ra như một tinh vân, lấp lánh đây đó vài đốm sao. Tôi vò lớp vải nhung đen ấy trong lòng bàn tay ấm; tôi nhận ra mùi vị của Hoả Tinh (mùi của sắt thép) và mùi của Kim Tinh (mùi của dây trường xuân ngát xanh), có cả mùi lưu huỳnh, mùi lửa khét của Thuỷ Tinh, và tôi nhận ra cả mùi sữa ngọt của trăng cùng mùi hăng hắc của các tinh cầu. Tôi nhét bộ đồng phục ấy vào chiếc máy ly tâm mà tôi đã lắp ráp tại xưởng trường từ hồi lớp chín và cho máy xoay. Ngay sau đó, một lớp bột mịn tích tụ lại ở bình ngưng đọng. Tôi đặt thứ bột này vào dưới kính hiển vi. Rồi trong lúc bố mẹ ngủ say không hay biết, trong lúc ngôi nhà tôi yên giấc, tất cả các công cụ nấu ăn tự động cùng các rô-bô giúp việc đang thiêm thiếp trong giấc điệp điện tử, tôi đăm đăm nhìn vào những đốm sáng lộng lẫy của bụi vẫn thạch, của đuôi sao chổi, của đất mùn từ Mộc Tinh xa vời. Những đốm sáng lấp lánh rực rỡ như chính các thế giới lạ kỳ kia tựa hồ muốn hút tôi vào lòng ống kính hiển vi và cuốn tôi dạt trôi hàng tỉ dặm vào sâu trong không gian với một gia tốc kinh hồn.
…
Tôi bước ra ngồi cạnh bố. Chiếc đu vẫn lặng lẽ đòng đưa; không ai lên tiếng hồi lâu. Cuối cùng tôi hỏi:
- Trong không gian, người ta thường chết vì bao nhiêu nguyên do?
- Cả triệu nguyên do.
- Kể cho con nghe vài cái đi.
- Vẩn thạch giáng vào con này. Hoả tiễn của con hết dưỡng khí này. Hoặc là những sao chổi cuốn con theo. Hay là do chấn động. Do tắc nghẽn. Do sức nổ. Do lực ly tâm. Gia tốc quá lớn cũng chết. Quá nhỏ cũng chết. Nóng, lạnh, mặt trời, mặt trăng, các vì sao, hành tinh, tinh vân, phóng xạ…
- Thế chết trong không gian thì có được chôn cất không?
- Không đời nào tìm ra người chết đâu mà chôn.
- Thế người chết sẽ đi đâu.
- Hàng tỉ dặm vời vợi. Những nấm mồ lãng du; chết trong không gian là thế đấy. Người ta sẽ trở thành một vẫn thạch hay một thiên tinh mãi mãi lang thang trong không gian.
- Chỉ có điều là cái chết trong không gian xảy ra rất nhanh chóng. Ngừng thở. Thế là xong. Thậm chí nhiều khi người ta còn không biết nữa kia. Chết và chấm hết. Tôi không nói gì. Bố tiếp tục sau một lúc im lặng:
- Con ơi, bố muốn con hứa với bố một điều, – Bố đã nói với tôi hôm đó, khi cả hai nhặt mấy chiếc khăn tắm và men theo con sóng ven bờ bước về.
- Điều gì, bố?
- Đừng bao giờ trở thành một Nhà Phi Hành.
Tôi ngừng lại. Bố tôi nói tiếp:
- Bố nói nghiêm túc đấy. Bởi vì khi con ra ngoài không gian con lại muốn có mặt ở quê nhà, và khi con trở về thì con lại khao khát ra đi. Đừng bắt đầu như thế. Đừng để nó chế ngự chính con.
- Nhưng…
- Con không biết rõ điều này như thế nào đâu. Mỗi lần bay vào không gian, bố lại nghĩ. Nếu bao giờ trở lại Địa Cầu thì mình sẽ ở lại đấy luôn; không đời nào ra đi nữa. Nhưng bố vẫn ra đi, và chắc rằng bố sẽ luôn đi nữa.
- Con đã nghĩ đến việc trở thành một Nhà Phi Hành suốt bấy lâu nay, – tôi nói.
- Mình đã cố sức để ở lại đất này. – Bố nói lơ đãng, rõ ràng là bố không nghe tôi. – Thứ Bảy vừa rồi, lúc về nhà, mình đã cố gắng hết sức để ở lại đây.
- Hãy hứa rằng con sẽ không giống bố, con nhé.
Tôi đáp sau một lúc lưỡng lự:
- Vâng ạ.
- Này con, – bố bảo tôi, – bố đã quyết định rồi. Lần tới trở về là bố sẽ ở nhà luôn. Hẹn
gặp con sau ba tháng nữa.
Và bố bước thẳng xuống đường, mang theo bộ đồng phục trong chiếc va-li bí mật, vừa huýt gió vừa ngắm nhìn hàng cây tươi xanh cao vút, ngắt vài quả dại khi đi ngang bụi cây rồi ném tung ra trước mặt khi bố bước vào bóng râm tươi sáng của tinh sương…
Con tàu của bố đâm vào mặt trời. Và mặt trời thì khổng lồ, rực lửa, tàn nhẫn, mặt trời luôn hiện diện trên cao và không ai có thể chạy trốn mặt trời.
(Nguyên tác: THE ROCKET MAN (1951), Nguồn https://damau.org)
Lời giải
- Nhân vật “tôi” tò mò, ham học hỏi, quan sát tỉ mỉ các hành động của bố.
- Thể hiện trí tưởng tượng phong phú và sự nhạy cảm trước các hiện tượng khoa học viễn tưởng.
- Thể hiện tình cảm gia đình gắn bó, vừa kính trọng vừa lo lắng cho bố.
Lời giải
- Đom đóm điện tử là yếu tố khoa học viễn tưởng, kết hợp kỹ thuật và tưởng tượng.
- Tạo cảm giác thần kỳ, gợi nhắc thế giới tương lai, công nghệ tiên tiến.
- Hình ảnh góp phần xây dựng không gian vừa thực vừa ảo, tăng chiều sâu tưởng tượng.
Lời giải
- Làm nổi bật cảm giác rộng lớn, bao la của không gian vũ trụ.
- Thể hiện nỗi sợ, tò mò và sự hiếu kỳ của nhân vật trước vũ trụ.
- Tăng giá trị biểu cảm, đưa người đọc vào trải nghiệm khoa học viễn tưởng.
Lời giải
- Cái chết trong không gian nhanh chóng, vô hình, không thể chôn cất.
- Phản ánh triết lý về sự mong manh của sự sống, con người là nhỏ bé trước vũ trụ.
- Thể hiện hiểu biết khoa học về hiểm nguy khi phi hành vũ trụ.
Lời giải
- Bộ đồng phục chứa dấu vết của nhiều hành tinh khác nhau, là vật liệu khoa học viễn tưởng.
- Thể hiện kiến thức và trải nghiệm của bố trong không gian.
- Nhấn mạnh yếu tố phi hành, khám phá vũ trụ, kết hợp khoa học và tưởng tượng.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.