Bộ 12 đề kiểm tra cuối học kì 1 Văn 10 Kết nối tri thức có đáp án - Đề 12

57 người thi tuần này 4.6 4.2 K lượt thi 11 câu hỏi 90 phút

🔥 Đề thi HOT:

436 người thi tuần này

Đề kiểm tra giữa kì 2 Văn 10 Cánh diều có đáp án (Đề 7)

11.2 K lượt thi 11 câu hỏi
290 người thi tuần này

Đề kiểm tra giữa kì 2 Văn 10 Cánh diều có đáp án (Đề 10)

11.1 K lượt thi 7 câu hỏi
242 người thi tuần này

Đề kiểm tra học kì 2 Văn 10 Kết nối tri thức có đáp án (Đề 9)

9.1 K lượt thi 11 câu hỏi
183 người thi tuần này

Đề kiểm tra học kì 2 Văn 10 Chân trời sáng tạo có đáp án (Đề 5)

5.7 K lượt thi 8 câu hỏi
140 người thi tuần này

Trắc nghiệm: Tam đại con gà có đáp án

3.1 K lượt thi 12 câu hỏi
132 người thi tuần này

Đề kiểm tra cuối học kì 1 Văn 10 Cánh Diều có đáp án- Đề 1

2.2 K lượt thi 5 câu hỏi

Đề thi liên quan:

Danh sách câu hỏi:

Đoạn văn 1

MỘT ĐỜI ÁO NÂU

Một đời mẹ mặc áo nâu

Bao nhiêu tấm cũng một màu đất đai

Rách lành kể những hôm mai

Áo như đời mẹ sờn phai mỗi ngày

 

Áo nâu bạc, áo nâu gầy

Áo như thửa ruộng chở đầy nắng mưa

Lắng nghe sợi vải ngày xưa

Thấy trong mặn chát đã thừa mồ hôi

 

Bao nhiêu nước mắt mẹ rơi

Áo nâu gói cả những lời xót xa

Mẹ như sông phía quê nhà

Dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm

 

Mẹ đi về phía trăm năm

Con ngồi xếp những nâu trầm mà thương

Thôi đành nhờ cả khói sương

Áo nâu ơi, hãy theo đường mẹ đi…

(Nguyễn Văn Song)

Câu 1:

Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?

Xem đáp án

Câu 3:

Nhân vật trữ tình trong bài thơ là ai?

Xem đáp án

Câu 4:

Trong khổ thơ sau có những từ ngữ nào miêu tả đặc điểm về chiếc áo của mẹ?

Một đời mẹ mặc áo nâu

Bao nhiêu tấm cũng một màu đất đai

Rách lành kể những hôm mai

Áo như đời mẹ sờn phai mỗi ngày

Xem đáp án

Câu 5:

Các biện pháp tu từ nào dùng để miêu tả hình ảnh “chiếc áo”?

Xem đáp án

Câu 6:

 Nội dung chính trong lời thơ “Mẹ như sông phía quê nhà/ Dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm” nói về điều gì?

Xem đáp án

Câu 7:

Câu thơ “Lắng nghe sợi vải ngày xưa/ Thấy trong mặn chát đã thừa mồ hôi” miêu tả về điều gì?

Xem đáp án

Câu 8:

Dòng nào dưới đây khái quát nội dung chính của văn bản?

Xem đáp án

Đoạn văn 2

Chợ họp giữa phố vãn từ lâu. Người về hết và tiếng ồn ào cũng mất. Trên đất chỉ còn rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn và bã mía. Một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lẫn mùi cát bụi quen thuộc quá, khiến chị em Liên tưởng là mùi riêng của đất, của quê hương này. Một vài người bán hàng về muộn đang thu xếp hàng hóa, định gánh đã xỏ sẵn vào quang rồi, họ còn đứng nói chuyện với nhau ít câu nữa.

Mấy đứa trẻ con nhà nghèo ở ven chợ cúi lom khom trên mặt đất đi lại tìm tòi. Chúng nhặt nhạnh thanh nứa, thanh tre, hay bất cứ cái gì có thể dùng được của các người bán hàng để lại, Liên trông thấy động lòng thương nhưng chính chị cũng không có tiền để mà cho chúng nó.

Trời nhá nhem tối, bây giờ chị em Liên mới thấy thằng cu bé xách điếu đóm và khiêng hai cái ghế trên lưng ở trong ngõ đi ra; chị Tí, mẹ nó, theo sau, đội cái chõng trên đầu và tay mang không biết bao nhiêu là đồ đạc: tất cả cái cửa hàng của chị.

- Sao hôm nay chị dọn hàng muộn thế?

Chị Tí để chõng xuống đất, bày biện các bát uống nước mãi rồi mới chép miệng trả lời Liên:

- Ối chao, sớm với muộn mà có ăn thua gì.

Ngày, chị đi mò cua bắt tép; tối đến chị mới dọn cái hàng nước này dưới gốc cây bàng, bên cạnh cái mốc gạch. Để bán cho ai? Mấy người phu gạo hay phu xe, thỉnh thoảng có mấy chú lính lệ trong huyện hay người nhà thầy thừa đi gọi chân tổ tôm, cao hứng vào hàng chị uống bát nước chè tươi và hút điếu thuốc lào. Chị Tí chả kiếm được bao nhiêu, nhưng chiều nào chị cũng dọn hàng, từ chập tối cho đến đêm.

Chị kê xong chõng ghế, dịch ngọn đèn Hoa Kỳ lại để ngồi têm trầu, còn thằng cu thì loay hoay nhóm lửa để nấu nồi nước chè. Lúc bấy giờ chị mới ngẩng lên nói chuyện với Liên:

- Còn cô chưa dọn hàng à?

Liên giật mình, kêu khẽ: “Chết chửa!”, rồi đứng dậy giục em:

- Vào đóng cửa hàng thôi, không mẹ mắng chết.

An đáp:

- Hôm nay chưa chắc mẹ có ra không, chị ạ. Mẹ còn bận làm gạo cơ mà.

Ngày nào, cứ chập tối, mẹ Liên tạt ra thăm hàng một lần, và bà dặn hễ cứ trống thu không là phải đóng cửa hàng lại. Thế mà Liên mải ngồi nhìn phố quên mất! Bây giờ Liên vội vàng vào thắp đèn, xếp những quả sơn đen lại, trong lúc An đi tìm then để cài cửa cho chắc chắn. Cái cửa hàng hai chị em trông coi - là một cửa hàng tạp hóa nhỏ xíu, mẹ Liên dọn ngay từ khi cả nhà bỏ Hà Nội về quê ở, vì thầy Liên mất việc. Một gian hàng bé thuê lại của bà lão móm ngăn ra bằng một tấm phên nứa dán giấy nhật trình. Mẹ Liên giao cho Liên trông coi - bà còn bận làm hàng xáo - và buổi tối thì hai chị em cùng ngủ đây để trông hàng.

                     (Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” – Thạch Lam, 1938)

4.6

847 Đánh giá

50%

40%

0%

0%

0%