SỰ TÍCH ĐẦM MỰC
Ngày ấy vào đời nhà Trần có một cụ đồ nho ở xã Quang Liệt tên là Chu An. Học vấn của cụ sâu và rộng. Cũng vì tiếng tăm của cụ truyền khắp mọi nơi nên học trò xa gần đến học rất đông.
Về sau, nhà vua nghe tiếng, vời cụ về kinh giao cho trông nom trường Quốc Tử và dạy thái tử học. Cụ để nhà lại cho vợ con rồi đi nhậm chức. Nhưng được hơn một năm đã thấy cụ chống gậy trở về. Cụ bảo mọi người rằng:
- Ta không thể chịu được bảy tên quyền thần dối vua hại nước!
Từ đó người ta thấy cụ trở lại nghề dạy học. Lần này những người đến xin “Nhập môn” đông vô kể. Cả một cái gò cao ở xóm Văn phải dựng thêm ba bốn mái nhà nữa mới đủ chỗ để chứa học trò. Nhà trong xóm chật ních những anh đồ nho, đủ mặt người kinh, người trại. Đó là chưa kể những người ở quanh vùng hàng ngày cơm đùm, cơm gói đi về học tập.
Trong số học trò của cụ có hai anh em con vua Thủy. Nghe tiếng cụ đồ, vua Thủy cũng cho con lên học. Ngày ngày hai anh em đến bờ sông trút lốt thuồng luồng ở nước rồi lên đất, nói năng, cử chỉ không khác gì người trần.
Một hôm cụ đồ đang chấm bài thì anh trưởng tràng đến kể cho biết rằng sáng hôm nay, khi chưa rõ mặt người, anh có việc đi chợ huyện đến cầu Bưa tình cờ dưới sông có hai người đi trên mặt nước tiến vào bờ:
- Đúng là hai anh em nhà Gàn thầy ạ! Con đầu tiên sợ nhưng cũng cố đi theo. Quả nhiên họ vào đây. Thầy bảo bây giờ nên làm thế nào? Cụ đồ gật gù đáp:
- Con cứ để yên mặc họ, con ạ! Nếu là quỷ thần mà họ chuộng đạo thánh hiền thì lại càng hay chứ sao!
Năm ấy vùng Thanh Đàm trời làm đại hạn. Suốt từ cuối năm ngoái cho đến tháng Hai năm nay không có lấy một giọt mưa. Đồng ruộng nứt nẻ. Mấy đám lúa, đám ngô cứ héo dần. Thấy mọi người nhao nhác, cụ đồ sốt ruột không kém.
Một chiều kia sau buổi học, cụ đồ lưu hai anh em chàng Gàn ở lại rồi bảo:
- Thầy muốn các con thương đến dân một chút.
Hai anh em là bộ ngơ ngác không nói gì. Thấy họ còn giấu mình, ông cụ nói:
- Các con bất tất phải giấu. Thầy đã biết cả. Bây giờ đây chỉ có các con là cứu được dân sự. Các con hãy làm mưa cho họ nhờ.
Hai anh em đưa mắt nhìn nhau, hồi lâu bảo cụ:
- Dạ, nhưng hiềm vì sông hồ đều có lệnh “phong bế” cả thì lấy đâu ra nước bây giờ. Ông cụ khẩn khoản: - Các con nghĩ thử xem có thể lấy nước ở đâu được không. Không cứu được nhiều thì ta hẵng tạm cứu ít vậy!
Hai anh em ngần ngừ hồi lâu rồi chỉ vào nghiên mực đặt trên án thư, bảo cụ đồ:
- Dạ, oai trời thì rất nghiêm nhưng lời của thầy thì rất trọng. Chúng con xin vâng lời thầy. Chúng con sẽ dùng nước ở nghiên mực này tạm thấm nhuần trong một vùng vậy.
Cụ đồ mừng rỡ chạy lại án thư bê cái nghiên mực lớn còn đầy mực và cả quản bút lông của mình thường dùng, đưa cho họ. Hai anh em đỡ lấy rồi cả ba người cùng tiến ra bờ sông. Đến nơi họ xắn ống tay áo rồi sau đó em bưng nghiên mực, anh cầm quản bút nhúng mực vẩy lên trời nhiều lần. Đoạn họ vứt cả nghiên lẫn bút xuống nước, cúi vái cụ đồ rồi biến mất.
Đêm hôm ấy quả nhiên mây mù tối tăm rồi mưa một trận như trút. Cụ đồ vừa mừng vừa sợ, suốt đêm chạy ra chạy vào không ngủ. Sáng dậy, điều mà ai nấy đều lấy làm lạ là nước chỉ lênh láng suốt mấy cánh đồng trong vùng Thanh Đàm mà thôi. Hơn nữa sắc nước chỗ nào chỗ nấy đều đen như mực. Trận mưa đêm hôm đó quả cứu vớt được biết bao nhiêu là ruộng lúa, ruộng ngô và các hoa màu khác. Dân trong vùng Thanh Đàm lại vui vẻ như xưa.
Nhưng trong lúc đó ở thiên đình, các thiên thần đều lấy làm lạ về một trận mưa bất ngờ. Ngọc hoàng nổi giận sai một thiên thần đi bắt cho được thủ phạm trị tội. Và cả hai anh em đều không thoát được khỏi lưới trời nghiêm ngặt: cả hai đều rơi đầu dưới lưỡi búa của thần sét.
Xác của họ hiện nguyên hình là hai con thuồng luồng song đầu một nơi mình một nẻo, giạt vào gậm cầu Bưu. Cụ đồ nghe tin rất thương xót. Cụ khóc và cụ bắt tất cả học trò đưa đám chôn hai con thuồng luồng. Khăn áo hôm ấy trắng phau cả một bờ sông. Xác hai con vật được chôn cất một cách tử tế ở bên trên cầu và cũng đắp thành nấm như mộ của người.
Cái nghiên mực của cụ đồ Chu An sau đó trôi về làng Quỳnh Đô làm đen cả nước cái đầm ấy, ngày nay người ta vẫn quen gọi là Đầm Mực. Còn quản bút thì trôi về làng Tó cho nên cho nên các cụ thường truyền rằng nhờ thế làng Tó tức làng Tả Thanh Oai bây giờ mời có lắm người học hành đỗ đạt. Còn chỗ ngôi mộ hai con quái vật tức hai anh em thuồng luồng sau đó người ta lập miếu thờ ngày nay còn có tên là miếu Gàn.
(Nguyễn Đổng Chi, Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, NXB Trẻ 2019).
SỰ TÍCH ĐẦM MỰC
Ngày ấy vào đời nhà Trần có một cụ đồ nho ở xã Quang Liệt tên là Chu An. Học vấn của cụ sâu và rộng. Cũng vì tiếng tăm của cụ truyền khắp mọi nơi nên học trò xa gần đến học rất đông.
Về sau, nhà vua nghe tiếng, vời cụ về kinh giao cho trông nom trường Quốc Tử và dạy thái tử học. Cụ để nhà lại cho vợ con rồi đi nhậm chức. Nhưng được hơn một năm đã thấy cụ chống gậy trở về. Cụ bảo mọi người rằng:
- Ta không thể chịu được bảy tên quyền thần dối vua hại nước!
Từ đó người ta thấy cụ trở lại nghề dạy học. Lần này những người đến xin “Nhập môn” đông vô kể. Cả một cái gò cao ở xóm Văn phải dựng thêm ba bốn mái nhà nữa mới đủ chỗ để chứa học trò. Nhà trong xóm chật ních những anh đồ nho, đủ mặt người kinh, người trại. Đó là chưa kể những người ở quanh vùng hàng ngày cơm đùm, cơm gói đi về học tập.
Trong số học trò của cụ có hai anh em con vua Thủy. Nghe tiếng cụ đồ, vua Thủy cũng cho con lên học. Ngày ngày hai anh em đến bờ sông trút lốt thuồng luồng ở nước rồi lên đất, nói năng, cử chỉ không khác gì người trần.
Một hôm cụ đồ đang chấm bài thì anh trưởng tràng đến kể cho biết rằng sáng hôm nay, khi chưa rõ mặt người, anh có việc đi chợ huyện đến cầu Bưa tình cờ dưới sông có hai người đi trên mặt nước tiến vào bờ:
- Đúng là hai anh em nhà Gàn thầy ạ! Con đầu tiên sợ nhưng cũng cố đi theo. Quả nhiên họ vào đây. Thầy bảo bây giờ nên làm thế nào? Cụ đồ gật gù đáp:
- Con cứ để yên mặc họ, con ạ! Nếu là quỷ thần mà họ chuộng đạo thánh hiền thì lại càng hay chứ sao!
Năm ấy vùng Thanh Đàm trời làm đại hạn. Suốt từ cuối năm ngoái cho đến tháng Hai năm nay không có lấy một giọt mưa. Đồng ruộng nứt nẻ. Mấy đám lúa, đám ngô cứ héo dần. Thấy mọi người nhao nhác, cụ đồ sốt ruột không kém.
Một chiều kia sau buổi học, cụ đồ lưu hai anh em chàng Gàn ở lại rồi bảo:
- Thầy muốn các con thương đến dân một chút.
Hai anh em là bộ ngơ ngác không nói gì. Thấy họ còn giấu mình, ông cụ nói:
- Các con bất tất phải giấu. Thầy đã biết cả. Bây giờ đây chỉ có các con là cứu được dân sự. Các con hãy làm mưa cho họ nhờ.
Hai anh em đưa mắt nhìn nhau, hồi lâu bảo cụ:
- Dạ, nhưng hiềm vì sông hồ đều có lệnh “phong bế” cả thì lấy đâu ra nước bây giờ. Ông cụ khẩn khoản: - Các con nghĩ thử xem có thể lấy nước ở đâu được không. Không cứu được nhiều thì ta hẵng tạm cứu ít vậy!
Hai anh em ngần ngừ hồi lâu rồi chỉ vào nghiên mực đặt trên án thư, bảo cụ đồ:
- Dạ, oai trời thì rất nghiêm nhưng lời của thầy thì rất trọng. Chúng con xin vâng lời thầy. Chúng con sẽ dùng nước ở nghiên mực này tạm thấm nhuần trong một vùng vậy.
Cụ đồ mừng rỡ chạy lại án thư bê cái nghiên mực lớn còn đầy mực và cả quản bút lông của mình thường dùng, đưa cho họ. Hai anh em đỡ lấy rồi cả ba người cùng tiến ra bờ sông. Đến nơi họ xắn ống tay áo rồi sau đó em bưng nghiên mực, anh cầm quản bút nhúng mực vẩy lên trời nhiều lần. Đoạn họ vứt cả nghiên lẫn bút xuống nước, cúi vái cụ đồ rồi biến mất.
Đêm hôm ấy quả nhiên mây mù tối tăm rồi mưa một trận như trút. Cụ đồ vừa mừng vừa sợ, suốt đêm chạy ra chạy vào không ngủ. Sáng dậy, điều mà ai nấy đều lấy làm lạ là nước chỉ lênh láng suốt mấy cánh đồng trong vùng Thanh Đàm mà thôi. Hơn nữa sắc nước chỗ nào chỗ nấy đều đen như mực. Trận mưa đêm hôm đó quả cứu vớt được biết bao nhiêu là ruộng lúa, ruộng ngô và các hoa màu khác. Dân trong vùng Thanh Đàm lại vui vẻ như xưa.
Nhưng trong lúc đó ở thiên đình, các thiên thần đều lấy làm lạ về một trận mưa bất ngờ. Ngọc hoàng nổi giận sai một thiên thần đi bắt cho được thủ phạm trị tội. Và cả hai anh em đều không thoát được khỏi lưới trời nghiêm ngặt: cả hai đều rơi đầu dưới lưỡi búa của thần sét.
Xác của họ hiện nguyên hình là hai con thuồng luồng song đầu một nơi mình một nẻo, giạt vào gậm cầu Bưu. Cụ đồ nghe tin rất thương xót. Cụ khóc và cụ bắt tất cả học trò đưa đám chôn hai con thuồng luồng. Khăn áo hôm ấy trắng phau cả một bờ sông. Xác hai con vật được chôn cất một cách tử tế ở bên trên cầu và cũng đắp thành nấm như mộ của người.
Cái nghiên mực của cụ đồ Chu An sau đó trôi về làng Quỳnh Đô làm đen cả nước cái đầm ấy, ngày nay người ta vẫn quen gọi là Đầm Mực. Còn quản bút thì trôi về làng Tó cho nên cho nên các cụ thường truyền rằng nhờ thế làng Tó tức làng Tả Thanh Oai bây giờ mời có lắm người học hành đỗ đạt. Còn chỗ ngôi mộ hai con quái vật tức hai anh em thuồng luồng sau đó người ta lập miếu thờ ngày nay còn có tên là miếu Gàn.
(Nguyễn Đổng Chi, Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, NXB Trẻ 2019).
Truyện Sự tích Đầm Mực thuộc thể loại nào?
Quảng cáo
Trả lời:
Câu hỏi cùng đoạn
Câu 2:
Câu chuyện trong tác phẩm được kể bằng lời của ai?
Câu 3:
Tại sao cụ đồ nho Chu An không ở kinh dạy thái tử mà lại lui về quê mở lớp dạy học?
Câu 4:
Chi tiết người trưởng tràng nói lại với cụ đồ nho về hai người con vua Thủy vốn là hai con thuồng luồng có ý nghĩa như thế nào?
Chi tiết người trưởng tràng nói lại với cụ đồ nho về hai người con vua Thủy vốn là hai con thuồng luồng có ý nghĩa như thế nào?
- Làm tăng tính hấp dẫn cho câu chuyện.
- Nhằm ca ngợi cụ đồ nho là một người thầy đạo cao đức trọng.
- Nhằm ca ngợi truyền thống hiếu học của nhân dân ta
Câu 5:
Theo em, vì sao cụ đồ nho nhờ hai anh em học trò Gàn làm mưa giúp dân làng?
Câu 6:
Việc hai anh em học trò con vua Thủy vâng lời thầy làm mưa để cứu dân làng dù biết sẽ nguy hiểm đến bản thân mình đã thể hiện truyền thống gì của dân tộc ta?
Việc hai anh em học trò con vua Thủy vâng lời thầy làm mưa để cứu dân làng dù biết sẽ nguy hiểm đến bản thân mình đã thể hiện truyền thống gì của dân tộc ta?
- Tôn sư trọng đạo.
- Lá lành đùm lá rách.
Câu 7:
Tại sao dù đã cứu dân làng nhưng nhân dân vẫn để hai người con vua Thủy bị Ngọc Hoàng giáng tội chết?
Tại sao dù đã cứu dân làng nhưng nhân dân vẫn để hai người con vua Thủy bị Ngọc Hoàng giáng tội chết?
- Trong truyền thuyết Sự tích Đầm Mực, hai người con vua Thủy đã nghe lời thầy, dũng cảm làm mưa cứu dân làng. Tuy nhiên, việc ấy trái với lệnh của Ngọc Hoàng nên họ bị giáng tội chết. Nhân dân thương xót vô cùng, lập miếu thờ để ghi nhớ công ơn.
- Nguyên nhân nhân dân không thể cứu họ:
+ Vì đó là luật trời, do Ngọc Hoàng định đoạt, con người không đủ sức chống lại.
+ Nhân dân chỉ có thể bày tỏ lòng biết ơn bằng cách lập miếu thờ, hương khói để tưởng nhớ công lao.
- Ý nghĩa chi tiết này:
+ Tôn vinh sự hi sinh cao cả của hai anh em: dẫu phải chết nhưng tên tuổi còn mãi trong lòng dân.
+ Thể hiện quan niệm dân gian: ai sống nhân nghĩa, làm việc thiện thì sẽ được nhân dân đời đời tưởng nhớ.
Câu 8:
Nhận xét về truyện Sự tích đầm Mực.
Câu 9:
Bài học sâu sắc nhất em rút ra được từ Sự tích Đầm Mực là gì?
Bài học sâu sắc nhất em rút ra được từ Sự tích Đầm Mực là gì?
- Bài học: Con người phải biết sống nhân ái, sẵn sàng giúp đỡ người khác trong lúc hoạn nạn, khó khăn. Đồng thời, cần tôn sư trọng đạo và giữ trọn đạo nghĩa thì sẽ được nhân dân đời đời ghi nhớ.
Câu 10: Em có suy nghĩ gì về hình ảnh hai anh em học trò Gàn trong câu chuyện? (Trình bày ngắn gọn trong một đoạn văn từ 3-5 câu).
- Nêu suy nghĩ của bản thân về hình ảnh hai anh em học trò Gàn trong truyện: hiếu học, trọng việc nghĩa, tôn sư trọng đạo…
- Hình ảnh hai anh em họ đánh thức trong mỗi người về lẽ sống cao đẹp trong mọi thời đại.
Đoạn văn: Hai anh em học trò Gàn là những nhân vật đáng kính trọng. Dù biết rằng làm mưa trái ý Ngọc Hoàng sẽ bị trừng phạt, nhưng họ vẫn nghe lời thầy, hi sinh bản thân để cứu dân làng thoát khỏi hạn hán. Hành động ấy thể hiện tấm lòng nhân nghĩa, cao đẹp và gợi cho em sự cảm phục. Họ xứng đáng được nhân dân ghi nhớ, tôn thờ.
Câu 10:
Em có suy nghĩ gì về hình ảnh hai anh em học trò Gàn trong câu chuyện? (Trình bày ngắn gọn trong một đoạn văn từ 3-5 câu).
Em có suy nghĩ gì về hình ảnh hai anh em học trò Gàn trong câu chuyện? (Trình bày ngắn gọn trong một đoạn văn từ 3-5 câu).
- Nêu suy nghĩ của bản thân về hình ảnh hai anh em học trò Gàn trong truyện: hiếu học, trọng việc nghĩa, tôn sư trọng đạo…
- Hình ảnh hai anh em họ đánh thức trong mỗi người về lẽ sống cao đẹp trong mọi thời đại.
Đoạn văn: Hai anh em học trò Gàn là những nhân vật đáng kính trọng. Dù biết rằng làm mưa trái ý Ngọc Hoàng sẽ bị trừng phạt, nhưng họ vẫn nghe lời thầy, hi sinh bản thân để cứu dân làng thoát khỏi hạn hán. Hành động ấy thể hiện tấm lòng nhân nghĩa, cao đẹp và gợi cho em sự cảm phục. Họ xứng đáng được nhân dân ghi nhớ, tôn thờ.
Hot: 1000+ Đề thi cuối kì 1 file word cấu trúc mới 2025 Toán, Văn, Anh... lớp 1-12 (chỉ từ 60k). Tải ngay
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Lời giải
Gợi ý:
a. Đảm bảo cấu trúc bài văn tự sự
b. Xác định đúng yêu cầu của đề: Kể lại một kỉ niệm đẹp của em cùng một thầy giáo (cô giáo).
c. Kể lại một kỉ niệm đẹp của em cùng một thầy giáo (cô giáo).
HS có thể triển khai cốt truyện theo nhiều cách, nhưng cần đảm bảo các yêu cầu sau:
1. Mở bài:
- Giới thiệu cô giáo mà em mến
Mẫu: Mỗi chúng ta ai cũng có một quãng đời đi học biết bao kỉ niệm. Những kỉ niệm vui buồn luôn gắn bó với chúng ta. Trong đó, chúng ta có những kỉ niệm thân thiết và yêu thương về thầy cô. Một trong những người cô mà tôi yêu mến nhất là cô Lan, cô là cô chủ nhiệm lớp 5 của tôi.
2. Thân bài:
- Kể về cô giáo em yêu mến
a. Kể bao quát về cô giáo mà em mến
- Cô giáo em mến năm nay 30 tuổi
- Nhà cô gần nhà em
- Cô có chồng và 1 em bé
b. Kể chi tiết về cô giáo mà em yêu mến
* Kể về ngoại hình của cô giáo mà em yêu mến
- Cô giáo có thân hình rất cân đối
- Cô thường mặc áo dài, nhìn cô rất thướt tha
- Cô có gương mặt xinh đẹp và phúc hậu
- Mái tóc của cô dài và óng mượt
- Cô có đôi mắt long lanh
- Đôi môi của cô chúm chím
- Cô có cái mũi xinh xinh
* Kể về tính tình của cô
- Cô rất thân thiện
- Cô hiền hòa
- Cô rất yêu thương học sinh
- Cô quý mến tất cả mọi người
* Kể về hành động của cô giáo mà em quý mến
- Cô luôn giúp đỡ mọi người
- Cô quan tâm và chỉ dạy chúng em từng li từng tí
- Cô hay nhắc nhở bọn em trong học tập và cuộc sống
- Đôi khi cô trách mắng tụi em nhưng do cô thương chúng em
3. Kết bài:
- Nêu cảm nghĩ của em về cô giáo mà em quý mến
Mẫu: Em rất yêu và quý mến cô. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng cô.
d. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chính tả, ngữ pháp Tiếng Việt.
e. Sáng tạo: Bố cục mạch lạc, lời kể sinh động, sáng tạo.
Bài văn hoàn chỉnh
Mỗi chúng ta ai cũng có một quãng đời đi học với biết bao kỉ niệm. Những kỉ niệm vui buồn ấy sẽ theo ta suốt cuộc đời. Trong số những kỉ niệm gắn bó với thầy cô, em luôn nhớ đến một kỉ niệm đẹp với cô Lan – cô giáo chủ nhiệm lớp 5, người mà em vô cùng yêu quý.
Cô Lan năm nay 30 tuổi, nhà cô lại gần nhà em nên em thường có dịp gặp cô ngoài giờ học. Cô có một gia đình nhỏ hạnh phúc với chồng và một bé gái rất đáng yêu.
Cô Lan có dáng người cân đối, thường mặc những bộ áo dài thướt tha, dịu dàng. Khuôn mặt cô xinh đẹp, hiền hậu, mái tóc dài óng mượt càng làm cô thêm duyên dáng. Đôi mắt cô long lanh, nụ cười luôn rạng rỡ khiến chúng em cảm thấy rất gần gũi.
Không chỉ đẹp về ngoại hình, cô Lan còn rất hiền hòa và thân thiện. Cô luôn dành cho học sinh tình cảm ấm áp và sự quan tâm chân thành. Trong giờ học, cô tận tình giảng giải từng li từng tí. Đôi khi cô nghiêm khắc nhắc nhở, nhưng tất cả đều xuất phát từ tình thương.
Em nhớ nhất là lần em bị ốm ngay trong giờ học. Thấy em mệt, cô liền đến bên, nhẹ nhàng hỏi han rồi lấy thuốc cho em uống. Cô còn nhờ một bạn đưa em về tận nhà để nghỉ ngơi. Lúc ấy, em xúc động vô cùng, cảm thấy tình thương của cô giống như tình thương của một người mẹ.
Em rất yêu và quý mến cô Lan. Em luôn tự nhủ phải chăm ngoan, học giỏi để không phụ công dạy dỗ, yêu thương của cô. Đối với em, cô Lan không chỉ là một người thầy mà còn là một người thân yêu trong cuộc đời.
Lời giải
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.