NHÀ MẸ LÊ
Nhà mẹ Lê là một gia đình một người mẹ với mười một người con. Bác Lê là một người đàn bà nhà quê chắc chắn và thấp bé, da mặt và chân tay răn reo như một quả trám khô. Khi bác mới đến phố, ai ai cũng chú ý đến đám con của bác: mười một đứa, mà đứa nhớn mới có mười bảy tuổi! Đứa bé nhất hãy còn bế trên tay.
Mẹ con bác ta ở một căn nhà cuối phố, cái nhà cũng lụp xụp như những căn nhà khác. Chừng ấy người chen chúc trong một khỏang rộng độ bằng hai chiếc chiếu, có mỗi một chiếc giường nan đã gẫy nát. Mùa rét thì giải ổ rơm đầy nhà, mẹ con cùng nằm ngủ trên đó, trông như một cái ổ chó, chó mẹ và chó con lúc nhúc. Đối với những người nghèo như bác, một chỗ ở như thế cũng tươm tất lắm rồi. Nhưng còn cách kiếm ăn? Bác Lê chật vật, khó khăn suốt ngày cũng không đủ nuôi chừng ấy đứa con. Từ buổi sáng tinh sương, mùa nực cũng như mùa rét, bác ta đã phải trở dậy để đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng. Những ngày có người mướn ấy, tuy bác phải làm vất vả, nhưng chắc chắn buổi tối được mấy bát gạo và mấy đồng xu về nuôi lũ con đói đợi ở nhà. Đó là những ngày sung sướng. Nhưng đến mùa rét, khi các ruộng lúa đã gặt rồi, cánh đồng chỉ còn trơ cuống rạ dưới gió bấc lạnh như lưỡi dao sắc khía vào da, bác Lê lo sợ, vì không ai mướn bác làm việc gì nữa. Thế là cả nhà nhịn đói. Mấy đứa nhỏ nhất, con Tý, con Phún, thằng Hy mà con chị nó bế, chúng nó khóc lả đi mà không có cái ăn. Dưới manh áo rách nát, thịt chúng nó thâm tím lại vì rét, như thịt con trâu chết. Bác Lê ôm ấp lấy con trong ổ rơm, để mong lấy cái ấm của mình ấp ủ cho nó.
(Trích Nhà mẹ Lê – Thạch Lam)
Em hãy cho biết đoạn trích trên thuộc thể loại gì? Vì sao em biết?
NHÀ MẸ LÊ
Nhà mẹ Lê là một gia đình một người mẹ với mười một người con. Bác Lê là một người đàn bà nhà quê chắc chắn và thấp bé, da mặt và chân tay răn reo như một quả trám khô. Khi bác mới đến phố, ai ai cũng chú ý đến đám con của bác: mười một đứa, mà đứa nhớn mới có mười bảy tuổi! Đứa bé nhất hãy còn bế trên tay.
Mẹ con bác ta ở một căn nhà cuối phố, cái nhà cũng lụp xụp như những căn nhà khác. Chừng ấy người chen chúc trong một khỏang rộng độ bằng hai chiếc chiếu, có mỗi một chiếc giường nan đã gẫy nát. Mùa rét thì giải ổ rơm đầy nhà, mẹ con cùng nằm ngủ trên đó, trông như một cái ổ chó, chó mẹ và chó con lúc nhúc. Đối với những người nghèo như bác, một chỗ ở như thế cũng tươm tất lắm rồi. Nhưng còn cách kiếm ăn? Bác Lê chật vật, khó khăn suốt ngày cũng không đủ nuôi chừng ấy đứa con. Từ buổi sáng tinh sương, mùa nực cũng như mùa rét, bác ta đã phải trở dậy để đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng. Những ngày có người mướn ấy, tuy bác phải làm vất vả, nhưng chắc chắn buổi tối được mấy bát gạo và mấy đồng xu về nuôi lũ con đói đợi ở nhà. Đó là những ngày sung sướng. Nhưng đến mùa rét, khi các ruộng lúa đã gặt rồi, cánh đồng chỉ còn trơ cuống rạ dưới gió bấc lạnh như lưỡi dao sắc khía vào da, bác Lê lo sợ, vì không ai mướn bác làm việc gì nữa. Thế là cả nhà nhịn đói. Mấy đứa nhỏ nhất, con Tý, con Phún, thằng Hy mà con chị nó bế, chúng nó khóc lả đi mà không có cái ăn. Dưới manh áo rách nát, thịt chúng nó thâm tím lại vì rét, như thịt con trâu chết. Bác Lê ôm ấp lấy con trong ổ rơm, để mong lấy cái ấm của mình ấp ủ cho nó.
(Trích Nhà mẹ Lê – Thạch Lam)
Em hãy cho biết đoạn trích trên thuộc thể loại gì? Vì sao em biết?
Quảng cáo
Trả lời:
- Đoạn trích trên thuộc thể loại truyện ngắn.
→ Vì văn bản có cốt truyện, nhân vật, sự việc được kể lại theo một trình tự nhất định; đồng thời khắc họa hoàn cảnh, số phận của nhân vật để làm nổi bật chủ đề và tư tưởng của tác giả.
Câu hỏi cùng đoạn
Câu 2:
Nêu nội dung chính của đoạn trích trên.
Câu 3:
Tìm một chi tiết miêu tả ngoại hình của Bác Lê có trong đoạn trích.
Câu 4:
Giải thích nghĩa của các từ “đi” trong hai câu sau đây và cho biết từ “đi” ở hai câu này là hai từ đồng âm hay một từ đa nghĩa?
Giải thích nghĩa của các từ “đi” trong hai câu sau đây và cho biết từ “đi” ở hai câu này là hai từ đồng âm hay một từ đa nghĩa?
- Từ buổi sáng tinh sương, mùa nực cũng như mùa rét, bác ta đã phải trở dậy để đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng
- Xe đi chậm rì.
- “Đi” trong câu thứ nhất nghĩa là chỉ hành động của người hay động vật di chuyển bằng những động tác liên tiếp của chân.
- “Đi” trong câu thứ hai nghĩa là chuyển chỉ hoạt động di chuyển của phương tiện vận tải trên một bề mặt.
- Từ “đi” ở các câu trên là một từ đa nghĩa.
Câu 5:
Tìm một từ mượn có trong hai câu văn sau:
Nhà mẹ Lê là một gia đình một người mẹ với mười một người con. Bác Lê là một người đàn bà nhà quê chắc chắn và thấp bé, da mặt và chân tay răn reo như một quả trám khô.
Câu 6:
Tác giả đã dùng hình ảnh so sánh nào để miêu tả cảnh ngủ của mẹ con bác Lê? Tác dụng của chi tiết đó?
Câu 7:
Qua nhân vật bác Lê, em cảm nhận được phẩm chất gì ở người mẹ nghèo?
Câu 8:
Tác phẩm phản ánh hiện thực xã hội như thế nào?
Câu 9:
Em hãy chỉ ra nghệ thuật nổi bật của truyện Nhà mẹ Lê.
Câu 10:
Qua câu chuyện về mẹ con bác Lê, em rút ra được bài học gì cho bản thân?
Hot: 1000+ Đề thi cuối kì 1 file word cấu trúc mới 2025 Toán, Văn, Anh... lớp 1-12 (chỉ từ 60k). Tải ngay
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Lời giải
Đoạn văn hoàn chỉnh
Trong cuộc sống hằng ngày, đôi khi chúng ta bắt gặp những mảnh đời khó khăn giống như gia đình mẹ Lê trong câu chuyện. Trước những hoàn cảnh ấy, em luôn cảm thấy thương xót và mong muốn được sẻ chia. Em sẽ giúp đỡ bằng những hành động nhỏ trong khả năng của mình, chẳng hạn như tặng quần áo cũ, chia sẻ ít gạo hay đồ dùng hằng ngày để họ vơi bớt khó khăn. Bên cạnh đó, em sẽ tham gia các hoạt động từ thiện ở trường và địa phương, kêu gọi mọi người chung tay quyên góp để giúp đỡ những gia đình nghèo khổ. Việc làm tuy nhỏ bé nhưng có thể mang lại niềm tin và hơi ấm cho những người bất hạnh, giúp họ có thêm nghị lực vượt qua cuộc sống. Em nhận ra rằng yêu thương và sẻ chia chính là cách để làm cho xã hội thêm nhân ái, đồng thời cũng làm tâm hồn mình trở nên phong phú và ấm áp hơn.
Lời giải
Bài viết hoàn chỉnh
Mỗi người đều có những kỷ niệm đáng nhớ gắn bó với mẹ – người đã hi sinh, yêu thương và che chở cho chúng ta suốt cuộc đời. Riêng em, trong vô vàn kỷ niệm, có một trải nghiệm mà em nhớ mãi, đó là lần em bị ốm nặng và được mẹ chăm sóc tận tình. Đó là kỷ niệm để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc về tình mẹ.
Hôm ấy là một ngày đầu đông, trời lạnh buốt. Em bất ngờ bị sốt cao, người mệt lả, toàn thân run rẩy. Mẹ đang đi làm đồng vội vàng bỏ dở công việc, tất tả chạy về nhà. Em chỉ mơ màng nghe tiếng mẹ gọi tên, đôi bàn tay gầy gầy nhưng ấm áp áp khăn lên trán em. Cả đêm hôm đó, mẹ không ngủ, cứ ngồi bên giường thay khăn, đo nhiệt độ, bón từng thìa cháo loãng và thuốc cho em. Em nhìn đôi mắt thâm quầng, lo âu của mẹ mà thấy lòng nhói lên. Mẹ liên tục xoa tay em, thì thầm: “Cố lên con, rồi sẽ khỏe lại thôi”. Những lời nói dịu dàng ấy như liều thuốc tinh thần giúp em yên tâm hơn, quên đi mệt mỏi.
Sáng hôm sau, nhờ sự chăm sóc tận tình của mẹ, em đã bớt sốt. Khi em mở mắt ra, mẹ vẫn ngồi đó, gục đầu bên cạnh giường, khuôn mặt hốc hác vì một đêm thức trắng. Nhìn mẹ, em vừa thương, vừa biết ơn, vừa thấy ân hận vì đã để mẹ phải vất vả như vậy. Kể từ ngày hôm ấy, em càng nhận ra tình yêu bao la, thầm lặng mà mẹ dành cho mình. Không có tình yêu nào trên đời có thể sánh bằng tình mẹ.
Trải nghiệm này đã dạy em nhiều bài học quý giá. Em hiểu rằng mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là chỗ dựa vững chắc, là vòng tay che chở ấm áp nhất trong cuộc đời. Em tự hứa với bản thân sẽ biết quan tâm đến mẹ nhiều hơn, chăm chỉ học tập và sống ngoan ngoãn để mẹ được vui lòng.
Kỷ niệm về lần mẹ chăm sóc em khi ốm sẽ mãi là trải nghiệm sâu sắc và đáng nhớ nhất trong tuổi thơ. Nó giúp em hiểu rõ hơn thế nào là tình mẹ, và biết trân trọng, yêu thương mẹ hơn bao giờ hết.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.
Lời giải
Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.