Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack

Ngôn ngữ trong tản văn thường có tính khẩu ngữ do người viết có tâm thế chuyện trò. Trong đoạn trích này, người viết sử dụng một số cách nói theo thói quen của người Nam Bộ (ví dụ: khỏi chiếu, lai rai, thích không chịu được, thấy nhà nó hợp với con rạch nầy làm sao đâu,...).

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Từ nghĩa địa phương

Nghĩa

Nầy

này

Mưa Nam, mưa Chướng

Tương ứng mùa mưa, mùa khô ở Cà Mau

Chằm đóp

Tấm rèm kết bằng lá dừa

Con rạch

Đường dẫn nước từ sông vào đồng ruộng, thuyền bè có thể đi lại.

Nước ròng

Vị trí thấp nhất của mực nước từ sông vào đồng ruộng, thuyền bè có thể đi lại.

Khoảng khoát

Rộng và thoáng

Ấp

Làng, xóm nhỏ

Mùng

Màn

Khỏi

Không cần

Mẻ un

Củi, xơ dừa, vỏ quýt, vỏ bưởi, … được đốt cho khói bốc lên để đuổi muỗi

Cá thòi lòi

Cá leo cây, loài cá sống ở các bãi lầy cửa sông, có khả năng di chuyển trên bùn.

Lai rai

Uống rượu từ từ từng chút một, thường kèm đồ nhắm.

 

Từ ngữ địa phương trong đoạn trích làm tăng sắc thái địa phương cho văn bản và tác động tới cảm quan của người đọc, khơi gợi những ấn tượng riêng về vùng đất đặc biệt này.

Lời giải

Tác giả nói một cách hóm hỉnh rằng Người Huế ăn giống như học bài học cuộc đời. Tác giả dùng cách chơi chữ: mặn, nhạt, chua, cay là các vị đồng thời cũng là các cung bậc khác nhau của cuộc sống con người. Người Huế thích ăn đồ ăn có vị cay hoặc đắng là hai vị mà mọi người hay sợ, cũng có nghĩa là người Huế có tố chất sẵn sàng chấp nhận những thứ người khác thấy khó khăn. Đây cũng là cách suy luận tạo sự thú vị thường thấy trong những cuộc chuyện trò thân mật.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP