Khi bạn bè được khen
Thu là một cô bé thông minh, học giỏi nhưng hiếu thắng. Một hôm, đi học về, mặt Thu ỉu xìu. Mẹ hỏi ở lớp có chuyện gì làm Thu không vui. Thu buồn rầu kể:
- Sáng nay, trong giờ vẽ, bạn Duy vẽ bức tranh con mèo leo cây rất đẹp. Cô giáo khen bạn ấy. Cô bảo lớn lên bạn ấy có thể trở thành một họa sĩ tài năng. Mẹ Thu chỉ cười, không nói gì. Thu buồn bã kể tiếp:
- Buổi chiều, bạn Hương kể chuyện rất hay. Bạn ấy vừa kể vừa dùng động tác biểu diễn rất hấp dẫn. Cô giáo và cả lớp vỗ tay khen bạn ấy. Cô còn thưởng cho bạn ấy một cành hoa.
Mẹ Thu nghe xong vẫn không nói gì. Ăn cơm tối xong, Thu giúp mẹ lau bàn, rửa bát, gấp quần áo, mẹ nói:
- Con giúp đỡ mẹ nhưng mẹ sẽ không khen con đâu. Mẹ mà khen con thì anh Hải sẽ ghen tị, sẽ buồn. Thu rất thất vọng, bèn hỏi anh:
- Nếu em được mẹ khen thì anh có ghen tị, có buồn không?
Anh Hải vui vẻ, bảo:
- Em được mẹ khen thì anh sẽ rất vui, anh sẽ hoàn hộ em.
Thu nhìn anh, cảm động:
- Anh thật tốt. Em sẽ học theo anh.
(Minh Anh kể)
Thu là cô bé như thế nào?