Đề thi Giữa Học kì 1 Văn 7 KNTT có đáp án (đề 3)

59 người thi tuần này 5.0 10.7 K lượt thi 11 câu hỏi 90 phút

🔥 Đề thi HOT:

3142 người thi tuần này

Đề kiểm tra học kì 2 Văn 7 Chân trời sáng tạo có đáp án (Đề 4)

15.5 K lượt thi 6 câu hỏi
2028 người thi tuần này

Đề thi Giữa Học kì 1 Văn 7 CTST - Đề 02 có đáp án

15.7 K lượt thi 6 câu hỏi
1656 người thi tuần này

Đề kiểm tra Cuối Học kì 1 Văn 7 Cánh diều - Đề 01 có đáp án

9 K lượt thi 5 câu hỏi
1358 người thi tuần này

Đề thi Giữa Học kì 1 Văn 7 KNTT có đáp án (Đề 1)

12.1 K lượt thi 5 câu hỏi
1190 người thi tuần này

Đề thi cuối học kì 1 Văn 7 CTST - Đề 02 có đáp án

9.6 K lượt thi 6 câu hỏi
1142 người thi tuần này

Đề thi Học kì 1 Văn 7 KNTT có đáp án (Đề 1)

8.7 K lượt thi 5 câu hỏi
902 người thi tuần này

Đề thi Giữa Học kì 1 Văn 7 CTST - Đề 01 có đáp án

14.6 K lượt thi 5 câu hỏi
805 người thi tuần này

Đề kiểm tra học kì 2 Văn 7 Cánh diều có đáp án (Đề 5)

11.3 K lượt thi 11 câu hỏi

Đề thi liên quan:

Danh sách câu hỏi:

Đoạn văn 1

Phần 1: Đọc hiểu (6 điểm)

Đọc bài thơ sau và trả lời câu hỏi:

HẠT GẠO LÀNG TA

...Hạt gạo làng ta

Có bão tháng bảy

Có mưa tháng ba

Giọt mồ hôi sa

Những trưa tháng sáu

Nước như ai nấu

Chết cả cá cờ

Cua ngoi lên bờ

Mẹ em xuống cấy...

(Trần Đăng Khoa)

Câu 1:

Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ nào?

Xem đáp án

Câu 3:

Bài thơ được tác giả sáng tác vào thời gian nào trong năm?

Xem đáp án

Câu 4:

Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong câu “Nước như ai nấu/ Chế cả cá cờ” là gì?

Xem đáp án

Câu 5:

Cặp thơ nào trong đoạn thơ trên có sử dụng hình ảnh tương phản?

Xem đáp án

Câu 6:

Từ “sa” trong câu thơ “Giọt mồ hôi sa” có nghĩa là gì?

Xem đáp án

Câu 7:

Những giá trị của “hạt gạo làng ta” mà tác giả muốn khẳng định qua đoạn thơ trên là gì?

Xem đáp án

Câu 8:

Nét nghệ thuật đặc sắc trong đoạn thơ trên là gì?

Xem đáp án

Câu 11:

Phần 2: Viết (4 điểm)

Viết bài văn phân tích đặc điểm của nhân vật bé Em trong đoạn trích sau:

Con bé Em cười tủm tỉm khi nghĩ tới cái áo đầm màu hồng mà má nó mới mua cho:

- Tết này, mình mà mặc cái áo đó đi chơi, đẹp như tiên cho mà coi.

Nó nghĩ và nó muốn chia sẻ với con Bích, bạn nó.

Con Bích ở trong hẻm, nhà nó nghèo, má nó đi bán bắp nướng ngoài đầu hẻm, con bé Em thích con Bích vì nó hiền, với lại ngồi kế nhau từ lớp một tới lớp năm, làm sao mà không thân cho được. Hôm hai mươi sáu, học buổi cuối năm, hai đứa nôn Tết quá quá trời nên tính trước, nếu mùng một con bé Em đi về ngoại thì mùng hai hai đứa đi tới nhà cô giáo. Bây giờ con bé Em tính trong đầu, tới bữa đó chắc nhiều bạn nữa, cho nên nó sẽ mặc cái áo đầm mới thắt nơ, bâu viền kim tuyến cho tụi bạn lé con mắt luôn.

Con Bích đang ngồi nướng bắp thế cho má nó đi sách cặn cho heo. Bé Em muốn khoe liền nhưng bày đặt nói gièm:

- Còn mấy ngày nữa Tết rồi hen, mầy có đồ mới chưa?

- Có, má tao đưa vải cho cô Ba thợ cắt rồi, má tao nói gần Tết đồ nhiều, dồn đống, chắc tới hai mươi tám mới lấy được.

- Vậy mầy được mấy bộ?

- Có một bộ hà.

Con bé Em trợn mắt:

- Ít quá vậy?

- Con Út Mót với con Út Hết được hai bộ. Tao lớn rồi, nhường cho tụi nó.

- Vậy à?

Bé Em mất hứng hẳn, nó lựng khựng nửa muốn khoe, nửa muốn không.

Nhưng rõ ràng là con Bích không quên nó:

- Còn mầy?

- Bốn bộ. Má tao mua cho đủ mặc từ mùng một tới mùng bốn, bữa nào cũng mặc đồ mới hết trơn. Trong đó có bộ đầm hồng nổi lắm, hết sẩy luôn.

- Mầy sướng rồi.

Con Bích nói xong vẫn cười nhưng mắt nó xịu xuống, buồn hẳn. Nhà nó nghèo, sao bì được với nhà con bé Em. Hồi nhỏ nó chuyên mặc áo con trai của anh Hai nó để lại. Áo nó thì chuyền cho mấy đứa em, tới con Út Hết là đồ đã cũ mèm, mỏng tang, kéo nhẹ cũng rách. Được cái mấy chị em nó biết thân, lo học chớ không so đo chuyện cũ mới, má nó nói hoài, “Nhà mình nghèo quá hà, ráng vài năm nữa, khá giả rồi má sắm cho”. Con bé Em nhìn con Bích lom lom rồi cúi xuống, trở trở trái bắp nướng:

- Bộ đồ mầy mai chắc đẹp lắm, bữa mùng hai mầy mặc bộ đó đi nhà cô hen?

Rồi tới mùng một, mùng hai, bé Em lại rủ con Bích đi chơi. Hai đứa mặc đồ hơi giống nhau, chỉ khác là con Bích mặc áo trắng bâu sen, con bé Em thì mặc áo thun có in hình mèo bự. Cô giáo tụi nó khen:

- Coi hai đứa lớn hết trơn rồi, cao nhòng.

Hai đứa cười. Lúc đó con bé Em nghĩ thầm, mình mà mặc bộ đầm hồng, thế nào cũng mất vui. Bạn bè phải vậy chớ. Đứa mặc áo đẹp, đứa mặc áo xấu coi gì được, vậy sao coi là bạn thân. Nhưng Bích lại nghĩ khác, bé Em thương bạn như vậy, tốt như vậy, có mặc áo gì Bích vẫn quý bé Em. Thiệt đó.                                                                                                                           

 (Áo Tết - Nguyễn Ngọc Tư)


5.0

5 Đánh giá

100%

0%

0%

0%

0%