Danh sách câu hỏi

Có 5,287 câu hỏi trên 106 trang
 ĐỌC – HIỂU ĐẤT CÀ MAU Cà Mau là đất mưa dông. Vào tháng Ba, tháng Tư, sớm nắng chiều mưa. Đang nắng đó, mưa đổ ngay xuống đó. Mưa hối hả, không kịp chạy vào nhà. Mưa rất phũ, một hồi rồi tạnh hẳn. Trong mưa thường nổi cơn dông. Cà Mau đất xốp. Mùa nắng, đất nẻ chân chim, nền nhà cũng rạn nứt. Trên cái đất phập phều và lắm gió, dông như thế, cây đứng lẻ khó mà chống nổi với những cơn thịnh nộ của trời. Cây bình bát, cây bần cũng phải quây quần thành chòm, thành rặng; rễ phải dài, phải cắm sâu vào trong lòng đất. Nhiều nhất là đước. Đước mọc san sát đến tận mũi đất cuối cùng, thẳng đuột như hằng hà sa số cây dù xanh cắm trên bãi. Nhà cửa dựng dọc theo những bờ kênh, dưới những hàng đước xanh rì. Nhà nọ sang nhà kia phải leo trên cầu bằng thân cây đước... Sống trên cái đất mà ngày xưa, dưới sông “sấu cản mũi thuyền”, trên cạn “hổ rình xem hát” này, con người phải thông minh và giàu nghị lực. Họ thích kể, thích nghe những huyền thoại về người vật hồ, bắt cá sấu, bắt rắn hổ mây. Tinh thần thượng võ của cha ông được nung đúc và lưu truyền để khai phá, giữ gìn mũi đất tận cùng này của Tổ quốc. (Theo Mai Vân Tạo)
Đọc.   CÂY SỒI TRÊN SA MẠC XA-HA-RA Cách đây hàng triệu năm, sa mạc Xa-ha-ra vẫn còn là những khu rừng xanh tốt, cây cối um tùm. Các loài cây đều thoả thuê hút và tận hưởng dòng nước ngắm mát lành dồi dào trong lòng đất. Chúng thi nhau đâm cành, trổ lá xum xuê. Riêng chỉ có cây sồi Tê-nê-rê là vẫn chịu khó đâm xuyên những chiếc rẻ của mình xuống tận sâu dưới lòng đất. Cho đến một ngày kia, khi nguồn nước tưởng như vô tận bồng cạn kiệt dần, rồi biến mất hẳn. Các loài cây đều không chịu nói hạn hán và cứ chết dần chết mòn. Duy chỉ có cây sồi Tê-nê-rê là vẫn tồn tại giữa sa mạc Xa-ha-ra. Tên tuổi của nó được cả thế giới biết đến khi nó một mình đứng giữa sa mạc, dưới ánh mặt trời thiêu đốt. Xung quanh bán kính 400 ki-lô-mét, không một bóng cây nào bầu bạn. Cây sồi Tê-nê-rê được coi là vật thể tự nhiên duy nhất được đánh dấu trên bản đồ sa mạc Xa-ha-ra. Nó là cột mốc quan trọng dẫn đường cho các đoàn lữ hành đi qua vùng mênh mông cát nắng. Mùa đông năm 1938, người ta thử đào một cái giếng ngay bên cạnh cây sồi Tê-nê-rê và ngỡ ngàng phát hiện ra rễ cây đã đâm sâu xuống đất tới 36 mét để tìm nước, mặc dù trên mặt đất nó chỉ cao không tới 3 mét. Thật đáng khâm phục! Tuy nhiên, điều đáng buồn là mặc dù thiên nhiên hà khắc cũng không thể làm cho Tê-nê-rê suy chuyển, nhưng vào ngày 8 tháng 11 năm 1973, cây sồi huyền thoại này đã "từ trần" khi bị một người lái xe tải say rượu đâm vào. Xác cây sồi đã được đưa về Bảo tàng quốc gia Ni-gê-ri-a tại thủ đô Ni-a-mi. Để tưởng nhớ “cây sối", người ta đã dựng một mẫu điêu khắc bằng sắt trên tuyến đường mòn băng qua vùng Tê-nê-rê. Và ngày nay, khách qua đường vẫn thấy sừng sững cột mốc này và thầm tiếc nuối cho số phận “bậc cao niên oai hùng nhất” trong thế giới thực vật. (Vũ Anh Minh tổng hợp)