Danh sách câu hỏi tự luận ( Có 5,287 câu hỏi trên 106 trang )

 ĐỌC – HIỂU ĐẤT CÀ MAU Cà Mau là đất mưa dông. Vào tháng Ba, tháng Tư, sớm nắng chiều mưa. Đang nắng đó, mưa đổ ngay xuống đó. Mưa hối hả, không kịp chạy vào nhà. Mưa rất phũ, một hồi rồi tạnh hẳn. Trong mưa thường nổi cơn dông. Cà Mau đất xốp. Mùa nắng, đất nẻ chân chim, nền nhà cũng rạn nứt. Trên cái đất phập phều và lắm gió, dông như thế, cây đứng lẻ khó mà chống nổi với những cơn thịnh nộ của trời. Cây bình bát, cây bần cũng phải quây quần thành chòm, thành rặng; rễ phải dài, phải cắm sâu vào trong lòng đất. Nhiều nhất là đước. Đước mọc san sát đến tận mũi đất cuối cùng, thẳng đuột như hằng hà sa số cây dù xanh cắm trên bãi. Nhà cửa dựng dọc theo những bờ kênh, dưới những hàng đước xanh rì. Nhà nọ sang nhà kia phải leo trên cầu bằng thân cây đước... Sống trên cái đất mà ngày xưa, dưới sông “sấu cản mũi thuyền”, trên cạn “hổ rình xem hát” này, con người phải thông minh và giàu nghị lực. Họ thích kể, thích nghe những huyền thoại về người vật hồ, bắt cá sấu, bắt rắn hổ mây. Tinh thần thượng võ của cha ông được nung đúc và lưu truyền để khai phá, giữ gìn mũi đất tận cùng này của Tổ quốc. (Theo Mai Vân Tạo)

Xem chi tiết 1.4 K lượt xem 8 tháng trước

Gạch dưới những từ ngữ có tác dụng liên kết trong mỗi đoạn văn dưới đây và xếp các từ ngữ đó vào nhóm thích hợp: a. Một chiều tháng Mười một, sương mù dày đặc bao trùm thành phố. Ra khỏi trường, A-lanh hầu như không nhìn thấy gì xa hơn nửa bước. Thành phố trở nên lạ lùng đến nỗi A-lanh không thể tìm thấy đường về nhà. Cậu bé hi vọng sẽ có người đi qua để hỏi đường. Nhưng không có ai. Cậu đi tiếp, cố đọc tên đường nhưng sương mù dày quá. Cậu đành dừng lại. Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng "táp, táp, táp, táp". A-lanh đoán rằng đó là cây gậy của bà Táp-táp nhưng không hiểu sao bà có thể ra đường vào thời tiết như thế này. (Theo Blai-ton) b. Đỉnh E-vơ-rét được biết đến là "nóc nhà thế giới" vì nó có độ cao lớn nhất khi so với mực nước biển. Thế nhưng, nếu ta đo độ cao của núi theo cách khác thì có tới hai ngọn núi trở thành "đối thủ" của E-vơ-rét là ngọn Mau-na Ki-a ở Ha-oai và ngọn Chim-bô-ra-dô ở Ê-cu-a-đo. (Theo tạp chí Văn Tuổi thơ, số tháng 1/2024) Đoạn văn Liên kết câu bằng cách lặp từ ngữ Liên kết câu bằng cách dùng từ nối Liên kết câu bằng cách dùng từ ngữ thay thế a       b      

Xem chi tiết 1.2 K lượt xem 8 tháng trước

Đọc. ĂNG-CO VÁT Ăng-co Vát là một công trình kiến trúc và điêu khắc tuyệt diệu của nhân dân Cam-pu-chia, được xây dựng từ đầu thế kỉ thứ XII. Khu đền chính gồm ba tầng với những ngọn tháp lớn. Muốn thăm hết khu đền chính phải đi qua ba tầng hành lang dài gần 1500 mét và vào thăm 398 gian phòng. Suốt cuộc dạo xem kì thú đó, du khách sẽ cảm thấy như lạc vào thế giới của chạm khắc và kiến trúc cổ đại. Đây, những toà tháp lớn được dựng bằng đá ong và bọc ngoài bằng đá nhẫn. Đây, những bức tường buồng nhẵn bóng như mặt ghế đá, hoàn toàn được ghép bằng những tảng đá lớn đẽo gọt vuông vức và lựa ghép vào nhau kín khít như xây gạch vữa. Toàn bộ khu đền quay về tây. Lúc hoàng hôn, Ăng-co Vát thật huy hoàng. Mặt trời lặn, ánh sáng chiếu soi vào bóng tối cửa đền. Những ngọn tháp cao vút ở phía trên, lấp loáng giữa những chùm lá thốt nốt xoà tán tròn vượt lên hẳn những hàng muỗm già cổ kính. Ngôi đền cao với những thềm đá rêu phong, uy nghi kì lạ, càng cao càng thâm nghiêm dưới ánh trời vàng, khi đàn dơi bay toả ra từ các ngách. (Theo Những kì quan thế giới)

Xem chi tiết 489 lượt xem 8 tháng trước

Gạch dưới những danh từ chung được viết hoa để thể hiện sự tôn trọng đặc biệt.      a. Ô, vẫn còn đây, của các em Chồng thư mới mở, bác đang xem Chắc Người thương lắm lòng con trẻ Nên để bâng khuâng gió động rèm (Tố Hữu) b. Ung dung Bác đứng ngắm cười Cả trời xuân ấm tình Người thương yêu Mười lăm năm… mỗi sáng chiều Bác Hồ chăm chút, nâng niu từng cành Cây càng khỏe, lá càng xanh Như miền Nam đó trưởng thành nở hoa. Cành cao che mát sân nhà Từng ôm bóng dáng Cha già sớm trưa… (Quốc Tấn) c. Để hiện hữu trên đời, mỗi ngày, chúng ta được nuôi sống bằng biết bao sản vật của trái đất: khí trời, nước sạch, thảo mộc, thịt các loài thú nuôi,... nhưng ít khi chúng ta quan tâm do đâu mà chúng ta được hưởng những điều đó. Người cung cấp cho mọi nhu cầu cấp thiết của chúng ta trong cuộc sống, đó chính là Mẹ Thiên Nhiên. (tgpsaigon.net) d. Năm 2009, Đại hội đồng Liên hợp quốc tuyên bố ngày 22 tháng 4 hàng năm là ngày Quốc tế Mẹ Trái Đất nhằm nâng cao nhận thức và giá trị của môi trường tự nhiên, bảo vệ ngôi nhà chung của con người. (Theo Như Hương – Báo Kinh tế và Đô thị)

Xem chi tiết 1.4 K lượt xem 8 tháng trước

Đọc.   CÂY SỒI TRÊN SA MẠC XA-HA-RA Cách đây hàng triệu năm, sa mạc Xa-ha-ra vẫn còn là những khu rừng xanh tốt, cây cối um tùm. Các loài cây đều thoả thuê hút và tận hưởng dòng nước ngắm mát lành dồi dào trong lòng đất. Chúng thi nhau đâm cành, trổ lá xum xuê. Riêng chỉ có cây sồi Tê-nê-rê là vẫn chịu khó đâm xuyên những chiếc rẻ của mình xuống tận sâu dưới lòng đất. Cho đến một ngày kia, khi nguồn nước tưởng như vô tận bồng cạn kiệt dần, rồi biến mất hẳn. Các loài cây đều không chịu nói hạn hán và cứ chết dần chết mòn. Duy chỉ có cây sồi Tê-nê-rê là vẫn tồn tại giữa sa mạc Xa-ha-ra. Tên tuổi của nó được cả thế giới biết đến khi nó một mình đứng giữa sa mạc, dưới ánh mặt trời thiêu đốt. Xung quanh bán kính 400 ki-lô-mét, không một bóng cây nào bầu bạn. Cây sồi Tê-nê-rê được coi là vật thể tự nhiên duy nhất được đánh dấu trên bản đồ sa mạc Xa-ha-ra. Nó là cột mốc quan trọng dẫn đường cho các đoàn lữ hành đi qua vùng mênh mông cát nắng. Mùa đông năm 1938, người ta thử đào một cái giếng ngay bên cạnh cây sồi Tê-nê-rê và ngỡ ngàng phát hiện ra rễ cây đã đâm sâu xuống đất tới 36 mét để tìm nước, mặc dù trên mặt đất nó chỉ cao không tới 3 mét. Thật đáng khâm phục! Tuy nhiên, điều đáng buồn là mặc dù thiên nhiên hà khắc cũng không thể làm cho Tê-nê-rê suy chuyển, nhưng vào ngày 8 tháng 11 năm 1973, cây sồi huyền thoại này đã "từ trần" khi bị một người lái xe tải say rượu đâm vào. Xác cây sồi đã được đưa về Bảo tàng quốc gia Ni-gê-ri-a tại thủ đô Ni-a-mi. Để tưởng nhớ “cây sối", người ta đã dựng một mẫu điêu khắc bằng sắt trên tuyến đường mòn băng qua vùng Tê-nê-rê. Và ngày nay, khách qua đường vẫn thấy sừng sững cột mốc này và thầm tiếc nuối cho số phận “bậc cao niên oai hùng nhất” trong thế giới thực vật. (Vũ Anh Minh tổng hợp)

Xem chi tiết 567 lượt xem 8 tháng trước