Danh sách câu hỏi

Có 5,287 câu hỏi trên 106 trang
Chiền chiện bay lên Chiều thu buông xuống dần. Đó là lúc chim cũng kiếm ăn no nê, trên bãi trên đồng. Từ một bờ sông, bỗng một cánh chiền chiện bay lên. Thoạt đầu như một viên đá ném vút lên trời. Nhưng viên đã ấy như có một sức thần không rơi xuống, nó cứ lao vút, lao vút mãi lên chín tầng mây... Chiền chiện bay lên đấy! Theo với tiếng chim bay lên, từ không trung vọng xuống một tiếng hót trong sáng diệu kì, giọng ríu ran đổ hồi, âm điệu hài hoà đến tinh tế. Giọng hát vừa đượm vẻ hồn nhiên, vừa thơ thới, thanh thản... Chim gieo niềm yêu đời vô tư cho những người lam lũ trên mặt đất. Lúc ấy, trên cánh đồng, vẫn người nào việc ấy. Người làm cô vẫn làm cỏ, người xới xáo vẫn xới xáo, người cày cuốc vẫn cày cuốc... Nhưng tiếng chim hồn hậu đang nhập lặng lẽ vào tâm hồn họ. Đến như tôi, một cậu bé chăn trâu cũng mê đi trong tiếng hát chiến chiện giữa chiều mà bầu trời, mặt đất, hồn người đều trong sáng... Tiếng chim là tiếng nói của sứ giả mặt đất gửi tặng trời. Rồi, tiếng chim lại là tiếng nói của thiên sứ gửi lời chào mặt đất. Chiền chiện đã bay lên và đang hót. Theo Ngô Văn Phú • Thơ thới: ở trạng thái nhẹ nhàng, dễ chịu, không có điều gì phải bận tâm. • Xới xáo: làm cho đất tơi xốp để trồng trọt. Ở đoạn đầu, sự xuất hiện của con chim chiền chiện được tả có gì đặc biệt?
Lời hứa Khi thầy hiệu trưởng còn chưa ra, Tốt-tô-chan đã đứng giữa hội trường. Thầy vừa bước tới, Tốt-tô-chan nói to: – Thầy ơi, em có chuyện muốn nói với thầy Thầy hiệu trưởng ngồi xuống, xếp chân vòng tròn, cười hỏi Tốt-tô-chan: – Chuyện gì nào? Tốt-tô-chan quỳ gối ngay ngắn trước mặt thầy. Em nói một cách chậm rãi, dịu dàng: – Sau này lớn lên, nhất định em sẽ làm cô giáo ở trường mình. Cứ tưởng thầy hiệu trưởng sẽ cười, nhưng không, thầy rất nghiêm túc: – Em hứa chứ? Có vẻ như thầy thực sự muốn Tốt-tô-chan trở thành cô giáo. Tốt-tô-chan gật đầu thật mạnh: – Em hứa! Vừa nói, Tốt-tô-chan vừa tự nhủ rằng nhất định mình sẽ trở thành cô giáo. Đúng vào giây phút ấy, Tốt-tô-chan nhớ lại buổi sáng đầu tiên đến Tô-mô-e... Tưởng chừng như lâu lắm rồi, cái hồi lớp Một ấy, lần đầu tiên Tốt-tô-chan gặp thầy hiệu trưởng. Thầy ngồi nghe em kể chuyện tận bắn tiếng đồng hồ. Giọng nói ấm áp của thầy khi bảo: “Từ hôm nay em là học sinh của trường.”. Giờ đây, Tốt-tô-chan đã yêu quý thầy hơn nhiều so với hồi đấy. Em quyết tâm sẽ làm bất cứ việc gì, chỉ cần đó là vì thầy Kō-ba-y-a-si. Nghe Tốt-tô-chan trình bày quyết tâm xong, thầy Kê-ba-y-a-si mỉm cười. Tốt-tô-chan giơ ngón út ra trước mặt thầy: – Em hứa! Thầy cũng giơ ngón út ra. Hai thầy trò ngoắc tay giao hẹn. Thầy hiệu trưởng cười. Nhìn thấy thầy vui, Tốt-to-chan cầm thấy yên tâm và cười theo: Trở thành cô giáo của Tô-mô-e! Thật tuyệt vời làm sao. Nếu mình là cô giáo... Tốt-tô-chan tưởng tượng ra rất nhiều thứ. Thầy Kô-ba-y-a-si vui lắm. Tuy hơi khó để tưởng tượng ra Tốt-tô-chan lúc lớn nhưng thầy biết em có thể trở thành cô giáo ở Tôn-mô-e. Bất cứ bạn nào học ở Tô-mô-e sau này đều có thể trở thành thầy cô giáo ở đây.  Theo Ku-rô-y-a-na-gi Tét-su-kô, Trương Thùy Lan dịch Tốt-tô-chan nói với thầy hiệu trưởng điều gì? Thầy trả lời em ra sao?
Sự sụp đổ của chế độ a-pác-thai Nam Phi là một nước nổi tiếng về nạn phân biệt chủng tộc. Chế độ phân biệt chủng tộc ở đây được toàn thế giới biết đến với tên gọi a-pác-thai. Ở nước này, người da trắng chỉ chiếm 1/5 dân số, nhưng lại nắm gần 9/10 đất trồng trọt, 3/4 tổng thu nhập và toàn bộ hầm mỏ, xí nghiệp, ngân hàng.... Ngược lại, người da đen phải làm những công việc nặng nhọc nhưng lương chỉ bằng 1/7 hay 1/10 lượng của công nhân da trắng. Họ phải sống, bệnh, những khu riêng và không được hưởng tự do, dân chủ. Bất bình với chế độ a-pác-thai, người da đen đã đứng lên đòi bình đẳng. Cuộc đấu tranh dũng cảm và bền bỉ của họ được sự ủng hộ của những người yêu chuộng tự do và công li trên toàn thế giới, cuối cùng đã giành được thắng lợi. Ngày 17 tháng 6 năm 1991, chính quyền Nam Phi buộc phải huỷ bỏ sắc lệnh phân biệt chủng tộc. Ngày 27 tháng 4 năm 1994, cuộc tổng tuyển cử đa sắc tộc đầu tiên được tổ chức. Luật sự da đen Nen-xơn Man-đê-la, người từng bị giam cầm suốt 27 năm vì đấu tranh chống chế độ a pác-thai, được bầu làm Tổng thống. Chế độ phân biệt chủng tộc xấu xa nhất hành tinh đã chấm dứt. Theo Những mẫu chuyện lịch sử thế giới • Chế độ phân biệt chủng tộc: chế độ đối xứ bắt công với người da đen nói riêng và da màu nói chung. • Công lí: lẽ phải, phù hợp với đạo II và lợi ích chung của xã hội. • Sắc lệnh: văn bản do người đứng đầu Nhà nước ban hành, có giá trị như luật • Tổng tuyển cử: cuộc bỏ phiếu trên toàn quốc để bầu ra cơ quan quyền lực cao nhất của một nước. • Đa sắc tộc: nhiều chủng tộc. Dưới chế độ a-pác-thai, cuộc sống của người da trắng và người da đen có gì khác nhau?