Danh sách câu hỏi

Có 5,233 câu hỏi trên 105 trang
Đọc bài thơ Bố đứng nhìn biển cả của Huy Cận và trả lời các câu hỏi:                                 Bố đứng nhìn biển cả                                 Con xếp giấy thả diều                                 Bố trời chiều bóng ngả                                 Con sóng sớm bừng reo.                                   Chuyện bố bố con con                                 Dập dồn như lớp sóng                                 Biển bốn phía biển tròn                                 Diều bay trong gió lộng                                   Bố dạy con hình học                                 Đo góc biển chân trời                                 Khi vừng dương mới mọc                                 Nhuộm tím màu xa khơi.                                   Ống nhòm theo biển dài                                 Thấy buồm lên thích quá!                                 Theo con nhìn tương lai                                 Khấp khởi mừng trong dạ                                   Trên boong tàu gió mát                                 Trên biển cả sóng cồn                                 Diều con lên bát ngát                                 Tưởng mọc vừng trăng non. 7-1982 (Huy Cận, Hạt lại gieo, NXB Văn học, Hà Nội, 1984, tr. 48 - 49) Bài thơ Bố đứng nhìn biển cả thuộc thể thơ nào? Nêu nhận xét của em về cách gieo vần, ngắt nhịp của bài thơ.
Đọc bài thơ Tiếng ve của Thanh Thảo và trả lời các câu hỏi:                                                Tiếng ve bùng lên                                                Cồn cào như lửa                                                Tiếng ve màu đỏ                                                Cháy trong vòm cây                                                  [...] Tiếng ve thức giấc                                                Long lanh ánh ngày                                                Tiếng ve toả chậm                                                Mùi hoa ngất say                                                Tiếng ve loáng thoáng                                                Đuôi sóc chuyền cây                                                Tiếng ve dai dằng                                                Cưa ngang rừng dày                                                Tiếng ve xanh ngát                                                Trầm trầm mây bay                                                Tiếng ve loá mắt                                                Trảng tranh nắng đầy                                                  Tiếng ve trên cao                                                Oà như thác đồ                                                Tiếng ve len lỏi                                                Suối chảy một mình                                                  Giai điệu thành hình                                                Qua từng âm sắc                                                  Tiếng ve nín bặt                                                Trái tim tiếp lời. (Thanh Thảo, Dấu chân qua trảng cỏ, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2015, tr. 67 - 69) Bài thơ được viết theo thể thơ nào? Kẻ bảng vào vở và điền thông tin về bài thơ Tiếng ve theo mẫu sau: Đặc điểm thể thơ Số tiếng trong mỗi dòng     Số dòng trong mỗi khổ     Cách gieo vần     Cách ngắt nhịp     Hình ảnh      
Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi: Chúng tôi chỉ được nghỉ có hai ngày, ấy thế mà tôi tưởng như đã trải qua một thời gian vô tận không được gặp Ga-ro-nê. Càng hiểu cậu, tôi càng yêu cậu; cả lớp tôi đều có thiện cảm với cậu, trừ những đứa độc ác, vì Ga-ro-nê chống lại những hành động độc ác của chúng; mỗi khi có một đứa lớn định trêu ghẹo hay hà hiếp một đứa bé, mà đứa bé gọi Ga-ro-nê đến thì đứa lớn kia buộc phải đứng yên ngay. Bố Ga-ro-nê là thợ máy xe lửa. Vì bị ốm liền hai năm, nên Ga-ro-nê đi học hơi chậm. Nay cậu là người lớn và khoẻ nhất lớp; cậu có thể nhấc cái ghế dài chỉ một tay thôi... Khoẻ vậy, mà lại tốt nữa... Ai hỏi bất cứ cái gì: con dao, cây bút, cái tẩy, tờ giấy, cậu vui vẻ cho mượn hoặc cho hẳn ngay. [...] Thứ Bảy tuần trước, cậu đã cho một học sinh lớp Một hai xu, vì cậu này để ai lấy mất tiền, không có để mua cuốn vở. Giờ Ga-ro-nê đang bận viết một bức thư dài tám trang trên một loại giấy có nền hoa to màu rực rỡ, để mừng sinh nhật của mẹ. Bà mẹ của Ga-ro-nê, một người cao, béo, rất dễ mến, thường hay đến trường đón con. Thầy giáo nhìn Ga-ro-nê vẻ hiền từ và mỗi khi đến gần thầy lại tát yêu vào má cậu. Tất nhiên, tôi yêu bạn Ga-ro-nê lắm! Tôi rất vui thích được nắm chặt bàn tay to tướng của cậu trong tay mình. Tôi tin chắc rằng cậu sẽ không ngại liều mình để cứu một người, cậu sẽ đem hết sức mình để che chở cho bạn: cứ nhìn vào đôi mắt của Ga-ro-nê thì thấy rõ điều đó! Giọng nói của cậu tuy hơi cộc, nhưng người ta cảm thấy rằng đó là tiếng vọng của một tấm lòng cao thượng và hào hiệp. (Ét-môn-đô đơ A-mi-xi, Bạn Ga-ro-nê của tôi, trích Những tấm lòng cao cả, Hoàng Thiếu Sơn địch, NXB Văn học, Hà Nội, 2016, tr. 41 — 42) Tình cảm của nhân vật “tôi” với bạn Ga-ro-nê như thế nào? Những chi tiết nào trong văn bản trực tiếp thể hiện tình cảm, thái độ của nhân vật “tôi” với bạn Ga-ro-nê?