Bài tập Tuần 10: Ôn tập giữa học kì 1 có đáp án

  • 402 lượt thi

  • 12 câu hỏi

  • 45 phút

Câu 1:

Đọc thành tiếng và trả lời câu hỏi. 

Truyện cổ nước mình (Từ mang theo truyện cổ tôi đi đến Cho tôi nhận mặt ông cha của mình – 8 câu)

Trả lời câu hỏi: Hai câu thơ “Chỉ còn truyện cổ thiết tha/ Cho tôi nhận mặt ông cha của mình” nói về điều gì?

Xem đáp án

Hai câu thơ ý nói nhờ truyện cổ chúng ta biết được các thế hệ cha ông của mình đã từng sống, chiến đấu, yêu thương như thế nào, biết được cha ông muốn nhắn gửi chúng ta những gì qua truyện cổ.


Câu 2:

Người ăn xin (Từ Tôi chẳng biết làm cách nào đến Ông lão nói bằng giọng khản đặc)

Trả lời câu hỏi: Cậu bé không có gì cho ông lão, nhưng tại sao ông lão lại nói: “Như vậy là cháu đã cho lão rồi”?

Xem đáp án

Ông lão nói như vậy vì ông đã nhận được tình thương, sự cảm thông và tôn trọng của cậu bé qua hành động cố tình tìm quà tặng, qua lời xin lỗi chân thành, qua cái nắm tay rất chặt.


Câu 3:

Tre Việt Nam

Trả lời câu hỏi: Em thích những hình ảnh nào về cây tre và búp măng non? Vì sao?

Xem đáp án

Hình ảnh “có manh áo cộc tre nhường cho con” gợi ra hình ảnh mo tre màu nâu bao quanh cây măng mới mọc nhưu chiếc áo mà tre nhường cho con.


Câu 4:

Đọc thầm và làm bài tập. 

Con chó Xôm và cậu chủ nhỏ

Pê-tơ-rô học ở lớp tôi. Cậu có một con chó tên là Xôm. Hằng ngày, cậu đến trường cùng con Xôm tin cẩn của mình. Con chó ngậm một cái túi nhỏ đựng đôi giày của chủ nó.

Trước kì nghỉ xuân, Pê-tơ-rô phải đi cùng bố mẹ đến một nơi rất xa. Họ không thể mang Xôm theo được. Pê-tơ-rô chỉ khẩn khoản xin các bạn một điều:

- Tớ sẽ để lại cái túi có đôi giày. Hằng ngày, các bạn cứ cho Xôm đến trường ngồi ở chỗ cũ của nó để nó đỡ buồn. Chúng tôi đem Xôm về nhà Ni-cô-la và dựng một cái lều con gần trường cho Xôm để phòng khi mưa gió. Con chó rất buồn bã. Nhưng mỗi sáng, Ni-cô-la dẫn Xôm đến trường với cái túi ngậm ở miệng thì nó trở nên rất vui vẻ và còn vẫy đuôi mừng rỡ. Nó ngỡ được đi gặp chủ cũ. Lúc đến trường, Ni-cô-la cầm túi vào lớp thì Xôm lặng lẽ nhìn cậu ta như muốn hỏi: “Pê-tơ-rô của nó bây giờ ở đâu?”. Xôm cứ ngồi ở cửa lớp cho đến khi tan trường. Trước cảnh đó, ai cũng muốn vuốt ve Xôm vì cảm thông với nỗi cô đơn của con vật. Trên đường về nhà, Xôm lại ngậm cái túi có đôi giày của Pê-tơ-rô. Con chó lại nhìn chủ mới như dò hỏi: “Pê-tơ-rô của nó ở đâu?”. Nhìn cảnh đó, ai nấy đều xúc động. Nhiều bạn không đi cùng Ni-cô-la mà chỉ muốn đi cùng Xôm. Một lần, Xtê-pan đã nói:

- Này, chúng mình lừa dối nó làm gì nhỉ? Hãy để cái túi ở nhà, Ni-cô-la ạ! Cứ để Xôm biết sự thật rằng: chủ nó đã đi rất xa. Chúng tôi đem chuyện này đến hỏi thầy giáo. Thầy trả lời:

- Đừng làm thế các em ạ! Hãy cứ để cho nó tin tưởng. Và như vậy, chắc nó sẽ sống thanh thản hơn.

Sau một phút im lặng, thầy nói tiếp: “Chính các em cũng cần học cách sống như vậy”.

Trước khi phải cùng bố mẹ đi xa, Pê-tơ-rô khẩn khoản xin các bạn điều gì?

Xem đáp án

Đáp án B


Câu 5:

Vì sao khi Ni-cô-la dẫn Xôm đến trường với cái túi, Xôm trở nên vui vẻ và mừng rỡ

Xem đáp án

Đáp án C


0

Đánh giá trung bình

0%

0%

0%

0%

0%

Bình luận


Bình luận