Câu hỏi:
01/09/2024 83Nói và nghe
Sử dụng dàn ý đã lập ở bài tập 1 (phần Viết) để chuẩn bị bài nói và thực hành luyện tập (theo nhóm) về kiểu bài Trình bày quan điểm về một vấn đề liên quan đến tuổi trẻ.
Sách mới 2k7: Tổng ôn Toán, Lí, Hóa, Văn, Sử, Địa... kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia 2025, đánh giá năng lực (chỉ từ 70k).
Quảng cáo
Trả lời:
Ở một nơi rất xa kia…
Ở nơi đó, là bầu trời của mỗi con người, nơi đó chính ta được sống thật với bản thân mình, không phải gượng cười khi buồn, khóc nức nở như một đứa trẻ khi tuyệt vọng và cười giòn tan khi vui. Bầu trời ấy thật bình yên, nơi đó có tuổi thơ, có kí ức và có cả kỉ niệm. Là thiên đàng giữa chốn địa ngục trần gian này, nó vực ta dậy mỗi khi thất bại, cùng ta phấn đấu để hoàn thiện bản thân. Vâng, thiên đàng ấy chính là tình bạn.
Hãy bước sang trái một bước, dùng khoảng lặng của trái tim để nhìn, bạn sẽ thấy quanh ta bạn bè nhiều vô kể, nhưng tri kỉ được mấy người? Có lẽ vì vậy mà nó thật thiêng liêng và cao quý biết bao trong cuộc sống này. Bạn có biết, ở cái độ tuổi 16 toàn màu hồng, cái tuổi bay bổng hồn nhiên cũng rất bướng bỉnh ấy nó tuyệt như thế nào không? Cái tuổi 16 cũng rất dễ sa chân vào dòng xoáy của cuộc đời, vào những vấn nạn của xã hội. Nếu không có cánh tay kéo ta lại thực tế của tình bạn thì có lẽ ta không là chính ta. Giờ đây, tôi đang viết về điều mà tôi rất muốn nói, vì vậy tôi không muốn định nghĩa về nó như một cái khuôn mẫu, và tôi càng không quan tâm đến người ta nghĩ về tình bạn thế nào. Tôi chỉ biết tình bạn của tôi đơn giản là "mày - tao", là một khoảng thời gian rất lâu không gặp sau kì nghỉ hè gặp lại nhau, câu đầu tiên không phải là " lâu ngày hề, hay là tao nhớ mày quá". Mà là thi nhau kể về những chuyện cả hai đã làm trong hè rồi lại phá lên cười như hôm qua vừa mới gặp nhau cả ngày vậy. Tình bạn đối với tôi là cả hai trốn mẹ đến nhà bạn chơi, lúc bị mắng thì cả hai cùng nhìn nhau cười tủm tỉm như đó là chuyện bình thường vậy. Rồi những buổi sáng cả hai đợi nhau đi học đến muộn giờ rồi lại thi nhau chạy và thở hổn hển. Những lúc buồn cũng không nói rằng "mày ơi tao buồn" mà chỉ đến với nhau, ngồi cạnh bạn, không nói gì chỉ cùng nhau nhìn lên khoảng trời như là đang nhìn về phía tương lai vậy… Tình bạn đối với tôi là vậy, đơn giản như cái tuổi 16 vậy.
Bạn là người thay đổi cuộc sống ta, là bầu trời kỉ niệm để khi một mình, ta lại nhớ về nó và cười như thế giới này là của mình và nó vậy. Khoảng trời của tuổi 16 chưa có gì để ta suy nghĩ và lo lắng. Nhưng cũng không ít nỗi buồn trong tâm tư suy nghĩ về việc học, tình yêu, cuộc sống,… Những nỗi tuyệt vọng khi ai đó quay lưng lại với mình, những lúc mình buồn và đau khổ không biết tâm sự cùng ai thì ta lại tìm đến bạn. Nó có thể không làm ta cười nhưng dường như nó đang gánh bớt đi một phần của nỗi buồn và đánh thức nghị lực để mình bước tiếp. Tình bạn đối với tôi thật tuyệt, là những đêm cùng nhau thức khuya học bài, ôn bài trước giờ thi. Cùng nhau làm những việc tưởng chừng như là "thừa".
Tình bạn đối với tôi đơn giản biết bao, không cần phải cho nhau cái gì, cũng không tặng quà cáp vào dịp lễ mà lại cùng nhau đạp xe rồi hát vi vu trong ngày lễ ấy. Thật lạ, sinh nhật mình chẳng bao giờ nhớ nhưng sinh nhật nó chỉ cần bước sang dầu tháng là nghĩ ngay đến ngày của nó. Rồi lại cùng nhau đi ăn, cùng nhau thổi nến và cùng nhau cầu nguyện cho mình bình an.
Tình bạn đẹp như thế ấy, nhưng không phải tìm là thấy, cũng không phải gượng là được. Mà nó phải xuất phát từ hai phía, hợp nhau và hiểu nhau. Luôn tin tưởng nhau, đó mới là một tình bạn thực sự. Muốn có một người bạn thực sự thì trước tiên bản thân mình hãy là người bạn tốt. Hãy luôn nghĩ cho nhau, đừng ganh tị hay ích kỉ với bạn của mình. Đó mới là điều đáng quý nhất ở tình bạn.
Song, thực tế vẫn còn rất nhiều mối quan hệ phức tạp, cả hai chơi với nhau chỉ để lợi dụng nhau. Có những người bạn trước mặt thì tỏ vẻ thân thiện, yêu quý mình nhưng sau lưng lại nói xấu, dè bỉu nhau. Có bao giờ bạn nghĩ rằng, mình đi nói xấu bạn mình, thì cũng có người đi nói xấu mình, ai rồi cũng có những tật xấu. Chỉ có thể thông cảm và hiểu nhau thì mới có tình bạn đẹp. Đừng lợi dụng, chơi xấu nhau, điều đó chỉ làm cho mình day dứt, tổn thương mà thôi. Cuộc sống sẽ thực sự vô vị khi ta có rất nhiều bạn, nhưng khi cần nhất lại không có một ai bên cạnh. Những lúc như vậy thực sự rất cô đơn và trống vắng.
Bạn biết không, thế giới có gần 8 tỉ người, nhưng chỉ duy nhất bạn đang đọc những suy nghĩ của tôi. Tình bạn thực sự quan trọng trong cuộc sống này bạn ạ. Hãy trân trọng và nâng niu nó, hãy thử một lần mở lòng để hiểu bạn, chia sẻ và cảm thông để có một tình bạn đẹp.
Đã bán 2,3k
Đã bán 1k
Đã bán 1,5k
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Câu 1:
Lập dàn ý cho bài nói về vấn đề: Cách ứng xử khi có mâu thuẫn, xung đột với bạn bè.
Câu 2:
Nhận xét về cách nhìn hiện thực của Ngô Tất Tố được thể hiện qua tác phẩm.
Câu 3:
Tìm đọc thêm một số bài phóng sự khác của Ngô Tất Tố trong tập Việc làng, qua đó nhận xét về phong cách viết phóng sự của nhà văn.
Câu 4:
Hãy viết bài văn (khoảng 500 chữ) bàn luận về đề tài: Cách giải quyết vấn đề khác biệt thế hệ trong gia đình.
Câu 5:
Bài tập 1. Đọc lại văn bản Nghệ thuật băm thịt gà trong SGK Ngữ văn 12, tập hai (tr. 40 – 44) và trả lời các câu hỏi:
Tóm tắt các sự việc chính được kể trong phóng sự Nghệ thuật băm thịt gà. Theo bạn, từng sự việc ấy đã thể hiện được chủ đề của tác phẩm như thế nào?
Câu 7:
Bài tập 4. Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:
Từ năm 1967 trở đi, Mỹ tăng cường ném bom dữ dội nhằm ngăn việc vận chuyển hàng cho mặt trận. Từ Vĩnh Linh, Quảng Bình, Hà Tĩnh, Nghệ An trở ra, những chiếc xe vận tải mình đầy thương tích được gom lại dưới những rặng cây, những con đường lớn của Hà Nội. Ngay trước Bảo tàng Cách mạng, dọc theo đường Cổ Tân, tôi đã chuyện trò với những anh lái xe đang bận rộn sửa chữa những chiếc xe méo mó, mất kính, mất cửa, hỏng máy, nằm chỏng trợ như những bầy voi sắt đang oằn mình dưới vô vàn thương tích. Gần công viên Thống Nhất cũng lại là những bầy voi trận bằng sắt bị đánh gục. Trở về đường Khâm Thiên, lại hàng chục chiếc xe nữa đang được tháo ra từng mảnh. Thủ đô đã trở thành một công binh xưởng khổng lồ.
Tôi chạy lên gặp Ban Giám đốc, Ban Truyền hình (thời đó mới chỉ có Ban Truyền hình): “Cấp cho tôi vài trăm mét phim 16 li để ghi lại hình ảnh độc nhất vô nhị này của chúng ta. Sau này khi kiến thiết lại, đây sẽ là những tư liệu vô giá”. Câu trả lời là một cái lắc đầu: “Chúng ta còn nghèo lắm. Phim để dành cho những trận chiến đấu còn không đủ”. Đành thôi và tiếc đến tận bây giờ.
Hầu như đêm nào cũng có còi báo động. Khách nước ngoài là những đoàn làm phim thường trú, những đoàn mới đến, những nhà báo, nhà văn, nhà nghiên cứu lịch sử chiến tranh, tất cả đều tập trung tại khách sạn Thống Nhất. Tôi được phân công trực chiến tại khách sạn này.
Một đêm, Mỹ thả bom nhà máy điện Yên Phụ. Tính theo đường chim bay, có lẽ chỉ cách khách sạn Thống Nhất chừng vài cây số. Các anh chị em phục vụ khách sạn trở thành những chiến sĩ tự vệ, vai đeo súng, tay dắt những khách lớn tuổi xuống một hầm trú ẩn nằm phía sau khách sạn. Tôi xách theo một túi cấp cứu, nhảy vào.
Hơi bom rung chuyển căn hầm. Vài tiếng hét, tiếng khóc hoảng loạn. Ngồi sát bên tôi là một ca sĩ Mỹ, chị Gioan Bai-ớt (Joan Baez). Cùng một nghệ sĩ đàn ghi ta, chị sang Việt Nam, đã đến các trại tù binh Mỹ và đã hát cho họ nghe. Tôi cầm lấy tay chị, bàn tay lạnh ngắt, run rẩy. Tôi ghé tai chị: “Chúng tôi có câu: Bom rơi xuống chưa chắc đã trúng, trúng chưa chắc đã chết, nên chỉ có cách là phải bình tĩnh thôi. Hay là chị hát lên. Tôi tin chắc chắn rằng tiếng hát sẽ làm cho chị bớt căng thẳng”. Nghệ sĩ chơi ghi ta trong đoàn của Gioan Bai-ớt nhẹ nhàng bấm lên vài nốt nhạc, Gioan Bai-ớt lúc đầu hát khe khẽ rồi dần dần tiếng hát chị vút lên dưới hầm trú ẩn. Tiếng khóc trong hầm ngừng bặt, có tiếng người vỗ tay theo. Tay của Gioan Bai-ớt ấm dần.
Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, khi chia tay, chúng tôi đã trở thành bạn của nhau. điện ngầm, thấy một áp phích to: “Nữ danh ca Gioan Bai-ớt sẽ biểu diễn tại nhà hát Năm 1991, tức là mười chín năm sau, lúc này tôi đang ở Pa-ri (Paris). Xuống tàu Chăm I-li-giê (Champs Elysées)” Tôi vui quá, đến địa chỉ khách sạn của Gioan Bai-ớt và để lại mấy chữ: “Tôi là Phượng, đã gặp Gioan trong một đêm bom đạn tại khách sạn Me-trô-pôn (Metropole) Hà Nội năm 1972. Rất mong được gặp”.
Không hi vọng gì lắm nhưng cũng viết cầu may.
Chiều hôm đó, một bức thư đặc biệt đã đến khách sạn tôi ở: “Vô cùng vui mừng đón bạn tối mai tại nhà hát” kèm theo là hai giấy mời.
Tối hôm sau, tôi mời một bạn Pháp cùng đi. Nhà hát không còn một chỗ trống, Khoảng tám giờ màn mở, Gioan Bai-ớt trong một chiếc áo dài màu xám dát bạc, duyên dáng ra chào khán giả. Chị nói bằng tiếng Pháp: “Đêm nay là một đêm đặc biệt đối với tôi. Tôi quen một người bạn đã từng có những giờ phút sống trong đạn bom với nhau. Tôi vô cùng xúc động và muốn giới thiệu người bạn ấy với các bạn. Đặc biệt người ấy đã giúp tôi hiểu thêm giá trị sâu sắc về sức mạnh của những bài ca. Mong bác sĩ Phượng đứng lên”.
Tôi mới từ Việt Nam qua, bộ quần áo “diện nhất” từ Hà Nội mang theo chỉ là một bộ quần dài, áo vét đen sọc trắng và chiếc sơ mi trắng cổ bẻ. Tôi đứng lên. Cả nhà hát vang lên tiếng vỗ tay. Gioan Bai-ớt nói thêm: “Cho phép tôi hát tặng bạn Phượng một bài”. Tôi không biết bài hát tên là gì nhưng là một bài hát phản chiến, bạn tôi nói thế. Sau buổi biểu diễn Gioan Bai-ớt chạy đến tìm tôi. Hai chúng tôi ôm nhau giữa Pa-ri. Tấm ảnh ấy vẫn còn, vẫn là một kỉ niệm quá đẹp.
(Xuân Phượng, Sống dưới bom, in trong Gánh gánh... gồng gồng...
NXB Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh, 2022, tr. 279 – 281)
Hoàn cảnh lịch sử nào được phản ánh trong đoạn trích?
Đề kiểm tra Giữa kì 1 Ngữ Văn 12 Chân trời sáng tạo có đáp án (Đề 3)
Đề kiểm tra Giữa kì 1 Ngữ Văn 12 Chân trời sáng tạo có đáp án (Đề 4)
Đề kiểm tra Giữa kì 1 Ngữ Văn 12 Chân trời sáng tạo có đáp án (Đề 5)
Đề kiểm tra Giữa kì 1 Ngữ Văn 12 Kết nối tri thức có đáp án (Đề 2)
Đề kiểm tra Giữa kì 1 Ngữ Văn 12 Chân trời sáng tạo có đáp án (Đề 2)
Đề kiểm tra Giữa kì 1 Ngữ Văn 12 Kết nối tri thức có đáp án (Đề 4)
Bộ 10 đề thi cuối kì 1 Ngữ Văn lớp 12 Chân trời sáng tạo có đáp án - Đề 1
Bộ 10 đề thi cuối kì 1 Ngữ Văn lớp 12 Chân trời sáng tạo có đáp án - Đề 9
Hãy Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản để gửi bình luận