🔥 Đề thi HOT:

5530 người thi tuần này

Bộ 10 đề thi cuối kì 1 Ngữ Văn lớp 9 Cánh diều có đáp án ( Đề 8)

32 K lượt thi 7 câu hỏi
3357 người thi tuần này

Đề minh họa thi vào lớp 10 môn Ngữ văn năm 2025 - Sở GD Hải Dương

13.5 K lượt thi 7 câu hỏi
2426 người thi tuần này

Bộ 10 đề thi cuối kì 1 Ngữ Văn lớp 9 Cánh diều có đáp án ( Đề 3 )

28.9 K lượt thi 7 câu hỏi
2110 người thi tuần này

Đề thi giữa kì 2 Văn 9 Kết nối tri thức có đáp án- Đề 9

9.2 K lượt thi 7 câu hỏi
1606 người thi tuần này

Bộ 10 đề thi cuối kì 1 Ngữ Văn lớp 9 Cánh diều có đáp án ( Đề 7)

28 K lượt thi 7 câu hỏi
1571 người thi tuần này

Đề thi giữa kì 2 Văn 9 Chân trời sáng tạo có đáp án- Đề 4

6.5 K lượt thi 7 câu hỏi
1523 người thi tuần này

Đề thi giữa kì 2 Văn 9 Kết nối tri thức có đáp án- Đề 5

8.7 K lượt thi 7 câu hỏi

Nội dung liên quan:

Danh sách câu hỏi:

Đoạn văn 1

THỜI NẮNG XANH (Trích)

(Kính dâng bà ngoại)

(1) Nắng trong mắt những ngày thơ bé

Cũng xanh mơn như thể là trầu

Bà bổ cau thành tám chiếc thuyền cau

Chở sớm chiều tóm tém.

Hoàng hôn đọng trên môi bà quạch thẫm

Nắng xiên khoai qua liếp vách không cài

Bóng bà đổ xuống đất đai

Rủ châu chấu cào cào về cháu bắt

Rủ rau má rau sam...

Vào bát canh ngọt mát

Tôi chan lên suốt dọc tuổi thơ mình

 

(2) Bà tựa lưng vào nguồn cội lặng thinh

Gầy như khói trên trang thờ tiên tổ

Da mặt ngoại như vỏ cây tróc lở

Mắt nheo nhìn tươi mấy những chồi non

Tôi là mầm lá lon ton

Nảy trong lòng mẹ vuông tròn bà mang

Run trên gốc rễ cũ càng

Tôi trong dáng ngoại, bóng làng chở che

(3) Gia tài ngoại là các con các cháu

Là câu hát mương che ngày gió bão

Là chảo nổi, chum vại, lọ và chai...

Là mắm muối, tương cà, gạo đỗ

Là mụn vải vá víu ngày thương khó

Cúc tần xanh nghèo ngặt

Cúc tần xanh...

 

(4) Tôi như thể chú mèo dim dim mắt

Trong lòng bà tro trấu thật bình yên

 

.....

(Trương Nam Hương, "Thời nắng xanh và những bài thơ khác, NXB Hội Nhà văn, 2022")

 

Chú thích:

- Nắng xiên khoai: nắng to và gay gắt chiếu xiên ngang, vào khoảng gần chiều.

- Trương Nam Hương sinh 1963 tại Huế, quê cha ở Huế, quê mẹ ở Bắc Ninh, lớn lên ở Hà Nội và vào TP Hồ Chí Minh từ năm 12 tuổi, tốt nghiệp Khoa Ngữ văn Trường Đại học Tổng hợp TP Hồ Chí Minh. Ông hiện công tác tại TP Hồ Chí Minh, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Ở tuổi 28, ông vinh dự nhận Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam.

Đoạn văn 2

Bầu trời của người cha

Bữa cơm tối của người cha tàn tật thường kéo dài đến hai tiếng đồng hồ. My vừa cho cha ăn vừa dỗ dành ông như dỗ một đứa trẻ ốm yếu. Thời gian đầu, cứ mỗi khi bón cơm cho cha My lại khóc. Người cha cũng khóc không thành tiếng.

Hai năm trở lại đây cô không khóc nữa. Thay vào đó, cô nhí nhảnh kể cho cha cô nghe những chuyện đại loại như cây hoa trà ông trồng giờ đang trổ nụ, những chậu xương rồng nhiều loại của ông mọc thêm rất nhiều nhánh, hay buổi sáng nào đó trong vườn nhà xuất hiện một con chim lạ, giọng con chim rất trong và mảnh như tơ nhện. Cô cứ kể những chuyện như thể cho tới khi người cha ăn xong thìa cơm cuối cùng. Đặt cái bát sang một bên, và lúc nào ngay sau đó cô cũng nói với người cha: “Ba đã hoàn thành nhiệm vụ. Con quyết định tặng huân chương cho ba”. Người cha cố ngước mắt nhìn con và cười. Và chỉ có cô mới biết là ông đang cười.

[...]

My lần từng bước trong bóng tối đến trước giá vẽ và ngồi xuống. Nhưng mỗi lần vẽ xong cô lại càng thấy thất vọng hơn. Và cũng đã bao nhiêu lần cô gục khóc trên giá vẽ. Cô khóc không phải vì sự thất bại trong nghệ thuật. Nói đúng hơn, chưa bao giờ cô đeo đuổi một thành công nào đó trong nghệ thuật. Cô chỉ vẽ như cô cần phải vẽ. Cô khóc về sự bất lực trong tình yêu của cô đối với người cha bệnh tật.

Cha cô vốn là một phi công lái máy bay quân sự trong chiến tranh. Sau giải phóng ông chuyển sang lái máy bay dân sự. Sau mỗi chuyến bay trở về, ông say đắm kể cho mẹ con cô nghe về những vùng trời ông đã đi qua. Nhiều đêm, những câu chuyện của người cha đã đưa cô đến những vùng trời ấy trong giấc mơ.

Cô gặp những đứa bé trong suốt vừa bay vừa hát bên những bông hoa lạ.

- Hoa này là hoa gì, bạn nhỉ? - cô hỏi.

- Hoa Anh My, những đứa bé đồng thanh nói như hát.

- Ôi! Cùng tên với mình đấy - Cô thích thú kêu lên.

- Thế những con chim vàng óng kia là chim gì?

- Chim Tao Linh đấy.

My định hỏi tiếp một câu thì chợt nghe một tiếng nổ. Những đứa bé vụt biến mất. My tỉnh giấc. Ngọn đèn ngủ vẫn tỏa ánh xanh nhạt trong nhà. Qua màn, My nhìn thấy ba mẹ cô đang ngồi quay ra cửa. Trên nền nhà có những mảnh cốc vỡ.

Khi My vừa kết thúc năm học cuối cùng thì cha cô bị tai nạn giao thông và bị liệt nửa người. Biết bệnh tình của người cha khó có thể hồi phục. My quyết định ngừng xin việc làm. Cô mở lớp dạy vẽ và tiếng Anh cho bọn trẻ con cùng phố để kiếm tiền sinh sống và tiện có thời gian chăm sóc cha. Khi bóng tối đã trùm kín căn phòng thì người cha thì thầm: “Vùng trời...vùng trời, cha muốn trở lại... vùng trời”. Những lúc ấy, giọng người cha lạ lùng và xa xăm. Cô cảm thấy rùng mình và thương cha vô hạn.

Một đêm trong căn phòng của cô đầy mùi thuốc vẽ, trong đầu cô lóe lên ý nghĩ mang lại cho người cha vùng trời của ông về trên toan. Sau ý nghĩ ấy, cô lao vào giá vẽ. Cô vẽ trong sự hoảng sợ, mộng mị và mơ hồ về người cha. Và suốt hơn một năm qua cô đã vẽ, đã thất vọng và đã khóc...

(Nguyễn Quang Thiều)

Chú thích: Nguyễn Quang Thiều là người đa tài, không chỉ tiên phong trong trào lưu thơ hiện đại, ông còn là cây bút viết văn xuôi giàu cảm xúc, một nhà báo nhạy bén, sắc sảo.

4.6

241 Đánh giá

50%

40%

0%

0%

0%