Câu 2:
Bài đọc: Nghe hạt dẻ hát
Bạn hãy đến Trùng Khánh vào những ngày trời trong mây cao. Khói đốt đồng đâm thẳng lên trời như cây sào. Không gian tứ bề yên ắng tĩnh mịch. Bạn sẽ được nghe hạt dẻ hát. Những cánh rừng dẻ râm ran đang vào vụ. Ban ngày, dẻ lao xao, rì rào, tí tách theo nhịp. Hạt dẻ rơi rơi như mưa màu nâu. Đó là bản nhạc mùa thu ở quê tôi không thể nào quên.
Lũ gà rừng đang đi bỗng gật đầu bảo nhau dừng lại. Một chân đứng làm trụ, còn một chân khều hạt. Chúng lấy mỏ mổ toọc toọc liên tiếp lên thân hạt dẻ. Một phát trúng, mười một phát trượt. Bởi vỏ hạt dẻ vừa dày vừa cứng. Mỗ mãi mổ mãi mà không được hạt nào. Đêm đến, lũ chồn hương trèo lên cây định hải, nhưng dẻ có gai, chúng rụt tay lại và chỉ hít lấy hít để hương dẻ cho đỡ thèm.
Thật là tuyệt vời khi được lang thang trong một khu rừng dẻ. Nắng chiều sánh vàng như mật bủa lấy rừng vàng. Ve ran như thác réo. Rừng dẻ khe khẽ hát...
Theo Y Phương
Những điều gì tạo nên bản nhạc mùa thu ở quê tác giả?