Danh sách câu hỏi tự luận ( Có 22,686 câu hỏi trên 454 trang )

Bài ca về mặt trời Không hiểu sao, tôi thức dậy rất sớm. Sương mù như tấm khăn voan mỏng màu sữa bay la đà trên những khóm cây quanh vườn, trùm lấp một khoảng sân. Tôi chợt nhận ra, trên những ngọn cau cao, chim sẻ thi nhau cất tiếng hót. Tôi lắng tai nghe. Dàn đồng ca chim sẻ khi bằng khi trầm, khi nhanh khi chậm, xôn xao vòm không gian. Chúng đang hát về cái gì vậy? Tôi không thể biết được. Nhưng rõ ràng là chúng đã trông thấy một cái gì đó mà tôi không thể cùng trông thấy được. Tôi ngước nhìn về phương đông, sau vòm cây xanh thẫm bỗng nhô lên nửa vành mũ màu đỏ. Chiếc mũ đỏ to lớn nhô dần lên trên nên trời buổi sớm. Cuối cùng chiếc mũ đó bay lên khỏi vòm cây. Đây là vầng mặt trời. Vầng mặt trời giống một chiếc mâm đồng đỏ bay từ từ chiếm lĩnh nền trời xa, rộng. Chim sẻ càng cất cao giọng, chiếc mâm đồng đỏ càng nhích dần lên. Vầng mặt trời đã lên từ bao giờ? Chắc là nó đã nhô lên khỏi mặt biển trước khi nhô lên khỏi vòm cây. Trái tim tôi bỗng vang lên một bài ca hoà với bài ca của những con chim sẻ trên trời cao. Bài ca về mặt trời. Mâm đồng đỏ. Mâm đồng đỏ. Suốt đêm tắm biển Làm nước biển sôi Ngày trở về trời Mâm đồng không nguội Mâm đồng đó chơi. Mặt trời. Mặt trời... Theo Nguyễn Trọng Tạo Cảnh thiên nhiên được tả ở đoạn đầu có gì đặc sắc?

Xem chi tiết 0.9 K lượt xem 1 năm trước

Đọc đoạn văn của bạn Việt Hương và thực hiện yêu cầu: Theo quy định, việc đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông chỉ bắt buộc đối với người điều khiển, người ngồi trên xe máy, xe mô tô hoặc xe đạp điện. không bắt buộc đối với người đi xe đạp. Tuy nhiên, em cho rằng đội mũ bảo hiểm khi đi xe đạp là một việc làm rất cần thiết. Hiện nay, hầu hết đường giao thông ở nước ta chưa có lần dành riêng cho người đi xe đạp. Hơn nữa, đa số người đi xe đạp là người lớn tuổi và học sinh. Vì vậy, việc di chuyển bằng xe đạp có những rủi ro. Nếu không may có tai nạn xảy ra. mũ bảo hiểm giúp người đi xe đạp tránh hoặc hạn chế những chấn thương ở đầu. Việc đội mũ bảo hiểm thường xuyên cũng giúp mỗi người hình thành thói quen. ý thức chấp hành Luật giao thông. Đây cũng là một hình thức tuyên truyền về an toàn giao thông. Vì an toàn cho chính mình, em mong mọi người hãy đội mũ bảo hiểm khi đi xe đạp. Việt Hương   • Mũ: nón. a. Câu văn mở đầu nói về điều gì? b. Tìm các câu văn: – Thể hiện ý kiến của bạn. – Nói về những lí do bạn đưa ra để bảo vệ ý kiến của mình. c. Câu cuối đoạn văn nói về điều gì?

Xem chi tiết 588 lượt xem 1 năm trước

Chiền chiện bay lên Chiều thu buông xuống dần. Đó là lúc chim cũng kiếm ăn no nê, trên bãi trên đồng. Từ một bờ sông, bỗng một cánh chiền chiện bay lên. Thoạt đầu như một viên đá ném vút lên trời. Nhưng viên đã ấy như có một sức thần không rơi xuống, nó cứ lao vút, lao vút mãi lên chín tầng mây... Chiền chiện bay lên đấy! Theo với tiếng chim bay lên, từ không trung vọng xuống một tiếng hót trong sáng diệu kì, giọng ríu ran đổ hồi, âm điệu hài hoà đến tinh tế. Giọng hát vừa đượm vẻ hồn nhiên, vừa thơ thới, thanh thản... Chim gieo niềm yêu đời vô tư cho những người lam lũ trên mặt đất. Lúc ấy, trên cánh đồng, vẫn người nào việc ấy. Người làm cô vẫn làm cỏ, người xới xáo vẫn xới xáo, người cày cuốc vẫn cày cuốc... Nhưng tiếng chim hồn hậu đang nhập lặng lẽ vào tâm hồn họ. Đến như tôi, một cậu bé chăn trâu cũng mê đi trong tiếng hát chiến chiện giữa chiều mà bầu trời, mặt đất, hồn người đều trong sáng... Tiếng chim là tiếng nói của sứ giả mặt đất gửi tặng trời. Rồi, tiếng chim lại là tiếng nói của thiên sứ gửi lời chào mặt đất. Chiền chiện đã bay lên và đang hót. Theo Ngô Văn Phú • Thơ thới: ở trạng thái nhẹ nhàng, dễ chịu, không có điều gì phải bận tâm. • Xới xáo: làm cho đất tơi xốp để trồng trọt. Ở đoạn đầu, sự xuất hiện của con chim chiền chiện được tả có gì đặc biệt?

Xem chi tiết 843 lượt xem 1 năm trước

Lời hứa Khi thầy hiệu trưởng còn chưa ra, Tốt-tô-chan đã đứng giữa hội trường. Thầy vừa bước tới, Tốt-tô-chan nói to: – Thầy ơi, em có chuyện muốn nói với thầy Thầy hiệu trưởng ngồi xuống, xếp chân vòng tròn, cười hỏi Tốt-tô-chan: – Chuyện gì nào? Tốt-tô-chan quỳ gối ngay ngắn trước mặt thầy. Em nói một cách chậm rãi, dịu dàng: – Sau này lớn lên, nhất định em sẽ làm cô giáo ở trường mình. Cứ tưởng thầy hiệu trưởng sẽ cười, nhưng không, thầy rất nghiêm túc: – Em hứa chứ? Có vẻ như thầy thực sự muốn Tốt-tô-chan trở thành cô giáo. Tốt-tô-chan gật đầu thật mạnh: – Em hứa! Vừa nói, Tốt-tô-chan vừa tự nhủ rằng nhất định mình sẽ trở thành cô giáo. Đúng vào giây phút ấy, Tốt-tô-chan nhớ lại buổi sáng đầu tiên đến Tô-mô-e... Tưởng chừng như lâu lắm rồi, cái hồi lớp Một ấy, lần đầu tiên Tốt-tô-chan gặp thầy hiệu trưởng. Thầy ngồi nghe em kể chuyện tận bắn tiếng đồng hồ. Giọng nói ấm áp của thầy khi bảo: “Từ hôm nay em là học sinh của trường.”. Giờ đây, Tốt-tô-chan đã yêu quý thầy hơn nhiều so với hồi đấy. Em quyết tâm sẽ làm bất cứ việc gì, chỉ cần đó là vì thầy Kō-ba-y-a-si. Nghe Tốt-tô-chan trình bày quyết tâm xong, thầy Kê-ba-y-a-si mỉm cười. Tốt-tô-chan giơ ngón út ra trước mặt thầy: – Em hứa! Thầy cũng giơ ngón út ra. Hai thầy trò ngoắc tay giao hẹn. Thầy hiệu trưởng cười. Nhìn thấy thầy vui, Tốt-to-chan cầm thấy yên tâm và cười theo: Trở thành cô giáo của Tô-mô-e! Thật tuyệt vời làm sao. Nếu mình là cô giáo... Tốt-tô-chan tưởng tượng ra rất nhiều thứ. Thầy Kô-ba-y-a-si vui lắm. Tuy hơi khó để tưởng tượng ra Tốt-tô-chan lúc lớn nhưng thầy biết em có thể trở thành cô giáo ở Tôn-mô-e. Bất cứ bạn nào học ở Tô-mô-e sau này đều có thể trở thành thầy cô giáo ở đây.  Theo Ku-rô-y-a-na-gi Tét-su-kô, Trương Thùy Lan dịch Tốt-tô-chan nói với thầy hiệu trưởng điều gì? Thầy trả lời em ra sao?

Xem chi tiết 2.8 K lượt xem 1 năm trước