Câu hỏi:

04/01/2023 4,324

Viết bài luận thuyết phục người khác từ bỏ thói quen: dựa dẫm, ỷ lại vào người khác. (10 mẫu)

Quảng cáo

Trả lời:

verified
Giải bởi Vietjack

Mẫu 1

Trong muôn vàn những lối sống đẹp thì đâu đó vẫn còn tồn tại những lối sống đáng phê phán, một trong số đó là lối sống ỷ lại. Sống ỷ lại là dựa dẫm vào người khác, bản thân không có trách nhiệm, không cố gắng mà luôn trông chờ sự giúp đỡ của người khác. Ta có thể bắt gặp được biểu hiện của lối sống này một cách dễ dàng như thờ ơ với cuộc sống, công việc của chính mình, luôn để cho người khác tự ý sắp xếp hay thả trôi theo cuộc đời,... Và nguyên nhân chính của lối sống đáng phê phán này là do sự lười biếng trong cả tư duy lẫn hành động. Đây là lối sống đáng phê phán bởi những tác hại mà nó gây ra. Trước hết, người sống ỷ lại, quen dựa dẫm thường lười lao động, suy nghĩ, tư duy, thiếu năng lực đưa ra quyết định trong những hoàn cảnh cần thiết. Từ đó, họ không làm chủ được cuộc đời, không có bản lĩnh, không có sáng tạo,... dễ gặp thất bại trong mọi việc. Là người có ý chí, có quyết tâm, ắt hẳn họ sẽ không để những điều này xảy ra với bản thân mình. Không những thế họ còn trở thành gánh nặng cho xã hội. Những con người không biết vươn lên sẽ kéo sự phát triển của xã hội đi xuống, dẫn đến ngày càng tụt hậu. Đặc biệt là những thanh niên, những chủ nhân của đất nước. Vì vậy, mỗi người cần học cách tự đứng trên đôi chân của mình, không được tự biến mình thành cây tầm gửi trong cuộc sống.Thế hệ trẻ hôm nay cần tích cực rèn luyện, trau dồi kiến thức, kỹ năng sống thật tốt để luôn là người có bản lĩnh, có chính kiến và chủ động đưa ra những quyết định tỉnh táo, sáng suốt trong mọi việc. "Thói quen ỷ lại là một hòn đá cản bước bạn đến thành công", vì vậy hãy mạnh mẽ vứt bỏ hòn đá ấy để con đường đến thành công bớt gập ghềnh hơn.

Mẫu 2

Thanh niên là thế hệ chủ nhân tương lai của đất nước. Chúng ta cần sống với trách nhiệm, sẵn sàng cống hiến để nước nhà phát triển hơn. Tuy nhiên, một thực trạng đáng buồn hiện nay chính là việc nhiều thanh thiếu niên có thói quen ỷ lại trong học tập và công việc của chính mình.

Ỷ lại là việc sống thụ động, quen dựa dẫm vào người khác, luôn có tư tưởng nhờ vả, trông cậy vào người khác giúp đỡ mình, làm thay phần việc của mình để bản thân được rảnh rỗi. Ỷ lại là một tính xấu mà mỗi người chúng ta cần bài trừ nhất là đối với người trẻ. Cuộc sống luôn có nhiều cám dỗ, những điều hấp dẫn con người khác khiến ta đôi lúc quên đi nhiệm vụ, công việc của mình mà lơ là, từ đó dẫn đến việc ỷ lại, dựa dẫm vào người khác. Ỷ lại chỉ khiến con người ta ngày càng đi xuống, tệ hơn, khi không phát triển được bản thân mình thì sẽ sớm bị xã hội đào thải. Ỷ lại sẽ làm cuộc sống của ta trở nên trì trệ, bị động, lâu dần sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống, tương lai của người đó.

Người ỷ lại không chỉ khiến cuộc sống của mình bị thụ động mà đôi khi còn gây ảnh hưởng đến những người xung quanh và những công việc chung. Tuy nhiên trong xã hội vẫn còn có nhiều người sống với sự tự giác, tính tự lập, chủ động trong cuộc sống của bản thân mình để vươn đến một cuộc sống tốt đẹp hơn. Họ luôn chăm chỉ, tích cực trau dồi bản thân để chuẩn bị hành trang vào tương lai,… Những người này xứng đáng là tấm gương sáng để chúng ta học tập và noi theo.

Là người học sinh chúng ta cần có ý thức rèn luyện và hoàn thiện bản thân mình, chủ động trong cuộc sống của bản thân, không nên ỷ lại, dựa dẫm vào bất cứ ai. Bên cạnh đó ta cũng cần sống có ước mơ, lí tưởng và thực hiện lí tưởng đó hết khả năng của mình. Ỷ lại là một tính xấu mà ta cần loại bỏ khỏi cuộc sống của mình để tự lập, vươn lên, sống tốt hơn từng ngày. Cuộc sống vốn đã ngắn ngủi, không ai có thể thay ta đi tìm ý nghĩa cuộc đời. Chính vì thế, hãy sống hết mình, nỗ lực không ngừng nghỉ để tạo ra những giá trị tốt đẹp nhất cho cuộc đời.

Mẫu 3

Ở khắp mọi nơi chúng ta đều có thể bắt gặp hiện tượng ỷ lại. Đặc biệt là thế hệ trẻ từ trong gia đình cho đến ngoài xã hội. Không phải ngẫu nhiên mà chúng ta đưa ra vấn đề này bởi đây là một hiện tượng đang xảy ra ngày càng nhiều trong xã hội.

Ỷ lại là một công thói xấu cần phải loại trừ. Thói ỷ lại chính là hiện tượng không có ý thức tự giác trong quá trình học tập làm việc mà toàn phải chờ người khác làm cho mình. Học sinh đi học thì không chịu học bài, chỉ chờ thầy cô đọc cho rồi chép sẵn, rồi đến khi thi không có trong những gì giáo viên cho thì chịu chết đây là một hiện tượng ỷ lại trong học đường mà chúng ta cần lên án. Điều này ảnh hưởng rất nhiều đến sự sáng tạo của thế hệ trẻ. Có những bạn còn không tự dọn dẹp được phòng của mình mà ỷ lại vào bố mẹ, không thức dậy đứng dậy đúng giờ. Bên cạnh đó có một số bạn trẻ còn ngại giao tiếp và trở thành một căn bệnh phổ biến.

Nguyên nhân của hiện tượng ỷ lại này đa phần là do lỗi lớn ở các bạn trẻ, đầu tiên chúng ta phải kể đến nguyên nhân do môi trường xung quanh mà có thể kể đến đó chính là do gia đình. Thời niên thiếu cha ông ta đã trải qua những cuộc sống vô cùng khó khăn nên luôn muốn con cháu mình luôn được hưởng hạnh phúc, ấm no. Và đặc biệt rất nhiều bố mẹ muốn con tập trung vào học tập nên không muốn con phải làm bất cứ việc gì hết. Điều này dẫn đến hậu quả là giới trẻ ngày nay quá phụ thuộc vào gia đình, bố mẹ, nhiều đứa trẻ còn không biết cầm chổi quét nhà, không biết làm bất cứ việc gì hết. Đồng thời kéo theo đó là bệnh thành tích khiến cho học sinh không còn tính tự lập. Cả giáo viên và học sinh đều thích kiểu học vẹt, học đối phó để lấy căn bệnh thành tích. Sự thiếu kiến thức trong môn lịch sử chính là lỗ hổng lớn cho việc chạy đua với điểm ảo với thành tích.

Sự phụ thuộc quá nhiều vào người khác gây nên những hậu quả rất lớn về tương lai cho các em. Nhiều bạn trẻ cảm thấy hụt hẫng mất phương hướng khi bước vào đời, khi lập gia đình không thể cáng đáng cáng được hết công việc dẫn đến việc bị khủng hoảng. Những điều này đều ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của các em sau này chính vì thế ngay từ bây giờ hãy tập thói quen tự tập cho các em, tránh hiện tượng ỷ lại, dựa dẫm vào người khác.

Thói ỷ lại là một thói quen chúng ta cần lên án, phê bình, tất cả mọi người hãy tự đứng trên đôi chân của mình, hãy tự chuẩn bị cho mình những kỹ năng cần thiết nhất để khi bước vào đời không bị bỡ ngỡ và cảm thấy khủng hoảng trước những khó khăn thử thách.

Mẫu 4

Ở khắp mọi nơi ta đều có thể bắt gặp biểu hiện của hiện tượng ỷ lại của giới trẻ, từ gia đình trường học cho đến ngoài xã hội. Trong học tập học sinh có xu hướng “học vẹt”, tức là học một cách máy móc những gì thầy cô đọc cho ghi chép mà không cần hiểu bài học muốn nói gì, vì sao kiến thức đó đúng. Nếu học sinh gặp một câu hỏi nằm ngoài những gì đã được nghe được chép, chúng cảm thấy bối rối, khó khăn, không thể tự suy nghĩ mà tìm ra câu trả lời. Ta cũng nhận ra rằng sự sáng tạo của học sinh ngày nay kém các thế hệ trước rất nhiều. Trong gia đình, những đứa con càng ngày càng thiếu ý thức về giá trị của đồng tiền và công sức lao động, ít giúp đỡ cha mẹ làm việc nhà dù đó chỉ là việc tự dọn dẹp phòng mình. Nhiều lúc chúng còn trách móc cha mẹ không làm giùm chúng những việc mà đáng lẽ ra chúng phải tự làm tự chịu trách nhiệm như mang đầy đủ đồ dùng cá nhân khi đi học hoặc đi du lịch, thức dậy đúng giờ … Ngoài ra, một số đứa trẻ lại thiếu khả năng giao tiếp ứng xử ngoài xã hội, trở nên nhút nhát rụt rè khi tiếp xúc với người lạ. Chúng ta không khỏi thắc mắc vì sao hiện tượng trên ngày càng trở nên phổ biến như vậy?

Nguyên nhân của hiện tượng ỷ lại đa phần không phải là lỗi của bản thân giới trẻ. Trẻ vị thành niên chịu tác động mạnh mẽ của môi trường xung quanh bao gồm gia đình và nhà trường đôi khi bất khả kháng. Vì vậy nguyên nhân lớn nhất của hiện tượng ỷ lại trong giới trẻ chính là môi trường. Trước tiên, ảnh hưởng mạnh nhất đến thế hệ trẻ chính là bản thân gia đình chúng. Thời niên thiếu của thế hệ ông cha ta khó khăn thiếu thốn đủ điều, thế nên cha mẹ nào cũng muốn tạo cho con mình một cuộc sống đầy đủ no ấm hơn bản thân mình ngày xưa. Vì muốn con tập trung cho việc học, lo cho tương lai, các bậc phụ huynh chăm sóc mọi bề cho con mình, không muốn con phải lo lắng việc gì khác ngoài học tập. Hậu quả là giới trẻ ngày nay phụ thuộc nhiều vào gia đình, đến nỗi nhiều người còn không biết cách cầm một cây chổi tự quét nhà ! Đồng thời môi trường học đường ngày nay với căn bệnh thành tích cũng gây tác động xấu đến sự lập của học sinh. Đa số giáo viên và học sinh ưa thích kiểu “học vẹt” “học đối phó” để có thành tích tốt. Điểm số của học sinh ngày nay cao chót vót nhưng đó chỉ là những “điểm ảo” không đánh giá được trung thực trình độ của học sinh, còn bản thân chúng chẳng tiếp thu được gì cả ! Sự đối lập giữa điểm số môn Sử, Địa và lỗ hổng về hiểu biết lịch sử, địa lý nước nhà của học sinh là một dẫn chứng cụ thể cho “điểm ảo”. Học sinh thậm chí còn không biết người được đặt tên cho con đường mình hay đi là ai đến nỗi có năm thành phố Hồ Chí Minh đã phải dán băng rôn kể về các nhân vật lịch sử để nâng cao nhận biết của người dân.

Sự phụ thuộc vào người khác gây hậu quả lớn trong tương lai của thế hệ trẻ. Khi đến tuổi tự lập tách khỏi gia đình, nhiều người sẽ cảm thấy hụt hẫng chới với thiếu tự tin vào bản thân khi bước vào đời. Họ dần trở nên mất phương hướng khi cuộc sống thay đổi, khó thích nghi khi gặp tình huống bất ngờ. Vì vậy ta thấy hiện nay có nhiều người đỗ đạt cao có thể có bằng thạc sĩ nhưng thiếu bản lĩnh đương đầu với khó khăn không thành công trong cuộc sống. Đồng thời sự phụ thuộc cũng là nguyên nhân của sự rập khuôn, tức là thế hệ trẻ sẽ mất dần khả năng sáng tạo, không muốn tìm hiểu tiếp cận cái mới. Mà sự sáng tạo ham muốn khám phá là những yếu tố nòng cốt để thúc đẩy xã hội ngày một phát triển hơn. Như vậy, ta có thể nói rằng hiện tượng ỷ lại của giới trẻ có thể dẫn đến sự đi lùi của nền văn minh nhân loại.

Làm sao để khắc phục hiện tượng ỷ lại ở giới trẻ ? Muốn thay đổi được thói lệ thuộc của lớp trẻ hiện nay trước hết ta phải thay đổi môi trường sống xung quanh chúng. Bằng cách tạo cho con mình điều kiện để tự quyết định và chịu trách nhiệm về hành động của mình, cha mẹ có thể rèn luyện tính tự lập tinh thần trách nhiệm cho chúng. Phụ huynh không thể vì sợ con gặp khó khăn mà cản bước phát triển hoàn thiện mình của con. Nếu vì tình thương con mà cha mẹ gây hậu quả tai hại cho tương lai của con thì thật đau lòng biết bao! Giáo viên nên khuyến khích sự sáng tạo tự khám phá giúp học sinh tiếp thu được kiến thức của riêng mình bằng chính sức lực của mình. Thầy cô không nên áp đặt ý kiến chủ quan của mình lên học sinh, phải tôn trọng ý tưởng của bản thân học trò. Có như thế thì việc giảng dạy mới có hiệu quả. Gia đình và nhà trường phải phối hợp với nhau giúp lớp trẻ rèn luyện kĩ năng sống, cho trẻ đủ tự tin và khả năng tự vươn lên trong đời sống.

  Tóm lại, hiện tượng lệ thuộc ở giới trẻ là một mầm bệnh nguy hại cần phải loại trừ để tránh sự đi lùi của xã hội mai sau. Học sinh cần rèn luyện tính tự lập từ khi còn nhỏ trong cả học tập lẫn đời sống bắt đầu từ những việc nhỏ nhất. Ta phải luyện tập ngay từ bây giờ bởi lẽ cha mẹ thầy cô không thể che chở cho chúng ta mãi mãi, đến một lúc nào đó như chim non bay khỏi tổ, ta phải bằng chính đôi tay mình vươn lên đến thành công. Vả lại cảm giác tự mình đạt được kết quả tốt chẳng phải là điều đáng tự hào và niềm vui sảng khoái nhất đó sao?

Mẫu 5

Ai đó đã nói: “Ở đời, đừng mượn hơi ai mà thở”, một câu nói ngắn gọn mà hàm súc đã nêu lên được thói quen xấu vốn đang là vấn đề nhức nhối trong giới trẻ Việt Nam hiện nay – thói quen ỷ lại. Và thông qua bức ảnh được nêu trên ta lại có cái nhìn rõ nét hơn về tật xấu ấy.

Bức ảnh miêu tả vô cùng rõ nét hình ảnh người mẹ đang chật vật đẩy xe dưới mưa tầm tã, nước ngập ngang chân. Điều đáng nói chính là trên chiếc xe ấy có con trai, một thanh niên trẻ tuổi đang ngồi và được bọc kỹ càng dưới cái áo mưa thân không dính một hạt nước. Một bức ảnh mẹ đón con đi học về tưởng chừng bình thường nhưng thực chất đang tố cáo sự tiêu cực trong nhân phẩm của bạn trẻ trong tấm ảnh nói riêng và giới trẻ nói chung: Sự dựa dẫm, thiếu tính tự lập.

Ỷ lại, một thói quen thường gặp hay cụ thể hơn là những bạn trẻ Việt. Ỷ lại, tức sống bám, sống dựa vào người khác, thiếu đi tính độc lập, tự chủ cần có của một người. Nếu bạn cảm thấy quen với việc có người luôn sẵn lòng giải quyết mọi vấn đề cho mình, thấy khó chịu khi thiếu sự chăm lo từng ly từng tí của người thân hay thích thú trước những cái được bày sẵn trước mắt, điều đó có nghĩa là bạn đã mắc bệnh sống dựa, sống bám. Hay nói một cách tổng quát, ỷ lại là sống nhờ vả vào người khác, cảm thấy khó khăn, luôn né tránh việc “tự lực cánh sinh”.

Có một sự khác biệt ở thế hệ trẻ Việt Nam và thế hệ trẻ của các nước bạn, đó là khi ở tuổi 18, họ đã phải chuyển ra ngoài sống tự lập thì ở nước ta, thanh niên 23-24 tuổi vẫn ngồi ở nhà ngửa tay xin tiền bố mẹ là chuyện thường. Không khó để bắt gặp những cảnh tượng bố mẹ đưa con đi học, đến giờ về lại đón, mặc cho con mình đã là học sinh cấp ba hay sinh viên đại học.

Ở nhà lại xuất hiện hình ảnh mẹ dọn dẹp phòng ốc cho con cái, giặt giũ, phơi phóng. Bố thì luôn miệng nhắc con học bài và đáp lại là đứa con “bảo bố” con đang bận chơi, hưởng thụ.
Lại nói đến ở trên trường, giáo viên đọc, học sinh chép, Toán thì làm theo bài mẫu, Văn thì không có dàn ý – mười bài giống như một, không có sáng tạo, không một chút tư duy. Tất cả những điều trên chính là bức tranh toàn cảnh về những mầm non tương lai của đất nước mà bức tranh trên chỉ là một mảnh ghép nhỏ.

Vậy còn đâu một tương lai của một dân tộc khi con người không thể tự lập, tự lo cho chính bản thân mình? Sự ỷ lại tạo ra lớp thanh niên lười nhác, thiếu kinh nghiệm, kỹ năng sống, luôn rụt rè, nhút nhát.

Không những thế ỷ lại còn bào mòn cả trí thông minh, sáng tạo của những cá nhân vốn tràn đầy nhiệt huyết, sự mới mẻ của tuổi trẻ.

Vậy nguyên nhân của thói xấu ấy là ở đâu? Kỳ lạ thay nói lại xuất phát từ tình thương, niềm hy vọng. Cha mẹ quá yêu con, xót con nên “nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”, không dám cho con tiếp xúc với đời, sợ con vấp ngã mà bao bọc con thật kỹ dưới đôi cánh của mình. Nhưng một sai lầm mà bậc phụ huynh không nhận ra đó là họ đã vô tình ngăn cản sự trưởng thành, phát triển của con mình khiến chúng trở nên nhút nhát, hướng nội, hình thành tâm lý trông đợi ở người khác.

Sau này khi ra đời chúng sẽ không tránh được sự bỡ ngỡ, hoảng sợ trước cuộc sống quá sức bấp bênh do chúng tựa như cây dương xỉ sống bám cây cổ thụ. Một khi cổ thụ già yếu như cha mẹ có lúc không trụ vững nữa thì dương xỉ cũng khó mà tồn tại. Lại nói đến ở trường do chạy theo thành tích, điểm cao mà vô tình tạo ra phương pháp “học vẹt”, “học tủ”. Đây chính là sự giết chết tri thức, tạo ra vỏ ngoài hào nhoáng nhưng bên trong mục ruỗng. Đây cũng là một trong những lý do mà hiệu quả làm việc nhóm của người Việt luôn thấp.

Người này ỷ lại người kia, người kia dựa kẻ nọ tạo ra phản ứng dây chuyền để tất cả đều sụp đổ. Cũng không thể hoàn toàn do bố mẹ và thầy cô mà còn ở chính những con người trẻ tuổi lười nhác, luôn lợi dụng sự quan tâm của mọi người để trốn tránh trách nhiệm, thiếu tinh thần cầu tiến, thiếu đam mê và ước mơ.

Đó là tất cả những gì đang kìm hãm sự tiến bộ của thế hệ trẻ Việt hiện tại. Một minh chứng cụ thể là thay vì đứng xuống phụ mẹ để xe có thể đi nhanh hơn thì cậu thanh niên cao lớn lại để mẹ ốm yếu đẩy xe còn mình thì ung dung ngồi sau. Điều này vừa khiến bản thân mình bị người khác chê cười, xem thường vừa thể hiện một nhân cách dựa dẫm “bám váy mẹ”. Trong khi ở cái tuổi đó đáng lẽ phải chở mẹ đi chứ không phải ngồi co ro trú mưa như thế.

Để cải thiện liệu có còn kịp! Không có gì là không thể nhưng cần có quyết tâm. Trước hết là ở chính các bạn trẻ, phải có tính tự giác, tự phụ giúp cha mẹ, tự làm việc của chính mình. Thoát ra khỏi cuộc sống khuôn mẫu, sự áp đặt để thoát ra khỏi cuộc sống ăn bám, nhàm chán, tạo cho bản thân một hình tượng tự lập “Đầu đội trời, chân đạp đất”.

Về cha mẹ thì nên nới vòng tay để con mình có thể thỏa sức vươn đôi cánh ra ngoài, để chúng bước đi, tự đứng lên khi ngã, dạy cho chúng kỹ năng sống, đẩy chúng ra đời, tự sống, tự sinh tồn.

Nhà trường thì nên bỏ việc giải đáp mọi thắc mắc của học sinh, thay vào đó nên để học sinh tự tìm hiểu, khám phá, khơi dậy trong trong chúng sự tò mò, đam mê để tự thấy hứng thú và có động lực để làm tốt.

Theo phương châm: Không có người giúp thì sẽ chẳng có kẻ nhờ, khi chúng thiếu cần, chúng ta có thể cho họ mượn cần để tự câu một con cá.

Thay đổi phương pháp giáo dục là biện pháp tốt nhất để thay đổi các thói quen ỷ lại trước khi chúng cắm rễ vào giới trẻ. Đây là công cuộc cần sự hỗ trợ của tất cả mọi người, của toàn xã hội vì một tương lai tươi đẹp của toàn đất nước.

Tóm lại, thói xấu ăn bám vào gia đình, thầy cô là vấn nạn cấp thiết được xử lý ở nước ta. Nên cha mẹ đừng vì tình cảm của mình mà lỡ tay làm hại con cái. Đừng vì thành tích ảo mà phá vỡ trí tưởng tượng của mầm non đất nước. Và quan trọng nhất, đừng vì biếng nhác mà làm hỏng tương lai.

Vì giúp Tổ quốc vươn lên, theo kịp các nước bạn, mỗi người dân cần có trách nhiệm đẩy lùi thói ỷ lại, phòng ngừa việc sống bám, đừng là cây dương xỉ mà hãy là một gốc cổ thụ.

Mẫu 6

Xã hội ngày càng phát triển văn minh, tiến bộ. Tuy nhiên, còn không ít những hiện tượng tiêu cực. Trong đó không thể không kể đến một số thành phần thanh thiếu niên có lối sống ỷ lại, dựa dẫm. Đây quả thật là một vấn nạn của xã hội hiện đại.

Ta có thể hiểu lối sống ỷ lại dựa dẫm là lối sống phụ thuộc vào người khác, không có chính kiến của bản thân mình. Ví dụ như: có một số học sinh có thói quen không chịu làm bài tập mà cứ chờ bạn làm rồi mượn vở của bạn để copy, hoặc chờ ba mẹ soạn sách vở cho rồi chỉ việc cắp cặp đi học, hay chỉ đơn giản là chuyện ba mẹ dọn cơm ra rồi chỉ cần ngồi vào bàn ăn mà không ý thức tự giác phụ ba mẹ… Hiện tượng ỷ lại, dựa dẫm của thanh thiếu niên gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với sự phát triển của mỗi các nhân nói riêng và toàn thể cộng đồng nói chung. Đối với bản thân, thói quen xấu đó sẽ khiến bản thân chúng ta càng ngày càng bị lệ thuộc vào người khác, sống không có lập trường, không tin tưởng vào năng lực của bản thân và sẽ làm ảnh hưởng tới ba mẹ, khiến ba mẹ lúc nào cũng phải canh cánh trong lòng không tin tưởng vào việc con mình làm. Đối với nhà trường, những học sinh như vậy sẽ ảnh hưởng tới thành tích của chính học sinh đó nói riêng và với lớp, trường nói chung. Nghiêm trọng hơn, những học sinh như vậy sau này bước ra xã hội sẽ trở thành gánh nặng cho xã hội, dễ bị dụ dỗ lôi kéo sa vào các tệ nạn xã hội, nghiện ngập, cờ bạc.

Hiện tượng sống ỷ lại, dựa dẫm bắt nguồn từ những nguyên nhân chủ quan và khách quan. Nguyên nhân chủ quan là do học sinh quá lười biếng, luôn ỷ lại phụ thuộc vào người khác, chưa có chính kiến và lập trường của bản thân. Còn nguyên nhân khách quan là do chưa được giáo dục đúng cách, luôn được cưng chiều quá mức, ba mẹ nuông chiều làm hết việc cho con cái khiến con không biết làm việc gì, luôn ỷ lại dựa dẫm vào người khác. Để giải quyết vấn nạn các thanh thiếu niên có lối sống ỷ lại, dựa dẫm cần đến những giải pháp đồng bộ. Nhà trường và gia đình nên rèn luyện cho con em mình cách sống tự chủ, tư lập. Lồng ghép các bài học giáo dục, các tác hại và sự ảnh hưởng tiêu cực của những thói quen xấu vào các bài học ở trường, ở lớp.

Mỗi chúng ta là những thanh thiếu niên, là những mầm non tương lai của đất nước. Cần nhận thức được lối sống ỷ lại, dựa dẫm có tác hại xấu với chúng ta như thế nào. Từ đó, chúng ta cần có những việc làm cụ thể. Chúng ta nên cố gắng để phát triển bản thân, để có bản thân có đủ năng lực không cần ỷ lại vào người khác, có thể tự lực gánh sinh trong mọi chuyện.

Như vậy, lối sống ỷ lại, dựa dẫm của thanh thiếu niên hiện nay quả thật là một vấn nạn đáng báo động của xã hội hiện đại. Để xây dựng một xã hội văn minh, tiến bộ, cần đến sự chung tay của mỗi cá nhân, mỗi gia đình và toàn thể cộng đồng trong việc đẩy lùi tệ nạn sống ỷ lại, dựa dẫm.

Mẫu 7

Hiện nay trong giới trẻ hiện hành một lối sống phổ biến đó là lối sống ỷ lại. Sống ỷ lại là sống dựa dẫm vào người khác trong cuộc sống. Một số biểu hiện của lối sống ỷ lại đó là một số học sinh có thói quen không chịu làm bài tập nhưng mượn vở bạn để copy, trông chờ vào sự sắp xếp của bố mẹ, không có kế hoạch cho tương lai... Hiện tượng sống ỷ lại của thanh thiếu niên sẽ mang tới những hậu quả nghiệm trọng đối với sự phát triển của mỗi cá nhân và xã hội. Đối với mỗi cá nhân, thói quen ỷ lại vào người khác sẽ khiến cá nhân ngày càng phụ thuộc vào người khác, dễ dàng gục ngã trước những tình huống khó khăn. Trở thành một gánh nặng đối với gia đình và xã hội. Đối với nhà trường, những học sinh có thói quen sống ỷ lại sẽ gây ra những thành tích không tốt, ảnh hưởng tới trường lớp. Có rất nhiều nguyên nhân dẫn tới thói quen ỷ lại của thanh thiếu niên hiện nay đến từ chính bản thân người đó và gia đình và xã hội. Đối với bản thân thanh thiếu niên, do suy nghĩ lười tư duy, lười vận động, cha mẹ gia đình nuông chiều con quá mức. Để vấn nạn kia không còn tiếp diễn, ngay từ bây giờ mỗi bản thân chúng ta cần thay đổi thói quen, sống có chính kiến, độc lập, không dựa dẫm vào ai. Đối với gia đình và xã hội cần giáo dục cho con em mình cách sống tự lập, không bao bọc con trẻ. Lối sống ỷ lại hiện nay của thanh thiếu niên là một vấn nạn đáng báo động trong xã hội hiện nay, để xây dựng được một xã hội văn minh tiến bộ cần có sự chung tay góp sức của mỗi cá nhân, gia đình và toàn thể cộng đồng.

 

Mẫu 8

Để xã hội có thể phát triển ổn định và lâu dài thì sự đóng góp công sức của mỗi cá nhân đặc biệt là thế hệ trẻ vô cùng quan trọng. Tuy nhiên, hiện nay trong giới trẻ tồn tại một lối sống phổ biến và độc hại đó là lối sống ỷ lại vào người khác. Sống ỷ lại vào người khác là việc một cá nhân luôn luôn dựa dẫm vào người khác, trông chờ người khác sắp đặt cuộc sống của mình, không có sự chủ động nào. Hiện nay vấn nạn này đang rất phổ biến trong giới trẻ. Rất nhiều bạn trẻ không biết tự quyết định tương lai của mình, chờ bố mẹ sắp xếp, định hướng, phó mặc số phận, khi lên lớp thì không làm bài tập, chờ mượn vở các bạn chép. Trong cuộc sống hằng ngày những công việc như giặt quần áo, nấu ăn cũng đều phụ thuộc vào bố mẹ. Có hai nguyên nhân chủ yếu dẫn tới vấn nạn này đến từ nguyên nhân chủ quan của mỗi cá nhân luôn mang trong mình suy nghĩ chờ đợi người khác, ăn sẵn, không muốn làm gì, lười tư duy, vận động. Nguyên nhân khách quan đến từ chính sự quan tâm thái quá của gia đình khiến cho con em mình không có khả năng thể hiện bản thân. Sự yêu thương con quá mức sẽ dẫn tới việc bao bọc con, lo sợ, nghi ngờ khả năng của con. Việc sống ỷ lại quá lâu sẽ khiến con người ta mất thế chủ động, phụ thuộc, không có khả năng đưa ra ý kiến, không thể hiện được năng lực của mình. Trở thành một gánh nặng cho gia đình khi bố mẹ luôn phải lo lắng cho con. Thế hệ trẻ chính là những chủ nhân tương lai của đất nước, chính vì vậy khi họ quá dựa dẫm sẽ dẫn tới sự phát triển của xã hội bị thụt lùi. Muốn thay đổi sự ỷ lại của giới trẻ hiện nay, chúng ta cần thay đổi môi trường sống bằng cách tạo cho thanh thiếu niên những cơ hội để thể hiện bản thân, nâng cao tinh thần trách nhiệm đối với những việc mình làm. Các bậc phụ huynh không thể vì quá yêu thương con mà ngăn cản sự hoàn thiện của con. Trong nhà trường, thầy cô không nên áp đặt ý kiến của mình lên học sinh mà tạo điều kiện cho học sinh phát huy năng lực của mình. Xã hội, gia đình và nhà trường cần phối hợp chặt chẽ với nhau để rèn luyện cho thanh thiếu niên kỹ năng sống để tăng sự tự tin và khả năng vươn lên trong cuộc sống. Lối sống ỷ lại của thanh thiếu niên hiện nay là một lối sống xấu, cần được loại bỏ. Mỗi bạn học sinh hãy tự lập ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường, không ỷ lại vào bản thân, như vậy mới đáp ứng được những yêu cầu của xã hội, nếu không muốn bị xã hội đào thải. 

 

Mẫu 9

Trong cuộc sống có rất nhiều lối sống đẹp cần được lan tỏa, chia sẻ. Nhưng có một số lối sống là căn bệnh nguy hiểm cần được loại trừ, tiêu biểu đó là lối sống ỷ lại vào người khác của thanh thiếu niên hiện nay. Đây là một quan niệm sống lệch lạc cần phải khắc phục. Sống ỷ lại là bản thân không có ý thức trách nhiệm, không có cố gắng trong cuộc sống mà dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác. Lối sống này phổ biến ở thế hệ trẻ khiến họ trở nên thụ động, không có khả năng chống lại những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Hiện nay có rất nhiều bạn trẻ sống ỷ lại, dựa dẫm vào người khác, thờ ơ với cuộc sống, công việc và học tập, không có những định hướng cho tương lai. Việc sống ỷ lại người khác do thói quen lười vận động và tư duy, sống dựa vào gia đình, bố mẹ nuông chiều thái quá, không để con quyết định, không tin tưởng vào khả năng của con. Người có thói quen sống ỷ lại, dựa dẫm vào người khác sẽ lười lao động, suy nghĩ tư duy, thiếu năng lực đưa ra quyết định trong những hoàn cảnh cần thiết, trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội, để tương lai của mình cho người khác quyết định. Thế hệ trẻ cần học cách sống tự đứng trên đôi chân của mình, gia đình và xã hội cần tạo điều kiện cho thế hệ trẻ tính tự lập và tự chịu trách nhiệm với những hành động của mình.

Mẫu 10

Chúng ta chính là những chủ nhân tương lai của đất nước. Chúng ta cần sống chủ động, có trách nhiệm. Tuy nhiên, một thực trạng đáng buồn hiện nay chính là có một số người có thói quen sống ỷ lại, dựa dẫm vào người khác, lối sống này rất đáng lên án. Sống ỷ lại là một thói xấu cần phải loại trừ. Thói ỷ lại chính là hiện tượng không có ý thức tự giác trong quá trình học tập hay làm việc mà luôn trông chờ vào sự giúp đỡ của người khác. Học sinh đi học thì không chịu học bài, chỉ chờ thầy cô đọc cho rồi chép sẵn, rồi đến khi gặp một bài mới, học sinh loay hoay không biết làm,... Điều này ảnh hưởng rất nhiều đến sự sáng tạo của thế hệ trẻ. Có những bạn còn không tự dọn dẹp được phòng của mình mà ỷ lại vào bố mẹ, không thức dậy đứng dậy đúng giờ. Bên cạnh đó có một số bạn trẻ còn ngại giao tiếp và trở thành một vấn đề rất đáng lo ngại, lâu có thể gây chứng tự kỷ nguy hiểm. Nguyên nhân chính của lối sống này là do sự lười biếng trong cả tư duy lẫn hành động. Người sống ỷ lại, quen dựa dẫm thường lười lao động, lười suy nghĩ, tư duy, thiếu năng lực đưa ra ý kiến, quan điểm trong trường hợp cần thiết dẫn tới không có chính kiến. Từ đó, họ không làm chủ được cuộc đời, không có bản lĩnh, không có sáng tạo,... dễ gặp thất bại trong mọi việc. Không những thế họ còn trở thành gánh nặng cho xã hội. Những con người không có ý chí cố gắng vươn lên sẽ kéo sự phát triển của xã hội đi xuống, dẫn đến ngày càng tụt hậu. Vì vậy, mỗi người chúng ta cần học cách tự đứng trên đôi chân của mình, không được tự biến mình thành cây tầm gửi trong cuộc sống này được.Thế hệ trẻ hôm nay cần tích cực học tập, rèn luyện, trau dồi kiến thức, kỹ năng sống thật tốt để luôn là người có bản lĩnh, có chính kiến và chủ động đưa ra những quyết định của cuộc đời mình.

 

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Dàn ý

1. Mở bài:

- Giới thiệu thói quen mà người viết chuẩn bị thuyết phục người khác từ bỏ: quan niệm coi thường những người có hoàn cảnh khó khăn.

2. Thân bài:

- Nêu ra biểu hiện:

Thiếu tôn trọng, nhìn người nghèo khổ bằng đôi mắt khinh thường.

Đối xử phân biệt.

- Nguyên nhân:

Nhận thức sai lệch và bản chất hẹp hòi, ích kỉ.

Cho rằng việc giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn không phải là nghĩa vụ và trách nhiệm của bản thân mình.

- Tác hại của quan niệm coi thường những người có hoàn cảnh khó khăn:

Khiến họ tự ti, mất niềm tin vào cuộc sống.

Tạo khoảng cách trong xã hội.

- Nêu lên lợi ích khi từ tỏ quan niệm này:

Sống bao dung hơn, biết chia sẻ với người khác.

Đem đến cho chúng ta nhiều bài học và suy ngẫm về cuộc sống.

- Giải pháp để từ bỏ quan niệm coi thường những người có hoàn cảnh khó khăn.

3. Kết bài:

- Khẳng định ý nghĩa của việc từ bỏ quan coi thường những người có hoàn cảnh khó khăn.

Mẫu 1

Những người có hoàn cảnh khó khăn là người phải chịu nhiều nỗi đau khổ và bất hạnh trong cuộc sống. Thay vì giúp đỡ họ, một bộ phận người lại tỏ ra kì thị, coi thường. Lâu dần, thái độ, suy nghĩ ấy phát triển thành quan niệm ăn sâu vào tiềm thức của không ít người trong xã hội hiện nay.

Coi thường người có hoàn cảnh khó khăn là thái độ thiếu tôn trọng, khinh mạt người có điều kiện và mức sống thấp hơn mình. Những người này thường đặt mình ở vị trí tối cao, thượng đẳng trong xã hội để nhìn cuộc đời bằng con mắt khinh bỉ, thiếu tôn trọng người khác. Thực tế cuộc sống không thiếu những câu chuyện đau lòng về cách con người đối xử với nhau. Cùng đi vào một cửa hàng, nhưng những người mặc quần áo tuềnh toàng, đi xe rẻ tiền lại không được săn đón và chăm sóc nhiệt tình bằng người đeo túi hiệu, ngồi xe hơi.

Nguyên nhân dẫn đến hành động, quan niệm này bắt nguồn từ nhận thức sai lệch và bản chất hẹp hòi, ích kỉ của một bộ phận người. Họ cho rằng bản thân không có nghĩa vụ phải chăm lo, trợ giúp mà công việc ấy thuộc về xã hội, nhà nước và chính phủ sẽ có trách nhiệm trợ cấp cho người có hoàn cảnh khó khăn. Lối sống thờ ơ, vô cảm đã khiến họ dửng dưng trước sự khổ cực của người khác.

Quan niệm coi thường người có hoàn cảnh khó khăn không chỉ cho thấy sự yếu kém và lối sống vị kỉ của một số người mà còn ngăn trở những người yếu thế này tiếp cận với điều tốt đẹp trong xã hội. Khi gặp những người kì thị, lăng mạ, sỉ nhục mình, họ luôn thấy mặc cảm, tự ti và mất đi niềm tin vào cuộc sống. Xã hội vì thế mà cũng dần trở nên xa cách.

Vì lẽ đó, chúng ta cần thay đổi và từ bỏ quan niệm coi thường những người có hoàn cảnh khó khăn. Việc từ bỏ quan niệm coi thường người nghèo khổ sẽ cho ta cái nhìn cởi mở hơn về những người vốn dĩ đã "thấp cổ bé họng". Ta nên cảm thông, đồng cảm trước nỗi đau khổ của người khác. Thái độ tôn trọng người kém may mắn giúp họ dễ dàng vượt lên chính mình và nỗ lực không ngừng vào sự phát triển chung của xã hội, đất nước. Chúng ta không thể phủ nhận rằng, có rất nhiều tấm gương nghèo vượt khó. Họ đã bỏ lại bóng tối sau lưng để tiến về ánh mặt trời. Đó là người nông dân Lâm Văn Chánh, ngụ ở ấp Mỹ Đức, xã Thiện Mỹ, huyện Châu Thành. Trước đây, ông từng thuộc diện hộ nghèo do xã quản lí. Đến năm 2016, được sự hỗ trợ của nhà nước, ông đã vay vốn và phát triển mô hình sản xuất theo Chương Trình 135. Sau hơn 3 năm làm việc chăm chỉ, cật lực, tính đến năm 2019, ông đã tự nguyện xin thoát nghèo và đóng góp vào công cuộc xây dựng nông thôn mới tại địa phương. Có thể nói, ông chính là tấm gương tiêu biểu của người nghèo vượt khó.

Rõ ràng, những người có hoàn cảnh khó khăn vẫn đang từng ngày từng giờ vươn lên khẳng định mình. Để từ bỏ quan niệm coi thường người có hoàn cảnh khó khăn, chúng ta cần hướng tới cái nhìn khách quan, công nhận nỗ lực của người khác. Ai cũng có quyền được sống và khát khao về một cuộc sống no ấm, đủ đầy. Chính vì thế, mỗi người hãy nâng cao nhận thức bản thân và san sẻ, trao đi yêu thương thông qua hành động thiết thực. Hàng năm, rất nhiều những chương trình thiện nguyện được tổ chức. Đây là cơ hội để mỗi người đóng góp nguồn lực nhỏ bé của mình để lan tỏa giá trị nhân văn và cải thiện chất lượng sống cho những người nghèo khổ trong xã hội.

Mẫu 2

Từ xa xưa, ông cha ta đã dạy rằng:

"Nhiễu điều phủ lấy giá gương

Người trong một nước thì thương nhau cùng"

Bên cạnh những con người nhân hậu, sẵn sàng giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn thì vẫn còn không ít cá nhân tỏ ra kỳ thị, coi thường họ. Suy nghĩ, hành động ấy đã tạo thành một quan niệm xấu xí trong cuộc sống hiện nay.

Ngoài xã hội, có vô vàn những mảnh đời bất hạnh, éo le. Thay vì đưa tay giúp đỡ, một bộ phận không nhỏ lại tỏ thái độ coi thường, kỳ thị. Họ sẵn sàng buông lời cay nghiệt, hành động thiếu tôn trọng với người có hoàn cảnh khó khăn. Những cá nhân này luôn ở trong tâm thế "cao cao tại thượng", coi mình là nhất, nhìn mọi thứ bằng con mắt khinh khỉnh. Khi thấy người vô gia cư ở trước nhà, vài người còn nhẫn tâm xua đuổi, chửi bới. Từ đây, người với người dần trở nên xa cách, bệnh vô cảm, ích kỉ sẽ bao trùm cả cộng đồng.

Nguyên nhân dẫn đến quan niệm này xuất phát từ chính bản thân một số người. Họ mang trong mình suy nghĩ phiến diện, sai lệch. Họ cho rằng xã hội, nhà nước hay chính phủ phải thực hiện trách nhiệm với người có hoàn cảnh khó khăn. Thậm chí, họ thấy việc giúp đỡ người khác là tốn kém, không đem tới lợi ích. Lối sống ích kỉ, nhỏ nhen in sâu trong máu đã biến các cá nhân này thành kẻ vô cảm, lạnh lùng.

Những người có hoàn cảnh khó khăn cũng là người bình thường giống chúng ta. Đứng trước lời lăng mạ, xúc phạm hay ánh mắt khinh bỉ, họ dễ dàng bị tổn thương. Họ sẽ cảm thấy mặc cảm, tự ti với chính bản thân mình. Niềm tin vào cuộc sống của họ chưa kịp thắp sáng thì đã vụt tắt bởi lời nói, hành động "vô duyên".

Từ bỏ quan niệm coi thường người có hoàn cảnh khó khăn sẽ mang đến rất nhiều lợi ích tốt đẹp. Trước hết, không ai bị bỏ lại phía sau. Khoảng cách giữa người với người được rút ngắn. Tình trạng kỳ thị, coi thường hay khinh rẻ được thay thế bởi các hành động nhân văn, tích cực. Đặc biệt, chúng ta sẽ rèn luyện và bồi dưỡng nên tấm lòng yêu thương, nhân hậu, biết cho đi nhiều hơn. Người có số phận bất hạnh cũng trở nên tự tin, biến động lực thành sức mạnh để vươn lên trong cuộc sống. Theo dõi chương trình "Việc tử tế", bạn sẽ thấy rất nhiều em nhỏ được tiếp tục đến trường, đời sống cải thiện rõ rệt. Tất cả những điều đó đều đến từ sự quan tâm, giúp đỡ của các cá nhân trong cộng đồng, của vô số mạnh thường quân.

Mẫu 3

Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: "Tất cả mọi người đều sinh ra bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được, trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc.". Chúng ta hay những người có hoàn cảnh khó khăn để xứng đáng được sống hạnh phúc, êm ấm. Bởi vậy, chúng ta cần lên án và gạt bỏ quan niệm này ngay từ bây giờ. Để làm được việc này, mỗi người phải nhìn nhận mọi chuyện một cách khách quan, toàn diện. Chúng ta nên đặt mình vào vị trí của họ để lắng nghe, thấu hiểu nhiều hơn. Đừng nóng vội mà đưa ra phán xét sai lầm. Ngoài ra, hãy học cách yêu thương, biết lan tỏa những điều tốt đẹp. Ngày nay, có rất nhiều bạn trẻ tổ chức hoạt động thiện nguyện nhằm giúp đỡ trẻ em vùng cao. Hay đó còn là nhóm các bạn sinh viên nấu và tặng cơm cho người vô gia cư trong thành phố Hà Nội, Hồ Chí Minh,...

Có thể thấy, quan niệm coi thường người có hoàn cảnh khó khăn là quan niệm sai lầm, tiêu cực. Chúng ta hãy chung tay xóa bỏ quan niệm này để xã hội trở nên hạnh phúc, tươi đẹp và tiến bộ.

Mỗi chúng ta phải biết thông cảm, sẽ chia và giúp đỡ những người khuyết tật khi họ gặp khó khăn, cần từ bỏ quan niệm kì thị người khuyết tật ngay từ bây giờ.

Thuyết phục người khác từ bỏ quan niệm kỳ thị người khuyết tật

Có câu nói rằng khi khỏe người ta ước cả trăm điều nhưng khi ốm yếu, người ta chỉ ước một điều duy nhất là làm sao cho khỏe lại. Ai cũng mong muốn mình có một cơ thể khỏe mạnh nhưng không phải ai cũng được như vậy. Nhiều người chỉ vì bị khiếm khuyết một bộ phận trên cơ thể mà không thể hòa nhập được với cộng đồng, bị kì thị và đối xử bất bình đẳng trong cuộc sống. Những người khuyết tật, tàn tật cũng có quyền con người, họ xứng đáng có một cuộc sống như những người bình thường, và chúng ta cần từ bỏ quan niệm về việc kì thị người khuyết tật, tàn tật.

Kỳ thị người khuyết tật là thái độ khinh thường hoặc thiếu tôn trọng người khuyết tật vì lý do khuyết tật của người đó. Phân biệt đối xử người khuyết tật là hành vi xa lánh, từ chối, ngược đãi, phỉ báng, có thành kiến hoặc hạn chế quyền của người khuyết tật vì lý do khuyết tật của người đó. Người khuyết tật họ cũng giống như bao nhiêu người bình thường khác họ cũng được pháp luật quy định là có quyền con người, họ có những quyền cơ bản của công dân không chỉ có vậy mà người khuyết tật còn được pháp luật quy định là được bình đẳng tham gia vào các hoạt động xã hội mà không phải chịu bất kì sự kì thị và phân biệt đối xử nào của xã hội. Để bảo vệ quyền lợi của người khuyết tật, pháp luật cũng quy định rõ ràng và chi tiết những nghiêm cấm hành vi kì thị và phân biệt đối xử với người khuyết tật. Do đó bất kì người nào có thái độ khinh thường, thiếu tôn trọng và có hành vi xa lánh, phỉ báng, có thành kiến, hoặc ngược đãi, hạn chế quyền của người khuyết tật thì đều vi phạm quy định pháp luật người khuyết tật và sẽ phải chịu hình phạt tùy theo mức độ vi phạm của mình.

Vậy nguyên nhân nào dẫn đến quan niệm kì thi người khuyết tật? Có nhiều nguyên nhân dẫn đến sự kỳ thị và phân biệt đối xử với người khuyết tật, trong đó cơ bản từ nhận thức khái niệm khuyết tật. Đầu tiên phải kể đến là do những quan niệm mê tín dị đoan cho rằng người bị khuyết tật là do thuyết nhân quả của người đó kiếp trước ở ác thì kiếp này gặp ác hay là cái quan niệm nếu bố mẹ làm điều xấu thì tội sẽ đến phần con cái gánh và họ sẽ bị khuyết tật xem như là một hình thức trừng phạt. Một số người cho rằng người khuyết tật là một phần hiện thân của điều đen đủi và không may mắn; họ sợ người khuyết tật sẽ đem lại sự đen đủi. Với những người không bị khuyết tật thì người khuyết tật được xem như là những người không bình thường và sự không lành lặn trên cơ thể sự khiếm khuyết đi một bộ phận nào đó chính vì điều này mà những người khuyết tật trong mắt họ luôn là người sống phụ thuộc và là gánh nặng cho gia đình và xã hội. Chính vì những quan niệm đã khiến những người khuyết tật này khó có thể hòa nhập vào cộng cồng và sinh sống như những người bình thường khác được.

Mẫu 4

Trong cuộc sống, người khuyết tật phải gánh chịu nhiều thiệt thòi do tình trạng khuyết tật gây ra, từ việc thực hiện những công việc sinh hoạt hằng ngày, học tập, việc làm đến tiếp cận các dịch vụ y tế, kết hôn, sinh con và tham gia các hoạt động xã hội.... Kỳ thị và phân biệt đối xử đối với người khuyết tật là những nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc người khuyết tật không được hòa nhập vào các hoạt động văn hóa, chính trị, kinh tế, xã hội của cộng đồng. Tại cộng đồng, người khuyết tật thường bị chế nhạo, bị lăng mạ; người ta thường xa lánh, tránh gặp người khuyết tật trước khi làm việc gì đó quan trọng như đi công tác xa, đi du lịch, đi thi.... Càng khó khăn hơn nữa là người khuyết tật còn bị đối xử bất công ngay trong chính gia đình mình, họ bị bố mẹ, anh chị em trong nhà coi là gánh nặng nên thường xuyên bị lăng mạ, sỉ nhục, thậm chí còn bị bỏ rơi, không chăm sóc. Tuy gặp nhiều khó khăn, vất vả trong cuộc sống nhưng nhiều người khuyết tật vẫn vượt qua thử thách bằng chính nghị lực bản thân, đạt được thành công trên nhiều lĩnh vực: học tập, lao động sản xuất, thể thao, văn hóa nghệ thuật...

Pháp luật Việt Nam quy định cá nhân, tổ chức không được kỳ thị, phân biệt đối xử đối với người khuyết tật dưới bất kì hình thức nào. Người khuyết tật khi được sinh ra không được bình thường như bao người khác, đây đã là một sự thiệt thòi lớn nhất đối với người khuyết tật khi bị khiếm khuyết đi một phần của cơ thể. Những người khuyết tật này họ đã phải rất mạnh mẽ để có thể vượt qua được mọi khó khăn trong sinh hoạt để hòa nhập với xã hội. Chính vì vậy mỗi chúng ta phải biết thông cảm, sẽ chia và giúp đỡ những người khuyết tật khi họ gặp khó khăn, cần từ bỏ quan niệm kì thị người khuyết tật ngay từ bây giờ.

Mẫu 5

Người tàn tật là những người yếu thế trong xã hội. Tuy nhiên, họ lại bị một số người xung quanh hắt hủi, bỏ rơi. Kì thị người tàn tật là quan niệm xấu cần phải từ bỏ và loại trừ khỏi xã hội hiện nay.

Những người tàn tật phải chịu đựng nỗi đau và khiếm khuyết trên cơ thể. Điều này khiến họ rất khó để có thể hòa nhập với cộng đồng, bị kì thị và đối xử bất bình đẳng. Kì thị người khuyết tật chính là thái độ khinh thường, xa lánh người khuyết tật chỉ vì những khiếm khuyết trên cơ thể của người đó. Pháp luật của Việt Nam quy định rất rõ trong "Luật về người khuyết tật", người khuyết tật cũng giống như mọi người khác, đều bình đẳng trước xã hội và được nhà nước, pháp luật bảo vệ về quyền và lợi ích hợp pháp. Do đó, bất kì cá nhân, tổ chức nào có hành vi thiếu tôn trọng, xâm hại đến người tàn tật đều phải chịu hình phạt thích đáng tùy theo mức độ vi phạm của mình.

Ở ngoài cộng đồng, những người tàn tật bị xúc phạm, lăng mạ bởi những lời lẽ thiếu tôn trọng, bỗ bã. Khó khăn hơn nữa là họ bị đối xử bất công ngay trong chính ngôi nhà mình sinh sống. Họ bị hắt hủi, đánh đập, không nhận được tình yêu thương và sự chăm sóc của người khác.

Vậy lí do nào dẫn đến quan niệm kì thị người khuyết tật? Trước hết, điều này bắt nguồn từ quan niệm của người xưa về người khuyết tật. Một số người cho rằng người tàn tật là hiện thân của những điều xui xẻo, không may mắn. Họ tin vào thuyết nhân quả và nghĩ kiếp trước của người đó ở ác nên kiếp này mới bị trừng phạt. Với người lành lặn, người khuyết tật được xem như là những người không bình thường. Trong mắt mọi người, họ trở thành gánh nặng đối với gia đình, cộng đồng, xã hội.

Quan niệm kì thị người tàn tật chỉ cho thấy những yếu kém trong nhận thức của cá nhân đối với vấn đề xã hội và cuộc sống. Quan niệm ấy khiến người tàn tật ngày càng trở nên tự ti, không dám đối diện với đám đông. Đồng thời, cản trở họ tiếp cận với các dịch vụ y tế, hoạt động giáo dục, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội,...

Vì vậy, chúng ta cần thay đổi và từ bỏ quan niệm này ngay từ hôm nay. Việc từ bỏ quan niệm kì thị người tàn tật sẽ cho ta cái nhìn cởi mở hơn về những người vốn dĩ đã yếu thế trong cuộc sống. Khi ta mở lòng đón nhận, giúp đỡ người có hoàn cảnh kém may mắn hơn mình, tự khắc cuộc đời sẽ trở nên tươi đẹp, đáng giá biết bao! Ngoài ra, thái độ đúng mực, tôn trọng người tàn tật khiến họ dễ dàng bước qua những rào cản của bản thân để vươn lên số phận và đóng góp vào sự phát triển chung của gia đình, xã hội. Chúng ta không thể phủ nhận rằng, có rất nhiều những tấm gương người tàn tật vượt khó nổi tiếng trên Việt Nam và thế giới. Họ chính là những minh chứng sống của đóa hoa hướng dương luôn vươn đến ánh mặt trời: thầy Nguyễn Ngọc Kí với đôi chân viết chữ, giáo sư vật lý Stephen Hawking với những công trình nổi tiếng toàn nhân loại và còn rất nhiều tấm gương tiêu biểu khác vẫn đang từng ngày, từng giờ ghi tên mình lên đỉnh vinh quang.

Dù là trên phương diện pháp luật hay đạo đức thì chúng ta đều nên có cái nhìn yêu thương, tích cực đối với người tàn tật. Sinh ra với cơ thể không lành lặn đã là một thiệt thòi quá lớn. Do vậy, chúng ta cần đón nhận họ bằng đôi mắt cảm thông.

Mẫu 6

Chẳng ai mong muốn mình sinh ra lại bị thiếu thốn, thiệt thòi về thể xác cả. Chúng ta may mắn thì được lành lặn như bao người. Nhưng cũng có biết bao nhiêu người sinh ra thiệt thòi, người thị khuyết tật về chân tay, người lại khuyết tật về bộ não. Người khuyết tật là những người không được lành lặn, may mắn như người bình thường, họ đã phải chịu những sự dày vò về thể xác, đau đớn hơn còn có rất nhiều người kém hiểu biết kỳ thị, xa lánh họ. Vấn nạn kỳ thị, xa lánh người khuyết tật thực sự rất nghiêm trọng, có thể gây ra những hệ luỵ lâu dài trong xã hội.

Kỳ thị người khuyết tật là thái độ thiếu tôn trọng, xa lánh, phân biệt đối xử với những người khuyết tật. Có thể chỉ bằng một ánh mắt coi thường xa lánh hoặc có thể là thái độ thiếu hòa nhã, tôn trọng với họ. Thấy họ đến thì dè bỉu, chê bai, xa lánh không ngồi cùng với họ. Chúng ta công nhận trong xã hội này có rất rất nhiều những thái độ, hành vi kỳ thị người khuyết tật vẫn đang xảy ra hàng ngày. Vấn nạn này thực sự rất đáng báo động.

Pháp luật Việt Nam đã quy định người khuyết tật có quyền bình đẳng như bao người bình thường khác, họ cần được đối xử như những người bình thường. Vì vậy bất kỳ hành vi kỳ thị, đối xử phân biệt, thậm chí phỉ báng, xúc phạm, đánh đập họ đều có thể bị xử phạt. Biết được điều đó nhưng vẫn có rất nhiều người có thái độ phân biệt, kỳ thị với những người khuyết tật. Tại sao vậy?

Thứ nhất là những nhận thức còn eo hẹp của những người xung quanh. Rất nhiều người cho rằng người khuyết tật là do kiếp trước làm nhiều điều ác nên kiếp này bị trừng phạt, do đó, kỳ thị với họ là xứng đáng với những gì họ nhận được. Thứ hai là có một số người quan niệm những người khuyết tật có hình dạng xấu xí, dị hợm, tiếp xúc hay qua lại với họ chỉ mang đến những điều xui xẻo, đen đủi nên giữ khoảng cách với họ, lập ra ranh giới với họ. Tóm lại sự kỳ thị với người khuyết tật đều xuất phát từ những nhận thức lệch lạc của con người.

Hậu quả của sự kỳ thị này vô cùng nghiêm trọng. Trước hết là với chính những người khuyết tật. Do bị kỳ thị, xa lánh họ không được tham gia vào các hoạt động văn hoá, xã hội, hậu quả là không xin được việc, không thể lao động sản xuất để nuôi sống bản thân mình. Sau nữa là cho xã hội, những người khuyết tật không lao động được thì cũng là gánh nặng cho xã hội. Rất nhiều người khuyết tật bị lăng mạ, sỉ nhục, thậm chí bị bỏ rơi, nguyền rủa, không chăm sóc, điều đó thực sự là tiếng chuông đáng báo động về sự suy đồi đạo đức trong xã hội.

 Tóm lại kỳ thị những người khuyết tật là một hành vi xấu xí, rất đáng lên án. Chúng ta hãy đặt mình vào hoàn cảnh của họ để thấy được rằng: họ rất đáng thương, sinh ra đã thiệt thòi hơn người khác, chúng ta thay vì kỳ thị họ hãy đối xử bình đẳng với họ, động viên họ để họ có thêm nghị lực sống, trở thành người có ích cho xã hội.

Mẫu 7

Quan niệm kì thị người tàn tật chỉ cho thấy những yếu kém trong nhận thức của cá nhân đối với vấn đề xã hội và cuộc sống. Quan niệm ấy khiến người tàn tật ngày càng trở nên tự ti, không dám đối diện với đám đông. Đồng thời, cản trở họ tiếp cận với các dịch vụ y tế, hoạt động giáo dục, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội,...

Vì vậy, chúng ta cần thay đổi và từ bỏ quan niệm này ngay từ hôm nay. Việc từ bỏ quan niệm kì thị người tàn tật sẽ cho ta cái nhìn cởi mở hơn về những người vốn dĩ đã yếu thế trong cuộc sống. Khi ta mở lòng đón nhận, giúp đỡ người có hoàn cảnh kém may mắn hơn mình, tự khắc cuộc đời sẽ trở nên tươi đẹp, đáng giá biết bao! Ngoài ra, thái độ đúng mực, tôn trọng người tàn tật khiến họ dễ dàng bước qua những rào cản của bản thân để vươn lên số phận và đóng góp vào sự phát triển chung của gia đình, xã hội. Chúng ta không thể phủ nhận rằng, có rất nhiều những tấm gương người tàn tật vượt khó nổi tiếng trên Việt Nam và thế giới. Họ chính là những minh chứng sống của đóa hoa hướng dương luôn vươn đến ánh mặt trời: thầy Nguyễn Ngọc Kí với đôi chân viết chữ, giáo sư vật lý Stephen Hawking với những công trình nổi tiếng toàn nhân loại và còn rất nhiều tấm gương tiêu biểu khác vẫn đang từng ngày, từng giờ ghi tên mình lên đỉnh vinh quang.

Dù là trên phương diện pháp luật hay đạo đức thì chúng ta đều nên có cái nhìn yêu thương, tích cực đối với người tàn tật. Sinh ra với cơ thể không lành lặn đã là một thiệt thòi quá lớn. Do vậy, chúng ta cần đón nhận họ bằng đôi mắt cảm thông.

Mẫu 8

Những người có hoàn cảnh khó khăn là người phải chịu nhiều nỗi đau khổ và bất hạnh trong cuộc sống. Thay vì giúp đỡ họ, một bộ phận người lại tỏ ra kì thị, coi thường. Lâu dần, thái độ, suy nghĩ ấy phát triển thành quan niệm ăn sâu vào tiềm thức của không ít người trong xã hội hiện nay.

Coi thường người có hoàn cảnh khó khăn là thái độ thiếu tôn trọng, khinh mạt người có điều kiện và mức sống thấp hơn mình. Những người này thường đặt mình ở vị trí tối cao, thượng đẳng trong xã hội để nhìn cuộc đời bằng con mắt khinh bỉ, thiếu tôn trọng người khác. Thực tế cuộc sống không thiếu những câu chuyện đau lòng về cách con người đối xử với nhau. Cùng đi vào một cửa hàng, nhưng những người mặc quần áo tuềnh toàng, đi xe rẻ tiền lại không được săn đón và chăm sóc nhiệt tình bằng người đeo túi hiệu, ngồi xe hơi.

Nguyên nhân dẫn đến hành động, quan niệm này bắt nguồn từ nhận thức sai lệch và bản chất hẹp hòi, ích kỉ của một bộ phận người. Họ cho rằng bản thân không có nghĩa vụ phải chăm lo, trợ giúp mà công việc ấy thuộc về xã hội, nhà nước và chính phủ sẽ có trách nhiệm trợ cấp cho người có hoàn cảnh khó khăn. Lối sống thờ ơ, vô cảm đã khiến họ dửng dưng trước sự khổ cực của người khác.

Quan niệm coi thường người có hoàn cảnh khó khăn không chỉ cho thấy sự yếu kém và lối sống vị kỉ của một số người mà còn ngăn trở những người yếu thế này tiếp cận với điều tốt đẹp trong xã hội. Khi gặp những người kì thị, lăng mạ, sỉ nhục mình, họ luôn thấy mặc cảm, tự ti và mất đi niềm tin vào cuộc sống. Xã hội vì thế mà cũng dần trở nên xa cách.

Vì lẽ đó, chúng ta cần thay đổi và từ bỏ quan niệm coi thường những người có hoàn cảnh khó khăn. Việc từ bỏ quan niệm coi thường người nghèo khổ sẽ cho ta cái nhìn cởi mở hơn về những người vốn dĩ đã “thấp cổ bé họng”. Ta nên cảm thông, đồng cảm trước nỗi đau khổ của người khác. Thái độ tôn trọng người kém may mắn giúp họ dễ dàng vượt lên chính mình và nỗ lực không ngừng vào sự phát triển chung của xã hội, đất nước. Chúng ta không thể phủ nhận rằng, có rất nhiều tấm gương nghèo vượt khó. Họ đã bỏ lại bóng tối sau lưng để tiến về ánh mặt trời. Đó là người nông dân Lâm Văn Chánh, ngụ ở ấp Mỹ Đức, xã Thiện Mỹ, huyện Châu Thành. Trước đây, ông từng thuộc diện hộ nghèo do xã quản lí. Đến năm 2016, được sự hỗ trợ của nhà nước, ông đã vay vốn và phát triển mô hình sản xuất theo Chương Trình 135. Sau hơn 3 năm làm việc chăm chỉ, cật lực, tính đến năm 2019, ông đã tự nguyện xin thoát nghèo và đóng góp vào công cuộc xây dựng nông thôn mới tại địa phương. Có thể nói, ông chính là tấm gương tiêu biểu của người nghèo vượt khó.

Rõ ràng, những người có hoàn cảnh khó khăn vẫn đang từng ngày từng giờ vươn lên khẳng định mình. Để từ bỏ quan niệm coi thường người có hoàn cảnh khó khăn, chúng ta cần hướng tới cái nhìn khách quan, công nhận nỗ lực của người khác. Ai cũng có quyền được sống và khát khao về một cuộc sống no ấm, đủ đầy. Chính vì thế, mỗi người hãy nâng cao nhận thức bản thân và san sẻ, trao đi yêu thương thông qua hành động thiết thực. Hàng năm, rất nhiều những chương trình thiện nguyện được tổ chức. Đây là cơ hội để mỗi người đóng góp nguồn lực nhỏ bé của mình để lan tỏa giá trị nhân văn và cải thiện chất lượng sống cho những người nghèo khổ trong xã hội.

Hi vọng qua bài viết này, các bạn có thể nhận thức được tầm quan trọng của việc từ bỏ quan niệm coi thường những người có hoàn cảnh khó khăn. Chúng ta hãy cùng nhau chung tay giúp đỡ cộng đồng và xây dựng một xã hội văn minh, giàu đẹp, hạnh phúc.

 

Lời giải

 Dàn Ý

1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề cần thuyết phục: từ bỏ quan niệm "trọng nam khinh nữ".
2. Thân bài:
* Giải thích quan niệm "trọng nam khinh nữ":
- "Trọng nam khinh nữ" là hình thức phân biệt đối xử dựa trên giới tính, trong đó người đàn ông được đánh giá cao hơn so với phụ nữ.
* Nguyên nhân dẫn đến quan niệm "trọng nam khinh nữ":
- Do ảnh hưởng của Nho giáo, Trung Quốc: vai trò của người đàn ông được coi trọng. Họ là những người có chí khí, làm được việc lớn, gánh vác giang san.
* Biểu hiện của "trọng nam khinh nữ":
- Trong gia đình và xã hội, vai trò của đàn ông được đánh giá cao hơn những người phụ nữ.
- Trách nhiệm của phụ nữ là chăm sóc gia đình.
- Đàn ông sinh được con trai thì ngồi ở mâm trên, nếu sinh con gái phải ngồi mâm dưới.
- Phụ nữ nếu sinh con gái thì không được đề cao.
- Nhiều gia đình dù đã sinh đủ hai con nhưng vẫn muốn đẻ thêm con trai để có người nối dõi tông đường.
- Thậm chí, có nhiều người nạo phá thai vì lựa chọn giới tính.
* Lí do cần phải từ bỏ quan niệm "trọng nam khinh nữ":
- Đây là quan niệm cổ hủ, lạc hậu, không còn phù hợp trong thời đại mới.
- Gây mất cân bằng giới tính.
- Khiến các mối quan hệ trong gia đình trở nên bất hòa.
- Ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi của người phụ nữ.
* Lợi ích khi từ bỏ quan niệm:
- Tạo ra một xã hội công bằng, văn minh.
- Chấm dứt được tệ nạn xã hội.
* Giải pháp để từ bỏ quan niệm "trọng nam khinh nữ":
- Đẩy mạnh công tác giáo dục, tuyên truyền.
- Phụ nữ cần không ngừng đấu tranh, nâng cao trình độ nhận thức, chuyên môn của mình.
3. Kết bài: Khẳng định lại vấn đề.

Mẫu 1

Mặc dù vai trò của người phụ nữ đang dần được đề cao, coi trọng nhưng "quan niệm trọng nam khinh nữ" từ thời phong kiến vẫn còn tồn tại cho tới tận ngày nay. Đây là một tư tưởng hết sức sai lầm, cổ hủ, cần được loại bỏ khỏi xã hội hiện đại.

Trước hết, "trọng nam khinh nữ" là sự phân biệt đối xử dựa trên giới tính, trong đó vai trò của người đàn ông được đánh giá cao hơn so với phụ nữ. Nguyên nhân dẫn đến tư tưởng này là do ảnh hưởng của Nho giáo Trung Quốc. Học thuyết Nho giáo quy định rất chi tiết, rõ ràng về vai trò, trách nhiệm của đàn ông và phụ nữ. Đàn ông phải là người có chí khí, sẵn sàng gánh vác giang san, làm trụ cột trong gia đình. Còn phụ nữ luôn phải giữ gìn tiết hạnh, thực hiện "tam tòng tứ đức". Có thể nói, tư tưởng Nho giáo đã chi phối rất nhiều đến các nước trên thế giới, trong đó có Việt Nam. Vì vậy, nó được lưu truyền từ đời này sang đời khác và ăn sâu vào suy nghĩ, nếp sống của người dân.

Trong đời sống, chúng ta không khó để bắt gặp biểu hiện của quan niệm này. Mặc dù đã sinh đủ hai con nhưng nhiều nhà vẫn muốn có con trai để "nối dõi tông đường". Ở một số làng quê, dấu ấn của quan niệm "trọng nam khinh nữ" rất đậm nét. Trong các buổi cỗ bàn, lễ Tết, nếu đàn ông nào sinh được con trai thì ngồi ở mâm trên, còn nếu sinh con gái thì phải ngồi ở mâm dưới. Thậm chí, nhiều cánh đàn ông còn bị chính những người anh em, bạn bè chế giễu, trêu đùa. Những định kiến này đã gây áp lực cho họ và là nguồn cơn của những cuộc cãi vã, bạo hành trong gia đình. Ngay trong mối quan hệ vợ chồng, tiếng nói của người đàn ông bao giờ cũng có trọng lượng hơn phụ nữ.

Ngày nay, quan niệm "trọng nam khinh nữ" không còn nặng nề như trước nhưng nó vẫn tồn tại và để lại nhiều hậu quả đối với xã hội. Có rất nhiều lí do để chúng ta từ bỏ suy nghĩ này. Thứ nhất, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" không còn phù hợp trong xã hội hiện đại. Bởi ngày nay, Việt Nam cũng như thế giới đang hướng đến bình đẳng giới. Có rất nhiều tổ chức được thành lập để đấu tranh cho một xã hội công bằng, nơi giới tính không còn là giới hạn như Tổ chức thúc đẩy bình đẳng giới Việt Nam (VOGE), Ủy ban địa vị Phụ nữ Liên hợp quốc, Quỹ Dân số Liên hợp quốc (UNFPA),... Họ đang nỗ lực bảo vệ cho các quyền của trẻ em gái và phụ nữ trên thế giới. Phụ nữ cũng xứng đáng được tôn trọng và được nhìn nhận một cách công bằng trong quá trình đóng góp vào sự vận hành, phát triển của xã hội.

Thứ hai, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" gây mất cân bằng giới tính. "Theo như số liệu của Tổng cục Dân số - Kế hoạch hóa gia đình (Bộ Y tế), vào năm 2026, Việt Nam sẽ "thừa khoảng 1,38 triệu nam giới." (theo vietnamplus.vn). Tình trạng "thừa nam, thiếu nữ" đang là một vấn đề nhức nhối, đáng báo động. Nếu không giải quyết được thực trạng này, nhiều đàn ông sẽ phải đối mặt với việc không tìm được người để kết hôn.

Thứ ba, việc quá đề cao nam giới còn làm tan vỡ nhiều mối quan hệ. Điều này khiến cho những giá trị tốt đẹp của gia đình bị phá bỏ. Chừng nào tư tưởng "Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô" ("một con trai là có, mười con gái vẫn là không") chưa chấm dứt thì chừng đó vẫn còn nạn bạo hành.

Thứ tư, quyền lợi của phụ nữ bị ảnh hưởng trực tiếp bởi tư duy cũ kĩ, đi lùi thời đại này. Vấn đề "trọng nam khinh nữ" khiến cho tiếng nói của những người phụ nữ trở nên nhỏ bé, thấp kém. Họ bị đè nén và không được thừa hưởng thành tựu phát triển như phái nam.

Từ những lí do trên, chúng ta hoàn toàn có đủ căn cứ để thay đổi suy nghĩ, hành vi của chính mình. Sớm loại bỏ tư tưởng lạc hậu này sẽ tạo ra một xã hội công bằng, văn minh. Mọi người đều được phát triển bản thân một cách dân chủ, đồng đều. Từ đó, gia tăng nguồn nhân lực chất lượng cao, góp phần xây dựng đất nước. Đồng thời, cũng chấm dứt được các tệ nạn xã hội, bảo vệ được trạng thái cân bằng của cán cân dân số.

Để từ bỏ, ngăn chặn quan niệm "trọng nam khinh nữ", chúng ta cần đẩy mạnh công tác tuyên truyền, giáo dục tới từng người dân. Đây là biện pháp hữu ích trong công cuộc đẩy lùi tình trạng mất cân bằng giới tính, vấn nạn bạo lực gia đình và vô vàn những vấn đề khác. Ngoài ra, mỗi người phụ nữ cần không ngừng nâng cao trình độ, nhận thức của bản thân và nỗ lực đấu tranh cho các quyền chính đáng, hợp pháp mà mình xứng đáng được hưởng. Là một học sinh, chúng ta cần ý thức được những tác hại, hệ lụy mà quan niệm này đem lại cho cá nhân, gia đình, xã hội.

Mẫu 2

Chúng ta đang sống trong một xã hội văn minh, bình đẳng. Pháp luật, nhà nước Việt Nam đã quy định rất rõ trong điều 26, Hiến pháp năm 2013: "Công dân nam, nữ bình đẳng về mọi mặt. Nhà nước có chính sách bảo đảm quyền và cơ hội bình đẳng giới. Nhà nước, xã hội và gia đình tạo điều kiện để phụ nữ phát triển toàn diện, phát huy vai trò của mình trong xã hội; Nghiêm cấm phân biệt đối xử về giới.". Việt Nam cũng như thế giới đã và đang chung tay vì một xã hội công bằng. Chính vì vậy, chúng ta không nên giữ lại những tư tưởng, cổ hủ lạc hậu này nữa!

Vấn đề trọng nam khinh nữ luôn tồn tại trong cuộc sống. Hồi xưa việc trọng nam khinh nữ rất trầm trọng, những người phụ nữ sống trong xã hội phong kiến là những người chịu ảnh hưởng nhiều nhất, tạo nên nhiều bi kịch cho cuộc đời của người nữ. Hiện nay, hiện tượng trọng nam khinh nữ không ở mức độ trầm trọng như ngày xưa nhưng đâu đó tình trạng này vẫn còn tiếp diễn. Tuy nhiên, mức độ không phổ biến. Tình trạng trọng nam khinh nữ hiện tại phổ biến nhất tại vùng núi, miền sâu vùng xa, những người nơi đây thiếu trình độ, kiến thức xã hội, họ vẫn quan niệm rằng sinh con gái sau này cũng là con của người ta, con trai thì sẽ sống với cha mẹ cả đời. Với những quan niệm đó mà nhiều phụ nữ ở đây đã chịu nhiều cực khổ. Người xưa cho rằng phụ nữ sẽ chẳng làm nên việc gì lớn, có chăng cũng chỉ gây thất bại mà họ không nhận ra rằng họ sinh ra từ đâu, những nữ tướng quân góp nhiều công sức cho đất nước hay những hoàng hậu thống trị hậu cung giúp ổn định hậu cung để vị vua an tâm bình định và phát triển đất nước? Những cống hiến to lớn ấy họ bỏ qua xem như không thấy. Hiện nay các người phụ nữ cũng giống như những người nam họ cũng cống hiến hết mình cho nước nhà. Trong gia đình họ là người vợ đảm đang, là người mẹ hiền với các con. Trong công việc họ tận tâm, tỉ mỉ, phát huy hết tài năng của mình. Nếu như đàn ông có sức mạnh cơ thể, thì phụ nữ có sức mạnh tinh thần. Những người phụ nữ góp phần cho cuộc sống tươi đẹp và hoàn mĩ hơn. Trân trọng và nâng niu những người phụ nữ là hết sức quan trọng, có họ thì tương lai của sự sống nhân loại mới duy trì được

Mẫu 3

Trong xã hội hiện nay, có thể tình trạng " trọng nam khinh nữ " là vô cùng phổ biến. Tình trạng này xảy ra từ thời kì phong kiến ở nhiều nơi trên thế giới. Ở đất nước ta, việc " trọng nam khinh nữ" là một việc trái với đạo đức, đạo lí làm người. Dù là nam hay nữ thì họ cũng là con người , nhưng tại sao nhiều người lại chỉ yêu quý con trai mà ghét bỏ đứa con gái của mình ? Phải chăng con gái không thể làm được việc gì có ích cho gia đình, xã hội chăng ? Nhưng không, ta có thể thấy phụ nữ ta xưa và nay cũng không thua kém gì đàn ông. Họ giỏi việc chăm sóc gia đình,... Nhưng có ai tôn trọng công sức của họ không ? Nếu không có phụ nữ thì tại sao chúng ta có thể được sinh ra. Việc những gia đình, dòng họ không có con cháu trai nối dõi hiện nay vẫn bị xem là tuyệt tự và khi bố mẹ hoặc ông bà chết đi sẽ không có người và nơi thờ cúng là một thực tế. Thế nên phần lớn các gia đình hiện nay vẫn phải cố đẻ cho được con trai. Việc trọng nam khinh nữ không chỉ là việc làm trái với đạo đức mà còn làm rối loạn xã hội, an ninh đất nước. Việc làm này cũng làm phụ nữ tổn thương vô cùng. Vì vậy, chúng ta cần biết tôn trọng những người phụ nữ.

Mẫu 4

Từ xưa đến nay, ông cha ta đã có bao những quan niệm đạo lý hay, giàu ý nghĩa để răn dạy con cháu. Nhưng bên cạnh đó cũng tồn tại những hủ tục mà quan niệm “Trọng nam khinh nữ” cũng là một trong số đó. “Nam” và “nữ” là đại diện cho hai giới tính khác nhau trong xã hội, nhưng lại được đặt xen kẽ trong hai động từ “trọng” và “khinh”. “Trọng” là quan trọng, là ưu ái, coi là hơn , ngược lại “khinh” là khinh thường, xem nhẹ , không tôn trọng. Như vậy, câu nói trên được truyền từ đời này qua đời khác, đặt ra một quan niệm về sự phân biệt giới tính giữa đàn ông và phụ nữ : Đàn ông mới là những người làm nên việc lớn nên sẽ luôn giữ trọng trách quan trọng, được ưu ái hơn là những người phụ nữ được coi là có địa vị thấp bé, không làm được việc lớn. Vậy thì quan niệm ấy liệu có còn đúng hay không? Trước hết, cần phải hiểu rõ, “trọng nam khinh nữ” là một quan niệm đã có từ rất lâu đời, từ xa xưa, đặt trong bối cảnh xã hội phát triển như hôm nay, thì không thể tránh khỏi sự hạn chế trong cách suy nghĩ, hoàn cảnh xã hội lúc bấy giờ. Trong các tác phẩm văn học cách đây một vài thập kỷ, ta có thể nhận thấy rất rõ ràng quan niệm này, những người phụ nữ bị chà đạp, khinh thường, chịu nhiều uẩn khúc như nàng Kiều trong “Truyện Kiều” của Nguyễn Du, Vũ Nương trong “Chuyện người con gái Nam Xương” hay người con gái trong các bài ca dao xưa “Thân em như dải lụa đào/Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai”. Ông cha ta khi xưa quan niệm nam nhi đầu đội trời, chân đạp đất, làm việc lớn, nắm vai trò trụ cột, chủ yếu trong gia đình và xã hội. Thế nhưng, trong cuộc sống hiện đại ngày nay, tôi cho rằng, quan niệm ấy thật sự đã không còn đúng nữa. Có thể, người phụ nữ không được đánh giá cao về sức mạnh như người đàn ông, nhưng ngược lại họ lại có sự kiên cường, bền bỉ và đức hy sinh cao cả không thua kém gì. Rõ ràng có thể nhận thấy biết bao những tấm gương các nữ anh hùng đã bao lần làm rạng danh dân tộc như “kình ngư” Nguyễn Thị Ánh Viên , đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam, vua đầu bếp Mỹ Christine Hà,…Nhưng, để bác bỏ đi một quan niệm mà đã có từ bao đời nay, đó không phải là điều dễ dàng. Phụ nữ dù là ở bất kỳ thời đại nào cũng khó mà có thể đạt được sự công bằng thật sự, như tình trạng bạo hành phụ nữ cẫn xảy ra thường xuyên ở Ấn Độ, hay bạo hành gia đình,..Vậy nên, để bác bỏ đi thì khó, nhưng hạn chế nó là điều mà ta cũng có thể thực hiện được. Hãy tôn trọng, yêu thương những người phụ nữ bên cạnh bạn, chia sẻ với họ, đừng khinh thường hay kì thị bất cứ một giới tính gì vì con người sinh ra, ai cũng có quyền được sống và làm điều mình yêu thích. Quan niệm “Trọng nam khinh nữ” có thể không còn phổ biến hiện nay nhưng nó vẫn như một ngọn lửa nhỏ cháy âm ỉ trong mỗi tập thể, mỗi gia đình, mỗi xã hội. Và trách nhiệm để dập tắt ngọn lửa ấy chính là của mỗi người, mỗi cá nhân của cuộc sống này.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP