Câu hỏi:
01/09/2024 24Trong đoạn văn, tác giả nêu ý kiến: “Hầu như người nào cũng có thể, cũng có dịp làm dăm ba câu thơ. Nhưng số nhà thơ để lại nhiều tác phẩm thì không có. Xã hội có trọng văn chương, nhưng [...] bản thân các nhà thơ cũng không ai nghĩ cuộc đời, sự nghiệp của mình là ở thơ ca”. Bạn suy nghĩ như thế nào về ý kiến này?
Sách mới 2k7: 30 đề đánh giá năng lực DHQG Hà Nội, Tp. Hồ Chí Minh, BKHN 2025 mới nhất (600 trang - chỉ từ 160k).
Quảng cáo
Trả lời:
Ý kiến này của tác giả phản ánh một thực tế thú vị về thơ ca và những người sáng tác thơ. Đúng là nhiều người có thể viết vài câu thơ trong những khoảnh khắc cảm xúc dâng trào, nhưng để trở thành một nhà thơ thực thụ và để lại nhiều tác phẩm có giá trị thì không phải ai cũng làm được. Điều này đòi hỏi tài năng, sự kiên trì, và một tình yêu sâu sắc với nghệ thuật.
Thơ ca không chỉ là việc viết ra những câu chữ đẹp mà còn là sự kết tinh của trải nghiệm sống, cảm xúc và tư duy sâu sắc. Những nhà thơ lớn thường có khả năng nhìn thấy và diễn đạt những điều mà người khác không thể, họ biến những trải nghiệm cá nhân thành những tác phẩm có giá trị chung cho nhân loại.
Mặt khác, việc xã hội trọng văn chương nhưng bản thân các nhà thơ không nghĩ cuộc đời mình là ở thơ ca cũng là một điểm đáng suy ngẫm. Điều này có thể xuất phát từ sự khiêm tốn của các nhà thơ, hoặc từ thực tế rằng thơ ca, dù được trân trọng, không phải lúc nào cũng mang lại sự ổn định về kinh tế và xã hội. Nhiều nhà thơ phải làm những công việc khác để mưu sinh, và thơ ca trở thành một phần của cuộc sống tinh thần hơn là sự nghiệp chính.
Tóm lại, ý kiến này nhấn mạnh sự khác biệt giữa việc viết thơ như một sở thích và việc trở thành một nhà thơ thực thụ, đồng thời phản ánh những thách thức mà các nhà thơ phải đối mặt trong cuộc sống.
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Câu 1:
Hoạt động sáng tạo được giải thích như thế nào? Chỉ ra sự phối hợp các thao tác ở đoạn văn.
Câu 2:
Bài tập 2. Đọc lại văn bản Nhìn về vốn văn hoá dân tộc của Trần Đình Hượu trong SGK Ngữ văn 12, tập một (tr. 65), đoạn từ “Người Việt Nam có thể coi là ít tinh thần tôn giáo” đến “chấp nhận cái gì vừa phải, hợp với mình nhưng cũng chần chừ, dè dặt, giữ mình” và trả lời các câu hỏi:
Đoạn văn đề cập những đặc điểm nào của văn hoá truyền thống Việt Nam? Nhận xét về cấu trúc và nội dung của đoạn văn.
Câu 3:
Viết
“Tự do là không gian của mọi sự sáng tạo từ văn hoá, nghệ thuật cho đến khoa học, công nghệ,...” (Nguyễn Trần Bạt, Cảm hứng và sáng tạo)
Lấy câu trên làm câu chủ đề, viết đoạn văn theo kiểu diễn dịch hoặc quy nạp (khoảng 150 chữ), có sử dụng ít nhất hai trong các thao tác: giải thích, phân tích, chứng minh, bình luận, bác bỏ.
Câu 4:
Chỉ ra biểu hiện của các thao tác nghị luận được tác giả sử dụng trong văn bản.
Câu 5:
Đọc và Thực hành tiếng Việt
Bài tập 1. Đọc lại văn bản Nhìn về vốn văn hoá dân tộc của Trần Đình Hượu trong SGK Ngữ văn 12, tập một (tr. 64 – 65), đoạn từ “Giữa các dân tộc, chúng ta không thể tự hào là nền văn hoá của ta đồ sộ” đến “một ngành văn hoá nào đó trở thành đài danh dự, thu hút, quy tụ cả nền văn hoá” và trả lời các câu hỏi:
Chỉ ra câu chủ đề của đoạn văn, từ đó cho biết đoạn văn được tổ chức theo kiểu nào.
Câu 6:
Tác giả đã lí giải như thế nào về cái đẹp, về mối quan hệ giữa cái đẹp và sáng tạo? Để lập luận về vấn đề này có sức thuyết phục, tác giả đã sử dụng những lí lẽ và bằng chứng nào?
về câu hỏi!