Câu hỏi:

13/10/2025 64 Lưu

CUỘC TRÒ CHUYỆN VỚI VUA LÊ TƯƠNG DỰC VỀ VIỆC XÂY CỬU TRÙNG ĐÀI

(Trích Vũ Như Tô – Nguyễn Huy Tưởng)

LÊ TƯƠNG DỰC: (Cười gằn) Vũ Như Tô, mi không sợ chết sao?

VŨ NHƯ TÔ: Tâu Hoàng thượng tiện nhân không sợ chết.

LÊ TƯƠNG DỰC: Người ta ai không tham sinh uý tử: Mi nói không sợ chết hóa ra vọng ngôn sao! Sao trẫm triệu vào kinh, mi lại trốn?

VŨ NHƯ TÔ: Tâu Hoàng thượng tiện nhân trốn đi để tránh cho triều đình một tội ác.

LÊ TƯƠNG DỰC: Trẫm sai cắt lưỡi mi đi bây giờ!

VŨ NHƯ TÔ: Lời thẳng thì hay trái tai. Xin Hoàng thượng cho phép tiện nhân được nói. Tiện nhân có bị cực hình cũng không oán hận.

LÊ TƯƠNG DỰC: Trẫm đã khoan thử cho mi nhiều lắm rồi.

VŨ NHƯ TÔ: Tâu Hoàng thượng, tiện nhân có tội gì mà Hoàng thượng phải khoan thứ? Tiện nhân không trộm cướp, không tham nhũng, không giết người, tiện nhân chỉ biết phụng dưỡng mẹ già, nuôi vợ, nuôi con. Đang yên ổn, bỗng dưng tiện nhân bị bắt, bị đóng gông tra xiềng rồi bị giải đi, ăn không được ăn, uống không được uống, nghỉ ở đâu cũng bị đem giam vào lao như những quân trọng phạm. Hỏi tiện nhân có tội gì?

LÊ TƯƠNG DỰC: Vua cần đến thì thần nhân phải xả thân làm việc kỳ đến chết thì thôi.

VŨ NHƯ TÔ: Nhưng xử đãi thế thì ai muốn trau dổi nghề nghiệp? Kính sĩ mới đắc sĩ...

LÊ TƯƠNG DỰC: Kính sĩ đắc sĩ, mi là sĩ đấy ư: Mi dám tự phụ là sĩ thảo nào mi không sợ chết.

VŨ NHƯ TÔ: Sĩ mà không có chân tài thì tiện nhân không bàn. Anh em tiện nhân còn có những nguyện vọng sâu xa hơn đối với nước. Hoàng thượng quá nhầm về chữ sĩ. Một ông quan trị dân, với một người thợ giỏi, xây những lâu đài tráng quan, điểm xuyết cho đất nước, tiện nhân chưa biết người nào mới đáng gọi là sĩ.

LÊ TƯƠNG DỰC: Trẫm rộng lượng nên mi mới được ăn nói rỗng càn. Chẳng qua là trầm mến tài, người khác thì đã mất đâu.

VŨ NHƯ TÔ: Thân này tiện nhân đã cầm chắc là không được toàn. Nhưng trước khi chết tiện nhân cũng cố hết sức biện bạch mong Hoàng thượng đừng coi rẻ anh em tiện nhân, ngõ hầu con em theo gót sau này được mở mày mở mặt. Những ân huệ ấy tiện nhân không xin cho mình tiện nhân xin chịu chết mà xin cho lũ hậu tiến. Được biệt đãi, có địa vị thì những kẻ tài hoa mới xuất hiện, tranh nhau tô điểm nước non.

LÊ TƯƠNG DỰC: Đó là công việc của trẫm và các đại thần. Mi là một tên thợ không biết gì. Hãy nghe trẫm hỏi chuyện Cửu Trùng đài. Một năm nay không xây được, trẫm lấy làm phiền lắm. Đài phải có trăm nóc, cao mười trượn dài năm trăm trượng, mi có đủ tài xây được không?

VŨ NHƯ TÔ: Tiện nhân không thấy cái khó ở đâu cả. Tiện nhân tự xét, thực thừa sức xây Cửu trùng đài.

LÊ TƯƠNG DỰC: Mi định xây ra làm sao.

VŨ NHƯ TÔ: Điều tiện nhân xin lúc này, Hoàng thượng hãy chuẩn y cho đã.

LÊ TƯƠNG DỰC: Mi định bắt ép ta sao? Đầu mi chỉ một lệnh truyền là không còn trên cổ.

VŨ NHƯ TÔ: Tiện nhân đã coi rẻ đầu này. Nó rơi lúc nào là xong một kiếp. Tiện nhân nhắc đi nhắc lại nhiều lần như thế, Hoàng thượng đã quên rồi sao? Chỉ vì tiền đồ nước ta mà tiện nhân xin Hoàng thượng trọng đãi thợ. Hoàng thượng không được khinh rẻ họ, không được ức hiếp họ. (Mắt sáng lên, nét mặt quả quyết) Được thế thì tiện nhân mới chịu làm, mà xin Hoàng thượng biết cho, đài Cửu trùng, phi Vũ Như Tô này, không ai làm nổi.

LÊ TƯƠNG DỰC: (Lòng tự tin của Vũ làm cho vua kinh ngạc) Sợ mi chỉ là một kẻ đại ngôn.

(Lược: Lê Tương Dực ép Vũ Như Tô đưa bản vẽ và khống chế để lấy bản vẽ Cửu Trùng đài từ tay Vũ Như Tô)

LÊ TƯƠNG DỰC: (Dịu giọng nhìn bản đồ say sưa)

- Mi định không giúp trẫm sao?

VŨ NHƯ TÔ: Tiện nhân dám đâu tiếc sức? Cũng mong giúp Hoàng thượng xây cho nước ta một toà lâu đài nguy nga, cùng với vũ trụ trường tồn. Chỉ xin Hoàng thượng hai điều: thứ nhất, đài phải xây theo đúng kiểu bản đồ này, không thay đổi một ly nào. Thứ hai: Hoàng thượng và triều đình phải trọng đãi công ngang sĩ. Sách Trung dung có dạy "Lai bách công giã". Hoàng thượng chắc còn nhớ đấy. Nước phú dân cường là nhờ ở đó. Hai điều đó không được, tiện nhân đành phí thân này.

(Lược: Vũ Như Tô yêu cầu ra điều kiện với vua Lê Tương Dực)

LÊ TƯƠNG DỰC: (Trầm ngâm) Sao mi cứ băn khoăn?...

VŨ NHƯ TÔ: Không băn khoăn sao được? Khi anh em tiện nhân, chỉ vì có chút tài năng, mà phải cực nhục như quân có tội, thì kẻ này không thể nào ăn ngon ngủ yên được. Chính tiện nhân đây, cổ đeo gông, tay mang xiềng xích, nhục quá trâu ngựa, Hoàng thượng xử đãi như thế mà không biết ngượng sao?

LÊ TƯƠNG DỰC: Được, hai điều mi xin, trẫm cho cả. Trẫm chịu mi vậy. Nhưng mi phải đem hết sức ra xây Cửu trùng đài cho trẫm.

VŨ NHƯ TÔ: Được, Hoàng thượng cho hai điều ấy, tiện nhân dám đâu không hết sức. Huống chi xây Cửu trùng đài, vì Hoàng thượng thì ít, mà vì tiện nhân thì nhiều. Đã làm xin cúc cung tận tuy. Hoàng thượng tuyển cho năm vạn thợ và phải giao cho tiện nhân toàn quyền làm việc, kẻ nào trái lệnh chém bêu đầu. Có thế thì đài mới xong được.

LÊ TƯƠNG DỰC: Bao giờ xong?

VŨ NHƯ TÔ: Độ năm năm. Hoàng thượng liệu có thể theo cho đến buổi hoàn thành không?

LÊ TƯƠNG DỰC: Sao lại không? Ngay bây giờ, trẫm sai ban hành đạo chiếu. Và ngày mai bắt đầu làm việc.

VŨ NHƯ TÔ: Xin phụng mệnh. Nhưng gông và xiềng xích này Hoàng thượng còn bắt tiện nhân đeo đến bao giờ?

LÊ TƯƠNG DỰC: (Ngần ngại) Tháo cho mi, nhưng mi đừng phụ lòng trẫm

VŨ NHƯ TÔ: (Nói to) Hoàng thượng coi tiện nhân là người thế nào? Đại trượng phu một nhời đã hứa, dẫu nhảy vào đống lửa cũng không từ.

LÊ TƯƠNG DỰC: Mi nên thành tâm giúp trẫm. Được, mi theo trẫm vào đây.

(Trích Vũ Như Tô, NXB Sân khấu Hà Nội, 2006)

* Chú thích:

Tóm tắt vở kịch: Vũ Như Tô, một kiến trúc sư thiên tài, bị hôn quân Lê Tương Dực bắt xây dựng Cửu Trùng Đài để làm nơi hưởng lạc, vui chơi với các cung nữ. Vốn là một nghệ sĩ chân chính, gắn bó với nhân dân, cho nên mặc dù bị Lê Tương Dực doạ giết, Vũ Như Tô vẫn ngang nhiên chửi mắng tên hôn quân và kiên quyết từ chối xây Cửu Trùng Đài – (hồi I).

Đan Thiềm, một cung nữ đã thuyết phục Vũ Như Tô chấp nhận yêu cầu của Lê Tương Dực, lợi dụng quyền thế và tiền bạc của hắn, trổ hết tài năng để xây dựng cho đất nước một toà lâu đài vĩ đại “bền như trăng sao”, có thể “tranh tinh xảo với hoá công” để cho dân ta nghìn thu còn hãnh diện. Theo lời khuyên, Vũ Như Tô đã thay đổi thái độ, chấp nhận xây Cửu Trùng Đài. Từ đó, ông dồn hết tâm trí và bằng mọi giá xây dựng toà đài sao cho thật hùng vĩ, tráng lệ.

Ông đã vô tình gây biết bao tai hoạ cho nhân dân: Để xây dựng Cửu Trùng Đài, triều đình ra lệnh tăng thêm sưu thuế, bắt thêm thợ giỏi, tróc nã, hành hạ những người chống đối. Dân căm phẫn vua làm cho dân cùng, nước kiệt; thợ oán Vũ Như Tô bởi nhiều người chết vì tai nạn, vì ông cho chém những kẻ chạy trốn. Công cuộc xây dựng càng gần kề thành công thì mâu thuẫn giữa tập đoàn thống trị sống xa hoa, truỵ lạc với tầng lớp nhân dân nghèo khổ, giữa Vũ Như Tô với những người thợ lành nghề và người dân lao động mà ông hằng yêu mến càng căng thẳng, gay gắt (hồi II, III, IV). Lợi dụng tình hình rối ren và mâu thuẫn ấy, Quận công Trịnh Duy Sản – kẻ cầm đầu phe đối lập trong triều đình – đã dấy binh nổi loạn, lôi kéo thợ làm phản, giết Lê Tương Dực, Vũ Như Tô, Đan Thiềm. Cửu Trùng Đài bị chính những người thợ nổi loạn đập phá, thiêu huỷ (hồi V).

Đoạn trích: Nằm ở hồi I, Vũ Như Tô đã chấp nhận yêu cầu của Lê Tương Dực và đưa ra điều kiện với nhà vua

Văn bản trên thuộc thể loại gì?

Quảng cáo

Trả lời:

verified Giải bởi Vietjack

Thể loại: bi kịch.

Câu hỏi cùng đoạn

Câu 2:

Xác định mâu thuẫn kịch trong trích đoạn trên.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Mâu thuẫn giữa vua Lê Tương Dực và Vũ Như Tô trong việc mong muốn xây Cửu Trùng Đài.

Câu 3:

Mâu thuẫn đó đã được giải quyết trong đoạn trích trên chưa? Bằng chứng việc giải quyết mâu thuẫn đó là gì?   

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Mâu thuẫn đã được giải quyết vì vua Lê Tương Dực đã đồng ý với hai điều kiện của Vũ Như Tô và Vũ Như Tô đã đồng ý xây Cửu Trùng đài theo mong muốn của nhà vua.

Câu 4:

Lời thoại của Vũ Như Tô trong đoạn trích cho thấy ông là người như thế nào?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Vũ Như Tô là người trọng kẻ sĩ (người có năng lực, có học), nhất quán trong mục đích và nguyện vọng của bản thân.

Câu 5:

Lời thoại của vua Lê Tương Dực trong đoạn trích cho thấy nhà vua là người như thế nào?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Nhà vua là người với mong muốn hưởng lạc, quyết tâm xây dựng nơi chốn đẹp nhất mà mình từng mong muốn để hưởng thụ.

Câu 6:

Hai điều kiện mà Vũ Như Tô đưa ra với vua Lê Tương Dực là gì?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Thứ nhất, đài phải xây theo đúng kiểu bản đồ này, không thay đổi một ly nào. Thứ hai, Hoàng thượng và triều đình phải trọng đãi công ngang sĩ.

Câu 7:

Qua hai điều kiện của Vũ Như Tô, có thể thấy được mong muốn lớn nhất của ông là gì?

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Mong muốn lớn nhất của ông là xây dựng được công trình kiến trúc tô điểm đất nước và coi trọng lợi ích của những người thợ đồng hành với mình.

Câu 8:

Phân tích lời thoại của vua Lê Tương Dực để cho thấy được sự thay đổi trong thái độ của nhà vua trước những lí lẽ và mong muốn mà Vũ Như Tô đưa ra.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

Các mốc thời gian

Lời lẽ của nhà vua

Thái độ

Ban đầu

- Trẫm sai cắt lưỡi mi đi bây giờ!

- Kính sĩ đắc sĩ, mi là sĩ đấy ư: Mi dám tự phụ là sĩ thảo nào mi không sợ chết.

- Mi định bắt ép ta sao? Đầu mi chỉ một lệnh truyền là không còn trên cổ.

….

Cường quyền, chèn ép bắt buộc Vũ Như Tô làm theo yêu cầu xây Cửu Trùng đài của mình

Lúc sau

- Mi định không giúp trẫm sao?

- Được, hai điều mi xin, trẫm cho cả. Trẫm chịu mi vậy. Nhưng mi phải đem hết sức ra xây Cửu trùng đài cho trẫm.

- Sao lại không? Ngay bây giờ, trẫm sai ban hành đạo chiếu. Và ngày mai bắt đầu làm việc.

Dịu giọng, chấp thuận với những lí lẽ và yêu cầu của Vũ Như Tô

Câu 9:

Em hiểu thế nào về lời của Vũ Như Tô “kính sĩ mới đắc sĩ”, theo em câu nói này của Vũ Như Tô có giá trị gì trong việc thuyết phục vua Lê Tương Dực chấp nhận mong muốn của mình.

Xem lời giải

verified Giải bởi Vietjack

- HS trình bày cách hiểu: Kính sĩ mới đắc sĩ: Trọng dụng người có học, có tài thì mới được lòng người có học có tài, từ đó mới có thể hỗ trợ người cầm quyền làm việc lớn

- Vũ Như Tô nói với nhà vua như vậy để nhà vua hiểu có trọng dụng lợi ích của những người tài thì mới đạt được mong muốn xây Cửu Trùng đài của nhà vua.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Lời giải

Gợi ý:

- Đảm bảo yêu cầu về hình thức, dung lượng

+ Viết đúng hình thức đoạn văn (diễn dịch, quy nạp, móc xích…).

+ Đảm bảo dung lượng khoảng 200 chữ.

- Xác định đúng vấn đề nghị luận

+ Suy nghĩ về ý kiến: Kẻ sĩ (người có học) mà không có chân tài (Tài năng thực sự) thì cũng chỉ là kẻ vô dụng.

- Hệ thống ý:

+ Kẻ sĩ: Người có học nói chung

+ Chân tài: Tài năng thực sự, người có năng khiếu thiên bẩm hoặc qua luyện tập

=> Khẳng định: Nhiều người có học nhưng vẫn chỉ là người bình thường, kẻ có học phải có tài năng thực sự mới làm nên chuyện lớn

+ Mở rộng: Tài năng đó còn phải được sử dụng vào việc có ích, mang lại thành quả cụ thể mới được công nhận là “chân tài”

- Phát triển đoạn văn logic, thuyết phục

+ Dẫn chứng từ văn bản để minh chứng cho nhận định.

+ Thể hiện rõ suy nghĩ về ý kiến: Kẻ sĩ (người có học) mà không có chân tài (Tài năng thực sự) thì cũng chỉ là kẻ vô dụng.

- Đảm bảo ngữ pháp, liên kết:

+ Trình bày rõ ràng, mạch lạc, không mắc lỗi chính tả.

- Sáng tạo

+ Cách diễn đạt mới mẻ, có suy nghĩ sâu sắc về vấn đề nghị luận.

Đoạn văn tham khảo

Trong xã hội xưa, “kẻ sĩ” là danh xưng cao quý, chỉ những người có học, có đạo đức và tài năng, có thể gánh vác trọng trách với đất nước. Tuy nhiên, như Vũ Như Tô từng nói, “kẻ sĩ mà không có chân tài thì cũng chỉ là kẻ vô dụng”. Quả thật, một người chỉ có cái danh mà không có năng lực thực sự sẽ không thể làm nên việc lớn, thậm chí có khi còn gây hại cho xã hội. Thực tiễn cho thấy, mọi thành tựu trong khoa học, nghệ thuật, kinh tế… đều nhờ những con người tài năng cống hiến trí tuệ, sức lực. Một ông quan trị dân mà thiếu tài thì dân khổ, nước suy; một nghệ nhân mà không giỏi nghề thì chẳng thể tạo nên công trình để đời. Lời nhắc nhở của Vũ Như Tô vì thế vẫn còn nguyên giá trị: người trí thức chân chính phải rèn luyện tài năng và đạo đức, không ngừng học hỏi, sáng tạo, gắn khát vọng cá nhân với lợi ích của nhân dân, đất nước. Chỉ khi ấy, kẻ sĩ mới thật sự xứng đáng với danh xưng cao quý mà xã hội trao cho.

Lời giải

Gợi ý:

- Đảm bảo yêu cầu về hình thức, dung lượng

+ Viết đúng hình thức bài văn đầy đủ ba phần Mở bài, Thân bài, Kết bài.

+ Đảm bảo dung lượng khoảng 400 chữ.

- Xác định đúng vấn đề nghị luận: Phân tích đặc sắc trong nội dung và nghệ thuật theo đặc trưng thể loại bi kịch đoạn trích trong vở kịch “Vũ Như Tô” của Nguyễn Huy Tưởng.

- Lựa chọn được các thao tác lập luận phù hợp; kết hợp nhuần nhuyễn lí lẽ và dẫn chứng; trình bày được hệ thống ý phù hợp theo bố cục ba phần của bài văn nghị luận. Có thể triển khai theo hướng:

* Mở bài:

- Giới thiệu tác giả Nguyễn Huy Tưởng: nhà văn, nhà viết kịch nổi tiếng, có đóng góp lớn cho nền văn học hiện đại Việt Nam.

- Giới thiệu vở kịch Vũ Như Tô: tác phẩm bi kịch xuất sắc, phản ánh bi kịch của nghệ thuật và đời sống.

- Dẫn vào đoạn trích: Cuộc trò chuyện với vua Lê Tương Dực thể hiện rõ mâu thuẫn bi kịch và vẻ đẹp của nhân vật trung tâm.

* Thân bài:

1. Đặc sắc nội dung

- Mâu thuẫn bi kịch:

+ Giữa khát vọng nghệ thuật cao cả của Vũ Như Tô với thực tế đen tối của xã hội phong kiến thối nát.

+ Giữa nghệ sĩ tài năng, có hoài bão với hôn quân bạo chúa chỉ lo hưởng lạc.

- Tính cách nhân vật Vũ Như Tô:

+ Kiên cường, thẳng thắn, không sợ chết, khát khao xây dựng công trình vĩ đại cho dân tộc.

+ Nhưng cũng có phần ảo tưởng khi tin rằng quyền lực hôn quân có thể thực hiện hoài bão nghệ thuật chân chính.

- Ý nghĩa xã hội – nhân văn:

+ Lên án chế độ phong kiến mục nát chà đạp con người.

+ Thể hiện khát vọng về nghệ thuật, cái đẹp gắn với lý tưởng nhân dân.

2. Đặc sắc nghệ thuật

- Thể hiện rõ đặc trưng thể loại bi kịch:

+ Mâu thuẫn gay gắt không thể dung hòa → kết thúc bằng bi kịch: cái chết của Vũ Như Tô, Đan Thiềm và sự sụp đổ của Cửu Trùng Đài.

- Nghệ thuật kịch:

+ Đối thoại căng thẳng, kịch tính, ngôn ngữ sắc sảo, giàu sức gợi.

+ Xây dựng nhân vật đa chiều: Vũ Như Tô vừa kiêu hãnh vừa mâu thuẫn nội tâm; Lê Tương Dực vừa hôn bạo vừa khôn ngoan.

* Kết bài:

- Khẳng định đoạn trích thể hiện rõ đặc sắc nội dung và nghệ thuật của kịch Vũ Như Tô.

- Gợi ra giá trị nhân văn: cái đẹp, nghệ thuật phải gắn với cuộc sống, với nhân dân thì mới trường tồn.

Bài viết tham khảo

Nguyễn Huy Tưởng là nhà viết kịch, nhà văn xuất sắc của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông luôn quan tâm đến những vấn đề lớn lao của dân tộc, của con người và nghệ thuật. Trong số những tác phẩm nổi bật của ông, Vũ Như Tô được xem là vở kịch bi tráng tiêu biểu, đặt ra những câu hỏi nhức nhối về mối quan hệ giữa nghệ thuật và đời sống. Đoạn trích Cuộc trò chuyện với vua Lê Tương Dực về việc xây Cửu Trùng Đài là đoạn mở đầu kịch, nơi bộc lộ rõ nhất mâu thuẫn bi kịch của tác phẩm cũng như vẻ đẹp trong tính cách nhân vật.

Về nội dung, đoạn trích cho thấy mâu thuẫn sâu sắc giữa khát vọng nghệ thuật chân chính và hiện thực xã hội đen tối. Vũ Như Tô – một nghệ sĩ tài hoa – khát khao xây dựng Cửu Trùng Đài “cùng với vũ trụ trường tồn”, trở thành niềm tự hào muôn đời của dân tộc. Ông dám đối diện cả với cái chết để bảo vệ hoài bão ấy. Tuy nhiên, để thực hiện ước mơ, ông buộc phải dựa vào quyền lực của Lê Tương Dực – một bạo chúa chỉ ham mê xây cất, hưởng lạc mà không màng đến cuộc sống lầm than của nhân dân. Mâu thuẫn ấy làm nên chất bi kịch: Vũ Như Tô vừa vĩ đại trong khát vọng nghệ thuật, vừa bi kịch khi ảo tưởng rằng quyền lực tàn bạo có thể nuôi dưỡng cái đẹp và những giá trị nhân văn. Qua đó, tác phẩm thể hiện tiếng nói phê phán chế độ phong kiến thối nát, đồng thời đặt ra vấn đề muôn thuở: Nghệ thuật chân chính phải gắn với nhân dân, với cuộc sống thì mới có ý nghĩa và giá trị bền vững.

Về nghệ thuật, đoạn trích thể hiện đậm nét đặc trưng của thể loại bi kịch. Mâu thuẫn giữa nghệ sĩ và bạo chúa, giữa nghệ thuật và quyền lực, giữa lý tưởng và hiện thực ngày càng căng thẳng, dẫn đến kết thúc tất yếu: Cửu Trùng Đài sụp đổ, Vũ Như Tô và Đan Thiềm cùng chịu chung số phận. Đặc sắc của đoạn trích còn nằm ở nghệ thuật đối thoại giàu kịch tính, ngôn ngữ sắc sảo, lời thoại khi thì đanh thép, khi lại trĩu nặng suy tư, giúp nhân vật hiện lên với cá tính rõ nét. Vũ Như Tô vừa hiên ngang, tự tin, vừa chất chứa những mâu thuẫn nội tâm; Lê Tương Dực vừa bạo tàn vừa có phần khôn ngoan, xảo quyệt. Tất cả làm nên sức hấp dẫn của đoạn kịch và của cả vở bi kịch.

Đoạn trích Cuộc trò chuyện với vua Lê Tương Dực về việc xây Cửu Trùng Đài đã thể hiện tập trung nhất giá trị nội dung và nghệ thuật của vở kịch Vũ Như Tô. Bi kịch ấy gửi đến người đọc bài học sâu sắc: cái đẹp và nghệ thuật chân chính chỉ có thể trường tồn khi xuất phát từ nhân dân, vì hạnh phúc của nhân dân.

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP

Lời giải

Bạn cần đăng ký gói VIP ( giá chỉ từ 199K ) để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn.

Nâng cấp VIP