Ba lưỡi rìu
Ngày xưa có một anh tiều phu rất nghèo. Gia tài của anh chỉ có một chiếc riu sắt.
Sáng ấy, như thường lệ, anh vác rìu vào rừng kiếm củi. Vừa chặt được vài nhát thì rìu gãy cán, lưỡi rìu văng xuống sông. Anh tiểu phu buồn rầu: “Ta chỉ có một chiếc rìu để kiếm sống, giờ đã mất. Ta biết sống sao đây!". Nghe lời than của anh tiều phu, tiên ông biến thành một cụ già, hiện lên an ủi:
– Con đừng buồn! Ta sẽ giúp con.
Nói rồi, cụ già lặn xuống sông. Lần thứ nhất, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng
bạc. Cụ già hỏi:
– Lưỡi rìu này là của con phải không?
– Thưa cụ, lưỡi rìu này không phải của con.
Cụ già lại lặn xuống sông. Lần thứ hai, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng vàng và hỏi:
– Chắc lưỡi rìu này là của con?
– Thưa cụ, lưỡi rìu này cũng không phải của con.
Cụ già lại lặn xuống sông lần nữa. Lần thứ ba, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng sắt. Vừa nhìn thấy lưỡi rìu, anh mừng rỡ:
– Đây đúng là lưỡi rìu của con!
Cụ già từ tốn:
– Con là người trung thực! Vì thế phần thưởng của con là cả ba lưỡi rìu này.
Nói xong, cụ già biến mất. Từ đó, anh tiều phu sống sung túc.
Theo Truyện cổ tích Việt Nam