Đề thi cuối kì 1 Tiếng Việt lớp 5 KNTT có đáp án ( Đề 1 )

278 người thi tuần này 4.6 1.6 K lượt thi 7 câu hỏi 45 phút

🔥 Đề thi HOT:

1292 người thi tuần này

Đề thi Tiếng Việt lớp 5 Giữa học kì 1 có đáp án (Đề 1)

47.4 K lượt thi 13 câu hỏi
722 người thi tuần này

Đề thi Tiếng Việt lớp 5 Cuối học kì 1 có đáp án (Đề 1)

40.4 K lượt thi 12 câu hỏi
595 người thi tuần này

Đề thi Tiếng Việt lớp 5 Cuối học kì 1 có đáp án (Đề 10)

40.3 K lượt thi 12 câu hỏi
537 người thi tuần này

Bài tập cuối tuần Tiếng Việt lớp 5 KNTT Tuần 14 có đáp án

1.2 K lượt thi 8 câu hỏi
289 người thi tuần này

Đề thi Tiếng Việt lớp 5 Cuối học kì 1 có đáp án (Đề 7)

40 K lượt thi 12 câu hỏi
286 người thi tuần này

Đề thi Tiếng Việt lớp 5 Cuối học kì 1 có đáp án (Đề 4)

40 K lượt thi 12 câu hỏi
278 người thi tuần này

Đề thi cuối kì 1 Tiếng Việt lớp 5 KNTT có đáp án ( Đề 1 )

1.9 K lượt thi 7 câu hỏi
228 người thi tuần này

Đề thi Tiếng Việt 5 Giữa học kì 2 có đáp án (Đề 2)

29.6 K lượt thi 12 câu hỏi

Đề thi liên quan:

Danh sách câu hỏi:

Đoạn văn 1

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi:

CÔ BÉ CHÂN NHỰA

Lê sống cùng bố mẹ và em trai trên một ngọn đồi nhỏ xanh ngát. Từ khi sinh ra, Lê chỉ có một chân nên đi lại rất khó khăn. Ở trường, các bạn gọi Lê là “Lê chân nhựa”.

Hôm nay, mẹ đi làm đồi về, trông thấy Lê ngồi bên bậc cửa, khuôn mặt buồn rười rượi nhìn về phía ngọn đồi bên kia. Mẹ tiến lại gần, hỏi con gái: “Lê, con làm sao thế?”. Lê sợ mẹ lo lắng, chỉ mỉm cười và đáp: “Dạ, con không sao mẹ ạ!”. Buổi chiều, khi bố mẹ vắng nhà, Lê gọi em trai lại và bảo: “Núi ơi, em có thể dẫn chị đi sang ngọn đồi bên kia được không?”.

- Không được đâu chị ơi! Chân chị như thế này, sang đó sẽ nguy hiểm lắm!

- Em trai hoảng hốt đáp.

Nghe vậy, Lê chỉ im lặng, đưa mắt nhìn xa xăm. Tối đến, Núi kể với mẹ câu chuyện lúc chiều. Mẹ đau lòng nhìn Lê đang vất vả tập đi với chiếc chân nhựa, khẽ hỏi Lê: “Ngày mai, con có muốn lên rừng cùng mẹ không?”. Mắt Lê sáng long lanh:

- Dạ, thật không hả mẹ? Con muốn! Con rất muốn được sang ngọn đồi bên kia a!

Từ hôm ấy, mỗi ngày bố mẹ đều đưa Lê lên rừng, dắt con gái tập đi từng quãng, từng quãng một. Quãng rừng ngày hôm sau sẽ dài và trắc trở hơn quãng rừng ngày hôm trước.

Một ngày nọ, Lê đột nhiên hỏi mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay bố mẹ có thể cho con tự đi một mình được không ạ?”. Dù không yên tâm, nhưng mẹ vẫn ân cần nói với Lê: “Ừ, nhưng con hãy nhớ đi thật chậm và cẩn thận nhé con!”.

Hôm ấy, Lê một mình bước từng bước đi sang ngọn đồi bên kia bằng chân nhựa. Lê bị ngã không biết bao nhiêu lần, nhưng em vẫn nỗ lực đứng dậy và đi tiếp. Đến nơi, chân Lê đầy vết trầy xước. Dù đau nhức một bên chân, nhưng trong lòng Lê lại rộn ràng, hân hoan một cảm giác hạnh phúc mà trước nay chưa từng có.

Bố mẹ và em trai nép sau gốc chà là xúc động nhìn Lê, mắt ướt nhòe đi.

Theo Nhung Ly

Câu 1:

Vì sao các bạn gọi Lê là “Lê chân nhựa”?

Xem đáp án

Câu 2:

Bố mẹ đã làm gì để giúp Lê tập đi?

Xem đáp án

Câu 3:

Lê đã gặp khó khăn gì khi tự mình sang ngọn đồi bên kia?

Xem đáp án

Câu 4:

Khi qua được ngọn đồi bên kia một mình, Lê cảm thấy thế nào?

Xem đáp án

4.6

322 Đánh giá

50%

40%

0%

0%

0%