Giải VTH Ngữ Văn 8 CTST Loại vi trùng quý hiếm (A-zít Nê-xin) có đáp án
21 người thi tuần này 4.6 260 lượt thi 3 câu hỏi
🔥 Đề thi HOT:
Bộ 15 đề thi giữa kì 2 Ngữ Văn lớp 8 Kết nối tri thức có đáp án( Đề 4)
Bộ 15 đề thi giữa kì 1 Ngữ Văn lớp 8 Kết nối tri thức có đáp án ( Đề 3)
Bộ 15 đề thi giữa kì 2 Ngữ Văn lớp 8 Kết nối tri thức có đáp án ( Đề 2)
Bộ 10 đề thi cuối kì 2 Ngữ Văn lớp 8 Chân trời sáng tạo có đáp án ( Đề 10)
Bộ 15 đề thi giữa kì 1 Ngữ Văn lớp 8 Kết nối tri thức có đáp án ( Đề 9)
10 câu Trắc nghiệm Gió lạnh đầu mùa Cánh diều có đáp án
Bộ 15 đề thi giữa kì 2 Ngữ Văn lớp 8 Kết nối tri thức có đáp án ( Đề 1)
15 câu Trắc nghiệm Các kiểu câu phân loại theo mục đích nói Kết nối tri thức có đáp án
Nội dung liên quan:
Danh sách câu hỏi:
Lời giải
- Nhân vật ông giáo sư và các cộng sự của ông ta hiện thân cho hạng người: vô cảm, vô tình, làm khoa học một cách lạnh lùng, thuần tuý, không vì con người; họ xem cơn đau của bệnh nhân, những căn bệnh của con người là cơ hội để phát triển sự nghiệp, tiến thân; xem bệnh nhân chỉ như những con chuột bạch, những "ca" thí nghiệm, những vật hi sinh.
- Thái độ của người kể chuyện đối với các nhân vật này là: Người kể chuyện ngôi thứ ba, tuy chỉ đứng bên ngoài để quan sát, miêu tả, nhưng thái độ phê phán, châm biếm dành cho ông giáo sư và cộng sự của ông ta là khá rõ ràng. Hành động máy móc, lời nói vô cảm của nhân vật ông giáo sư, tự nó toát lên tiếng nói phê phán, châm biếm. Mặt khác, người kể chuyện cũng mượn điểm nhìn của nhân vật ông bác sĩ để phô bày hành động, lời nói, tâm địa của ông ta.
Lời giải
Những yếu tố góp phần tạo nên tiếng cười trong văn bản |
Thủ pháp trào phúng được sử dụng |
Tình huống trào phúng |
- Nhan đề truyện: “Loại vi trùng quý hiếm”. Đó là cụm từ/ thuật ngữ quan trọng trong lời nói, ý nghĩ và toàn bộ cách ứng xử của ông giáo sư bác sĩ. Và trên thực tế, ông giáo sư đã làm tất cả để nuôi con vi trùng “quý hiếm”, hoàn toàn vô trách nhiệm, bỏ rơi người bệnh, sự bất chấp nguy hiểm đau đớn của họ. - Ví dụ: “Vị giáo sư khư khư giữ con vi trùng ấy không chỉ như một bảo vật mà còn là một kì tích cho sự phát hiện vĩ đại. Ngài và đoàn tuỳ tùng của ngài làm việc đến quên ăn, quên ngủ để duy trì sự sống cho nó. Con vi trùng được nhuộm màu, được phóng to gấp cả ngàn lần và tạo mọi điều kiện để tiến hành thí nghiệm trong các môi trường hoa chất và nhiệt độ khác nhau." - Đọc đoạn thoại áp cuối, người đọc nhận ra sự tàn nhẫn đến mức kinh hoàng của vị giáo sư: “- Bệnh nhân ra sao rồi? - Anh ta hết đau rồi. - Bác sĩ điều trị đáp. Giáo sư nhướng mày: - Thế là thế nào? Bác sĩ điều trị cụp mắt xuống: - Anh ta mù rồi! Vị giáo sư nở nụ cười hết cỡ: - Tuyệt vời! Đúng như tôi đã nói, sau bốn mươi tám giờ nếu không vô hiệu hóa được vi trùng thì bệnh nhân tất nhiên sẽ mù và cơn đau sẽ dứt. Tôi chắc chắn là bệnh nhân hoàn toàn mất thị, đúng không nào?" |
Hình tượng nhân vật |
Hình tượng ông bác sĩ và các cộng sự được vẽ và miêu tả theo lối biếm họa: phóng đại một số nét hành vi, lời nói khác thường. |
Ngôn ngữ trào phúng |
Tác giả sử dụng thủ pháp nói ngược (“tài năng”, “khả kính”) ở đoạn kết để tăng độ chua chát, mặn mà sâu sắc của tiếng cười trào phúng: “Vị giáo sư tài năng, khả kính cùng đoàn tuỳ tùng lại lũ lượt kéo trở lại phòng thí nghiệm nhãn khoa để tiếp tục công trình nghiên cứu về loại vi trùng quý hiếm.” |
Lời giải
- Nhận xét về cách đặt nhan đề cho văn bản: - Cách đặt nhan đề không sử dụng với mục đích ca ngợi mà được sử dụng với mục đích châm biếm, loại vi trùng này bình thường nhưng do con người tự mãn nên nó trở thành quý hiếm, bác sĩ không chữa trị cho bệnh nhân mà dựa trên tình hình của bệnh nhân để thể hiện sẽ tự mãn của mình đối với một phát hiện mới.
- Nhận xét về cách sử dụng cụm từ “loại vi trùng quý hiếm”: nhấn mạnh thêm tính châm biếm.
52 Đánh giá
50%
40%
0%
0%
0%