Nếu mọi người biết được cung điện của nhà vua ở đâu, nó sẽ biến mất
khỏi không trung.
Những bức tường bằng bạc trắng và mái ngói lấp lánh vàng.
Hoàng hậu sống trong cung điện có bảy cái sân, bà đeo đồ
trang sức trị giá bằng của cải bảy vương quốc.
Nhưng con sẽ nói thầm vào tai mẹ, cung điện của nhà vua ở đâu.
Nó ở góc ban công nhà mình nơi đặt chậu cây tulsi.
Công chức đang ngủ trên bờ biển xa của bảy biển không thể đến.
Không có ai trên thế giới có thể tìm ra nàng ngoài con.
Nàng đeo vòng trên tay và hạt ngọc trai trên tai; tóc đang trải xuống sàn nhà.
Nàng sẽ thức dậy nếu con chạm cây gậy thần của con vào nàng,
và đồ trang sức sẽ rơi xuống từ đôi môi nàng khi nàng mỉm cười.
Nhưng con sẽ nói thầm vào tai mẹ, nàng đang ở góc ban công nhà mình
nơi đặt chậu cây tulsi.
Đã đến giờ mẹ ra sông tắm, bước lên ban công trên mái.
Con ngồi tại góc nơi bóng tối các bức tường gặp mặt.
Chỉ có con mèo được đi cùng con, bởi nó biết nơi người thợ cạo
trong câu chuyện sống.
Nhưng con sẽ nói thầm vào tai mẹ, nơi người thợ cạo trong câu chuyện sống.
Đó chính là ở góc ban công nhà mình nơi đặt chậu cây tulsi.
(Ta-go, Vũ Hoàng Linh dịch, thivien.net)
|