Thư của bố
Con lớn lên, quen vắng bố trong nhà
Hai mẹ con, nhà một phòng cũng trống
Chỉ mong đợi những lá thư gió lộng
Và mặn mòi hương biển xa xôi...
Nghe êm đềm sóng lặng lững lờ trôi,
Thấy đàn cá heo giỡn đùa mặt nước.
Thư không kể về cơn bão chờ phía trước,
Dải đá ngầm, thăm thẳm nước đen.
Nhịp bước khẩn trương khi khẩu lệnh vang lên,
Mắt dõi theo vật ra-đa rà quét,
Áo đọng muối khô, da nhận mùi nắng khét,...
Thư chỉ nói về nỗi nhớ với thương yêu...
Con đã lớn khôn, đọc được cả những điều
Chưa được viết trong thư người lính biển
Nơi đầu sóng, sẵn sàng nghênh chiến
Vẫn dịu dàng, êm ái lá thư xanh...
(Thuỵ Anh)
Ở khổ thơ thứ nhất, bạn nhỏ đã chia sẻ điều gì?