Danh sách câu hỏi
Có 2,467 câu hỏi trên 50 trang
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:Người lính dũng cảm1. Bắn thêm một loạt đạn mà vẫn không diệt được máy bay địch. Viên tướng hạ lệnh : - Vượt rào, bắt sống nó ! Hàng rào là những cây nứa tép dựng xiên ô quả trám. Cậu lính bé nhất nhìn thủ lĩnh, ngập ngừng : - Chui vào à ? Nghe tiếng "chui", viên tướng thấy chối tai : - Chỉ những thằng hèn mới chui. 2. Cả tốp leo lên hàng rào, trừ chú lính nhỏ. Chú nhìn cái lỗ hổng dưới chân hàng rào rồi quyết định chui qua đó. Nhưng chú mới chui được nửa người thì hàng rào đổ.Tướng sĩ ngã đè lên luống hoa mười giờ. Hàng rào thì đè lên chú lính. Chiếc máy bay (là một chú chuồn chuồn ngô) giật mình cất cánh. Quân tướng hoảng sợ lao ra khỏi vườn. 3. Giờ học hôm sau, thầy giáo nghiêm giọng hỏi : - Hôm qua em nào phá đổ hàng rào, làm giập hoa trong vườn trường ? Thầy nhìn một lượt những gương mặt học trò, chờ đợi sự can đảm nhận lỗi. Chú lính nhỏ run lên. Chú sắp phun ra bí mật thì một cú véo nhắc chú ngồi yên. Thầy giáo lắc đầu buồn bã : - Thầy mong em nào phạm lỗi sẽ sửa lại hàng rào và luống hoa. 4. Khi tất cả túa ra khỏi lớp, chú lính nhỏ đợi viên tướng ở cửa, nói khẽ :”Ra vườn đi!” Viên tướng khoát tay : - Về thôi ! - Nhưng như vậy là hèn. Nói rồi, chú lính quả quyết bước về phía vườn trường. Những người lính và viên tướng đứng sững lại nhìn chú lính nhỏ. Rồi, cả đội bước nhanh theo chú, như là bước theo một người chỉ huy dũng cảm. - Nứa tép : nứa nhỏ - Ô quả trám : ô có hình thoi, giống hình quả trám. - Thủ lĩnh : người đứng đầu. - Hoa mười giờ : loài hoa nhỏ, thường nở vào khoảng mười giờ trưa. - Nghiêm giọng : nói bằng giọng nghiêm khắc. - Quả quyết : dứt khoát, không chút do dự.Chiếc máy bay (là một chú chuồn chuồn ngô) giật mình cất cánh.Máy bay địch trong câu chuyện là con vật gì ?
Đọc bài sau và trả lời các câu hỏi:Ông ngoại Thành phố sắp vào thu. Những cơn gió nóng mùa hè đã nhường chỗ cho luồng khí mát dịu mỗi sáng. Trời xanh ngắt trên cao, xanh như dòng sông trong, trôi lặng lẽ giữa những ngọn cây hè phố. Năm nay, tôi sẽ đi học. Ông ngoại dẫn tôi đi mua vở, chọn bút, hướng dẫn tôi cách bọc vở, dán nhãn, pha mực và dạy tôi những chữ cái đầu tiên. Một sáng, ông bảo : - Ông cháu mình đến xem trường thế nào. Ông chậm rãi nhấn từng nhịp chân trên chiếc xe đạp cũ, đèo tôi tới trường. Trong cái vắng lặng của ngôi trường cuối hè, ông dẫn tôi lang thang khắp các căn lớp trống, ông còn nhấc bổng tôi trên tay, cho gõ thử vào mặt da loang lổ của chiếc trống trường. Tiếng trống buổi sáng trong trẻo ấy là tiếng trống trường đầu tiên, âm vang mãi trong đời đi học của tôi sau này. Trước ngưỡng cửa của trường tiểu học, tôi đã may mắn có ông ngoại - "thầy giáo" đầu tiên của tôi. - loang lổ : có nhiều mảng màu đan xen, lộn xộn.Đâu là khoảng thời gian được nhắc đến trong bài ?
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:Người mẹ1. Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi. Thần Đêm Tối đóng giả một bà cụ mặc áo choàng đen, bảo bà : - Thần Chết chạy nhanh hơn gió và chẳng bao giờ trả lại những người đã cướp đi đâu. Bà mẹ khẩn khoản cầu xin Thần chỉ đường cho mình đuổi theo Thần Chết. Thần Đêm Tối chỉ đường cho bà. 2. Đến một ngã ba đường, bà mẹ không biết phải đi lối nào. Nơi đó có một bụi gai băng tuyết bám đầy. Bụi gai bảo : - Tôi sẽ chỉ đường cho bà, nếu bà ủ ấm tôi. Bà mẹ ôm ghì bụi gai vào lòng để sưởi ấm nó. Gai đâm vào da thịt bà, máu nhỏ xuống từng giọt đậm. Bụi gai đâm chồi, nảy lộc và nở hoa ngay giữa mùa đông buốt giá. Bụi gai chỉ đường cho bà. 3. Bà đến một hồ lớn. Không có một bóng thuyền. Nước hồ quá sâu. Nhưng bà nhất định vượt qua hồ để tìm con. Hồ bảo : - Tôi sẽ giúp bà, nhưng bà phải cho tôi đôi mắt. Hãy khóc đi, cho đến khi đôi mắt rơi xuống ! Bà mẹ khóc, nước mắt tuôn rơi lã chã, đến nỗi đôi mắt theo dòng lệ xuống hồ, hóa thành hai hòn ngọc. Thế là bà được đưa đến nơi ở lạnh lẽo của Thần Chết. 4. Thấy bà, Thần Chết ngạc nhiên, hỏi : - Làm sao ngươi có thể tìm đến tận nơi đây ? Bà mẹ trả lời : - Vì tôi là mẹ. Hãy trả con cho tôi ! - Mấy đêm ròng : mấy đêm liền. - Thiếp đi : lả đi hoặc chợp mắt ngủ do quá mệt. - Khẩn khoản : cố nói để người khác đồng ý với yêu cầu của mình. - Lã chã : (mồ hôi, nước mắt) chảy nhiều và kéo dài.Chuyện gì đã xảy ra với người con ?