Danh sách câu hỏi

Có 671 câu hỏi trên 14 trang
Khám phá vì sao phải yêu lao động. Đọc truyện và trả lời câu hỏi: Những giọt mồ hôi trên trán mẹ           Cô bé bận lắm, ngoài học trên lớp, cô bé còn ôn bài và sinh hoạt ở các câu lạc bộ. Để cô bé có nhiều thời gian, mẹ thường phải thức dậy từ sáng sớm để chạy đua với mặt trời và thức rất khuya để làm việc nhà. Ấy thế mà chưa bao giờ mẹ than vãn mệt mỏi với cô bé cả. Nhìn khuôn mặt mẹ lúc nào cũng chỉ thấy cố gắng và cố gắng.  Cô bé thương mẹ lắm! Cô bé thường xuyên giúp mẹ làm việc nhà. Quần áo mẹ phơi khô mà chưa kịp gấp, cô bé không ngần ngại gấp gọn gàng, rồi còn cất vào tủ của mỗi người nữa. Thấy những ngăn kệ phủ bụi mẹ chưa kịp lau, cô bé đã làm giúp mẹ mỗi chiều. Nhìn cô bé chăm chỉ, mẹ rất vui.       Một hôm, cô bé có một người bạn đến chơi. Ngoài tiếp bạn rất chu đáo, cô bé vẫn không quên tranh thủ làm việc nhà. Thấy vậy, người bạn rất ngạc nhiên và hỏi: - Sao cậu phải làm nhiều như thế? Ở nhà tớ, mẹ tớ là người làm hết những việc này đấy. Ngước mắt nhìn người bạn mới, cô bé mỉm cười trả lời: - Vì nhìn những giọt mồ hôi trên trán mẹ nên tớ làm đấy! (Theo Ba Lê, Thói quen nhỏ, hạnh phúc to, NXB Dân Trí, 2020) - Cô bé đã thể hiện tình yêu lao động như thế nào? Những việc làm của cô bé đã đem lại điều gì? - Theo em, vì sao phải yêu lao động?
Khám phá vì sao phải cảm thông, giúp đỡ người gặp khó khăn. Đọc truyện và trả lời câu hỏi Giúp bạn      Gia đình dê con không may gặp hỏa hoạn. Đồ đạc trong nhà đều bị thiêu rụi, may mắn cả nhà không ai bị thương.     Thầy giáo hà mã kể chuện không may của gia đình dê con cho các bạn nhỏ nghe. Các bạn nghe xong ai nấy đều thương cảm gia đình dê con.      Nhà khỉ cách nhà dê không xa, khỉ con chủ động mời dê con tới nhà mình. Khỉ kể chuyện dê của gia đình dê con với mẹ rồi xin phép mẹ tặng cho dê con một số sách mở, quần áo, đồ chơi và vật dụng sinh hoạt. Khỉ nói với dê: “Dê ơi! Bạn đừng buồn, quần áo, sách vở và đồ chơi này mình tặng cho bạn đấy!”.       Khỉ mẹ cũng làm rất nhiều đồ ăn ngon cho dê con. Cả nhà thay nhau gắp thức ăn cho dê, quan tâm dê chu đáo. Dê con cảm động nói: “Mọi người tốt với cháu quá! Cháu cảm thấy ấm áp như đang ở nhà mình vậy.” (Theo Nguyễn Thị Vi Khanh, Tôi có cảm xúc tích cực, còn bạn thì sao? NXB Văn học, 2016) - Khỉ con đã làm gì để giúp đỡ dê con? Khi được giúp đỡ, dê con cảm thấy thế nào? - Em sẽ làm gì nếu những người xung quanh em gặp khó khăn? - Theo em, sự cảm thông, giúp đỡ có ý nghĩa như thế nào đối với những người đang gặp khó khăn?
Đọc truyện và trả lời câu hỏi: Các em nhỏ và ông cụ           Mặt trời đã lùi dần về chân núi phía tây. Đàn sếu đang sải cánh trên cao. Sau một cuộc dạo chơi, đám trẻ ra về. Tiếng nói cười ríu rít. Bỗng các em dừng lại khi thấy một ông cụ đang ngồi ở vệ cỏ ven đường. Trông ông rất mệt mỏi, đôi mắt lộ rõ vẻ u sầu. - Chuyện gì xảy ra với ông cụ thế nhỉ? – Một em trai nói. - Hay ông cụ đánh mất cái gì? – Chúng mình nên hỏi thử xem đi. Các em tới chỗ ông cụ, lễ phép hỏi: – Ông ơi, chúng cháu có thể giúp gì ông không ạ? Ông cụ thở nặng nhọc, nhưng đôi mắt ánh lên những tin ấm áp: – Cảm ơn các cháu! Nhưng các cháu không giúp ông được đâu. Ông cụ ngừng lại, rồi nghẹn ngào nói tiếp: - Ông đang rất buồn. Vợ của ông nằm bệnh viện mấy tháng nay rồi. Bà ẩm nặng lắm, khó mà qua khỏi. Ông ngồi đây chờ xe buýt để đến bệnh viện. Ông cảm ơn lòng tốt của các cháu. Dẫu các cháu không giúp gì được, nhưng ông cũng thấy lòng nhẹ hơn. Đám trẻ lặng đi. Các em nhìn ông cụ đầy thương cảm. Một lát sau, xe buýt đến. Giúp ông cụ lên xe rồi, các em còn đứng nhìn theo mãi mới ra về. (Theo V. A. Xu-khôm-lin-xki, Tiếng Việt 3, NXB Giáo dục Việt Nam, 2020) a. Ông cụ đã gặp khó khăn gì? b. Các em nhỏ đã thể hiện sự cảm thông, giúp đỡ ông cụ như thế nào? c. Sự cảm thông, giúp đỡ của các em nhỏ mang lại điều gì cho ông cụ?
Đọc câu chuyện và trả lời câu hỏi Năm nay, lớp 4A có cô giáo mới. Buổi đầu tiên làm quen với lớp, cô giáo yêu cầu: – Các em hãy giới thiệu đôi nét về bản thân và gia đình mình. Cả lớp sôi động hẳn lên, bạn nào cũng hào hứng: – Thưa cô, em tên là Hồng. Bố mẹ em là công nhân nhà máy điện ạ! – Thưa cô, em tên là Sơn. Bố em là bộ đội biên phòng, mẹ em là giáo viên ạ! – Thưa cô, em tên là Trang. Bố em là phóng viên, mẹ em là bác sĩ ạ!  Đến lượt Hà, cũng như các bạn, em kể rất tự hào: – Thưa cô, em là Hà. Bố mẹ em đều là lao công ạ! Trong lớp bỗng rộ lên những tiếng cười. Hà ngơ ngác nhìn quanh, rồi như hiểu ra, mặt em đỏ bừng, rơm rớm nước mắt. Cô giáo bước đến bên Hà, âu yếm đặt tay lên vai em: Cảm ơn bố mẹ em, những người lao động đã giữ cho thành phố của chúng ta luôn sạch đẹp. Không có nghề nào là tầm thường, chỉ có những kẻ lười biếng, vô công rồi nghề mới đáng xấu hổ. Không khí im lặng bao trùm lớp học. Những bạn lúc trước cười to nhất, giờ cúi mặt ngượng ngùng. Một bạn rụt rè đứng dậy: – Thưa cô, chúng em thật có lỗi. Chúng em xin lỗi cô, xin lỗi bạn Hà! (Theo Thuy Dung, Đạo đức lớp 4, NXB Giáo dục Việt Nam, 2014) a. Vì sao một số bạn trong lớp lại cười khi nghe bạn Hà kể về công việc của bố mẹ? b. Chúng ta nên có thái độ như thế nào với người lao động?