Danh sách câu hỏi ( Có 6,361 câu hỏi trên 128 trang )

Viết bài văn biểu cảm về nhân vật Vịt con trong câu chuyện sau đây. TÌNH BẠN Thím Vịt bận đi chơi xa, đem con đến gửi cho bác Gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi tìm giun để ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Thấy Vịt con tỏ ra chậm chạp, Gà con có vẻ không thích lắm. Ra tới vườn Gà con bới đất tìm giun, ngón chân của Vịt con có màng nên không bới đất được. Vịt con cứ lạch bạch khiến đất bị nén xuống, Gà con không tài nào tìm giun được. Gà con tức quá nói với Vịt con: - Bạn chẳng biết gì cả, đi chỗ khác chơi để tôi bới một mình vậy. Vịt con thấy là Gà con cáu với mình cũng buồn, liền bỏ ra ao tìm tép ăn. Một con cáo mặt xanh đuôi dài, nấp trong bụi rậm, thấy Gà con đi tìm mồi một mình định nhảy ra vồ. Gà con sợ quá vội “ba chân bốn cẳng” chạy ra bờ ao, Gà con vừa chạy vừa kêu: “chíp… chíp…chíp...”. Vịt con đang lặn hụp tìm tép, nghe tiếng bạn gọi Vịt con bơi nhanh vào bờ kịp cõng bạn ra xa. Cáo chạy tới bờ đã thấy Gà, Vịt ở giữa ao sâu, chờ mãi không được, Cáo liếm mép bỏ đi. Nhờ Vịt có đôi chân như mái chèo bơi rất nhanh mà Gà con thoát chết. Lúc này, Gà con mới thấy việc mình đuổi Vịt con là không nên và xin lỗi bạn. Vịt con không giận mà còn mò tép cho Gà con ăn. Từ đấy mỗi khi Vịt con đến chơi, Gà con mừng tíu tít đi tìm giun cho Vịt con ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Hai bạn Gà, Vịt rất quý mến nhau. (101 Truyện kể con nghe, trang 43 - 44, Nhà xuất bản thanh niên, 2008)

Xem chi tiết 1.4 K lượt xem 1 tháng trước

Viết bài văn (khoảng 400 chữ) phân tích nhân vật chị Dậu trong đoạn trich sau: “ - Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem! Rồi chị túm lấy cổ hắn, ấn giúi ra cửa. Sức lẻo khoẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với sức xô đẩy của người đàn bà lực điền, hắn ngã chỏng quèo trên mặt đất, miệng vẫn nham nhảm thét trói vợ chồng kẻ thiếu sưu. Người nhà Lý trưởng sấn sổ bước đến, hươ gậy chực đánh chị Dậu. Nhanh như cắt, chị Dậu nắm ngay được gậy của hắn. Hai người giằng co nhau du đẩy nhau, rồi ai nấy đều buông gậy ra, áp vào vật nhau. Hai đứa trẻ con kêu khóc om sòm. Kết cục, anh chành hầu cận ông Lý yếu hơn chị chàng con mọn, hắn bị chị này túm tóc lẳng cho một cái, ngã nhào ra thềm. Anh Dậu sợ quá muốn dậy can vợ, nhưng mệt đắm ngồi lên lại nằm xuống, vừa run vừa rên: - U nó không được thế! Người ta đánh mình không sao, mình đánh người ta thì mình phải tù phải tội. Chị Dậu vẫn chưa nguôi giận; - Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được... Người nhà lý trưởng hết cơn lặng cá, lóp ngóp bò dậy hắn chỉ vừa thở vừa chửi chị Dậu, không dám động đến thân thể chị nữa.” (Theo Ngô Tất Tố)

Xem chi tiết 54 lượt xem 1 tháng trước