Danh sách câu hỏi
Có 2,695 câu hỏi trên 54 trang
Kho báu của tôi
Kho báu của tôi! Đó là những cuốn truyện bố mang về với lời đề tặng. Có khi là những quyển truyện cổ mẹ cắt ra từ báo và dán lại hoặc quyển truyện tranh bằng tiếng Nga bố đã cặm cụi dịch ra tiếng Việt. Những quyển truyện ấy có khi hơi cũ một tí, có khi lại mất bìa dù đã được mẹ bọc lại cẩn thận và phần nhiều là truyện tranh không màu. Dù vậy, những câu chuyện vẫn mở ra một thế giới kì thú cho một cô bé sáu tuổi là tôi. Một lần, tôi thấy Tun có cuốn sách Bác sĩ Ai-bô-lít. Quyển sách to, dày, những trang giấy bóng loáng, thơm ơi là thơm và đầy những con vật kì lạ. Tôi bần thần cả người vì mê quyển sách đến mức mơ thấy bố tặng tôi quyển sách ấy và kì lạ là để nó trong tủ lạnh. Tôi đã kể giấc mơ ấy cho mẹ. Thế rồi, sau chuyến công tác của bố, tôi đã tìm thấy quyển sách ấy trong tủ lạnh, giống hệt như trong mơ.
Khi ấy tôi sáu tuổi, tôi không để ý rằng những bữa cơm chỉ có tôi được ăn thịt cá, còn bố mẹ giành phần ăn rau “cho mát”. Tôi không để ý được rằng trong những ngày tháng khó khăn ấy, bố mẹ đã không để cho tôi cảm thấy mình thiếu thốn. Và tôi không thiếu sách bao giờ.
Sưu tầm
Vì sao người ta gọi chú chó là “Chú chó chăn cừu”?
Kho báu của tôi
Kho báu của tôi! Đó là những cuốn truyện bố mang về với lời đề tặng. Có khi là những quyển truyện cổ mẹ cắt ra từ báo và dán lại hoặc quyển truyện tranh bằng tiếng Nga bố đã cặm cụi dịch ra tiếng Việt. Những quyển truyện ấy có khi hơi cũ một tí, có khi lại mất bìa dù đã được mẹ bọc lại cẩn thận và phần nhiều là truyện tranh không màu. Dù vậy, những câu chuyện vẫn mở ra một thế giới kì thú cho một cô bé sáu tuổi là tôi. Một lần, tôi thấy Tun có cuốn sách Bác sĩ Ai-bô-lít. Quyển sách to, dày, những trang giấy bóng loáng, thơm ơi là thơm và đầy những con vật kì lạ. Tôi bần thần cả người vì mê quyển sách đến mức mơ thấy bố tặng tôi quyển sách ấy và kì lạ là để nó trong tủ lạnh. Tôi đã kể giấc mơ ấy cho mẹ. Thế rồi, sau chuyến công tác của bố, tôi đã tìm thấy quyển sách ấy trong tủ lạnh, giống hệt như trong mơ.
Khi ấy tôi sáu tuổi, tôi không để ý rằng những bữa cơm chỉ có tôi được ăn thịt cá, còn bố mẹ giành phần ăn rau “cho mát”. Tôi không để ý được rằng trong những ngày tháng khó khăn ấy, bố mẹ đã không để cho tôi cảm thấy mình thiếu thốn. Và tôi không thiếu sách bao giờ.
Sưu tầm
Bạn nhỏ trong chuyện có kho báu gì?
Chiếc lá biết bay
Có một chiếc lá non nhỏ bé vừa nhú ra trên cành cây cao. Chiếc lá non. bướng bỉnh luôn nung nấu suy nghĩ muốn bay lên trời. Các anh chị khuyên thế nào nó cũng không chịu nghe.
Hôm đó trời có giông bão lớn. Anh chị gọi nó thu mình lại để tránh gió mạnh nhưng nó không nghe. Chiếc lá non, cuống vẫn còn rất yếu, bám chưa vững vào cành cây. Nhưng nó không sợ, vì muốn bay nên mặc kệ lời khuyên nhủ của anh chị, nó cứ nhô ra trước gió lớn. Mấy anh chị cố kéo nó vào lòng nhưng nó kiên quyết giằng thoát ra bằng được.
Tiếng nó gào to hơn. Bỗng “phụt” một cái, chiếc lá nhỏ bị cơn gió mạnh bứt rời cuống khỏi cành cây cuốn bay vút lên trời. Nó cười khanh khách khi quay lại nhìn thấy các anh chị của nó vẫn đang rúm ró ôm lấy nhau bám chặt vào cành cây. Nhưng khi chiếc lá non đang lâng lâng sung sướng vì nó hơn hẳn các anh chị là đã biết bay, thì chợt nghe tiếng rào rào. Chiếc lá nhỏ bị mưa ném vào tới tấp, khiến nó quay cuồng rồi rơi xuống một dòng suối. Một lúc sau chiếc lá non nhỏ bé đã rách nát, tơi tả. Bây giờ chiếc lá nhỏ mới thấy đói và rét. Nó bật khóc nức nở. Nó chỉ muốn quay về với các anh chị ở trên cành cây cao nhưng không thể được nữa rồi. Nó thấy vô cùng ân hận.
Thế là, chỉ vì một sự ảo tưởng, ngông cuồng, bột phát của mình mà chiếc lá non đã phải trả giá. Một cái giá rất đắt.
(Theo Truyện Thiếu nhi, Trọng Bảo)
Chiếc lá non luôn ước mong điều gì?
Thiên thần áo xanh
Bây giờ chúng em không phải bằng rừng, lội suối để đến trường nữa vì chúng em đã có một ngôi trường mới. Trường mới ở ngay cạnh bản có ba lớp học và phòng học nào cũng có đủ bàn ghế và bảng đen. Trường còn có một sân chơi, không rộng lắm nhưng bằng phẳng. Trên sân, những cây bàng non đã bén đất vươn lên.
Ngôi trường này là kỉ niệm của các anh chị thanh niên tình nguyện tặng bản em. Các anh chị lên bản từ tháng trước. Có các anh chị, dân bản khỏe hơn, con ngựa chạy nhanh hơn, đàn lợn béo mập hơn, cây lúa trên nương đơm hạt nặng hơn, đêm nào bản cũng vang tiếng đàn, tiếng hát, vui như ngày hội. Già làng gọi các anh chị là “Thiên thần áo xanh”.
Sưu tầm
Những thanh niên tình nguyện đã làm được việc gì tốt cho các em nhỏ?
Anh hùng Phan Đình Giót
Mùa đông năm 1953, đơn vị anh được lệnh tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ. Các chiến sĩ đại đội 58 lao lên mở đường. Phan Đình Giót đánh quả thứ chín và bị thương ở đùi, nhưng vẫn xung phong đánh quả tiếp theo. Lòng căm thù quân giặc lên cao, Phan Đình Giót lao lên đánh liên tiếp hai quả nữa phá toang hàng rào cuối cùng, mở thông đường để đồng đội lên đánh sập lô cốt đầu cầu. Lợi dụng thời cơ địch hoang mang, anh lao lên bám chắc lô cốt số 2, ném thủ pháo, bắn kiềm chế cho đơn vị tiến lên. Anh bị thương ở vai và đùi, máu chảy rất nhiều. Thế nhưng bất ngờ từ hỏa lực lô cốt số 3 của địch bắn rất mạnh vào đội hình của ta. Anh đã dùng hết sức còn lại nâng tiểu liên lên bắn mạnh vào lỗ châu mai và hét to: “Quyết hi sinh vì Đảng, vì dân!”, rồi rướn người lấy đà lao cả tấm ngực thanh xuân vào bịt kín lỗ châu mai địch. Toàn đơn vị ào ạt tiêu diệt gọn cứ điểm Him Lam, giành thắng lợi.
Nguyễn Thùy Dương
Trong câu chuyện trên, đứa trẻ mù đã làm gì để có tiền?
Không khí Tết
Tuy mùa đông đã qua đi nhưng Tết năm nào cũng vẫn hơi lành lạnh. Dù trời lạnh nhưng hình như bầu trời lúc nào cũng quang và sáng. Trên khuôn mặt của từng người sáng bừng một niềm vui, háo hức đón xuân. Ai đó cũng tất bật, khẩn trương chuẩn bị cho cái Tết riêng của mình. Con đường làng cũng nhộn nhịp hẳn lên bởi mọi người nghỉ hết việc đồng áng, đổ ra đường đi sắm Tết. Ngoài chợ, những dãy hàng hoa tươi, cây đào, cây quất hứa hẹn một cái Tết tưng bừng. Những tiếng chào mời mua hàng, tiếng rao hàng, tiếng xe cộ làm cho âm thanh của buổi chợ Tết thêm nổi bật. Tâm điểm của chợ Tết là những hàng đào đang ra hoa hồng thắm. Bọn trẻ vui sướng hơn ai hết, mấy ngày rủ nhau đi chơi khắp làng, ngắm nghía những chiếc đèn lồng đỏ mắt đứa nào cũng xuýt xoa, lấp lánh niềm vui.
Bình An
Thời tiết vào dịp Tết được miêu tả như thế nào?
Ký ức tuổi thơ
Nhớ hồi nhỏ, đi học tôi toàn lội bộ, trường học cách nhà hơn hai cây số chứ ít ỏi gì. Không bao giờ tôi chọn đi đường chính, toàn đi đường ruộng, đường vòng, đường tắt. Trên đường về chúng tôi thường ghé Bà Búa hái trâm ăn, buồn buồn, nhảy xuống kênh thuỷ lợi tắm, lúc thì trèo cây lấy tổ chim, lúc chơi trò cá sấu lên bờ. Có hôm mải mê chơi, mẹ tìm về đánh cho nát mông mà vẫn không sợ, vài hôm sau thì đầu lại vào đấy. Ngồi nhắc chuyện xưa chắc nhắc hoài nhắc mãi vẫn không bao giờ hết. Và thật hạnh phúc biết bao khi tôi có được một tuổi thơ quá đỗi tuyệt vời để mỗi khi buồn, lại leo lên chuyến tàu không có người soát vé trở ngược thời gian tìm lại ký ức ngọt ngào.
Nguyễn Hồng Phước
Hồi nhỏ, tác giả trên đi học bằng cách nào?
Xóm nhỏ
Cái xóm lao động nghèo của tôi nằm sâu hun hút trong một con ngõ nhỏ, chạy vòng vèo ra sát mép bờ sông. Mùa mưa bão, con đường vào xóm ngập ngụa trong bùn đất khiến cho sự đi lại của mọi người càng trở nên vất vả. Theo thời gian, trải bao nắng mưa, lũ lụt và cũng bởi chủ nhân của những căn nhà này không có tiền tu sửa nên càng ngày chúng càng trở nên xập xệ, xuống cấp nghiêm trọng. Những mảng tường loang lổ vết nứt, sứt sẹo, nhiều chỗ vôi vữa mủn ra để lộ cả những viên gạch non bị mưa gió bào mòn đến non nửa. Nhìn chúng tựa như những vết chốc lở cóc cáy, gớm ghiếc trên da người ghẻ lâu ngày không được chữa trị vậy. Trong xóm nhỏ đó, mỗi người làm một nghề, người thợ hàn, người thợ cơ khí, người chạy xe ôm, người làm thợ thịt...
Bùi Nhật Lai
Xóm lao động nghèo trong bài đọc trên nằm ở đâu?