Danh sách câu hỏi ( Có 2,197,758 câu hỏi trên 43,956 trang )

Nhân vật Kpă Nguyên trong bài báo "Học sinh lớp 4 cứu hai anh chị lớp 12 thoát khỏi đuối nước" có đức tính nào đáng quý? Học sinh lớp 4 cứu hai anh chị lớp 12 thoát khỏi đuối nước      Sáng 13.4, Huyện đoàn Ia Pa (Gia Lai) tổ chức khen thưởng cho em Kpă Nguyên (10 tuổi), học lớp 4 Trường tiểu học Nguyễn Bá Ngọc (xã Kim Tân, H.Ia Pa), vì đã dũng cảm cứu 2 học sinh lớp 12 bị đuối nước.      Chiều 28.3, một nhóm học sinh lớp 12 Trường THPT Nguyễn Tất Thành sau khi tan học đã rủ nhau ra sông Ba, đoạn chảy qua địa phận xã Kim Tân, để tắm. Không may, hai em là Đỗ Thị Diễm (18 tuổi) và Hồ Quốc Bảo Trọng (18 tuổi, cùng ở xã Ia Ma Rơn, H.Ia Pa) sa chân vào chỗ nước sâu nên bị đuối nước.      Cả nhóm bạn không ai biết bơi và thiếu kỹ năng cứu người đuối nước nên chỉ biết đứng trên bờ kêu cứu. Thời điểm này, em Kpă Nguyên đang cùng bạn chơi ở bến nước đã không ngần ngại lao xuống nước kéo được hai anh, chị lớp 12 đang đuối nước lên bờ. Lúc này, người lớn cũng vừa kịp tới đã đưa 2 em Diễm và Trọng vào Trung tâm y tế H.Ia Pa cấp cứu. Hiện sức khoẻ, tinh thần của 2 em này đã ổn định, quay lại lớp học.      Em Kpă Nguyên cho biết để kéo được hai anh, chị lên bờ rất mệt vì nước ở đó sâu nhưng may là đã cầm được vào cổ áo và tóc của người đuối nước.      Trao đổi với PV Thanh Niên vào sáng 13.4, anh Đỗ Duy Nam, Phó bí thư Tỉnh đoàn Gia Lai, cho biết: "Hành động dũng cảm của em Kpă Nguyên đáng được biểu dương, khen ngợi kịp thời. Chúng tôi đã xác minh từ các cơ quan chức năng của H.Ia Pa và biết rằng em Kpă Nguyên bất chấp nhỏ con, mới học lớp 4 đã dũng cảm lao vào dòng nước lớn kéo được hai anh chị lớp 12 bị đuối nước vào bờ an toàn. Chúng tôi đang hoàn thiện thủ tục để gửi hồ sơ vụ việc, đề nghị T.Ư Đoàn xem xét, trao tặng huy hiệu "Tuổi trẻ dũng cảm" cho em Kpă Nguyên". Theo Báo Thanh Niên

Xem chi tiết 139 lượt xem 11 tháng trước

Câu 2 (4,0 điểm) Viết bài nghị luận văn học (khoảng 600 chữ) phân tích nhân vật chàng Vương trong truyện truyền kì dưới đây: ĐẠO SĨ NÚI LAO Tóm tắt phần trước: Có chàng họ Vương, tuổi trẻ mộ đạo, nghe nói trên núi Lao Sơn (ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc) có vị tiên liền tìm đến thì gặp một vị đạo sĩ tóc trắng rủ xuống tận cổ, tinh thần sắc sảo. Vương khấu đầu làm lễ, bắt chuyện, thấy đạo lí huyền diệu, bèn tôn làm thầy. Đạo sĩ nhìn Vương băn khoăn cho rằng sợ anh ta sức yếu, không chịu nổi khó nhọc để tu luyện nhưng Vương tỏ ý rất sẵn sàng. Hơn một tháng ở lại trên núi, ngày nào đạo sĩ cũng gọi Vương dậy, đưa cho chiếc rìu, bảo theo lũ học trò đi hái củi. Tay chân Vương phỏng mọng, đau không chịu nổi, có ý muốn về. Thế nhưng khi được chứng kiến phép biến hoá tài tình của đạo sĩ trong tiệc rượu thì Vương cố nán ở lại để mong học được từ thầy một điều huyền diệu nào đó. Lại qua một tháng nữa, khổ không kham, mà đạo sĩ vẫn chưa truyền cho một phép gì. Sốt ruột quá, bèn lên cáo từ, xin về: – Đệ tử qua mấy trăm dặm đường tới xin học thầy; dầu chẳng học được cái đạo trường sinh bất tử, cũng mong thầy dạy cho chút gì gọi là hả chút lòng cầu học. Thế mà qua hai, ba tháng, chỉ những sáng đi kiếm củi, tối lại trở về. Hồi ở nhà, đệ tử chưa bao giờ khổ như thế. Đạo sĩ cười, bảo: – Ta đã nói trước là anh không chịu nổi khó nhọc, nay đã quả nhiên. Sáng mai, sẽ cho người dẫn anh về. Vương lại nài nỉ: – Đệ tử làm lụng đã nhiều, xin thầy dạy cho một thuật mọn, khỏi phụ công lao đệ tử lặn lội tới đây. Đạo sĩ hỏi muốn cầu thuật gì, Vương nói: – Thường thấy thầy đi đâu, tường vách không ngăn nổi, chỉ xin một phép ấy cũng đủ lắm. Đạo sĩ cười, nhận lời. Bèn dạy cho phép bắt quyết(1), bảo miệng đọc mấy câu thần chú, rồi hô: “Vào đi! Vào đi!”. Vương đối mặt với bức tường nhưng ngần ngừ không dám vào. Đạo sĩ lại hô rằng: – Cứ vào đại thử coi! Vương theo lời, thong thả tiến lại, đến tường bị vấp. Đạo sĩ bảo cúi đầu, vào thật nhanh, đừng rụt rè. Vương bước xa bức tường mấy bước, đọc câu thần chú, bước nhanh tới, cảm thấy như chỗ trống không. Quay nhìn lại thì đã thấy mình ở bên kia tường. Mừng quá, vào lạy tạ xin về. Đạo sĩ nói: – Về nhà phải giữ gìn đứng đắn; không thế thì phép không nghiệm nữa đâu. Nói rồi, cấp tiền cho Vương ăn đường mà về. Đến nhà, chàng khoe đã gặp tiên, tường vách dày đến đâu cũng không ngăn nổi. Vợ không tin. Vương theo như cách đạo sĩ đã dạy, cách tường mấy bước, cúi đầu chạy ù vào. Đầu đập tường cứng ngã lăn đùng. Vợ nâng dậy, nhìn xem, thấy trán sưng bươu bằng quả trứng. Vợ chế giễu mãi. Vương vừa thẹn vừa tức, chửi mãi lão đạo sĩ bất lương. (Nguyễn Đức Lân dịch, Liêu Trai chí dị, NXB Văn học, Hà Nội, 2006, tr.20-23) * Chú thích: (1) Bắt quyết: Dùng ngón tay đan chéo vào nhau kết thành chữ để làm phép.

Xem chi tiết 1.4 K lượt xem 4 tháng trước