Danh sách câu hỏi

Có 7,043 câu hỏi trên 141 trang
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:Cóc kiện Trời1. Ngày xưa, có một năm trời nắng hạn rất lâu, ruộng đồng nứt nẻ, cây cỏ trụi trơ, chim muông khát khô cả họng.  Cóc thấy nguy quá, bèn lên thiên đình kiện trời. Dọc đường, gặp Cua, Gấu, Cọp, Ong, Cáo. Tất cả đều đi theo. 2. Đến cửa nhà Trời, chỉ thấy một cái trống to, Cóc bảo :  - Anh Cua bò vào chum nước này, cô Ong đợi sau cánh cửa. Còn chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp thì nấp hai bên. Sắp đặt xong, Cóc một mình bước tới, lấy dùi đánh ba hồi trống. Thấy chú Cóc bé  tẹo dám náo động thiên đình, Trời nổi giận, sai Gà ra trị tội. Gà vừa bay đến, Cóc ra hiệu, Cáo nhảy xổ tới, cắn cổ Gà tha đi. Trời sai Chó bắt Cáo. Chó mới ra tới cửa, Gấu quật Chó chết tươi. Trời càng tức, sai thần Sét trị gấu. thần Sét cầm lưỡi tầm sét hùng hổ đi ra, chưa kịp nhìn địch thủ đã bị Ong bay ra đốt túi bụi. Thần nhảy vào chum nước, lập tức Cua giơ càng ra kẹp. Thần đau quá, nhảy ra thì bị Cọp vồ. 3. Trời túng thế, đành mời Cóc vào. Cóc tâu : - Muôn tâu Thượng đế ! Đã lâu lắm rồi, trần gian không hề được một giọt nước mưa. Thượng đế cần làm mưa ngay để cứu muôn loài. Trời sợ trần gian nổi loạn, dịu giọng nói :  -Thôi cậu về đi. Ta sẽ cho mưa xuống ! Lại còn dặn thêm: -Lần sau, hễ muốn mưa, cậu chỉ cần nghiến răng báo hiệu cho ta, khỏi phải lên đây ! Cóc về đến trần gian thì nước đã ngập cả ruộng đồng. Từ đó, hễ Cóc nghiến răng là trời đổ mưa. - Thiên đình : triều đình ở trên trời, theo tưởng tượng của người xưa. - Náo động : làm ầm ĩ, ồn ào - Lưỡi tầm sét : vũ khí hình cái búa của thần sét - Địch thủ : người đối chọi - Túng thế (núng thế) : rơi vào cảnh lúng túng, không có lối thoát. - Trần gian : thế giới của con người trên mặt đất.Nguyên nhân nào khiến Cóc phải kiện Trời ?
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:Cuốn sổ tayTuấn và Lân ra chơi muộn. Lúc đi ngang qua bàn Thanh chợt thấy quyển sổ để trên bàn. Tuấn tò mò, toan cầm lên xem. Lân vội can : - Đừng ! Sao lại xem sổ tay của bạn ? - Vừa lúc ấy, Thanh bước vào. Nghe Lân nói, Thanh bảo : - Để mang ra sân cùng xem ! Các bạn đang đố nhau về các nước, nhờ tớ làm trọng tài. Cả ba cùng chạy ào ra sân. Quyển sổ được mở ra. Những dòng chữ nắn nót ghi nội dung cuộc họp, các việc cần làm, những chuyện lí thú... Thanh lên tiếng : Đây rồi ! Mô-na-cô đúng là nước vào loại nhỏ nhất, diện tích chỉ gần bằng nửa Hồ Tây ở thủ đô Hà Nội. Nhưng Va-ti-căng còn nhỏ hơn : Quốc gia đặc biệt này rộng chưa bằng một phần năm Mô-na-cô. Nước lớn nhất là Nga, rộng hơn nước ta trên 50 lần.  Bốn, năm bạn cùng reo lên. Riêng Tùng chưa chịu thua : - Thế nước nào ít dân nhất ? - Tất cả nhìn nhau, rồi nhìn Tùng. Anh chàng vẻ rất tự tin : - Cũng là Va-ti-căng. - Đúng đấy! - Thanh giải thích- Va-ti-căng chỉ có khoảng 700 người. Còn nước đông dân nhất là nước Trung Quốc: hơn 1 tỉ 200 triệu. - Trọng tài : người được cử ra để phân xử phải trái. - Mô–na–cô : Một nước rất nhỏ ở Châu Âu. - Diện tích : độ rộng của bề mặt sự vật. - Va-ti-căng : nơi đặt tòa thánh Công giáo - Quốc gia : nước, nhà nước.Tuấn và Lân thấy vật gì trên bàn Thanh ?
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:Bác sĩ Y-éc-xanh1. Bà khách ước ao được gặp bác sĩ Y-éc-xanh phần vì ngưỡng mộ người đã tìm ra vi trùng dịch hạch, phần vì tò mò. Bà muốn biết điều gì khiến ông chọn cuộc sống nơi góc biển chân trời này để nghiên cứu những bệnh nhiệt đới. 2. Y-éc-xanh quả thật khác xa với nhà bác học trong trí tưởng tượng của bà. Trong bộ quần áo ka ki sờn cũ, không là ủi, trông ông như một vị khách đi tàu ngồi toa hạng ba. Chỉ có đôi mắt đầy bí ẩn của ông làm bà chú ý. 3. Bà khách thổ lộ nỗi băn khoăn của mình: - Y-éc-xanh kính mến, ông quên nước Pháp rồi ư? Ông định ở đây suốt đời sao ?  Y-éc-xanh lặng yên nhìn khách, hai bàn tay đan vào nhau, đặt trên đầu gối : - Tôi là người Pháp. Mãi mãi tôi là công dân Pháp. Người ta không thể nào sống mà không có Tổ quốc. Ngừng một chút, ông tiếp: -Tuy nhiên, tôi với bà, chúng ta đang sống chung trong một ngôi nhà: trái đất. Trái đất đích thực là ngôi nhà của chúng ta. Những đứa con trong nhà phải thương yêu và có bổn phận giúp đỡ nhau. Tôi không thể rời khỏi Nha Trang này để sống một nơi nào khác. Chỉ có ở đây, tâm hồn tôi mới được rộng mở và bình yên. 4. Hai người cùng im lặng. Họ nghe rõ tiếng biển thở dài, đổ nhẹ những con sóng thủy tinh vỡ vụn trên bờ cát. - Y-éc-xanh : nhà khoa học Pháp, hiệu trưởng đầu tiên của Trường Đại học Y khoa Hà Nội, gắn bó gần như cả đời với Việt Nam. - Ngưỡng mộ : tôn kính và mến phục - Dịch hạch : bệnh lây rất nguy hiểm, gây sốt, nổi hạch. - Nơi góc biển chân trời : nơi xa xôi - Nhiệt đới : vùng khí hậu nóng ẩm. - Toa hạng ba : toa tàu khách hạng rẻ tiền - Bí ẩn : có điều kín đáo, khó hiểu ở bên trong. - Công dân : người dân có đầy đủ quyền lợi và nghĩa vụ với đất nước.Bác sĩ Y-éc-xanh đến từ đất nước nào ?