Danh sách câu hỏi ( Có 18,251 câu hỏi trên 366 trang )

Read the passage carefully. By adopting a few simple techniques, parents who read to their children can considerably increase their children's language development. It is surprising, but true. How parents talk to their children makes a big difference in the children's language development. If a parent encourages the child to actively respond to what the parent is reading, the child's language skills increase. A study was done with two or three-year-old children and their parents. Half of the thirty children participants were in the experimental study; the other half acted as the control group. In the experimental group, the parents were given a two-hour training session in which they were taught to ask open-ended questions rather than yes-no questions. For example, the parent should ask, "What is the doggy doing?" rather than, "Is the doggy running away?" Experimental parents were also instructed how to expand on their children's answer, how to suggest alternative possibilities, and how to praise correct answers. At the beginning of the study, the children did not differ on levels of language development, but at the end of one month, the children in the experimental group were 5.5 months ahead of the control group on a test of verbal expression and vocabulary. Nine months later, the children in the experimental group still showed an advance of 6 months over the children in the control group. Parents can give great help to their children's language development by______ them.

Xem chi tiết 300 lượt xem 2 năm trước

Dựa vào các thông tin được cung cấp dưới đây để trả lời các câu từ 16 – 20 (1) Tận mắt chứng kiến cảnh mưa tiếp mưa, lũ chồng lũ ở miền Trung, ba mới thấm thía lời chiêm nghiệm “Nhất thủy nhà hoa”, “Thủy hỏa đạo tặc” của cha ông. Chẳng hiểu từ đâu mà nước lũ ập về nhanh, nhiều và bất ngờ đến thế. Có nơi chỉ từ 10h đêm đến 2h sáng, nước đã dâng cao 4 mét, có nơi nước ngập sâu 1 mét... Con ơi, không có nước, sự sống không thể tồn tại, nước là nguồn sống nhưng nước cũng có thể trở thành kẻ thù hủy diệt sự sống của chúng ta. Con thấy không, con người có thể chinh phục được nhiều hiện tượng thiên nhiên, nhưng vẫn chưa thể làm chủ được thiên nhiên, và trước những cơn thịnh nộ của thiên nhiên, con người vẫn chẳng là gì cả. Cuộc chiến đấu của những chàng Sơn Tinh với Thủy Tinh, cuộc đọ sức giữa con người với thiên nhiên... không phải là chuyện của một thời đã qua, mà còn là chuyện của nhiều đời sau nữa. (2) Nhưng những cơn thịnh nộ của thiên nhiên cũng đâu phải là không có nguyên do! "Thiệt hại nặng nề ở miền Trung một mặt do mưa lớn, một mặt do các công trình thủy điện, giao thông làm biến đổi dòng chảy tự nhiên, chậm thoát ra biển", ông Trần Đình Đàn, Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, nguyên Bí thư tỉnh ủy Hà Tĩnh đã từng bày tỏ. Để làm ra của cải, để sống và tồn tại, chúng ta đã làm nhiều việc khiến thiên nhiên nổi giận, đã phá hủy nhiều quy luật cân bằng vững chãi của thiên nhiên. Thiên nhiên vốn là bầu bạn, là môi trường sống của con người, nhưng con người – với những việc làm thiếu suy nghĩ, không thận trọng, không tỉnh táo – đã biến thiên nhiên thành kẻ thù của chính mình Con ạ. Ba chưa bao giờ tham gia phá rừng, cũng không phải là kẻ tiếp tay cho nạn phá rừng, nhưng Ba vẫn thấy mình có lỗi trước những đau khổ mà đồng bào miền Trung phải oằn mình gánh chịu, bởi vì ba đã thờ ơ, hoặc buông xuôi bất lực khi không làm sao ngăn được nạn phá rừng. (3) Giữa mênh mang nước lũ miền Trung, Ba càng hiểu thêm cái tảo tần tháo vát của những người dân vô danh, bình dị, vốn bao đời sống trên cát trắng với cái nắng cháy thịt cháy da. Sự tháo vát và bản năng ham sống mãnh liệt sẽ giúp người ta vượt lên và thích nghi với cả những hoàn cảnh khắc nghiệt ngoài ý muốn. Những thân cây chuối tưởng chừng vứt đi bỗng trở thành bè vượt lũ. Con thấy không, trong một hoàn cảnh nào đó, những gì rất đỗi nhỏ bé, bình dị cũng bỗng trở thành quý giá, thiêng liêng. “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Ở đây, một bánh lương khô, nửa gói mì tôm, một ngụm nước sạch, một tấm chăn đơn, một chiếc áo chiếc quần sờn rách... đều trở thành báu vật, đều quý như vàng Con ạ. [...] (5)... Dù có viết bao nhiêu chăng nữa cũng chẳng thể nói hết được tình yêu thương, sự sẻ chia và niềm cảm phục của Ba, của Con, của toàn dân tộc đối với miền Trung. Nước lũ rồi sẽ lui, những đau thương mất mát rồi cũng sẽ dần người, nhưng làm thế nào để cuộc sống của đồng bào miền Trung trở lại bình thường, để mỗi đứa trẻ như Con đều có cơm ăn áo mặc, đều được tới trường, và nhất là để những thảm cảnh mà những cơn thịnh nộ của thiên nhiên gây ra không còn tái diễn... vẫn là điều day dứt không nguôi của Ba, của Con, của mọi người dân trên đất Việt, phải không Con? (Nguồn https://vnexpress.net/ trích Viết cho con từ vùng nước lũ miền Trung, Phạm Hữu Cường) Phong cách ngôn ngữ chính của văn bản là

Xem chi tiết 1.1 K lượt xem 2 năm trước